Nguyễn Trình Cẩu ngồi ở trên ngựa ,nhìn xung quanh hoang vắng ,rồi hô:
– Thiếu chủ ,có phải ngọn đồi này không?
-Theo nô tài thấy…nơi này rất hoang vắng à!
Nguyễn Nhất Đan phóng xuống ngựa ,rồi nhìn một chút ngọn đồi nhỏ này và nói:
-Nơi này đúng như ở bên trong giấc mộng rồi.
– Tuyệt không sai được!
Nguyễn Nhất Đan nói xong ,liền chỉ trỏ bên trong hệ thống một chút .Rồi lấy ra cái “Phong Sơn Hữu Tình” và quan đại xuống đất cho có lệ .Sau đó thiên địa rung chuyển dữ dội,từ từ mảnh đất ở dưới chân đang nâng lên Nguyễn Trình Cẩu và Nguyễn Nhất Đan càng lúc càng lên cao .Từ trên đỉnh núi cao ,có thể nhìn về phía xa xa liền có nhìn thấy Kinh Đô thành ,còn có thể nhìn ra được Nguyễn Phủ căn nhà nữa .Từ một ngọn đồi nhô ra được vài mét và nay đã lên cao hơn ba ngàn mét chiều cao .Nguyễn Trình Cẩu ngỡ ngàn với kỳ tích ở trước mắt ,liền lấp bấp hô:
– Thần tích…đúng là thần tích.
-Vậy mà thiếu chủ nhà ta lại được một vị thần nhìn trúng ,còn nhận làm đệ tử à!
Nguyễn Trình Cẩu lập tức ngu ngơ ,quỳ lại liên tục .Nguyễn Nhất Đan nhìn thấy vậy ,liền sử dụng “Nước Lên ,Thuyền Lên” nói với Nguyễn Trình Cẩu rằng:
-Sư phụ của ta sống qua vô số tuế nguyệt và rất ghét bị người khác làm phiền .Cho nên ,Nguyễn Trình Cẩu nhà ngươi ngày hôm nay có thấy được những gì ,thì phải ngậm cái miệng lại dùm .Nếu mà chọc lão nhân gia tức giận ,thì sẽ có một đại phiền phức rất lớn à.
Nguyễn Trình Cẩu đã sống đến từng bó cái tuổi như thế này rồi .Làm sao không hiểu được cái đạo lý này chứ ?Về những vị cao nhân cái loại này ,thì luôn luôn muốn được an tỉnh để tu hành cơ chứ?
Nguyễn Trình Cẩu trịnh trọng đứng lên ,chấp tay nói với Nguyễn Nhất Đan rằng :
-Thiếu chủ cứ yên tâm vào nô tài .Nô tài sau khi đi về phủ Nguyễn liền sẽ phong khẩu tất cả những người có liên quan vào ngày hôm nay hết.
Nguyễn Nhất Đan thở dài nói:
-Nguyễn Trình Cẩu à!
– Ngọn núi này có tên là Chính Khí Sơn .Sau này ở trên đỉnh núi này sẽ do ta thành lập ra một Chính Khí Đường ,theo ý kiến của vi sư Nguyên Thủy Thiên Tôn hạ khẩu lệnh tới.
-Trước mắt Nguyễn Trình Cẩu nhà người hãy nhanh chạy về nhà và chuẩn bị đồ ăn ,cùng với những vật dụng cần thiết cho đêm hôm nay giúp ta.
– Ta e rằng phải ngủ ở đây ,cả đêm nay ở trên Chính Khí Sơn này rồi .Để hoàn thành hết phần còn lại của những chi tiếc nhỏ nhặt khác ,theo yêu câu của vi sư đã ban xuống đến rồi.
Nguyễn Trình Cẩu nghiêm nghị ,như một quân nhân đã gập chủ tướng của mình và nói:
– Vậng ,thiếu chủ!
Nguyễn Trình Cẩu lập tức phóng lên ngựa ,liền quay lưng đi xuống núi .Nguyễn Nhất Đan lắc đầu mà nhìn Nguyễn Trình Cẩu ,nói thỏ thẻ rằng:
– Ngu ngốc à?
– Ở đây là núi cao hơn ba ngàn mét.
– Mày cưỡi ngựa được cũng hay đấy chứ?
– Nếu không thì ,mày cũng là một tên khùng có mức độ khó dò đến à?
Hệ Thống hiện lên liên tục thông tin ,lẩn thông báo cho Nguyễn Nhất Đan như :
– Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ tân thủ thứ nhất ,đã ra khỏi kinh đô thành ngoài một ngàn mét .Thưởng Phong Sơn Hữu Tình 1 cái ,10 tiền vàng .
– Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ tân thủ thứ hai ,đã thành lập một phong sơn hữu tình thành công .Thưởng một căn nhà gỗ ,10 tiền vàng .
– Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ tân thủ thứ ba ,đã thành công đặt tên cho thế lực của riêng mình là Núi Chính Khí và Chính Khí Đường thành công .Thưởng một căn võ đường ,một căn thư viện sách ,10 đồng tiền vàng.
“Đinh”Thông báo nhiệm vụ tân thủ thứ tư:
– Xin chủ nhân hãy hoành thành công việc xây dựng một căn nhà võ đường ,một căn thư viện sách .Thưởng một đại môn (Chính Khí Môn) ,thưởng 10 tiền vàng .
Nguyễn Nhất Đan cười như nỡ hoa rồi ,vì hệ thống hoạt động như một game thủ vậy .Có nghĩa Nguyễn Nhất Đan muốn yếu nhược cũng hơi bị khó à!
Nguyễn Nhất Đan vẻ mặt ngượng ngùng ,lấy tay chỉ chỗ một vào hệ thống .Rồi sau đó quăng ra ngoài hai căn nhà một cái để cho Võ Đường tu luyện và một cái để làm thư viện sách.
Thông báo lại tiếp tục hiện lên:
-Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ tân thủ thứ tư ,xây dựng thành công võ đường và thư viện sách .Thưởng Chính Khí Môn một cái ,10 đồng tiền vàng.