Đại Đạo Của Phàm Nhân – Chap 38: Hoàng Đế Chấn Kinh ! – Botruyen

Đại Đạo Của Phàm Nhân - Chap 38: Hoàng Đế Chấn Kinh !

Quân đội của Nguyễn Thị Gia Tộc đi vào bên trong Kinh Đô Thành . Bách tính lúc này mới hốt hoãn rồi , một gia tộc nhìn bề ngoài không có cái gì uy thế hiển hách . Nhưng đùng một phát liền có quân đội đi về báo thù huyết hãi ,với bóng dáng quân đội tinh anh à .

Lúc này , ở bên trong Hoàng Cung .Hoàng đế đang ngồi trên bảo tọa ở chánh điện ,cùng với các quan đại thần của mình .Trước mặt là hai tiểu tướng giữ thành đang quỳ báo đến cho mọi người đều biết được tình hình hiện tại của Kinh Đô thành .Hoàng Đế tỏ ra u sầu , nói :

-Các khanh hãy nói cho trẫm biết , kế tiếp trẫm phải làm sao đây?

-Người cháu này của trẫm đã tự xưng đế luôn rồi . Càng không cho cả trẫm một mặt mũi đến nữa kia kìa !

Các quan đại thần bên dưới ồn ào náo nhiệt ,rối rít cả lên . Nào là chủ hòa ,nào là chủ chiến , nào là mềm mổng rồi cứng rắn sau . Mãi đến hai vị thủ hộ giả lên tiếng nói :

-Bệ hạ , lúc đầu chúng ta đã chọn đứng một bên nhìn Nguyễn Thị Gia Tộc bị diệt môn . Còn là đứng nhìn thân muội muội người bị người ta hảm hiếp , đến mức tức tưởi mà chết .Giờ chúng ta cũng không đủ tư cách phát ngôn đến rồi , tốt nhất vẫn là im lặng xem động tỉnh đi là vừa rồi .

Lão áo trắng nói xong, lão áo đen nói tiếp :

-Các người có lỗ tai điếc hay không?

-Quân đội của người ta là Hóa Kỳ Cảnh tầng bảy trở lên và còn rất nhiều Tiên Thiên Cảnh dẫn quân đi à !

-Nếu họ muốn phản thì ai có thể cảng cho nỗi không ?

-Không phải con trai duy nhất của nhà họ Nguyễn nói rồi sao?

-Họ chỉ muốn báo thù , không muốn gây chuyện đến chúng ta .Chúng ta chỉ việc làm theo lời của y là được rồi , không cần thiết phải nháo sự cả lên .

Lúc này ở bên dưới cũng bắt đầu ngừng tranh chấp trở lại , tất cả đều đồng ý của hai vị hộ pháp nói đến .Hoàng Đế ngồi trên chính điện , thở dài :

-Trước đây kẻ thù là các tông môn , gây sức ép cho trẫm . Trẫm đành phải một mắt nhấm , một mắt mở để cho họ qua đi . Nhưng không ngờ đến, sẽ có ngày hôm nay như vậy .

-Thôi đi ! hãy sắc phong và ban thưởng theo ý của đứa cháu này vậy . Dù gì thì cũng là bảo bối duy nhất của người muội muội Trẫm à !

-Tất cả lui xuống hết cả đi !

Ở bên trong Hoàng Cung diễn biến cũng đã kết thúc , giống như Nguyễn Nhất Đan dự toán đến .Vì không có Tiên Thiên Cảnh cuồng giả người , cho nên Việt Sử Quốc không dám hổ báo với các vị tông môn đại phái đến. Cuối cũng vẫn chọn lựa hi sinh một trong tứ gia tộc đứng đầu của Kinh Đô Thành , còn là thân nhân của Hoàng Thất .

Thì làm sao giám cãi lời của Nguyễn Nhất Đan vào lúc này cơ chứ ?

Về phần phía Nguyễn Nhất Đan cũng đã tới được trước cửa đại môn của Triệu Phủ nhân .Y ra chỉ thị cho Mộc Quế Anh rằng :

-Mộc tướng quân , xin người hãy chỉ đạo binh sĩ đi bao vây lấy nơi này . Phàm ai bỏ trốn giết không tha đến, dù là bất kỳ tình huống gì ?

Mộc Quế Anh chấp tay nói :

-Vâng, chúa công !

Rất nhanh , cô nàng tướng quân đã dẫn binh theo ý chỉ của Nguyễn Nhất Đan đến. Y thấy an tâm mấy phần , liền thúc Sư tử tọa kỵ dẫm đạp đại môn đi vào bên trong Triệu Phủ . Bên trong Triệu phủ mọi người đều ở ngay đại môn ,ai ai cũng sợ hãi ở trong lòng đến .Nguyễn Nhất Đan thấy biểu cảm của bọn họ , lòng bi thương nhân sinh đến . Y liền lên tiếng vỗ dành :

-Các ngươi có một gia chủ đủ tài à !

-Triệu Đức Phúc không phải có chỗ dựa là Triệu Khanh rồi sao?

-Đừng hốt hoãn mà . Ta chỉ sắp sửa đột phá Ám Bộ Cảnh thôi , không phải là Tiên Thiên Cảnh rác rưởi như Triệu Khanh tên đó đâu .

– Đừng có sợ hãi mà !

Câu nói của Nguyễn Nhất Đan vừa rơi xuống ,mọi người đã xác định được một điều.Dù có Triệu Khanh ở đây , vẫn nhu cũ là bị đồ sát đến rồi .Bọn họ ra tay tàn ác như thế nào với Nguyễn Thị Gia Tộc , thì cái tên này tuyệt đối không để cho bọn họ sống yên ổn đến . Một trong số đó la lên :

-Chúng ta chia ra trốn mau !

“Đúng !Chạy mau lên”Đồng loạn mọi người hô hào , rồi chia nhau bỏ trốn . Vừa có một tên tử đệ Triệu thị leo lên tường , thì bên ngoài có vô số mũi tên bay vào bên trong .Chết không kịp ngáp , một vài người bên trong đứng nhìn thôi cũng bị trúng đạn ké và tử vong theo sau .

Nguyễn Nhất Đan thương nhân ,than ôi đáp:

-Bên ngoài đều là Hóa Kỳ Cảnh tầng bảy , có vài vạn nhân ở . Còn vài ngàn Tiên Thiên cảnh chờ đợi các ngươi chạy ra ngoài để giết à .

-Trẫm là một Địa Ngục Đại Đế thân . Trẫm từ bi cho các người một cơ hội đến, hãy cắt đầu chết hết đi . Từ người già cho đến trẻ sơ sinh , từ người nam cho đến nữ nhân đều phải làm như thế .

-Nếu không … Trẫm phải rộng lòng phát từ bi chính tay tàn sát các người .Giống như mẫu thân của trẫm đã bị các người hãm hiếp đến chết vậy .

-Rất công bằng ….!

Được sự cổ vũ của Nguyễn Nhất Đan , trước sự gợi nhớ về cái chết của phu nhân nhà họ Nguyễn đến . Thì tất cả đều phải rơi lệ mà tự vận đến, một người cũng không thể sống .

Vì sống còn khổ hơn là tự sát à !

Nước mắt từ trên gương mặt của Nguyễn Nhất Đan , từ từ chảy xuống đến .Y lòng đau đớn thì thào nói :

-Cây dương vật bự tổ bố này !

-Vậy mà ….vậy mà không thể sử dụng đến rồi à !

Nguyễn Nhất Đan cầm cây Dương Vật bằng gỗ đằng gay .Trên dương vật vô số gay độc , một khi đâm vào liền chỉ biết thang trời cho đến chết .Y chỉ vừa đem ra vũ vũ vài cái , thế mà toàn bộ Triệu Thị Gia Tộc đều tự sát không còn một mạng rồi .

Lòng đau đớn , Nguyễn Nhất Đan ngước mặt lên trời thầm nói :

-Ta tốt quá mà !

-Vì sao không cho ta chơi vui được cơ chứ ?

-Ít ra thì cũng phải tỏ ra chống đối nhẹ chứ ?

-Cái này là sao à ?

-Chưa đánh được cái gì luôn à !

-Ông trời ơi ….trẫm bị oan à !

Nguyễn Nhất Đan quay đầu sư tử , liền đi ra đại môn . Y nhìn vào Mộc Quế Anh nói :

-Tướng quân , người thay ta vào bên trong kiểm tra số tài sản của Triệu thị và xem con ai ẩn núp trốn đi hay không ?

-Nhớ là giết cho sạch hết , không cho bất kỳ người nào sống sót trở ra đến .

Nguyễn Nhất Đan ở bên ngoài một lúc, thì thông báo của Hệ Thống cũng hiện lên :

-Chúc mừng chủ nhân đã tàn sát hết Võ Thi .Thưởng 50000 đồng tiền vàng , 1000 viên bổ khí đan .

-Chúc mừng chủ nhân đã tàn sát hết Trần Thị . Thưởng 50000 đồng tiền vàng , 1000 viên bổ khí đan.

-Chúc mừng chủ nhân đã diệt căn cơ Triệu Thị . Thưởng 1000 đồng tiền vàng , 1 bình Vân Sắc Bổ Khí Đan .

Nguyễn Nhất Đan thầm mắng :”Con mẹ nhà nó ra . Thế mà còn để cá loạt lười à !”

Trong lúc suy nghĩ , người của triều đình ở bên trong Hoàng Cung cũng bắt đầu bước đi ra đến . Tên thái giám đi đến hô :

-Thánh Chỉ tới !

Nguyễn Nhất Đan có nghe , nhưng vì lỗ tai có vấn đề thật ,cho nên làm ra bộ mặt đéo hiểu ra đến để nhìn cái tên thái giám đang cầm chiếu chỉ .Tên Thái giám phẩn nố quát :

-Ngươi khi quân phạm thượng ,tội đáng chém đầu !

Nguyễn Nhất Đan lườm tên thái giám nói :

-Trẫm là Địa Ngục Đại Đế .Người nắm giữ Huyết Hà Địa Ngục và chưởng khống giả Huyết Lôi Địa Nguc đến .

-Người khi quân phạm thượng chính là cái tên bán nam , bán nữ rác rưỡi nhà ngươi đó !

Tiểu thái giám bây giờ có chút sợ hãi , lấp bấm nói :

-Nguyễn Thị Gia Tộc nghe thành chỉ đến !

“À!”Nguyễn Nhất Đan biểu hiện ra bộ mặt giác ngộ đến. Y lại đáp lể :

-Tiểu thái giám à !

-Thì ra ngươi không những bị ngu, còn bị thêm căn bệnh kém trí đến rồi . Nguyễn Thị Gia Tộc là hướng bên kia kìa , họ bị đồ sát không chừa một mạng ở bên đó đó .

-Nhà người có thấy không ?

-Bọn họ diệt môn là vì họ chính là hoàng thân quốc thích với cẩu hoàng đế của các ngươi đó !

-Cả Kinh Đô Thành ai ai cũng biết . Chỉ có tên rác rưởi thái giám ngươi không biết là sao?

-Chính cả muội muội ruột thịt của tên cẩu hoàng đế đó . Còn phải bị hãm hiếp cho đến chết , huống hồ gì đến tiểu thái giám nhà ngươi .

Tiểu Thái Giám là trọng thần thân tín của Hoàng Đế , chuyện nhỏ nhặt ở Kinh Đô này . Ít nhiều đều biết đến, liền không biết nói gì ?

-Ta ..ta ..ta..!

Nguyễn Nhất Đan phát tay , tỏ ra uy thế với cái vẻ một người đức độ nhân tâm đến ,nói :

-Đọc thánh chỉ đi .Ra vẻ làm cái con mẹ gì à !?

“Vâng!” Tiểu thái giám cũng không muốn nói thêm cái gì nửa , vì có nói thêm cũng đâu vào đó mà thôi . Tiểu thái giám lật ra cuộn thánh chỉ , rồi đọc :

-Thiên thời thừa nhận . Hoàng Đế chiếu viết :” Trẫm khâm điểm cho Nguyễn Nhất Đan làm Địa Ngục Vương của Việt Sử Quốc , thừa hưởng hai ngàn cây số và được tính từ khu vực Chính Khí Sơn làm điểm bắt đầu , kéo dài hướng tây thắng đến hết vùng An Dương Hôi Khê của Khê Trung Thánh Thành và giáp với biên giới Kinh Mông Môn ,cùng Từ Hàn Trang làm biên giới giáp ranh . Khâm Thử !!!

Tiểu thái giám nhìn về phía biểu hiện cảm súc của Nguyễn Nhất Đan , hắn thấy cái người này đơ đơ như một cục đá đến rồi vậy .Trong khi đó , Nguyễn Nhất Đan thuần túy biết đến đạo làm quân vương là đang lợi dụng chính bản thân y tự đi báo thù đến . Song song đó , cũng nhổ luôn một vài cái gay đang nghiêm vào mắt của Hoàng Đế Việt Sử Quốc .

Nguyễn Nhất Đan thờ ơ nói :

-Người về bẩm báo rằng:”Tất cả các tông môn và mọi thế lực nào đã từng tham gia vào cuộc đồ sát ở bên trong nhà họ Nguyễn . Đều cùng một kết cuộc cả thôi ! ”

-Bảo người tự thân hãy cầu nguyện rằng chính bản thân hắn thật sự chưa từng ra tay đến thì hơn .

-Nhớ đừng nói thiếu bất kỳ câu nào của Trẫm !

Tiểu thái giám , mặt xám như tro ,nói:

-Vâng …vâng …!

Tiều thái giám lùi về sau hơn mười bước ,rồi mới xoay lưng bỏ chạy ngay có thể .Nguyễn Nhất Đan không hề muốn chấp nhức nhỏ nhặt với cái tên vô giá trị này .Cái y muốn là tìm ra phương hướng để báo thù cho làm sao , nó hợp tình , hợp lý nhất .

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.