Đại Đạo Của Phàm Nhân – Chap 37: Kinh Đô Hổn Loạn. – Botruyen

Đại Đạo Của Phàm Nhân - Chap 37: Kinh Đô Hổn Loạn.

Mộc Quế Anh và hai chị em Dương Diên Kỳ , Dương Diên Anh bước đến trước mặt của Nguyễn Nhất Đan , cùng với kim giáp binh ở phía sau ba nàng . Rồi tất cả quân nhân đều quỳ xuống :

-Thống soái Mộc Quế Anh tham bái chúa công ….

-Phó thống lãnh Dương Diên Kỳ tham bái chúa công …

-Phó thống lãnh Dương Diên Anh tham bái chúa công …

Ba ngàn binh đồng thanh hô lớn :

-Chúc chúa công vạn vạn tuế an khanh ….

Nhóm sáu người nữ nhân đứng ở bên ngoài cũng phải trừng mắt lớn . Hoàng Dung lấp bấm nói :

-Tướng công , người … người giống như thần vậy !

Tiểu Long Nữ gật đầu bảo :

-Tùy tiện có thể triệu tập ra một nhánh quân đội tinh nhuệ đến . Đúng là rất giống như thần vậy !

Phùng Lâm cười ngọt ngào nói :

-Chủ nhân nhà của chúng ta thật có tài à !

Lý Mạc Sầu hí hửng tự hào nói :

-Như thế mới phải chứ ?

Anh Cô đáp tiếp :

-Các người không để ý đến sao ?

-Đám quân nhân này thực lực không có yếu à!

Phùng Hằng gật đầu :

-Tất cả đều cùng một cảnh giới là Hóa Kỳ Cảnh tầng bảy . Không hề có trên lệch , đều ngang nhau trình độ à !

-Thật khó có thể tin được !

Mọi người cũng đồng tình, rồi đồng loạt gật đầu tháng phục Nguyễn Nhất Đan rồi .

Đúng là quá thần kỳ mà!

Nguyễn Nhất Đan uy nghiêm hô :

-Gia can của trẫm , nay đã bị người ta diệt môn . Thù này không báo ,làm sao làm người đây !

-Ta hôm nay triệu tập mọi người tại đây .Là dùng để báo thù cho cái việc nhổ cỏ tận gốc cả nhà của trẫm .

-Trẫm phải cho họ thấy việc bọn họ làm thì phải trả giá lớn như thế nào đến !

Toàn Quân đều hô lớn :

-Báo Thù !

-Báo Thù !

Nguyễn Nhất Đan rất hài lòng ,liền ra tay hào phóng đến để mua luôn 3000 con hạn huyết mã và 3 con hạn huyết bảo mã , một con sư tử kỵ , năm con hổ kỵ đến .

Nguyễn Nhất Đan uy nghiêm hô lớn :

-Chúng ta chuẩn bị khởi hành vào bên trong kinh đô thành đến . Chiến mã ở dưới chân núi đang chờ đợi chúng ta , mau khởi hành .

Mộc Quế Anh đáp :

-Vâng .chúa công!

Thế là đoàn người đã khởi hành xuống núi . Rồi lần lượt dưới chỉ dẫn của Nguyễn Nhất Đan , ai ai cũng có thế chọn riêng chiến mã của chính bản thân mình. Tiếp đó đoàn người hơn ba ngàn con số , hướng về Kinh Đô thành thẳng tiến đến .

Đoàn người ngựa của Nguyễn Nhất Đan vừa đi ra khỏi Chính Khí Sơn , liền tiếp giáp với Kinh Đô và tiếp cận năm trăm mét đến. Lúc này tướng quân ở trên tường thành kinh hô đến:

-Ông trời ơi !

-Cái gì ở phía trước mắt cả ta thế này ?

-Các ngươi xem xem , có phải ta qua mắt hay không?

Một tên binh lính ở bên cạnh , lấp bấp đáp lời :

-Tướng quân … người …người không nhìn nhầm đâu ạ .

-Thật là một đội quân tinh nhuệ và có trên mấy ngàn người . Họ … họ đang tiến đến chúng ta bên này đi đến ạ!

Tướng quân lúc này, liền nhớ ra được rằng .Vừa rồi bệ hạ có hạ chỉ dụ cho hắn ,rằng cánh cổng này của hắn sẽ có con trai duy nhất của Nguyễn thị gia tộc đi vào , để báo thù cho gia tộc đến .Tướng quân bảo binh lính rằng :

-Nhìn giúp cho ta , có phải quân đoàn của Nguyễn Thị Gia Tộc hay không ?

-Mau mau xem xem giúp ta !

Hai binh lính bổng hô lớn :

-Tướng Quân là Lá Cớ có Chữ “Nguyễn” ạ!

-Có thể là quân đoàn của Nguyễn Thị Gia Tộc rồi !

Tướng quân ngồi bẹp xuống đất ,vì nhớ tới cảnh tàn sát cả họ tộc Nguyễn Thị đến rồi .Tướng quân hét lớn :

-Nhanh chạy đi báo cáo tình hình cho bệ hạ biết rõ .Nhanh …nhanh lên !

Tên phó tướng kế bên nghe đến hoãn loạn cả lên hô :

-Vâng, thưa tướng quân !

-Ta sẽ đi ngay !

Tướng quân ở trên tường thành nhìn một đoàn quân nhân vàng ống ánh ở xa xa bên ngoài năm trăm mét đang đi tới ,lòng lo lắng hô lên :

-Nguyễn Thị Gia Tộc uy mãnh đến vậy sao?

-Không hề giống như lời đồn là một trái hồng mềm à !

-Kinh Đô thành lại thêm vài cái gia tộc phải chịu cảnh diệt môn tới rồi .

Ở bên trong Kinh Đô lúc này cũng vừa nhận được tin đến từ thám tử truyền đạt đến .Họ cũng như vị tướng quân ở trên tường thành vậy . Họ thật không thể ngờ rằng gia tộc nhà họ Nguyễn lại mạnh mẽ đến đáng sợ như vậy . Càng là lấy việc báo thù ,đối với phó báo thù đến rồi . Diệt môn người ta trước , nay người ta đến tận nhà để diệt môn lại thì chỉ còn biết kêu trời mà thôi .

Nguyễn Nhất Đan đứng dưới cổng thành hô lớn :

-Tướng quân , ta là Nguyễn Nhất Đan .Con trai đích tôn của nhà họ Nguyễn , đến Kinh Đô thành để thi hành một nhiệm vụ . Chính là huyết tẩy mối thù diệt môn đến, ta và hoàng đế của các ngươi là bà con . Cho nên tuyệt đối rất an toàn , hãy mở cửa cho ta vào mau !

-Nếu không ….

-Trẫm lấy danh phong của Địa Ngục Đại Đế này . Tuyên chỉ đô sát hết tất cả người con sống ở bên trong Kinh Đô thành một mạng cũng không tha đến . Nếu các người có đến hơn 30 vạn Hóa Kỳ Cảnh tầng bảy binh lính thì thử xem !

Tướng quân trấn giữ tường thành , bắt đầu biết sợ hãi đến mức cứt đái ở trong quần đều ra hết .Cái này thụ hận đến mức độ tự phong chính mình lên làm Địa Ngục Đại Đế là hiểu mức độ điên cuồng của thằng này rồi .Không thể đùa giỡn nổi với cái thằng này rồi , Nguyễn thị gia tộc lúc nào cũng im phăng phắt như thế .Tư dưng đùng một phát liền có ba mươi vạn đại quân Hóa Kỳ Cảnh tầng bảy và còn muốn đồ sát hết người sống ở bên trong Kinh Đô thành nửa chứ . Tướng quân sợ hãi đến mức hét lớn :

-Mở cửa à !

-Nhanh mở cửa cho bệ hạ vào thành nhanh …nhanh cái chân lên !

-Muốn chết cả lũ à !

Đám binh sĩ cũng không phải kẻ ngu đâu , giữ mạng vẫn tốt . Yêu nước gì cái loại lấy trứng chọi đá cơ chứ ?

Đồng thanh hô :

-Vâng , tướng quân . Người rất sáng suốt ạ!

Cổng thành được mở nhanh còn hơn lúc đống lại nửa là ….

Vì thế , Nguyễn Nhất Đan rất hài lòng . Vì y rất là hiểu chuyện đời , nói với tướng quân :

-Hãy truyền lệnh của trẫm đến bệ hạ của các ngươi rằng :”Mẫu thân của ta là Đặng Ái Liên và cũng là muội muội của bệ hạ của các người . Cho nên trẫm sẽ cho mẫu thân một mặt mũi , tuyệt không làm khó dể gì đến người của Đặng gia . Chỉ kêu bệ hạ của các người hãy ban thưởng cho ta một ngàn cây số diện tích xung quanh Chính Khí Sơn như thế là đủ .Còn về phần hôm nay , kêu bệ hạ các hãy ra quân trợ giúp trẫm đi đồ sát ba gia tộc gồm :Võ Thị , Trần Thị , Triệu Thị . Nhớ là một con chó cũng không được phép sống ,nói chi là con người và dù nó là nam hay nữ , giá hay trẻ sơ sinh .Đều phải hạ sát hết cho trẫm !”.

-Có Nghe Không!

Tướng quân rung lẫy bẫy nói :

-Vâng ,bệ hạ !

-Mạt tướng sẽ cho người thông báo ngay ý chỉ của người ạ !

Nguyễn Nhất Đan chảnh chó ra mặt , xoay về phía sau và nói với quân đội của mình :

-Chúng ta vào đi thôi !

-Mộc tướng quân hay dẫn một ngàn binh theo trẫm !

-Còn hai vị phó tướng quân của Dương gia , cũng dẫn theo một ngàn quân và đi đồ sát hết tất cả gia tộc họ Võ thị , Trần thị đi !

Mộc Quế Anh ,Dương Diên Kỳ , Dương Diên Anh hô hào :

-Vâng , chúa công !

-Tất cả binh lính nghe đây . Chia làm ba đội , lần lượt đi theo ba người chúng ta .

Binh Lính hô lớn , trấn động cả Kinh Đô Thành :

-Vâng, Tướng Quân !

Đội hình từ hai hàng , rất nhanh trở thành ba hàng và chia hai ngã bình , đi theo Dương gia nhị muội tử . Lần lượt đi vào bên trong Kinh Đô thành , rất có trật tự người .

Nguyễn Nhất Đan cũng gật đầu nói :

-Mộc tướng quân , chúng ta cũng đi thôi !

Mộc Quế Anh cuối người hành lể hô :

-Vâng , chúa công !

-Xin mời người dẫn đường .

Nguyễn Nhất Đan rất nhanh dẫn quân đoàn một ngàn người đi theo hướng Triệu phủ gia đến . Với một lòng muốn báo thù , càng ghi hận với cái cảnh chết của mẫu thân thê thảm đến mức nào .

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.