Hồng Thất Công nhảy ra , cười ha ha nói :
-Đồ ăn của các vị thật đúng là đã khiến cho lão ăn mày này không thể kèm lòng được à !
-Ha ha ha !
Nguyễn Nhất Đan nhìn một cái liền nhận ra lão ăn mày rồi , vì ở trên Hoa Sơn y đã gặp qua một lần , liền nói :
-Bắc Cái , lâu qua rồi chúng ta chưa gặp lại nhau nhĩ !?
-Lần cuối chúng ta gặp mặt là lúc ở Hoa Sơn và đến nay cũng đã hơn mười sáu năm rồi à !
Hồng Thất Công có trí nhớ khá tốt , nhắc một phát liền nhận ra :
-Thì ra vị tiểu đạo sĩ rất biết ăn ở trên Hoa Sơn lúc đó sao ?
-Không ngờ hôm nay ta lại có diễm phúc thưởng thức những món ăn chính thống từ ngươi rồi .
-Ha ha ha !
Hoàng Dung chu mõ nói :
– Ta thật vất vã cả buổi để thể hiện bản thân mình rất được việc cho Tướng Công thấy ,từ khi nào ta lại làm đồ ăn cho ngươi rồi ?
Nguyễn Nhất Đan vờ như rất xấu hổ , nói :
– Dung nhi , ngài ấy là chưởng môn của Cái Bang đó . Một đời làm việc nghĩa , càng xứng đáng với hai chữ “Anh Hùng ” . Và là một người có thể so sánh với Kiều Bang Chủ ” Tiêu Phong ” của cái Bang năm xưa à !
-Ngài ấy rất xứng đang được ăn đồ ăn của chúng ta .
Hoàng Dung càng không chịu thua , nói tiếp :
-Tướng Công , người không phải nói rồi sao ?
-Đây là thịt của yêu thú ở trên tiên giới mới có . Còn ở đây muốn tìm ra một con cũng khó hơn lên trời sao ?
-Tuy chỉ là thịt thú cấp một và gạo của hoàng thất cấp một . Nhưng vẫn là giá cả vạn kim à !
Nguyễn Nhất Đan liếc nhìn Hồng Thất Công ,có chút ái nái nói :
-Gia môn bất hạnh à !
-Xin lão thất chớ để bụng . Vì nàng chỉ còn quá nhỏ , không hiểu chuyện .
Nguyễn Nhất Đan trừng mắt Hoàng Dung ,nói:
-Ở Hoa Sơn ta từng hứa sẽ chiêu đãi lão thất một lần .
-Ngươi không lẽ cho ta là người thất tính sao ?
-Dung nhi , ngươi muốn ăn đòn à ?
Phùng Hằng cười đùa nói :
-Con gái , người đã có gia đình rồi . Hiểu chuyện một chút cũng tốt đúng không ?
Hoàng Dung chu mõ , le lưỡi với Nguyễn Nhất Đan rồi len lén đi qua một bên đến .Phùng Hằng và Phùng Lâm mới bưng măm đồ ăn ra , để riêng cho Nguyễn Nhất Đan và Hồng Thất Công cùng ăn .Còn về phần chúng nữ sẽ ngồi riêng ra để ăn .
Hồng Thất Công đã nghe từ miệng cô gái có tên Dung nhi nói qua , ở trước mắt của lão là toàn đồ có giá trị rất cao , đến mức độ xem là châu báo quý giá vậy . Lòng có chút hiếu kỳ , lập tức không e dè gấp thử . Hồng Thất Công biết một điều ,dù ở bên trong Hoàng Cung cũng không hề có loại này thức ăn à . Đây đúng là đồ ăn của tiên giới mới có và chỉ mới bỏ vào miệng ăn thôi , liền có cảm nhận được hương vị ngon tuyệt vời . Sau khi nuốt nó vào lại có một luồng khí nóng bao phủ toàn thân , như một loại nhân sâm đại bổ vậy .
Hồng Thất Công gật đầu nói :
-Giờ lão mới biết được vì sao tiểu a đầu kia nói như thế rồi .
-Đúng là đồ ăn này vô cùng quý giá à .
Nguyễn Nhất Đan thờ ở nói :
-Nếu lão thấy tốt thì cứ ăn tự nhiên , vì đây cũng không có nhiều . Trước khi đi xuống đây , ta chỉ đêm một ít để phòng thân mà thôi . Dự định không ở đây lâu , nhưng vì công chuyện bề bộn và chốp mắt một cái đã gần mười bảy năm rồi .
Hồng Thất Công đôi mắt sáng rực cả lên , nói :
-Ý của đạo trưởng là …. trên đời này có tiên giới sao?
Nguyễn Nhất Đan gật đầu nói :
-Có !
– Nhưng nơi ta ở thì còn cách rất xa với Tiên Giới một chút . Nhưng cũng có thể xem là nơi hoang vu ở tiên giới .
– Ở nơi đó , cũng không khác gì mấy ở nơi này . Chỉ là thực lực ràng buộc của phàm nhân , tuyệt không có rồi .
-Ở nơi này , giới hạn chỉ có là Hóa Kỳ Cảnh đỉnh phong mà thôi . Cũng vì thế , dù cho thiên phú của lão thất cũng không tệ , nhưng khi bước vào Hóa Kỳ Cảnh lại cảm nhận được cái khó của nó rồi . Đó là vì sao , hiện tại lão thất chỉ dừng ở Hóa Kỳ Cảnh tầng bảy mà thôi .
Hồng Thất Công đôi mắt sáng rực cả lên , nói :
– Đúng , đúng là như thế !
-Lão thất ta có thể cảm nhận được nó .
Lúc này hệ thống hiện lên thông báo cho Nguyễn Nhất Đan biết , phải buộc giao thủ với Lão Thất một lần và giành chiến thắng đến .
Nguyễn Nhất Đan cười tủm tỉm nói :
-Chúng ta cá cược một lần đi .
Hồng Thất Công sảng khoái , hiếu kỳ hỏi :
-Không biết Tiên Trưởng có gì chỉ bảo ?
Nguyễn Nhất Đan cười đùa nói ;
-Chúng ta đấu qua một lần đi thế nào ?
-Nếu người thua , thì ghi lại “Giáng Long Thập Bát Chưởng” và “Đã Cẩu Bổng Pháp” . Còn nếu ta thắng hay thua đều đưa cho Lão Thất một quyển cơ bản của tiên giới tu tập là “Tụ Nạp Khí ” và kèm theo hai quyển “Linh Xà Quyền Pháp “, “Trượng Linh Xà Pháp ” của Âu Dương Phong cho người tham khảo vậy .
-“Linh Xà Quyền Pháp “, “Trượng Linh Xà Pháp” là hai môn võ công tâm đắt của Âu Dương Phong , đều dựa trên “Giáng Long Thập Bát Chưởng” và “Đã Cẩu Bổng Pháp” của cái bang mà tạo thành rồi .
-Theo ta thấy , cái lão Âu Dương Phong này đúng là một bật kỳ tài của Tông Sư rồi . Vì chỉ nhìn hai môn võ công này bên trong ảo diệu liền có thể đoán ra được , chỉ tiết rằng tính tình của gã không tốt lắm rồi .
Nguyễn Nhất Đan nói xong liền hư không tạo vật , lấy ra ba quyển “Tụ Nạp Khí “, “Linh Xà Quyền Pháp “, “Trượng Linh Xà Pháp” ra và đặt ở trước mặt Hồng Thất Công . Hồng Thất Công nhìn ba quyển võ học và kỳ tích biến vật ở trên không trung ra đến , liền không ngần ngại mà đồng ý đến rồi .
Dù gì người ta là tiên gia , thì có lý do gì phải lừa gạc lão làm gì ?
Tiền bạc và danh vọng càng là không thể rồi . Vì người ta là người tiên giới ,ở nơi chốn phàm nhân này để làm cái gì cơ chứ ?