Đại Đạo Của Phàm Nhân – Chap 28:Đồ Sát ! – Botruyen

Đại Đạo Của Phàm Nhân - Chap 28:Đồ Sát !

Nguyễn Nhất Đan lại nói thêm :

-Hoàn Nhang Khang , thí chủ độc ác vô độ , thiên lý bất dung người . Người ta vô tội người , nghèo khổ cùng cực . Nhưng vì ham chơi , lại lên tỉ võ chiêu thân quấy phá . Như thế cũng thôi , nhưng vì sao thí chủ lại bắt hai cha con bọn họ về mà hành hạ như thế .

-Không lẽ tâm lý biến thái của thí chủ đã thai đổi rồi sao ?

-Từ cái việc đi bắt những con thú hoang về rồi bẻ gãy hết tứ chi , sau đó ĩ ôi tới mẫu thân khóc lóc và thể thiện ra một đứa trẻ có hiếu thuận và có tấm lòng yêu thương người khác sao?

-Hoàn Nhang Khang thí chủ đúng là tuổi trẻ tài cao à . Mới chỉ tuổi này đã khơi khơi giết chết mấy vạn người , mà không hề biết gớm tay à .

Vương Xử Nhất nội nghe đến điều này , bản thân y cũng giật mình và nhìn về phía Hoàn Nhang Khang đến , sau đó lại nghe tiếp Nguyễn Nhất Đan nói :

-Buổi tẩy trần này là buổi tiễn biệt Vương xử Nhất của Toàn Chân Giáo thất tử một trong , đúng không thí chủ ?

– Nếu bần đạo ngày hôm nay không đến , thì Vương Xử Nhất có lợi hại đến đâu cũng chết ở trong tay những cao thủ này nhĩ .

Vương Xử Nhất không phải kẻ ngu , nghe đến liền biết quả thật đúng như vị Đạo Trưởng này nói . Vương Xử Nhất đứng lên hét :

-Hoàn Nhang Khang ngươi muốn khi sư diệt tổ sao?

Hoàn Nhang Khang mặt mày nhăng nhó , chưa kịp lên tiếng thì Nguyễn Nhất Đan cười lớn nói :

-Ha ha ha!

-Khi sư diệt tổ ?

-Hoàn Nhang Khang người ta đã sắp đặt sẵn rồi . Nếu đạo trưởng không tin thì có thể kêu hắn gọi ngươi sư phụ kia ra đi mà .

-Vì hắn muốn giết cả Toàn Chân Giáo , để mở ra một con đường xuôi nam và tấn công nước Tống nửa kia kìa .

-Ha ha ha …Vương Xử Nhất , ngươi thông minh cả đời . Lại bị một tiểu mao đầu lập bẩy , bẩn thân như thế còn không hay biết nửa .

Vương Xử Nhất đi tới Nguyễn Nhất Đan chấp tay nói :

-Xin đạo trưởng , hãy ra tay cứu giúp Vương Xử Nhất một mạng . Sau này sẽ Vương Xử Nhất có hậu ta , vị tiền bối .

Nguyễn Nhất Đan khoắc tay nói :

-Không cần đâu !

-Ngươi cùng vị tiểu hữu này đi cứu cha con họ Mục là được rồi .

-Còn ta sẽ ở đây trấn thủ , kéo thời gian cho cả hai người có thể chạy khỏi kinh thành và cầu cứu sư huynh của ngươi vậy .

“Cảm tạ tiền bối !”Vương Xử Nhất liền cuối đầu cảm tạ , liền cùng Quách Tĩnh rời đi ngay . Hoàn Nhang Khang lúc này muốn tức điên rồi , hắn đường đường là tiểu vương gia . Nhưng hể hắn muốn mở lời liền bị đạo sĩ thối tha nhảy vào chen ngang đến , đến mức mọi công sức đều đổ sông đổ biển hết cả .Hoàn Nhang Khang phẩn nộ , nghiến lời nói :

-Đạo sĩ thúi , ngươi đã muốn chết .Thì đừng mong rời đi khỏi Vương Phủ .

-Giết hắn cho ta đến !

Nguyễn Nhất Đan thở dài nói :

-Hoàn Nhang Khang ngươi hôm nay đừng mong được sống thì có .

-Ha ha ha !

Nguyễn Nhất Đan lướt tới theo “Loa Toàn Cửu Ảnh” , rất nhanh và rất nguy hiểm . Sa Thông Thiên và Hầu Thông Hải thấy vậy hét lớn ” Cẩn Thận !” . Cả hai liền bay lên vỗ song chưởng để cản chân Nguyễn Nhất Đan lại , cùng lúc đó mọi người mới biết được sự nguy hiểm đã tràn tới rồi . Nguyễn Nhất Đan liên xoay tròn uống lượng với “Xà Hành Ly Phiên ” né tránh song chưởng của Thông Thiên và Hầu Thông Hải , rồi tiếp tục chạy tới Hoàn Nhang Khang vừa nói :

-Tiểu Vương gia , bần đạo mời người đi xuống mười tám tầng địa ngục tham quan một vòng vậy .

“Đừng hòng !” Lương Tử Ông liền bay lên cao , tới đạp cước vào đầu Nguyễn Nhất Đan . Với tình hình nguy hiểm này , Nguyễn Nhất Đan đưa cây Phất Trần ra đỡ lấy .

“Rắc ” Cây phất trần gãy đi làm đôi , cước pháp tinh diệu của Lương Tử Ông cuối cùng cũng bị chân khí Hóa Kỳ Cảnh viên mãn của Nguyễn Nhất Đan đánh bật ngược trở ra .

Lục Đại cao thủ cuối cùng cũng tới kịp và bao vây lấy Nguyễn Nhất Đan . Nhưng không ai biết được sự đáng sợ ở phía sau ,chính là cơn nóng giận của y đã đến cực điểm .

Với cái bệnh “Kiết và Keo Kiệt” đến cực độ , nay lại làm gãy cây phất trần, thì thôi rồi lượm ơi !

“A…a…a.!”Nguyễn Nhất Đan hét ầm lên giận dữ , khiến cả căn phòng đều rung chuyển và chén đĩa ở trên bàn đều vỡ nát bởi tiếng hét của y . Lục đại cao thủ và Hoàn Nhang Khang đều ngã lăng ở trên đất và bịnh lỗ tai của bản thân . Mãi một lúc mới từ từ bên trong sợ hãi đứng lên , với bộ mặt xanh như tào lá và không tin được hiện thực ở trước mắt .

Nguyễn Nhất Đan đứng hình tại chỗ , lẩm bẩm :

-Cây phất trần của sư phụ ta ban cho đến . Ta phải khóc rồng ra cả mười ngày , mười đêm đến và sư phụ mới cảm động với lòng thàn của ta mà bỏ ra nữa viên bạc để mua cây phất trần này .

-Vậy mà …vậy mà …lại dám làm gãy nó sao?

-Ta phải cho Vương phủ này xuất ra năm trăm triệu lượng vàng rồng để bồi thường ra đến . Nếu không thì ta sẽ đồ sát đến chó gà không tha bất kỳ ai !?

Lục đại cao thủ rùng mình một cái , nhìn nhau với ánh mắt không thể tin được này .Hoàn Nhang Khang lúc này đã hối hận không thôi , vì đã vây vào đại sát tinh rồi . Nhưng hối hận không kịp rồi , vì với ánh mắt của Nguyễn Nhất Đan liền biết rằng y muốn đồ sát và giống như lời kể về “Hỏa Sơn Trại ” việc rồi .

Bằng Liên Hỏa chụp lấy bó đũa và quăng về phía Nguyễn Nhất Đan . Nguyễn Nhất Đan liền sử dụng “Xà Hành Ly Phiên” lướt đi qua một dàng ám khí và tới gần Bằng Liên Hỏa ,nói :

-Chúc may mắn lần sau!

-Hãy ăn ta một chiêu “Thủ Huy Ngũ Quyền” !.

“Ầm ” Nguyễn Nhất Đan liền dùng tấm lưng và cánh tay của bản thân , rồi hất bay Bằng Liên Hỏa lên trên không , nói tiếp :

-“Đại Phục Ma Quyền”.Đi chết đi con chó !

“Ầm..ầm…ầm” Nguyễn Nhất Đan liên tục đám gần cả hai mươi phát ,khiến Bằng Liên Hỏa không thể tiếp đất được . Sau đó Bằng Liên Hỏa cũng tất thở tại ở trên không , rồi “Ầm ” rớt xuống đất .

Nguyễn Nhất Đan như thế cũng không dừng lại liền sử dụng “Loa Toàn Cửu Ảnh” chạy tới Sa Thông Thiên và Hầu Thông Hải . Sa Thông Thiên hốt hoảng hô :

– Mọi người liên thủ !

-Hôm nay hắn không chết , thì chúng ta sẽ chết !

Mọi người liền chạy tới tấn công Nguyễn Nhất Đan , nhưng rất tiếc rằng Nguyễn Nhất Đan đã tiếp cận được cả hai người Sa Thông Thiên và Hầu Thông Hải . Y liền xuất chưởng “Tồi Tâm Chưởng ” ngay và luôn .

“Ầm””Ầm” .

Sa Thông Thiên và Hầu Thông Hải bay văng vách , sống chết không biết !

Nguyễn Nhất Đan liếc đến Lương Tử Ông . Vì Lương Tử Ông đang dụng cước pháp để đánh lén Nguyễn Nhất Đan , giống như cây phất trần bị gãy lần trước vậy .

Nguyễn Nhất Đan liền sử dụng tuyệt học “Thu Cân Súc Cốt Thiên” và xoáy cánh tay ngược về phía sau , rồi tiếp “Dịch Cân Đoán Cốt Thiên” chấn bay cái chân ghẽ của Lương Tử Ông về phía sau . Nguyễn Nhất Đan nhảy tới Lương Tử Ông , nói :

-Ăn ta một trảo !

Đúng là Cửu Âm Bạch Cốt Trảo và chụp ngay đỉnh đầu của Lương Tử Ông . Lương Tử Ông trừng mắt lớn , ngã nhào xuống đất và chết không kịp ngáp .

Lúc này mọi việc gần như đã mất kiểm soát đến , Thanh Tổ Đức và Linh Trí Hòa Thượng nhìn nhau rồi cùng gật đầu .Thanh Tổ Đức cổng lấy Hoàn Nhang Khang ,rồi cùng Lính Trí Hòa Thượng quay lưng bỏ chạy ra ngoài gấp .Mục đích cầu viện Vương gia , rồi dẫn quân đội đến cứu viện thôi .

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.