Nguyễn Nhất Đan rất hài lòng ,đỡ Tiểu Long Nữ xuống và lấy ở bên trong người ra một bình đan dược ,cùng hai quyển võ học “Tụ Nạp Khí”, “Cửu Âm Chân Kinh” ,nói:
-Đây là những gì ta muốn ban thưởng cho hai đồ nhi Lý Mạc Sầu , Tiểu Long Nữ . Một bình đan dược mỗi tháng sử dụng một viên đến và hai môn võ học trụ cột không thể thiếu của tông môn chúng ta .
Sau đó Lý Mạc Sầu cũng đi tới bên cạnh Nguyễn Nhất Đan ,rồi cũng như Tiểu Long Nữ là nhận lấy một tấm anh hùng thẻ .
“Đinh”
-Chúc mừng chủ nhân đã thành công thu phục được Lý Mạc Sầu thành công .Thưởng 5000 điểm kinh nghiệm , 10000 đồng tiền vàng , một căn luyện sư các .
“Ồ!” Nguyễn Nhất Đan bất ngờ hết sức à !
Không thể ngờ tới cái việc bản thân đi lừa gạc và thu phục người còn có được thưởng một căn nhà nữa có đấy !
Cái loại này là tự động ban thưởng , đi theo chế độ “Ăn Thua Hên Xui!” hay sao ấy nhĩ?
Nhưng sau cũng được ,vì Nguyễn Nhất Đan là một người thuần chính đơn giãn và rất rộng lượng người . Dù sao thì cũng với câu nói “Có còn đỡ hơn không!?” vẫn tốt tâm nhất kích ròi .
Sau khi lo xong hết mọi chuyện ở Hoạt Tử Nhân Mộ , Nguyễn Nhất Đan dẫn theo Hoàng Dung và Phùng Lâm rời đi .Để lại một không gian yên tĩnh trở lại cho cái nơi rất dể làm cho người ta lạnh cả gay óc này .
Nhanh nhất ,hiệu quả nhất có thể !
Nhóm năm người đã tụ hộp lại với nhau rất là đông đủ , rồi hướng về Kim Quốc Kinh Đô thẳng tiến . Vì cái thời cổ lổ xỉ này vô cùng đơn xơ hoan vắng ,cho nên mọi con đường đi từ nhiều nơi, đều phải tập trung đến giang khẩu cả .Rồi mới có thể đi vào Kim Quốc kinh đô nhóm , rất khó khăn và đầy cực khổ cho nhóm người Nguyễn Nhất Đan .
Trung Đô Đại Hưng Phủ là một kinh đô thành sầm uất của Đại Kim Quốc ,vì trước đây nó chính là Chưng Kinh của nước Liêu một thời kinh tế chính cả một quốc gia. Tiêu tốn gần nữa tháng trời đi xe ngựa , cuối cùng Nguyễn Nhất Đan cũng đã tới nơi đây .Một nơi mà mọi màn kịch sẽ diễn ra ,ở giữa hai người là Quách Tĩnh và Hoàn Nhan Khang cuộc đời .
Cái quan trọng ở đây mà Nguyễn Nhất Đan muốn đến nhất ,chính là một trong thập đại bảo xà ‘Tru Mãng Huyết Xà ‘ . Có thể tăng cường thực lực và có tính kháng độc rất mạnh mẽ cho người uống máu của nó .
Nội suy tư về một nồi hầm canh rắn là đủ cho người phát điên đến rồi .Rất khó lòng để cưỡng lại được đến ,cái món ăn quý báo trời ban thưởng riêng cho Nguyễn Nhất Đan như thế này .Bỏ ra cả gần hai mươi năm trời công sức để vỗ béo cho con Tru Mãng Huyết Xà và chỉ chờ đợi mỗi cái việc cho bản thân y đi đến thưởng dụng con bảo xà này . Nguyễn Nhất Đan trạch tâm nhân hậu , nghỉ đến mà rơi cả nước mắt và thề với lòng tốt của y rằng “Cái công trạng đi đầu của Lương Tử Ông này ,Nguyễn Nhất Đan thật tâm lãnh lấy vậy!” .
Sau khi bước vào bên trong Kinh Đô đầy phồn hoa náo nhiệt ,Hoàng Dung vô cùng thích thú đến mức không thể cưỡng lại được đến bản thân, rồi ôm lấy cánh tay của Phùng Lâm và Phùng Hằng cùng nhau chạy đi mua sấm .Vì tất cả mọi người đều có tiền , do Nguyễn Nhất Đan đã đưa ra đến .
Hai chị em sinh đôi đang đưa mắt nhìn về phía Nguyễn Nhất Đan như đang chờ đợi sự cho phép đến .Nguyễn Nhất Đan cũng không phải loại người khó tính gì , nên liền lên tiếng đáp :
-Cứ đi vui chơi đi .Dù gì cũng hiếm hôi được vào kinh đô một lần mà ,nếu thiếu tiền thì tới gặp ta là được rồi .
-Nhớ làm ký hiệu ở quán trọ hay trông lúc nguy hiểm đến tính mạng .Ngoài tránh được lạc nhóm với nhau ra ,thì còn có cái phương hướng để cho ta đi tìm đến các nàng đó .
Bốn người gật đầu rồi xoay người rời đi bên trong tiếng cười vui vẻ . Nguyễn Nhất Đan thầm thở dài ,cũng rời đi một mình trong cô đơn buồn tẻ đến .Một đạo sĩ đang cầm phất trần và một trường bào xanh nhạc lỏng lẩy , đang đi tìm nơi cội nguồn của một vỡ diễn hài kịch đến .
Rất nhanh, Nguyễn Nhất Đan đã tìm tới Mục Niệm Từ đang mở võ đài ở bên cạnh gốc cây to , trên lá cờ có ghi rất rõ dòng chữ “Tỉ võ chiêu thân ” .Rất nhiều người bao vây lấy , đứng xem nàng cùng một người xa lạ thi đấu đến , kèm theo tiếng vỗ tay và hò hét rất náo nhiệt .
Theo cách nhìn của riêng Nguyễn Nhất Đan ,thì thấy khác đi rất nhiều à .Bọn người này đến chỉ vì gắm gái là chính ,nhưng muốn cướp gái đẹp mới là mười à .Vì dưới ngồi bút của tác giả Kim Dung , thì đéo có con gái nào mà không đẹp cả .Nhưng ông ta lại đem bọn họ ra làm trò tiêu khiển mới ghê chứ .Càng đáng sợ hơn chính là đéo có người phụ nữ nào ở bên trong bộ truyện này , có một kết cục tốt cả . Như Mục Niệm Từ vậy ,một đời đau khổ bệnh tật đầy mình và chết đi ở bên trong cô quạnh buồn tuổi.
Hoặc Tiểu Long Nữ có một cái kết đắng lòng là làm trò cho ‘Long Kỵ Sĩ’ Doãn Chí Bình thúc ngựa truy phong đến .Cuối cùng Dương Quá và Tiểu Long Nữ cũng ở được bên nhau , nhưng đã già cái con mẹ nhà nó rồi . Còn gì để chấm múc được nữa cơ chứ ?
Cuối cùng Nguyễn Nhất Đan chỉ thở dài ngao ngán , đề bút thân cho tác giả Kim Dung là “Biến thái có Kỳ !” . Theo đó mà Nguyễn Nhất Đan đã ngộ ra một vần thơ sau :
Tên: Biến Thái Có Kỳ. => Miêu Tả Kỳ Thị Nữ Giới Của Kim Dung.
“Ở đời ,có lắm cái kỳ,
Nhưng thể biến thái , chỉ có người thôi.
Phận gái éo le đã đành ,
Ai dè gặp phải , Kim Dung là rồi !?
Lên không xong ,xuống bất thành .
Nhìn mà muốn khóc ,nhưng đành lại sao?
Một kiếp ,phận gái treo leo…
Là làm chó vẫn tốt hơn làm người! ”