Hoàng Dược Sư khuyên nhủ Phùng Hằng rằng :
– Phu nhân , xin người bớt đau buồn .
Phùng Hằng khóc lóc tỉ tê , bi thương nói :
-Là vì quyển Cửu Âm Chân Kinh , mà Vương Trùng Dương lại đi hạ sát thủ với tỉ tỉ ta . Ngươi còn nói cái gì nữa ?
– Ngươi với cái sát nhân kia điều giống nhau . Vì một quyển võ công mà bỏ mặt tất cả , có khi cả ta cũng sẽ bị ngươi bỏ qua cho .
Hoàng Dược Sư cảm thấy không ổn , liền lên tiếng giải thích :
– Ta ..ta … không có …
Chưa đợi Hoàng Dược Sư nói hết lời , thì Phùng Hằng nhảy vào nói :
-Mọi chuyện ngươi đã thấy ,những gì xảy ra đều ở trước mắt của ngươi . Tỉ tỉ ta khuyên nhủ Vương Trùng Dương bỏ qua “Cửu Âm Chân Kinh ” , nhưng hắn không đồng ý và một lòng hạ thống sát thủ .
– Đến mức tỉ tỉ ta đã vong mạng rồi còn gì ?
Phùng Hằng giận dữ hét dài nói :
– Nếu người còn xem ta là phu nhân của người , thì hãy đi ra ngoài và giết cái tên rác rưỡi VƯơng Trùng Dương đó cha ta …..Nếu không , hai ta sẽ kết thúc ở tại đây !
Phùng Hằng dừng lại một chút rồi nói :
-Tỉ tỉ , người chết thật thảm quá!
-Muội sẽ thay cho tỉ tỉ báo thù . Có một ngày muội sẽ đem toàn bộ Toàn Chân Giáo nhân hạ sát toàn bộ !Chó gà không tha !
Hoàng Dược Sư mãi không có lên tiếng gì , chỉ còn lại mỗi Phùng Hằng tiếng thút thít ở bên trên . Nó làm cho Nguyễn Nhất Đan vô cùng khó chịu ra đến , lo lắng và hồi hộp bao trùm trong suốt quá trình chờ đợi để được ăn Phùng Hằng ,mà đau khổ .
Nguyễn Nhất Đan cứ như thế đã trôi qua hơn nữa giờ đồng hồ , tiếng của cô nàng Phùng Hằng này cũng giảm dần . Nguyễn Nhất Đan thầm nghỉ :”Liều Ăn Nhiều ! Chứ đéo thấy gì ? Chỉ nghe mà đón mò ở bên trên tình huống ra sao , thì quả là phiền à?”
Nguyễn Nhất Đan lại lấy ba cây nhang mới toanh ra bên ngoài không gian trữ vật , rồi đốt lên . Y nhét nhẹ ở bên dưới đủng quần của Phùng Lâm hình nộm và đậy nấp lại cẩn thận ,để tránh bị người phát hiện, thông qua cái việc gây ra tiếng động đến .
Nguyễn Nhất Đan lại đợi thêm một chút thời gian nữa ,để cho hương khói bay hết cả căn phòng và rồi mới bò lên bên trên . Lúc này Nguyễn Nhất Đan mới biết được , thì ra Hoàng Dược Sư đã đi từ lâu . Có lẻ nên đi theo chiều hướng trí tuệ của y , tính toán ra đến .Thì Hoàng Dược Sư sẽ đi tìm Vương Trùng Dương báo thù cho tỉ tỉ của ông ta , để an ủi cho thể tử ông ta , đừng đi trên con đường dại khờ rồi đây.
Nhưng đối với Nguyễn Nhất Đan mà nói thì mấy chuyện của giang hồ , thì hãy để giang hồ lo đi vậy . Còn chuyện của y chỉ có hai chuyện , mà thường dân bách tính hây thương xuyên nghỉ tới là gái và tiền tài mà thôi.
Chuyện thứ nhất của Nguyễn Nhất Đan là vớt được thành công cô nàng Phùng Hằng còn ở tuổi xanh tươi rồi đây .
*Thông tin tra xét *
-Tên: Phùng Hằng
-Nhan sắc :SS
-Trạng thái : Có thai .
– Võ công : Không.
-Tài nghệ : Cầm, Kỳ , Thư , Họa , ca hát , nhảy múa ….
-Sở trường : Thông minh , trí nhớ cực tốt .
-Thiên phú : Phượng Âm Chi Thể (Tuyệt Mạch)
– Nhận xét : Trời đố kỵ anh tài . Có số mạng chết yểu bằng mọi giá !
Nguyễn Nhất Đan thầm hỏi hệ thống :
– Tuyệt mạch làm sao giải khai đây hệ thống !?
“Đinh”
– Chỉ cần tốn một ngàn đồng tiền vàng sẽ đánh thức huyết mạch quý .
Nguyễn Nhất Đan lắc đầu ngao ngán , vì gái đẹp lúc nào cũng tốn kém hết à !
Nguyễn Nhất Đan lười quản , nói :
-Vậy giúp ta ký khế ước nô lệ và chửa luôn tuyệt mạch cho nàng luôn một thể .
“Đinh”
– Đã khấu trừ hai ngàn đồng tiền vàng thành công .
– Chúc mừng chủ nhân đã thu phục được nhân tài kiệt xuất Phùng Hằng , phẩm giá SSS . Thưởng 20.000 điểm kinh nghiệm , 5000 đồng tiền vàng , Trúc Cơ Đan 1 bình 10 viên .
*Trúc Cơ Đan : Giúp Minh Kỳ Cảnh ngưng tu thành đan thể cho bản thân và đột phá lên Hóa Kỳ Cảnh cấp thực lực .
“À !”Nguyễn Nhất Đan bật hiểu ra bản thân y không thể lên Hóa Kỳ Cảnh được là vì chưa ngưng tụ ra Trúc Cơ đan đây mà . Thông thường người ta nói cảnh giới này là Trúc Cơ kỳ không phải dể hiểu hơn sao? Lại bầy trò đặt tên là Hóa Kỳ Cảnh à !
Nguyễn Nhất Đan lắc đầu không thôi , vội nói :
-Đúng là chuyện đời , thường không đi theo lẻ thường mà !
Nguyễn Nhất Đan lại đem giấu Phùng Hằng đi một chỗ khác , để tránh cái việc Hoàng Dược Sư sẽ về và phát hiện ra chuyện y và Phùng Hằng đang thông giang ,thì lại nguy .
Như thế thì không được rồi!
Vì sẽ dẩn đến cái việc thanh danh đạo trưởng , từ bi thỉ xả nay con đâu ?
Cho nên ,Nguyễn Nhất Đan vẫn quyết định đi ăn mãnh và lén lút trong có vẻ là chuẩn ngon hơn nhiều rồi . Rất nhanh y đã đưa nàng vào bên trong hầm tối tăm ở bên dưới mộ thất và từ từ hưởng thụ cái cơ thể chuẩn không cần chỉnh tiếp của Phùng Hằng , một cách cẩn thận từng centimet một .
Với tâm tính cẩn thận , còn là một người cần kiệm và liêm chính như Nguyễn Nhất Đan ,thì không bao giờ để mọi việc sẽ đi ra bên ngoài tầm kiểm soát đến .
Thế thì hổng hết ,biết đường đâu mà mò ra được đây?
Cho nên , Nguyễn Nhất Đan và Phùng Hằng chỉ dừng lại ở điểm bàn giao sơ lược của cuộc chiến , còn được gọi là “Không đánh , không quen biết !” .
Chứ không phải vì ở bên trong bụng của Phùng Hằng vẫn còn một tiểu bảo bối đang chờ ngày để trào đời ra đến .Nguyễn Nhất Đan có cảm ngộ rất sâu về vấn đề này , rằng ” Có nên hay không ? Về cái việc nuôi vợ khi còn chưa sanh ra nhỉ? Làm như thế sẽ dẫn đến cái việc gọi là tình thương mến thương của đôi vợ chồng rất là yo mót à !”
Ngoài ra , Nguyễn Nhất Đan rất cần cái gọi là “Cửu Âm Chân Kinh”. Vì y biết rằng , sau khi Vương Trùng Dương và Hoàng Dược Sư một trận chiến sẽ dẫn đến sự nghi ngờ đến cái việc “Cửu Âm Chân Kinh ” sẽ rơi vào trong tay người xấu. Như thế Vương Trùng Dương phải buộc lòng đưa “Cửu Âm Chân Kinh” cho Chu Bá Thông đi cất giấu lấy .Đây cũng là một trong những cơ hội hiếm hôi mà Nguyễn Nhất Đan có được ,để cướp lấy “Cửu Âm Chân Kinh” về trong tay đến .
Nguyễn Nhất Đan đưa Phùng Hằng về đỉnh núi Trung Nam Sơn , bản giao lại cho Phùng Lâm và Anh Cô chỉ dại cho Phùng Hắng biết cách tu luyện nội công , theo quyển “Tụ Nạp Khí ” tâm pháp . Rồi Nguyễn Nhất Đan mới bò lại xuống núi ngay trong đêm , để canh me rất cẩn thận ngay tại cửa ra vào của Toàn Chân Giáo nhân .
Đúng như tính toán , cái tên ngốc Chu Bá Thông lại đi ra ngoài Toàn Chân Giáo và chạy vòng vòng bên ngoài để tìm nơi cất giữ lấy “Cửu Âm Chân Kinh” rồi chứ đâu ?
Vì thế mới có đoạn bị vợ chồng Hoàng Dược Sư và Phùng Hằng lừa đi “Cửu Âm Chân Kinh” một phần chứ đâu ?
Ý mà nhầm , là bị nô tì của Nguyễn Nhất Đan lừa đi “Cửu Âm Chân Kinh” một phần .Như thế nó mới chuẩn chứ ?
Nay thì khác rồi , vì Nguyễn Nhất Đan này đã xuất hiện . Y sẽ tự tay chính mình ,mà lừa đi cả bộ “Cửu Âm Chân Kinh” ở tại trên tay Chu Bá Thông luôn cho nó chuẩn nè .
Nguyễn Nhất Đan cười hí ha hí hửng , đi theo sau Chu Bá Thống .Song song đó , thay luôn bộ đồ nguy trang Đạo sĩ mũi trâu Vương Trùng Dương vào . Khi cả hai người đi khá xa nơi Toàn Chân Giáo nhân quản hạt , thì y mới bay tới trước người của Chu Bá Thông ,nói :
-Bá Thông,đệ đi đâu vậy?
Chu Bá Thông nhìn thấy đại sư huynh Vương Trùng Dương , liền giật mình hô :
– Đại sư huynh , huynh tìm đệ có gì không dạy bảo ?
Nguyễn Nhất Đan bình tỉnh , uy nghiêm quay lại nhìn Chu Bá Thông nói :
-Ta hỏi đệ , đệ đi đâu vậy ?
Chu Bá Thông đáp lời :
– Thì đệ nghe lời sư huynh dặn dò rằng đệ đi cất hai quyển “Cửu Âm Chân Kinh” rồi hay sao?
Nguyễn Nhất Đan giận dữ biểu lộ , nói :
-Bá Thông ngươi có thể nào suy nghỉ dùm ta một chút hay không ?
– Nơi này ngươi xin xem thử coi ? Nơi nào là thích hợp để cất giấu “Cửu Âm Chân Kinh” đây?
Chu Bá Thông nhìn xung quanh , thấy một mảnh đất hoang và xung quanh chỉ toàn cây với cỏ mà thôi . Hắn cuối đầu đáp :
– Đệ …đệ…
Nguyễn Nhất Đan đưa tay ra nói :
-Đưa ta xem hai quyển ” Cửu Âm Chân Kinh” còn ở trên người của đệ hay không ?
“Đây sư huynh!”Chu Bá Thông thiệt thà đưa ra cho Nguyễn Nhất Đan hai quyển “Cửu Âm Chân Kinh “đến.
Vừa cầm được hai quyển “Cửu Âm Chân Kinh” đã đến tay của Nguyễn Nhất Đan . Hệ Thống hiện lên bản thông báo , như rất biết điều và phối hộp với y .
“Đinh”
-Chủ nhân có muốn sao chép hai quyển “Cửu Âm Chân Kinh” hay không?
Nguyễn Nhất Đan lập tức bảo :
-Xác nhận !
Chu Bá Thông liền hiếu kỳ ,đi nhìn Nguyễn Nhất Đan một chút . Nhưng vì sợ đại sư huynh , nên hắn cũng không dám hỏi nhiều và chỉ ở bên đứng nhìn mà thôi .
Sau khi hoàn tất thủ tục chi trả năm trăm đồng tiền vàng , thì Nguyễn Nhất Đan đã có được một quyển “Cửu Âm Chân Kinh ” hoàn chỉnh ở bên trong trang bị không gian đến .Nguyễn Nhất Đan thuận tay ném đi hai quyển “Cửu Âm Chân Kinh ” và nói :
– Đệ có thể xây một mật thất bí mật , mà không ai biết và giấu nó đi . Để hai quyển ở hai nơi , thì đố ai biết được . Trừ khi đệ lở lời nói ra cho bọn người kia biết mà thôi !
Chu Bá Thông mắt sáng rỡ hô :
– Đúng à !
– Tại sao ta không nghỉ ra vậy ?
– Đúng là đại sư huynh thông minh , có suy nghỉ rất chu toàn à !
– Được , đệ xin phép rời đi ngay đây !
Chu Bá Thông nói xong liền co dò bỏ chạy mất dép , chẳng mấy chóc Nguyễn Nhất Đan đã không thấy được tâm hơi của Chu Bá Thông ở đâu .
Thế là một đoạn đường dài nhàn hạ , Nguyễn Nhất Đan từ từ đi về đỉnh Chung Nam Sơn , một cách vui vẻ đến .