Đại Đạo Của Phàm Nhân – Chap 17:Võ Lâm Ngũ Bá (Mở Đầu). – Botruyen

Đại Đạo Của Phàm Nhân - Chap 17:Võ Lâm Ngũ Bá (Mở Đầu).

Nguyễn Nhất Đan sau khi bước qua khỏi cánh cổng xuyên không , bước vào bên trong vị diện “Võ Lâm Ngủ Bá” . Nhưng nơi này , đã mang về cho bản thân Nguyễn Nhất Đan một ít hoài niệm vui vẻ rất nhiều .Ít ra nơi đây cũng là một vùng đất có tên là Địa Cầu , nơi mà Nguyễn Nhất Đan đã sinh ra và lớn lên , cuối cùng có được một cái kết thật cay đắng quá mà .Nguyễn Nhất Đan ngứt nhìn bầu trời xanh , rồi nhắm mắt lại để lấy thật sâu một hồi không khí mát mẽ ở trên đỉnh núi này . Để hoài niệm lại những ký ức thân quen , mà trong suốt thời gian qua Nguyễn Nhất Đan đã gần như quên hẳn về nó .

Bất thình lình Nguyễn Nhất Đan chợt nhớ đến một vấn đề rất là quan trọng , đó là sự xuất hiện của Quách Tĩnh và Hoàng Dung truyền kỳ của toàn bộ quyển truyện này . Nguyễn Nhất Đan thở dài , rồi nhìn trời lẩm bẩm ở bên trong suy nghỉ của bản thân :

– Nếu như Quách Tĩnh và Dương Khang không được sinh ra thì thế nào đây ?

– Ngủ tuyệt cao thủ sẽ có thực lực như thế nào ?

– Làm sao cho nó được tốt , để vào tương lại không xa kia . Nguyễn Nhất Đan này sẽ đóng vào vai nhân vật “Long Kỵ Sĩ ” đây trời ?

Sau ba câu thắc mắc quá to lớn của Nguyễn Nhất Đan đã vô tình dẫn đến một sáng kiến rất là thông minh đã xuất hiện lên ở bên trông đầu của Nguyễn Nhất Đan . Nếu đây là sự khởi đầu của Hoa Sơn luận kiếm lần thứ nhất ,thì đồng nghĩa với cái việc Cổ Mộ Phái , người sáng lập Lâm Triều Anh vẫn còn tồn tại ở trên thế giới này rồi .Cũng là một trong mười mĩ nhân cùng thời và lần lược như Phùng Lâm – Lâm Triều Anh (Triều Anh : Kính Bái) , Phùng Hằng (vợ của Đông Tà) , Anh Cô (Dương quý phi – Đoàn Hoàng Đế), Bao Tích Nhược (vợ của Dương Thiết Tâm) , Mai Siêu Phong (đồ đệ của Hoàng Lão Tà) ,năm người còn lại là thời của Quách Tĩnh và Hoàng Dung rồi. Theo thứ tự như Tiểu Long Nữ ,Lý Mạc Sầu , Hoàng Dung, Hoa Tranh công chúa, Trình Dao Ca .

Nguyễn Nhất Đan thở dài , bản thân chính y còn không biết phải toán như thế nào cho đặng bây giờ . Trong lúc đang trầm ngâm suy tư về thế đời , cuộc sống vào một tương lai dài vằng vặt của ba lần Hoa Sơn luận kiếm. Bất thình lình xuất hiện một cách kỳ lạ của một người đàn ông trung niên , trên tay của y còn cầm theo một cây quảy trượng đầu xà . Nguyễn Nhất Đan nhìn bộ dạng của người đàn ông trung niên liền nhận ra đây là Tây Độc – Âu Dương Phong rồi , không lẽ y đã xuyên qua đến đây , vào đúng tại lúc đang diễn ra cuộc tranh đấu về quyển thần công “Cửu Âm Chân Kinh” tại Hoa Sơn luận kiếm lấn thứ nhất à .

Nguyễn Nhất Đan vừa chuẩn bị lên tiếng hỏi dò thử xem bản thân suy đoán có đúng hay không ?

Lúc này bên dưới núi , cũng có người lần lược bay lên theo cái tên Âu Dương Phong này . Hết đôi vợ chồng Hoàng Dược Sư , rồi tới hai huynh để Toàn Chân Giáo của Vương Trùng Dương , sau đó lại tới một lão ăn mày và cuối cùng là một người ăn mặc hoàng bào . Nguyễn Nhất Đan đứng lên đến , mang theo một cây phất trần mà đi tới nhóm người , rồi hỏi ;

– Vô lượng thiên tôn !

-Bần đạo pháp danh Bất Chấp Giới , xin được ra mắt các vị thí chủ .

Chu Bá Thông đi đến cười nhí nha , nhí nhố nói :

– Đạo trưởng , không biết người đi đến đây để làm gì à?

– Không lẽ ngài cũng muốn đi tranh giành một hỏi “Cửu Âm Chân Kinh” sao ?

Mọi người đều xoay qua , để mắt đến Nguyễn Nhất Đan ở bên này . Làm cho bản thân Nguyễn Nhất Đan phải rung lên như cầy sấy vậy , chỉ thuận mồm trả lời đại rằng :

– Vô lượng thiên tôn!

– Bần đạo không có tâm như thế . Vã lại thực lực của bần đạo quả thật không được à !

Chu Bá Thông lại hiếu kỳ hỏi tiếp :

-Như vậy đạo trưởng đến đây để làm gì ?

Nguyễn Nhất Đan cuối người trả lời :

– Tu luyện bản thân .

– Lấy cái lạnh của hoa sơn đỉnh núi , để tăng cường thực lực của bản thân. Ngoài ra , ở trên đỉnh núi Hoa Sơn này còn có một vài đặc sản quý báo khác nửa .

Chu Bá Thông hiếu kỳ hỏi dò :

– Là thứ gì mà quý báo đến thế ?

Vương Trùng Dương thấy khó chịu , lên tiếng nhắc nhở Chu Bá Thông :

– Chu Bá Thông , còn không qua đây !

Chu Bá Thông nói nhỏ bên tai của Nguyễn Nhất Đan , hỏi :

– Đảo trưởng , người nó cha ta đi . Đó là cái gì ?

Nguyễn Nhất Đan lắc đầu cười vui vẻ nói :

– Đó là rết độc . Nó là chất độc , nhưng cũng là thuốc bổ .

– Ở Hoa Sơn đỉnh núi , vào thời gian lạnh nhất. Mà chúng ta ăn rết độc được , thì thân nhiệt của cơ thể chúng ta sẽ phát nhiệt nóng dần hơn . Nó rất tốt cho công việc tăng cường thực lực rất tốt , nhất là những người đàn ông . Vì phụ nữ có tính âm hàn và rết độc cũng là âm hàn , thì không tốt cho lắm và có thể tổn thương rất nặng cho cơ thể người .

Lão thất cái nghe được có món ăn lạ kỳ như thế . Lão thất cái liền lộn tròn qua đến nơi Nguyễn Nhất Đan và Chu Bá Thông đang đứng , liền lên tiếng hỏi :

– Có thật như thế không vậy Đạo Trưởng ?

Nguyễn Nhất Đan nhìn đến lão ăn mày , miệng mấp bấp nói :

-Ngài là…là cửu chỉ thất cái – Hồng Thất Công à ?

Hồng Thất Công cười vui như nở hoa ,nói:

– Đúng,đúng là tôi đây . Không ngờ đạo trưởng lại biết tôi rành đến vậy .

Nguyễn Nhất Đan thành kính ra mặt nói :

– Vô lượng thiên tôn!

– Những gì bần đạo ra , đều là sự thật . Còn về cách làm thì rất là đơn giản , chỉ cần thí chủ đi bắt sống lấy một vài còn gà rừng , sau đó đến đỉnh núi Hoa Sơn vào thời gian lạnh nhất . Rồi thí chủ chôn xác con gà rừng đó vào những nơi thường lui tới của bầy rết độc là được . Qua ít thời gian sau , đàn rết độc sẽ tự thân bò tới để ăn xác con gà rừng .

-Thế là thí chủ đỏ có một nồi rết độc rồi còn gì?

-Nhưng thí chủ nên nhớ một vấn đề quan trọng đó là cái xác con gà rừng đã bị rết độc cắt đi , thì phải quăng bỏ . Không nên ăn chúng , vì rết độc đã truyền vào bên trong cái xác đó rất nhiều độc chất rồi . Nếu ăn vào , thì lập tức vong mạng ngay .

“Hây thật !”Hồng Thất Công châm chú nghe xong , rồi vỗ đùi khen hây .Hồng Thất Công lại nói tiếp :

– Như thế mà lão ăn mày ta lại không nghỉ ra đến .

Âu Dương Phong tức giận hô hoán lên bảo :

– Chúng ta đến đây là để thi đấu , chứ không phải là để hỏi hang việc ăn uống . Lão thất cái, ngươi còn không mau qua đây để giao đấu ,thì sẽ mất phần đó .

Hồng Thất Công cười khoái trá ,rồi bay trở ra nói :

– Vậy lão đây sẽ đấu với con động vật nhà ngươi rồi .

Nguyễn Nhất Đan thở dài ngao ngán , trước mắt của y vẫn không biết làm gì đến cả .Nếu Nguyễn Nhất Đan có ý nghỉ xấu đến cái việc đi cắn trộm Phùng Hằng là không được rồi , vì đã có Chu Bá Thông luôn luôn canh giữ ra đến . Nguyễn Nhất Đan đành phải chịu thiệt thồi mà rời đi Hoa Sơn đỉnh núi , đi về phía Trung Nam Sơn để đi cắn trộm Phùng Lâm thay vào chỗ trống vậy .

Dù gì đi chăng nữa ,Phùng Hằng vẫn là mẫu thân của Hoàng Dung . Ăn nàng bây giờ thì chẳng khác nào Hoàng Dung nàng ta sẽ không được sinh ra đời đến , thế lại nguy ta à .

Vừa xuống núi , Nguyễn Nhất Đan đã nghe một tiếng phụ nữ với một giọng nói rất ngọt ngào , êm tay rằng :

– Đạo trưởng , ở trên đỉnh núi Hoa Sơn tình hình như thế nào rồi ?

Nguyễn Nhất Đan xoay lại , lập tức thiếu điều xém tí nữa là nước dãy đã chảy ra hết bên ngoài rồi . Vì nàng quá đẹp , nhan sắc của nàng còn hơn cả Trần Thiếu Thiếu rất nhiều đi và có phần vượt trội hơn hẳn Trần Mị Nhi không ít à .Nguyễn Nhất Đan thật tâm chất phát ,quyết tâm đi đến trò chuyện xã giao cùng với nàng . Nguyễn Nhất Đan đến trước mặt cô gái mĩ nữ , rồi nói :

-Vô lượng thiên tôn !

-Ở trên đỉnh núi Hoa Sơn , nhóm người họ đang thi đấu về vấn đề gì đó . Thú thật bần đạo không biết đến , nhưng bần đạo biết một điều là năm người họ sẽ tranh đấu rất lâu . Vì cả năm người đều có thực lực ngang nhau , cho nên rất khó để phân ra thắng bại đến .

-Không biết cô nương là ai ?

-Người nhà của vị nào ở bên trong năm vị ở trên đó !

Người thiều nữ hành lể với Nguyễn Nhất Đan rồi nói tiếp :

-Tiểu nữ tên là Anh Cô . Là người của Đại Lý quốc, đến đây cùng với phu quân và chàng đang ở trên đỉnh núi Hoa Sơn .

Nguyễn Nhất Đan gật đầu đáp lể :

– Thì ra cô nương là người của Đoàn Hoàng Gia . Vậy bần đạo đành phải khuyên cô nương hãy đi tìm một nơi nghĩ chân như bần đạo vậy . Vì trận chiến này của Đoàn Hoàng Gia là rất lâu , vài ngày nữa tháng chưa chắc xong đâu à .

Câu nói của Nguyễn Nhất Đan vừa dứt , thì Hệ Thống lại hiện lên trước mặt của y và thông báo nhiệm vụ :

“Đinh”

– Nhiệm vụ chính tuyến bắt đâu .

+Truy tung người hữu duyên : Lâm Triều Anh , Lưu Quý Phi – Anh Cô , Mai Siêu Phong .

– Thưởng :???

+Số một của ngũ tuyệt : Một mình sưng bá Trung Nguyên.

– Thưởng:???

+Tính Ngưởng : Danh vọng ở trên giang hồ tăng cao .

-Thưởng :???

-Nhiệm vụ tuyến : ???(Ẩn).

Nguyễn Nhất Đan lắc đầu ,không nói thêm gì đến Hệ Thống . Vì Nguyễn Nhất Đan rất hiểu rõ mọi yêu cầu về thể loại Hệ Thống đã bàn giao ra đến , ít nhiều gì Nguyễn Nhất Đan cũng đã xem rất nhiều bộ truyện thể loại nhiệm vụ này rồi .

Không có gì lạ lẩm nửa cả !?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.