Đại Đạo Của Phàm Nhân – Chap 13 :Ngoan Nhân Cáo Trạng Trước! – Botruyen

Đại Đạo Của Phàm Nhân - Chap 13 :Ngoan Nhân Cáo Trạng Trước!

Thể tử của Nguyễn Trí Khôn ,chính là muội muội thứ ba của Hoàng Đế – Đặng Trung Sơn .Đặng Ái Liên được gã vào nhà họ Nguyễn cũng là một vai trò của Hoàng Đế bài bố ra đến ,hay thường gọi “Tâm Đế Hoàng” .Còn nói trắng ra là liên kết các gia tộc ,thông qua hôn nhân để duy trì ngôi vị Hoàng Để của nhà họ Đặng mà thôi .

Chiêu trò có từ thời xa xưa cho đến nay.

Nhưng không ngờ đến một việc rằng Đặng Ái Liên lại yêu lấy Nguyễn Trí Khôn thật lòng ,rồi từ từ Đặng Ái Liên cũng lui ra khỏi địa vị bên trong Hoàng Thất của Kinh Đô thành .Để hoàn thiện hơn với vai trò nội thì của Nguyễn Trí Khôn ,cho đến nay cả hai người có thêm một đứa con trai là Nguyễn Nhất Đan .Cũng vì thân thế của Nguyễn Nhất Đan lại có tầm cỡ Vĩ Mô đến như thế ,cho nên từ khi Nguyễn Nhất Đan sinh ra cho đến này .Có thể khiêm tốn để nói nhẹ ra rằng “Một đường đi ngang!” ngông cuồng tự đại ,bất chấp tất cả mọi người đang sinh sống ở Kinh Đô thành .

Vì lý do này ,Nguyễn Nhất Đan thân thể này đã rất nhanh lên bàn thờ để gặp mặt ông bà của nhà họ Nguyễn rồi .

Từ đó , Nguyễn Nhất Đan hiện tại đã quyết tâm phải sống một cuộc đời khiêm tốn một điểm ,tuyệt không muốn gây hờn ,hoặc kéo thù hận với bất kỳ ai ?

Trừ mỗi cái việc có xuất hiện ra gái xinh là được rồi.

Nghĩ đến đây ,Nguyễn Nhất Đan thấy được hạnh phúc hẳn ra rồi .Thế là một đường cùng phụ thân đi thẳng đến giang phòng của mẫu thân Đặng Ái Liên ,dọc đương Nguyễn Nhất Đan cười bí hiểm nói với Nguyễn Trí Khôn rằng :

– Phụ thân ,hài nhi phải sử dụng đến tuyệt chiêu cũ à!

– Hài nhi phải như mọi lần ,quỳ ôm chân mẫu thân khóc . Để hài nhi có thêm tiền ,càng phải để cho phụ thân biết thế nào là cái gọi rằng “Vô Địch Tịch Mịch ” tuyệt thế thần công của hài nhi…Ha ha ha !

Nguyễn Nhất Đan vừa nói xong . Hắn liên hô hoán mẫu thân , mà chạy thẳng vào phòng :

– Mẫu thân ,Phụ thân đánh hài nhi nữa kìa …

– Cứu con với mẫu thân ơi !

“Con .. con dám sao?”Nguyễn Trí Khôn nghe xong định đưa tay kéo lại ,nhưng đã muôn rồi và đành phải lắc đầu ,cười trừ để đi vào bên trong .

Đặng Ái Liên nhìn con trai ngốc của mình ,lại bị phụ thân đánh rồi .Nàng lắc đầu chạy ra ôm lấy đứa con trai bảo bối ,nói :

-Hài nhi ngoan ,đã có mẫu thân rồi .Mẫu thân hứa sẽ không để cho phụ thân người đụng tới một phân tóc của hài nhi .

Nguyễn Nhất Đan liếc mắt trêu tức Nguyễn Trí Khôn , rồi nói :

– Mẫu thân ,hài nhi không làm gì sai hết cả?

– Hài nhi chỉ xin tiền để mua đồ để tặng quà cho mẫu thân .Thì người lại đưa chân đá ,rồi đạp hài nhi té lăng cù mèo luôn rồi…hu…hu…hu!

Nguyễn Trí Khôn trợn mắt há mồm ,miệng lớn tới mức có thể nhét luôn một viên trứng vịt vào còn được rồi . Nguyễn Trí Khôn thật không ngờ cái thằng con trai của mình hết khờ rồi ,lại quay sang cắn ngược chính phụ thân của nó cơ chứ ?

“Ta…ta ..ta!”Nguyễn Trí Khôn chưa kịp lên tiếng giải thích ,thì Đặng Ái Liên ôm lấy con trai bảo bối khóc theo , nói :

– Ta biết mà !

– Vì ta là người phụ nữ không biết sinh con ,nên chàng lấy con trai của thiếp ra trúc giận mà !

– Nó có làm gì sai đâu chứ?

– Nó chỉ xin ít tiền mua quà tặng cho thiếp mà!

Nguyễn Trí Khôn choáng ván sắp mặt L , vì hai mẹ con nhà này thật khéo biết khóc à . Còn biết thi nhau khóc xem ai lớn tiếng hơn ,hay bi thảm hơn vậy trời. Nguyễn Trí Khôn chỉ tay vào người ,nói giải thích với phu nhân :

-Ta…ta…ta!

Đặng Ái Liên uất ức tới mức khóc lơn hơn , nói :

– Thiếp không tin lời hứa của chàng!

– Thiếp từ nay về sau sẽ không nghe chàng nữa .

– Trong khi hài nhi của chúng ta chỉ xin ít tiền thôi ,chàng đã ra tay tàn nhẫn như vậy rồi . Thì thiếp về sau sẽ ra sao đây ?

– Hu..hu …hu !

Nguyễn Nhất Đan đưa tay ra giấu “Tiền của con đâu?”,Nguyễn Nhất Đan trừng mắt ý bảo “đưa ra sẽ hết chuyện à?”.Nguyễn Trí Khôn miệng giật giật ,tức cũng không được ,nếu cười là đại họa lâm đầu liên cho mà xem .Nguyễn Trí Khôn nhẹ nhàng từ tốn đi tới ,rời đặt lên trên tay của Nguyễn Nhất Đan một bao tiền , nói :

– Tiền đây , được chưa hã ?

– Hài nhi , ngươi hãy tha cho phụ thân một lần này đi được không ?

– Mẫu thân của ngươi đã khóc tới như vậy rồi gì ?

“Ha ..ha ..ha!”Nguyễn Nhất Đan tung hứng bao tiền ,vui vẻ đáp :

– Mẫu thân ,người đừng khóc nữa .Phụ thân đã sợ rồi ,người hãy tha cho phụ thân một lần này đi .

– Dù dì đi nữa ,hài nhi đã có tiền rồi còn gì ?

Đặng Ái Liên sửng sờ trước lời nói của hài nhi ,lòng lo lắng lại tăng cao .Đặng Ái Liên nhìn xem kiểm tra lo lắng nói :

– Hài nhi ,có phải phụ thân người đánh con nặng lắm đúng không ?

– Để mẫu thân xem xem ,vết thương như thế nào rồi ?

Nguyễn Trí Khôn thờ dài , lên tiếng nói :

– Ái Liên , muội bị nó lừa rồi .Ta từ khi nào rãnh rõi tới mức đi đánh nó ,chỉ vì tiền sao?

Đặng Ái Liên sực nhớ đến ,quả có chuyện này rồi .Nàng nhìn vào gương mặt của con trai ,rồi lấp bấp nói :

– Nó…nó…

Nguyễn Trí Khôn giờ không biết vui ,hay buồn đây.Vừa mới bị chính đứa con trai duy nhất của mình ,cho chơi một vố khá đau mà .Nguyễn Trí Khôn lắc đầu buồn cười ,giải thích :

– Hài nhi của chúng ta đã không còn bị khù khờ nữa rồi ,còn là một đứa ma quái ,yêu tinh nữa mới ghê .Như muội thấy rồi đó thôi ,từ nãy đến giờ là nó tự diễn kịch cho nàng xem thôi.

– Chỉ là trêu chọc đến đôi vợ chồng của chúng ta đấy.

“Phụ Thân, Mẫu Thân…hài nhi đã có tiền rồi ,con đi đây nhá!”Nguyễn Nhất Đan cười tươi như hoa ,rồi chạy đi.

Đặng Ái Liên cười vui vẻ ,hô lớn :

– Hài nhi ,đừng có chạy nhanh như thế .Kẻo té ngã thì sao hả?

Hai vợ chồng ôm nhau ,hạnh phúc cười vui vẽ khi nhìn về đứa con trai đang chạy đi xa xa .

Nguyễn Nhất Đan cầm tiền ,đi tới tiệm dược tề .Nơi có tiếng tâm nhất ở Kinh Đô thành là “Hãi Dược Các” rồi ,vì đây là mảnh ký ức mà Nguyễn Nhất Đan đã có được đến ,khi đến thế giới này.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.