Hắn lại bay vụt đi vào không trung biến mất ,mà chẳng thèm đợi hai nàng hỏi han gì . Con người ấy thực sự là ai ? tại sao đi giúp tỷ muội nàng không biết . Nhưng Khiết Băng nàng cảm thấy hắn và cái con xú điêu ít nhiều liên quan nhau ,bởi chỉ nó mới gọi nàng là “..con chồn chín đuôi..”
– Đại Băng ca ca ! rốt cuộc trong chúng ta ai có chín đuôi vậy ? muội muội à đệ đệ …lẫn đại ca có cái đuôi nào đâu …hay hắn ta nhầm chúng ta với ai ?
Nhược Băng chưa hết tò mò , vẫn hỏi gặng cho được …Nàng bối rối nghĩ “.. muội muội thật xin lỗi muội ,lần này lên Thiên trường có dịp ta sẽ nói cho muội muội ta đây là một tỷ tỷ thôi ..” Khiết Băng nghĩ xong bèn giục Nhược Băng :
– Kệ kẻ đó là ai miễn hắn không ác ý với chúng ta là được …chúng ta đi thôi !
Hai nàng lên đến núi Thiên Trường đầu núi thấy có bảng ghi “. Thiên Trường là chốn tu tiên ,không phân biệt chúng sinh sang hèn,chỉ cần là nam nhân tâm hướng thiện muốn tu tiên tạo phúc cho chúng sinh, bá tánh.Tất cả sẽ được học pháp thuật và qua một kỳ sơ khảo ,ai không có căn cơ không lĩnh hội được phải trở về sau kỳ thí khảo..và vĩnh viễn không được ứng thí tiếp ,tùy sự thành công mỗi người sẽ được các đại đệ tử hay chính tòa tam tiên thu nạp truyền thụ thêm pháp lực …” Đọc đến đó thì Nhược Băng thích thú reo lên :
– Woa ! chúng ta cố gắng để làm đệ tử thượng tiên chưởng môn nha Đại Băng ca ca ..
Câu nói ngây ngô của muội ấy, làm cho đám người xung thí khảo quanh cười ồ lên.Hai nàng đâu biết việc làm đệ tử ,thượng tiên Chưởng môn Hạ Tư Linh còn khó hơn cả lên trời .Thượng tiên Hạ Tư Linh là nữ nhân ,hơn nữa ngặt nỗi từ ngày khai mở Thiên trường nàng ấy chưa bao giờ thu nạp một đệ tử nào .Hạ Tư Linh ấy xinh đẹp hơn người ,nguyệt thẹn hoa nhường ..kẻ nam nhân lên đây tu tiên cũng một phần để diện kiến dung nhan nàng ấy
Cho nên thiên trường năm nào đến kỳ ứng khảo cũng đông nghẹt người ,ai nấy hăm hở ứng thí …kẻ trượt ra về mặt còn tươi rói .Bởi hàng năm chỉ duy nhất ngày đó, người ta mới thấy vẻ mặt diễm kiều của Hạ Tư Linh nàng .Giờ đây nam nhân có kẻ dám vọng tưởng làm đệ tử nàng ấy ..thực chẳng đáng cười a .Tất nhiên phúc phận được nàng ấy thu nạp ,ngày ngày diện kiến dung nhan khuynh thành đảo quốc đó kẻ nam nhân nào chả thích .Khiết Băng thấy họ cười hai tỷ muội nàng thì bực tức nói :
– Có gì báu bở chứ …đệ tử chưởng môn có gì vui ..ta không thèm !
Đúng là hai huynh đệ nhà kia kẻ vọng tưởng , người thi ngu ngơ ..Đám người ứng khảo nhìn hai huynh đệ Khiết Băng, dáng người mảnh mai yếu đuối …thì rất coi thường .Họ chỉ nghĩ hai tên xú tử này cái gì cũng tệ ,yếu đuối bạc nhược .Chỉ được cái mắt phượng mày ngài làm kẻ nữ nhân thì xinh đẹp ,nhất là tên huynh trưởng dung mạo hắn chỉ khiến người ta cảm thấy hắn… xinh như một thiếu nữ .Cũng vì huyễn thiên ảo khí che mắt chúng nhân , chứ không lúc này bộ quần áo nam nhân cũng khó mà khiến họ tin hai hai nàng là kẻ nam nhi được .
Thiên trường hùng vĩ hiện ra trước mắt hai nàng , chúng đệ tử ra vào tấp nập …Kẻ đắc đạo thì cưỡi kiếm phi thiên , người lướt mây vượt gió bay lượn .
Thật là khiến người ta yêu thích , hai tỷ muội nàng được xếp căn phòng cuối dãy.. thật may tránh đám nam nhân ồn ã kia . Cuối ngày nhìn đám nam nhân thay nhau cởi quần áo trên người mặc độc cái.. khố che hạ thể ,nhảy ào xuống hồ tắm khiến hai nàng lắc đầu lè lưỡi .Nơi đây ngoài thiên điện của Hạ Tư Linh kết giới nghiêm ngặt ,và cũng là chỗ duy nhất bài trí nơi tắm rửa kín đáo cho nữ nhân ..nam nhân với nhau thường nhật ở đây vẫn thế .Tắm chung lẫn lộn chả phân biệt trẻ già .
– Đại Băng ca ca ..ta nóng chết đi được cả ngày đường dài giờ làm sao tắm rửa đây ? Nếu là nam nhân cởi ra nhảy ào xuống là xong ..ta thì làm sao đây …người nghĩ cách cho ta đi …ta năn nỉ người đó ca ca .
Nhược Băng nắm tay nàng lắc lắc ,Khiết Băng nàng cũng khó chịu đâu kém …nhưng nàng còn lớn hơn muội muội của mình .Chỉ cần nàng để lộ chút ngực áo ra sẽ thấy khe ngực thiếu nữ vồng lên … người ta cũng biết nàng nữ nhi rồi . “…Thật lòng ta không nghĩ thiên trường lại thế này , giờ làm sao đây ? …” Nàng đang nghĩ nghợi thì con hắc điêu từ trời cao bay xuống miệng nó cặp mẩu giấy đưa cho nàng .Khiết Băng mở ra chỉ có mấy chữ ,“.. con chồn chín đuôi người muốn tắm thì theo ta , mà sao đòi vặt lông ta… ta sẽ mổ vỡ đầu chồn thối ngươi ra đó ..Hắc điêu thủ bút ”
Khiết Băng bực mình nó túm hắc điêu ,gõ nhè nhẹ ngón tay nhỏ xinh của mình vào đầu nó “.cốc.. cốc.” mấy cái .Rồi nàng mắng nó “..Hay cho cái con chim đen nhà ngươi mượn ai viết hù ta ,ta đánh ngươi đó … xem ngươi thế nào ” Nó cũng nổi đóa mổ cho nàng mấy cái tím tay , rồi bay lên không trung vẫy cánh .Khiết Băng nắm tay Nhược Băng kéo đi theo hướng của hắc điêu bay .Nó dẫn hai nàng ra sau núi ,đi vòng vèo một lúc đến một chỗ lùm cây rậm rạp có một hồ nước nhỏ .Nó bay đi lúc sau mang về cho nàng một lọ hương liệu và một tờ giấy khác .. rồi bay đi .
Khiết Băng đọc tờ giấy của nó “..con chồn chín đuôi ngươi đánh ta đau ..thù này ta sẽ nhớ , đây là hương liệu giúp hai người tăng thêm công lực và duy trì huyễn thiên ảo khí nhất định phải phục dụng … cứ yên tâm sau này ra đây tắm ta đã đặt kết giới cho chồn thối ngươi rồi ,Mà ta cũng không thèm rình chồn thối nhà ngươi đâu .. mặc dù ta thừa nhận chồn chín đuôi người vô cùng xinh đẹp ha.. ha ..ha ..ha .. Hắc điêu thủ bút ” Đọc xong Khiết Băng nàng mặt đỏ dừ , vậy là cái kẻ đầy âm khí kia hẳn là con hắc điêu của mình ..
Nàng xấu hổ lẩm bẩm “..đồ xú điêu bày đặt không nhìn đi , xưa kia đi đâu ta cũng mang ngươi theo …Thử hỏi ta có chỗ nào trên người ta mà con chim đen chết dẫm ngươi không nhìn thấy …kể cả chỗ thầm kín nhất cũng phơi ra cho người rồi ”
Đúng là thế thật trước nàng nghĩ nó là con chim không biết gì thường xuyên trần truồng trước mặt nó
“. ..giờ thì hay cho ta rồi ,con chim ấy là hóa thân của một nam tử ta vô tâm cứ đi khoe thân trước mặt người ấy thấy xấu hổ quá ….” Đang nghĩ thì Nhược Băng đã tự cởi quần áo trần truồng ra trước nàng từ lâu, đang lay lay cái tay nàng :
– Đại Băng ca ca ! người quay mặt đi cho ta tắm rửa nào..ta đứng mãi thế này nóng chết đi ..đành là ta chỗ nào cũng bị người thấy cả .Ta không xấu hổ mấy nữa ..nhưng ta không muốn ca ca coi ta tắm rửa .
Nàng quay lưng đi cho Nhược Băng tắm rửa , tiếng nước róc rách mà cơ thể nàng bức bối khó chịu .Nhất định ta nên sớm cho muội ấy biết cứ thế này thì không ổn .Nhược Băng tắm xong tồng ngồng trước mặt nàng ,khuân mặt vào cơ thể còn những hạt nước lung linh lấp lánh .Thật sự muội ấy cũng rất xinh mà và ngực cũng đã nhỉnh hơn trái chanh ..thật nhanh a .Nàng đưa cho Nhược Băng lọ hương liệu bảo :
– Thoa cái đi muôi muội nó sẽ tránh chúng ta bị đám nam nhân phát hiện, mà nó rất thơm đấy .
– Đại Băng ca ca ! người thoa cho muội muội đi …ta là thê tử người tùy ý động chạm mà ..chỉ là động phòng chờ ta lớn thêm chút nữa …ta cũng cho ca ca người .
Nàng đành thoa cho muội muội , bàn tay mềm mại nhỏ bé của nàng lướt đi trên cơ thể thiếu nữ của muội ấy .Khi ngón tay nàng chạm vào khe lạch bé nhỏ ẩm ướt của Nhược Băng ,phết dầu lên đó thì thấy muội ấy người run bắn lên.. kẹp đùi vào giữ chặt tay nàng lại.Thủy dịch từ khe đào nguyên của Nhược Băng rỉ ra ướt tay nàng , Khiết Băng cũng rùng mình cảm thấy hạ mình thể ướt át “..sao thế nhỉ ta và muội ấy nữ nhi , muội ấy thích ta cũng thích theo là sao ?. mà ta nên nói cho muội ấy thôi ..” Nàng bảo Nhược Băng :
– Đến lượt muội quay đi cho ta tắm ..
Nhược Băng quay mặt nàng cởi sạch y phục xuống tắm sạch sẽ , sau đó quay lên vẫn thấy Nhược Băng đứng quay mặt bèn gọi :
– Muội muội quay mặt lại được rồi đó !
Nhược Băng quay lại mắt đã đỏ hoe từ lâu thút thít nói :
– Người thật ác ! Đại Băng à Khiết Băng tỷ tỷ ..từ hôm ta đánh vào ngực của tỷ ..ta đã linh cảm tỷ giống ta rồi .Nhưng mà ta yêu Đại Băng ta cứ tự đánh lừa mình thôi..cho đến khi nãy.. tỷ chạm hạ thể ta ..Ta thấy thích lắm ..ta mới biết dù tỷ là nam hay nữ ..người ta yêu vẫn là tỷ tỷ .Người không nói thân phận mình hẳn người có nỗi khổ ,ta không không trách tỷ .Ta có một yêu cầu tỷ ôm ta âu yếm ta như khi nãy được không …? Một lần cũng dược cho ta tưởng là Đại Băng huynh ấy ..ta năn nỉ ..người .
Lỗi cũng do mình vì thế nàng ôm lấy Nhược Băng vào hôn thắm thiết , hai cơ thể nữ giới cuộn chặt vào nhau .Khiết Băng xoa đôi nhũ phong bé xíu của muội ấy ,Nhược Băng cũng âu yếm lại nàng . Hai người đều tự nhiên thấy thích thú , ôm chặt nhau rên rỉ lăn lộn trên đám lá khô xào xạo .Nhược Băng ngồi nhổm dậy dạng chân ra rồi bảo nàng :
– Tỷ tỷ cho muội mượn tay tỷ chút ..!
Nhược Băng cầm hai ngón tay nhỏ bé nàng , ấn thật mạnh vào hạ thể đang nhầy nhụa dâm khí của mình “. Ái da !.” tiếng Nhược Băng rên lên khi hai ngón tay của Khiết Băng xuyên thủng màng trinh của muội ấy .Máu rỉ xuống theo khe tay..nhưng Nhược Băng mặt ngời ngời hạnh phúc nói :
– Ta đã nguyện là trinh trắng của ta cho tỷ tỷ ..dù là tỷ không phải nam nhân thì ta vẫn cho được người ta yêu là tỷ tỷ .
Khiết Băng chợt nghĩ trinh tiết ta cũng mấy lần suýt mất , vào tay kẻ không đáng . Chân tình muội ấy thế ta cũng để muội ấy hủy đi trinh trắng của ta …hơn là cho kẻ phàm phu hưởng thụ . Nàng dạng chân ra nhắm mắt lại nói với Nhược Băng :
– Trinh trắng của ta cũng dành cho muội muội, coi như ta xin lỗi đã dối muội bao năm qua ..
“ Ôi …ơ .úi…ui ..Đau….!” Nàng hét lên cắn mạnh vào bờ vai trần của muội muội …Hai ngón tay nhỏ bé của Nhược Băng nằm trọn trong hạ thể nàng ,thế là nàng thành đàn bà .Hai cô gái nhìn nhau cười ..mặc kệ hạ thể rỉ máu lại ôm nhau hôn thắm thiết …
Ngày hôm sau diện kiến tam tiên ,hai nàng con gái tự nhiên thân thiết với nhau khôn cùng nắm tay nhau theo đám người ứng thí hướng về đại điện .Tuy nhiên trong mắt chúng nhân ứng thí ,hai nàng ấy nắm tay nhau quấn quýt thật là chướng mắt .Hai kẻ nam tử yếu như con sên nhớt kia cứ đầu mày cuối mắt liếc nhau như tình nhân , chúng thật đáng buồn nôn a .Cho nên họ đã sớm kỳ thị hai nàng không thèm để ý ,cũng là một cái may mắn cho hai người sau này .Tam tiên ngự trên đài cao uy phong ngời ngời , làm hai nàng mắt tròn mắt dẹt nghó nghiêng.
Sau đó mọi người được chia thành các nhóm nhỏ học bí phổ sơ đẳng ,không ai thèm đi chung với hai kẻ bệnh hoạn các nàng .Kết quả hai tỷ muội tự làm thành một cặp luyện, dưới sự hướng dẫn của đệ tử thứ chín tám Lý Dĩnh Ca . Lý Dĩnh Ca là đệ tử thấp bé nhất tư chất cũng không lấy gì làm vẻ vang .Dĩnh Ca thì bản tính hiền hậu ,thấy hai nàng nhí nhảnh cũng yêu quý tận tâm dạy bảo . Xong vốn tiên thuật tam tiên chỉ dành cho chính thể nam nhân , đằng này hai người là nữ nhi .Cốt chính là dụng dương khí để khống chế ngự kiếm và luyện vài đường kiếm thuật .
Càng dạy càng thất bại Dĩnh Ca chán nản bỏ mặc, cho hai nàng tự tung tự tác . Ngày mai đã là hạn kỳ kiểm tra và thu nhận chính thức ,hai nàng dù làm thế nào thì hai thanh kiếm vẫn cứ nằm bẹp một chỗ không bay được .Trong khi các nhóm khác đa phần đã cưỡi kiếm phi thiên vùn vụt ,tệ hơn họ cũng khiển dụng nó bay lên được .Nhược Băng cùng nàng luyện đến tận canh ba vẫn không khu dụng được chúng .Nhược Băng quay mặt bảo nàng :
– Tỷ tỷ có phải chúng ta tư chất ngu quá không ? hay là chúng ta chuẩn bị ngày mai khăn gói sẵn sàng về lại Nhược gia vậy !
– Thôi chúng ta cứ luyện hết đêm nay đã …
Nàng thở dài nói,rồi hai tỷ muội lại đọc khẩu chú ..Khua chân mua tay loạn cả lên vẫn thấy hai thanh kiếm nằm trơ trơ . Nhược Băng bực quá nói :
– Thanh kiếm này ngu ,hay chúng ta ngu đây ?
– Cả hai đều không ngu hi hi ..chỉ là các người đọc sai khẩu chú !
Một bóng trắng huyền ảo hạ xuống trước mặt hai nàng , Hạ Tư Linh nàng ấy hồi sơn để mai làm chủ khảo .Đang ngự kiếm trên không thấy hai tỷ muội các nàng khoa chân múa tay khiển kiếm trong đem khuya bèn xuống xem .Hạ Tư Linh thấy vì cơ bản nàng ấy nhìn họ là kẻ nam nhân ,tu vi nàng không thấp sao mà vẫn không nhìn ra được họ .Khi mà cảm nhận rõ rệt mùi hương và âm khí nhi nữ từ hai nàng ấy .Nàng nhớ rằng khi xưa mình cũng giả nam nhân đi học tu tiên ,may có Chu Cơ Đán đứng ra bảo vệ che chở nàng thì nàng mới có hôm nay ..
Vì thế mà nàng yêu Cơ Đán huynh ấy ,ngặt nỗi tình nàng chẳng được đoái hoài ..khiến Hạ Tư Linh đau khổ khôn cùng .Nhìn hai cô gái đó không khu dụng được kiếm chắc chắn họ là nhi nữ giả dạng , nàng thấy lại mình vì thế quyết chỉ bảo tận tâm .Cả Khiết Băng và Nhược Băng đều chẳng biết đó là chưởng môn Hạ Tư Linh .Có lẽ các nàng biết đã tránh xa rồi ,vì hắc điêu có dặn … tránh xa Hạ Tư Linh .Chỉ thấy một tỷ tỷ xinh đẹp trên trời hạ xuống lại có ý dạy mình , chết đuối vớ phải cọc hai nàng mừng lắm .Nhất là khẩu chú ấy khiến cho hai nàng ngự kiếm bay vèo vèo , điều mà cả tháng họ không làm nổi . Khi hạ xuống thần tiên tỷ tỷ ấy đã biến mất tự khi nào rồi .
Ngày khảo thí diễn ra náo nhiệt , hai nàng ngự kiếm bay được xong ngoài ra chả làm được gì hơn . Khi nhận đệ tử ai cũng có người đón hết trơ lại trên sân đại điện hai nàng ,một tháng qua hai người chả học được gì .Tự nhiên khiển kiếm phi không cũng khiến chúng nhân kinh ngạc .Nhưng thu nhận hai kẻ đầu đất như các nàng , từ trên xuống dưới kể cả Lý Dĩnh Ca cũng lắc đầu ngao ngán . Nhược Băng nắm tay nàng nói nhỏ :
– Họ chê chúng ta ngu , không nhận chúng ta ..muội đã chuẩn bị tay nải đằng kia rồi chúng ta về …
Tam Tiên đáo hạ chuẩn bị công bố kết thúc kỳ ứng thí , ghế chưởng môn vẫn trống ..Mọi năm giờ này Hạ Tư Linh đã thượng vị , nhưng năm nay nàng ấy vẫn chưa có mặt …chúng nhân ngóng nàng trẻ hơn ngóng mẹ về chợ .Họ dù đỗ hay trượt thì diện kiến dung nhan nàng, mới nhà cái nam tử họ chủ đích đến .Khiết Băng nắm tay muội muội nói :
– Tiểu Băng chúng ta về ! tránh tý họ đuổi tỷ muội mình ..
Bất chợt xung quanh hai nàng ,hoa cung vũ rơi lả tả chung quanh người .. Mọi người đều ồ lên ngạc nhiên , cái này các nàng không biết hoa cung vũ là tín hiệu chọn đệ tử của chưởng môn Hạ Tư Linh . Bao năm qua Hạ Tư Linh chủ khảo chưa từng hé môi nhận đệ tử …thế mà năm nay nhận hai huynh đệ biến thái kia khó hiểu a. Hạ Tư Linh từ trên cao hạ xuống trước mặt hai nàng nói :
– Hai người từ giờ là đệ tử Hạ Tư Linh ta , không mau bái sư còn tính về sao ?
– Thần tiên tỷ tỷ !
Hai nàng ngỡ ngàng thốt lên , khi thấy Hạ Tư Linh .