Hạ Tư Linh nàng người run rẩy hai đùi kẹp chặt vào nhau, mắt nhắm nghiền … “. Ui úi ui.. Diệp Huynh…ơi…!” Nàng oằn người rên lên …dâm thủy lại ứa ra …Hắc y nhân chịu không nổi nhào ra lại gần nàng , nguyên lai hắn Biên bức vương con dơi tu luyện thành tinh …sở trường hắn là dùng mê hương và độc tố .. nữ nhân trúng mê hương rồi mặc cho hắn hưởng thụ.Lại nói Bức vương dung mạo ma chê quỷ hờn, con dơi hắn mà không có mê hương thuật e rằng ..hắn có dát vàng không nàng nào để ý .Nhưng hắn có cái lưỡi mê hồn ,cô nương nào mà hắn liếm mút ắt …nàng ấy lập tức lên đỉnh phiêu du ..sung sướng cực độ .
Trời rất công bằng không cho hắn dung mạo , thì mang cho hắn tuyệt kỹ ấy …cô nương nào đã một lần biết đến cả đời không quên.Nhưng thường làm tình xong bất luận nàng ta xinh hay không , đều bị Biên bức vương kia cắn cổ hút cạn tinh huyết thành xác khô mà chết .Có lẽ trên thế gian chưa ai được hắn hầu hạ liếm mút tới lần hai , …hắn đến bên Hạ Tư Linh nàng nhưng khổ nỗi nàng đang cơn dâm nứng .. mắt nhắm nghiền …gọi tên Diệp huynh nào đó ..rồi rên rỉ quằn quại .Hạ Tư Linh ưỡn người lên chân nàng dạng ra ..huyệt động hồng hồng hé hé ..nhầy nhụa dâm thủy ..miệng nàng đang mút ngón tay chính mình …
Ngón tay ấy nàng vùa rút ra từ hạ thể ướt át đó …đưa vào miệng , ngón tay bé bỏng ấy cũng đang ướt nhẫy nước dâm thủy …“. ..chụt .chụt..!” nàng mút ngón tay mình mà cảm tưởng như đang ngậm cái trường thương to cứng của chàng . Biên bức vương nhìn âm động nàng ấy
chịu không nổi .. hắn thè cái lưỡi dài ra quệt vào đó .Hắn nuốt trọn những dâm thủy ướt át từ nàng … “. Úi úi … . Diệp huynh …đừng làm thế . ..chết muội mất ..ớ.. ư…ư..ui…ui…thích..muội …thích … muội thích. .ư ..ư ..không chịu nổi nữa rồi ….!” Tự nhiên bị kích thích tột độ bởi cái lưỡi ma thuật ấy …Hạ Tư Linh nàng sướng đến bủn rủn cả chân tay ..Không chịu nổi nữa rồi …nàng thở dốc túm chặt tóc Biên bức vương bật cong cả người dậy …đùi nàng kẹp chặt đầu hắn … “. ..Ôi ..ôi…ư ..ư…ơ ơ…!” dâm thủy nàng ồ ạt tuôn ra ..lênh láng …
Nàng lúc đấy thỏa mãn vô cùng ..mới mở mắt ra …nhìn thấy kẻ đang chúi mặt ở hạ thể mình …đầu tóc hắn đang rối tung do lúc trước ..nàng sướng quá vò dứt nó . Hắn không phải là Diệp huynh …Bức vương ngó mặt lên ..gương mặt xấu xí lại bóng nhẫy nước dâm thủy của nàng . Hạ Tư Linh vừa ngạc nhiên vừa kinh tởm bộ mặt hắn … toan chống lại bị hắn hà mê hương vào mặt …Nàng mê muội dạng chân ra cho hắn ấn trường thương vào …Biên bức vương cầm trường thương thô cứng hắn chạm vào âm động Hạ Tư Linh…cong người ấn mạnh để cho nó chui vào khe nhỏ đang nhầy nhụa dâm thủy của nàng .
“. .Hự ự ..!” Biên bức vương rống lên hắn bị đánh bật ra xa miệng phun ra búng máu .Nhìn thấy kẻ đả thương mình là Đông đàn chủ Nhạc Tuyết Hoa mặt hắn tái mét ..Tứ đại ma vương uy chấn thiên địa không ai không biết ..Đông đàn Nhạc Tuyết Hoa ,Bắc đàn chủ Vãn Hình Thiên , Tây đàn chủ Kỳ Hiểu Lam ,Nam đàn chủ Hàn Nguyệt Anh .Tứ trụ thiên ma giáo …họ chỉ đứng sau ma tôn Diệp Phong .Ngũ hành sát ma ấy kình thiên diệt địa mấy ngàn năm trước …điên đảo tam giới …uy hiếp kim ô.Thiên giới tưởng chừng diệt vong.. nếu Phật tổ không can thiệp .. khiến cho Ma tôn lui về ma giới e rằng bóng đêm cửu trùng đã phủ khắp ..tam giới này .Hai nam …hai nữ thành một cặp tâm đầu ý hợp ..tương giao ..vì Tuyết Hoa yêu Hình Thiên. Còn Hiểu Lam và Nguyệt Anh cũng là một cặp .
Sống trong ma giới con dơi hắn tuy không chịu sự quản lý ,của một phân đàn nào …Nhưng mà dây dưa với tứ đại ma đầu đó chả khác tự sát nhất là ,kẻ đứng đầu tứ đại thiên ma Đông đàn chủ Nhạc Tuyết Hoa .Nhạc Tuyết Hoa quát lớn :
– Con dơi hôi thối kia …ngươi có biết vừa bất kính với ai không ? Đại phu nhân thiên ma giáo Diệp Phong là thứ để ngươi tùy tiện động chạm sao ? … ngươi chết đến nơi rồi . Trước khi chết nể công ngươi ngày trước đại chiến tam giới …luôn cung cấp tin kịp thời .Ta cho ngươi tự móc mắt tạ tội Đại phu nhân ..và tự chết …đừng để ta đổi ý ra tay … kẻ chết trong tay không dễ chịu đâu ..ngươi biết rất rõ đó !..trước hết hãy giải ma hương u độc cho nhất đại phu nhân người .
Biên bức vương mặt xám ngoét …vội vã giải u hương cho Hạ Tư Linh nàng . Hạ Tư Linh cũng có chút trắc ẩn ..bởi nàng vốn là tiên nhân . Con dơi hắn không biết mạo phạm nàng , nhưng chết còn phải tự móc mắt thì thê thảm quá …Mặc cái áo Nhược Băng đưa cho nàng bảo Nhạc Tuyết Hoa :
– Đông đàn chủ ta thấy hắn cơ bản là không biết ta , lại do ta dụ hoăc hắn trước …tha cho hắn không móc mắt ..cũng có thể miễn chết .
Nói xong nàng mặt đỏ dừ im bặt xấu hổ, nghĩ mình nhớ chàng ấy mà tự dâm loạn …mình thật là ..Biên bức vương của tử cận kề lại thấy Hạ Tư Linh ,có ý tha cho tự nhiên hắn cảm phục nàng vô cùng . Đại phu nhân người thật nhân từ quả đúng ta không biết , người có gọi “. Diệp huynh…!” nhưng kẻ họ Diệp nhiều hơn cỏ rác khiến ta nghĩ không ra.Người thấu tình đạt lý ta có chết cũng đành nên toan đưa tay móc mắt .
Nhược Băng tiến lại ngăn hắn, rồi bảo Nhạc Tuyết Hoa :
– Ý Nhất phu nhất đã tha cho hắn …thì ta cũng nên nghe theo Nhạc đàn chủ thấy sao ?
Nguyên lai Nhược Băng nàng chính là Thiết Yên các chủ ,Sau khi Khiết Băng rồi Hạ Tư Linh âm thầm bỏ đi …Diệp Phong mang nàng đến thành Lạc Dương mở tửu lầu để tìm tung tích Khiết Băng cùng Hạ Tư Linhvà ngầm hỗ trợ hai nàng ấy .Diệp Phong cũng cắt đặt Tuyết Hoa và Hình Thiên ở bên hỗ trợ nàng ..còn thân mình tự đi tìm Khiết Băng. Khi Hạ Tư Linh gây náo loạn ở tửu lầu Nhược Băng sớm đoán ra là tỷ ấy ..mang theo Nhạc Tuyết Hoa đuổi theo để đón Hạ Tư Linh về … vừa hay gặp con dơi hắn đang định dở trò …Nhạc Tuyết Hoa nói :
– Thuộc hạ không có ý kiến tùy chủ ý của hai đại phu nhân người !
Biên bức vương từ cõi chết trở về , bò đến chân Hạ Tư Linh khóc lóc cảm động nói :
– Kẻ thuộc hạ có mắt như mù mạo phạm mà đại phu nhân người còn rộng lượng tha chết ..nay xin ký huyết thệ ma ước …đời đời là nô tài cho người sai khiến..trả ơn cứu mạng tái sinh của thuộc hạ .
Nhược Băng ghé tai Hạ Tư Linh thì thầm : “. Tỷ tỷ đã cứu hắn cứu cho chót bằng không phu quân chúng ta biết chàng ấy cũng giết hắn đó …!” Biên bức vương dùng tinh linh huyết của mình tạo ra một ma ước trong tay dâng lên .Hạ Tư Linh miễn cưỡng cắn tay nhỏ một giọt máu vào khế ước . Khế ước sáng lên rồi hóa thành ấn ký trên trán bức vương .. Kể từ giờ Hạ Tư Linh là chủ nhân nàng tùy ý sai khiến hắn , đồng thời đọc được mọi suy nghĩ của hắn .Trong ma giới khế ước này vô cùng độc địa ..chủ nhân chết kẻ nô tài cũng chết theo ,phàm đã ký khế ước sinh mạng kẻ nô tài gắn vào sinh mạng chủ nhân …Những kẻ nô tài chỉ có cách trung thành tuyệt đối , kẻ nô tài chết khế ước sẽ vô hiệu hóa khế ước một cách tự nhiên .Chủ nhân cũng không tự hủy nó được ..
Biên bức vương thực sự cam tâm nên vui vẻ, thu mình hóa thành con dơi bay nhỏ đậu lên vai Hạ Tư Linh.Trước khi hóa hình tự dưng hắn nghĩ “…ta tuy là mạo phạm chủ nhân , nhưng ta thừa nhận chủ nhân ta quả là trang tuyệt sắc a ! thân thể của người vô cùng hoàn mỹ …!” Hạ Tư Linh đọc được suy nghĩ của hắn mặt đỏ lựng mắng thầm trong lòng “. .con dơi chết tiệt… ta …ta… bẻ cánh ngươi bây giờ… nhưng mà …ta thừa nhận cái lưỡi của ngươi khiến ta sướng chết đi được .. !”
Trên đường về lại Thiết Yên tửu lầu ba người đi bộ tránh phàm thế nghi kỵ .Đang đi trên đường chợt phía trước cát bụi mịt mù …binh lính tiến đến hô lớn thị uy :
– Chúng nhân tránh qua một bên …hoàng thượng xa giá hồi thành …kẻ nào trái ý ngăn cản giết không tha … !
Ba người cũng theo đám lê dân dẹp qua một bên , phía trước cờ lọng phấp phới …rồi xa gia của hoàng thượng đi qua trước mặt ba người trong trùng trùng binh lính hộ tống .Nhược Băng reo lên :
-Woa ! hoàng thượng anh tuấn tiêu sái thật đấy !
Giờ đã mấy thu Nhược Băng đã lớn nhưng tính trẻ con nơi nàng chưa hết ,may nàng không reo to với cả vó ngựa truy phong dồn dập át đi không ai nghe được rõ trừ Hạ Tư Linh và Nhạc Tuyết Hoa …Tuyết Hoa bấm khẽ tay Nhược Băng nhắc nhở :
– Tam phu nhân ! à Các chủ .. người không biết là lê dân khi xa giá đi qua người phải cúi mặt nhìn xuống đất , đằng này người đã ngó nghiêng lại hò reo ..tệ quá a ..thế này bại lộ thân phận sao có ngày tìm được nhị phu nhân người ấy ạ..
– Ta xin lỗi ta thật sơ xuất … ! không tìm ra Khiết Băng tỷ ấy ta sẽ buồn lắm .. ta lần sau không dám nữa !
Trở về các lầu lúc Hạ Tư Linh mới nói :
– Hoàng thượng đương triều là Chu Cơ Đán , kiếp này chàng ấy làm vua ..thật trả trách ta tìm không ra .Nếu vậy Khiết Băng nhất định trong cung rồi … !
– Tại sao mới thoáng qua mà tỷ tỷ đã nhận ra huynh ấy ,còn huynh ấy có nhận ra tỷ tỷ không ?
Nhược Băng thắc mắc hỏi,Hạ Tư Linh nàng chậm rãi giải thích :
– Ta và chàng cùng tu tiên , dù giờ đây tiên cốt đã trao hết cho tiểu hồ ly muội ấy … nhưng ta từng yêu chàng . Giờ tuy tiên cốt không còn ta vẫn cảm nhận được chút tiên khí ít ỏi còn lại của chàng ấy dù thoảng qua .Cái mà người khác chưa chắc cảm nhận được …vì thế ta mới dám du sơn ngạo thủy tìm chàng bao năm . Nhưng hoàng cung Chu quốc ta thật không nghĩ tới ..vì ta nghĩ chàng ấy kiếp này luân hồi cơ cực kia . Chàng không còn tiên cốt thì không nhận ra ta cũng lẽ thường …hơn nữa chàng ấy đâu thích ta .. !
Nói đến đó Hạ Tư Linh tủi thân khóc thút thít ,khiến Nhược Băng phải dỗ dành :
– Tỷ tỷ người đừng có khóc …chúng ta giờ có Diệp Phong huynh ấy rồi mà !Huynh ấy yêu thương tỷ muội ta vô cùng .
– Ừ ta chỉ chạnh lòng thôi ,giờ ta toàn tâm toàn ý với phu quân chúng ta ..ta đoán Khiết Băng muội ấy có tiên cốt thì biết rõ Chu Cơ Đán ở đâu …vậy chỉ vào hậu cung là sẽ thấy muội ấy …Nhưng chúng ta không thể tiến cung ,dù có thể qua mặt ngự y kiểm giám tinh tiết . Thì cũng không thể làm cung phi được sẽ có lỗi với Diệp Phong huynh ấy …đời này chúng ta chỉ là của chàng .
– Vậy phải làm sao nhập cung tỷ tỷ ?
Nhược Băng ngơ ngẩn hỏi ,Hạ Tư Linh cũng hỏi lại nàng :
– Muội làm các chủ đã lâu có quen ai trong hoàng cung không nhờ người ấy tiến cử làm cung nữ thôi .Ta biết y thuật có thể làm nữ ngự y quan …còn muội cứ ở tửu lâu này …chúng ta trong ứng ngoại hợp giúp đỡ tiểu hồ ly muội ấy.
– Vậy để tối nay muội thử gặp một người ..Hắn ta là Đại Tư không trong triều quản việc nội chính và lê dân bách tính …
Tối đó tại một tầng lầu trong Thiết Yên tửu lầu chỉ có Nhược Băng các chủ Thiết Yên lầu và Đại Tư Không Lỗ Ai Công ở đó
Nhược Băng nàng vừa múa vừa ướm hỏi :
– Tiểu nữ có một người tỷ tỷ ,tỷ ấy giỏi y thuật nay mong muốn được làm ngự y nội cung ..Chẳng hay Đại Tư Không người có lòng giúp đỡ tỷ ấy không ạ .. ?
– Ta làm việc ấy dễ như trở bàn tay , nhưng xem thái độ các chủ người có thành tâm không thôi ha .. ha…
– Ý của Đại Tư không người muốn sao ?
– Ta ngưỡng mộ các chủ nàng đã lâu …nếu nàng cho ta chiêm ngưỡng thân thể nàng ta sẽ đưa tỷ tỷ của nàng tiến cung …Nếu ta đề bạt nàng ấy được thành Ngự y chủ giám …tới lúc đó nàng phải cùng ta vui vầy một đêm …nếu cuộc giao dịch này thành công …nàng ấy sẽ tiến cung ngay ngày mai …Ý các chủ người sẵn lòng giao dịch không ?
Nhược Băng bối rối …trừ lúc bị Đổng Nguyên hiếp ra thân ta ô uế ..còn ta có đâu tự dưng cởi xiêm y cho nam nhân dòm ngó …giờ phải làm sao đây ?