Cứu gái đụng xe và câu chuyện tình buồn – Phần 2 – Botruyen

Cứu gái đụng xe và câu chuyện tình buồn - Phần 2

Chap 4:

Nói thiệt với các thím là lúc ra biển tui hoang mang lắm vì toàn bikini 2 mảnh không thôi, nhưng may là biết kiềm chế nên hôm nay mới có chap 4 cho các thím đọc. Vừa mới đến bọn nó đã nhảy ùm xuống biển kiểu như thiếu iot lâu ngày ấy. Còn lại tui với Q.A trên bờ, tui hỏi:

– Thằng Đức nó kể anh hết rồi nhé.

– Anh biết hết rồi à? – mặt nhỏ xị xuống

– Ừ nó bảo anh nó yêu em nhiều lắm.

– Mặc nó.

– Anh không biết sao nhưng anh đóng thế như thế này không hay cho lắm.

– chứ anh muốn sao?

– Anh muốn làm quần chúng.

– Anh cứ trêu em.

– Xuống tắm đi em.

– Anh không tắn à?

– Hút hết điếu này anh xuống.

Thế rồi cặp mông thần thánh của con nhỏ hướng biển thẳng tiến. Ngồi trên bờ tui phì phèo điếu thuốc ngắm các em xinh tươi, thằng em trong tui đã vươn vai đón nắng.

– Cứu với cứu với.

Nghe xa xa có người chết đuối nhưng tui không quan tâm vì biển thiếu cha gì cứu hộ. 45 phút sau thì bọn nó lên bờ, đóng cho tròn vai bạn trai tui lấy cái khăn choàng cho nhỏ rồi hỏi

– lạnh không em?

– hơi hơi anh ạ.

– ừ về phòng đi rồi anh sưởi ấm cho em.

– anh cứ trêu em.

Từ lúc về tui nằm lì trong phòng xem tivi, mẹ nó chứ resort mà chơi tivi cối. Cuộc vui bắt đầu khi mấy thằng đực rựa từ đâu xách về 2 thùng tiger với 1 bịch mực nước. Cái gì chứ trong ăn nhậu tui là…….chùm phá mồi. Nhập cuộc, tui uống 2 lon đề ba trước rồi bắt đầu ăn, còn việc thể hiện là để các nam nhi kia. Bọn con gái uống mỗi đứa 2 lon, mặt đỏ phừng phừng. Riêng thằng Đức thất tình nên nó uống được nửa thùng. Bọn nó hát hò, bọn nó chém gió tui mặc kệ vì mực nướng ngon hơn, nói chuyện với mực nướng vui hơn. Tàn tiệc, tui là thằng no nhất và tỉnh táo nhất. Bọn nó thì say nằm lì cả ra sàn. Giữa đêm thì hơi biển lên làm trời trở lạnh, sợ bọn nó trúng gió nên nam nữ gì tui quẳng hết lên giường kể cả nhỏ Q.A. Tui một mình ung dung đóng cửa về phòng chiếm đóng 1 mình 1 cái giường. Mới vừa đặt lưng xuống giường chưa kịp ngủ thì nghe tiếng gõ cửa cộc cộc. Tui ra mở cửa thì thấy nhỏ Q.A, nhỏ mè nheo:

– Sao anh bỏ em bên đó?

– Ơ anh tưởng em ngủ rồi.

– Em chưa ngủ. Đi, anh với em đi uống tiếp.

Đệt, gặp thú dữ cmnr.

– Thôi ngủ đi, đêm rồi bia bọt cái gì.

Lằng nhằng 1 hồi thì nhỏ cũng chịu lên giường nhưng chưa chiệu ngủ mà còn nằm hát hò múa tay múa chân gì ấy. Mãi lúc sau nhỏ mới ngủ, tui đắp chăn cho nhỏ rồi châm điếu thuốc đi dạo biển vì nếu ở trong phòng sợ không có chap 4 cho các thím đọc. Biển đêm đẹp tuyệt, chỉ có tiếng sóng. Đi một hồi cũng mỏi, tui dừng lại rồi ngồi xuống cát. Bỗng tui lẩm nhẩm bài hát ngày trước tui với Vy hay hát. Bài ngày mai nắng lên anh sẽ về.

“Anh có yêu em không?

Có, anh mãi yêu em.”

Nước mắt tui lại chảy, miệng lại lẩm nhẩm cái điều chẳng bao giờ xảy ra:

– Vy, về với anh đi em..

* 2 năm trước

– Này, sao lúc nào anh cũng không mặc áo mưa thế?

– Mát mà.

– Bệnh đấy.

– Anh trâu lắm.

– Anh có yêu em không?

– Có anh mãi yêu em.

– Yêu mà không nghe lời. Xạo.

– Ơ hôm nay dám bắt bẻ anh nữa à?

– Anh buông ra nhột em.

– Sợ chưa?

– Sợ rồi. Mà lau người cho khô đi, em nấu cho tô mì.

* Thực tại

Có lẽ tiếng sóng đã giúp tui điềm tĩnh trở lại, nhấc cái tâm trạng nặng trĩu đi về phòng. Con nhỏ vẫn con ngủ, tui lấy 1 cái mền trải xuống nền rồi thiếp đi. 8 giờ sáng tui tỉnh dậy, con nhỏ đi đâu mất, đánh răng xong sang phòng kia cũng chẳng thấy ai. Có khi nào bọn nó bỏ tui lại rồi về không ta. Ra ban công sưởi nắng 1 lúc thì bọn nó về.

– Ô anh Quân tối qua anh uống say tí bỉ làm bọn em phải vác anh về phòng.

– Anh nặng vl ra.

Mặt tui thộn ra, là do bọn nó uống nhiều nên hoang tưởng hay là do tui say thật. Lịch trình hôm nay là sáng đi tham quan khu du lịch trên đảo đến chiều thì về. Cũng không có gì thú vị ngoài việc lúc tham quan chuồng khỉ, thằng Đức đưa cái đầu lại gần chuồng khỉ lầm bầm

– Bé khỉ dễ thương ra đây anh biểu.

Thế là con khỉ mẹ từ đâu xong ra nắm đầu nó kéo vào thanh sắt 2 phát kêu côm cốp kiểu như “ghẹo con tao này, trêu con tao này”, cả đám cười rần rần. Đến chiều thì về đến nhà nhỏ để lấy con wave tàu.

– Anh về nhé.

Rồi nhỏ bẹo má tui phát rồi đi ngay vào trong. Về đến nhà, con vertu khựa lại rung lên bần bật (con này làm sextoy là chuẩn éo phải chỉnh), tin nhắn của con nhỏ đến:

– Cảm ơn anh đêm đó đã đắp chăn và không làm gì em ^_^

– Ờ anh là thanh niên cứng mà. Thôi em ngủ đi.

– Anh ngủ ngon.

Định ngủ nhưng ai dè bà u lên nắm đầu xuống phụ gói hàng mai đem ra chợ bán. Ngồi gói hàng mà buồn ngủ thành ra mỗi lần mắt sụp xuống là lại phải đập ngực thật mạnh hét lớn

– Không ngủ, không ngủ, không ngủ

– Mày bị khùng hã Quân, gói nhanh lên.

– Dạ má…

Chap 5:

Vâng và hôm nay là ngày tui lãnh lương, cầm 1 triệu 7 trên tay mà rưng rưng nước mắt vì trước giờ tui toàn ăn bám ông bà u. Tui gọi cho má bảo tối nay không được ngủ vì tui sẽ mua lẩu bò về cả nhà cùng ăn, thế mà bả phán 1 câu xanh rờn:

– Tao ngủ không gói hàng cái nhà này ăn cám à?

Mặt tui thộn ra, cúp máy. Tui gọi cho thằng Huy bảo nó tối nay 10 giờ sang nhà tui nhậu luôn. 21h45, tui ra khỏi quán liền cọc cạch con xe đạp 2 cây số để mua 1 suất lẩu bò với 1 thùng tiger ăn mừng. Cột thùng tiger ở yên sau người ngoài nhìn vô không biết cứ tưởng là tui mới nhập nha đại lý nào chôm về. Về đến nhà, thằng Huy đang ngồi phụ má tui gói hàng

– Đi éo gì lâu dị mày?

– Éo lâu có đồ cho mày tọng à?

Rồi tui đá đít nó bảo xuống bếp lấy chén đủa nồi lên đây. Thế rồi cả nhà ngồi quây quần bên nhau vừa uống vừa cười nói. Má tui uống dữ lắm nha, bả uống được 3 lon lận. Thằng Huy yếu sinh lý nên uống 2 lon là bắt đầu múa hát rồi. Ba tui thì sức khỏe yếu nên ổng không uống. Tui uống 5 lon còn lại cất tủ lạnh uống dần. Cái điều mà tui lo sợ nhất là đêm nay ngủ với thằng Huy.

– Trang ơi anh yêu em ưm ưm. – cứ mỗi lần nó mớ là quay sang ôm tui, có khi còn hôn nữa mới kinh.

Để thoát khỏi địa ngục, tui xuống nhà mở cửa ra vườn phì phèo điếu thuốc. Đang feel thì nghe tiếng cợt nhả, nói thật chứ cái xóm tui ở là cái xóm khá nhiều tệ nạn. Từ đó trẻ trâu sinh ra theo thời thế, ba cái chuyện con gái đi khuya ngang qua khu này bị bọn nó chọc ghẹo tui không lạ gì. Ngó đồng hồ cũng 2 giờ sáng, tui nghĩ chắc cũng không phải loại con gái tốt đẹp gì nên vẫn ung dung hút thuốc. Tầm 5 phút sau vẫn nghe tiếng mấy đứa tụi nó chọc ghẹo nên tui cũng ra hóng hớt xem sao. Đù, bản số 52. Mà sài gòn cách tỉnh tui cũng phải 500 cây. Chắc sinh viên về thăm nhà mà không có tiền ở trọ đây mà. Nghĩ cũng tội mà thôi cũng kệ, tui toan đi vào nhà thông đít thằng cốt đột kia nhưng lương tâm không cho phép. Tui đi ra hẽm bên hông nhà, mở cái cửa sắt nho nhỏ ra, đập bộp bộp.

– Đen, đen, dậy mày.

Tui đập con bẹc giê nhà tui dậy rồi tháo xích cho nó. Nước dãi lòng thòng nhìn thấy ghê. Lúc trước ba tui còin trong đơn vị nó là con chó ba tui huấn luyện, nhưng từ khi ổng gặp tai nạn rồi xuất ngũ, còn mình nó ở trong đó không ăn không uống nên người trong đơn vị gửi nó cho ba tui ngoài này luôn, có chuyện thì nhờ nó giúp. Người trong xóm này ai cũng biết độ tàn nhẫn của nó, 2 năm trước có 2 thằng nghiện leo rào vào nhà tui định ăn cắp cái xe đạp. Ai ngờ chưa kịp lấy xe 2 thằng đã bị con đen dần cho 1 trận, 1 thằng phải cắt bỏ 2 ngón tay. Từ đó ba tui phải xích nó lại sợ nó cắn người. Tui búng tay rồi đi ra phía cũng, con Đen cũng lẽo đẽo theo sau. Tui để tay trước mặt nó rồi chỉ sang đám bên kia (cách ba tui bày để cho nó tấn công), thế rồi cánh cửa sắt rỉ sét nhà tui dần dần mở ra. Cục thịt đen từ trong phóng ra làm mấy thanh niên kia hoảng loạn chạy tá hỏa, có thằng còn đu lên tường la oai oải. Có vẻ lâu ngày chưa được vận động nên con đen sung lắm. Khi trẻ trâu rút hết, tui huýt sáo.

– Đen, vô nhà mày.

Khi con đem đã vô nhà, tui cũng nghe tiếng máy của 2 con nhỏ nổ rồi khuất dần phía cuối đường, và cuối cùng điều tui phải đối mặt – là thằng Huy.

Bẵng đi 1 thời gian cũng đến ngày vác thân lên giảng đường vì tương lai của bản thân. Sau 2 tháng hè thì tui cũng tân trang lại con wave tàu được chút. Ngôi trường thì vẫn như ngày nào nhưng mông thì rất nhiều mông mới và có vẻ như chủ nhân của những cái mông quá tàn nhẫn khi gò bó chúng quá mức. uầy lan man quá, nhìn bọn tình nguyện viên đến phát tội, mồ hơi mồ kê chảy tùm lum hướng dẫn bọn năm 1. Tui đảo mắt 1 vòng tìm nhỏ Q.A nhưng không thấy.

– Ê ra quán bà 2 uống trà mày.

– Đờ mờ mọi lần tao thấy mày ra đó có uống trà đếch đâu.

– Bắt bẻ bố đấm.

– Này, ngon tọng vào đi rồi biết.

Đang cải lộn thì có 1 em trông khá xinh nếu không muốn nói là rất xinh đến hỏi tui với thằng Huy.

– 2 anh cho em hỏi là khu 4A ở đâu ạ?

Tui đá chân thằng Huy cái rồi ung dung bước ra quán bà 2, vừa bước vừa cảm thấy mình quá cao thượng vì đã cho thằng bạn F.A 1 cơ hội.

10 phút sau nó từ trong trường hồ hởi chạy ra.

– Đm tao làm quen xin số được rồi. Xinh phết mày ạ.

– Khi nào thịt được bảo tao.

– Đm con tó.

– Mà nó tên gì?

– nó tên Uyên ở Đà Nẵng vào đây học.

– Đù, kí túc xá à?

– Ừ, nó ở phòng 302 khu 4A.

– Ừ nó kìa phải không.

Theo hướng tay tui chỉ, đúng là con nhỏ lúc nảy và nó đang ngồi sau 1 chiếc SH 150i và ôm thằng vô danh tiểu tốt nào đó.

– Địt cụ con bitch, bố giết mày.

Giọng thằng Huy gào lên trong vô vọng. Uống xong nước, tui với thằng Huy vào lớp và mọi chuyện vẫn cứ theo 1 lịch trình cứ thế tiếp diễn ngày qua ngày, tui vẫn còn làm ở quán cafe nhưng chỉ làm ca tối. 5 ngày sau, trong khi đang xem dỡ bộ JAV thì con vertu khựa rung lên bần bật – tin nhắn của nhỏ Q.A.

* 2 năm trước

– Này em ơi anh nói này.

– ơ ai vậy ạ?

– Em nhìn phía kia kìa, đấy. Thằng bạn anh nó muốn làm quen với em. Nó tên Huy.

– Hihi, thế sao ảnh k lại đây?

– nó nhát nên nhờ anh xin dùm ấy mà.

– Dạ.

– em ghi hộ anh tên với cả số điện thoại lên đây nhé.

Con nhỏ ghi chép 1 hồi cũng xong.

– Đây anh.

– Anh cảm ơn nhé.

————————–

– Rồi nè thằng đụt, có cái số điện thoại cũng không dám xin.

– Ui cảm ơn mày, em nó xinh nhể.

– Ừ xinh, ráng mà cưa.

– ui người đẹp tên cũng đẹp, Nguyễn Trần Thanh Vy.

– Ừ…..

Chap 6:

– anh Quân ơi em nhờ này xíu được không?

– nói đi Q.A

– Chuyện này hơi cực nhưng sướng anh ạ.

– Em nói nhanh đi anh kích thích lắm rồi đây này.

– Anh cứ nghĩ đi đâu, làm gia sư em được không?

– Đại học còn học gia sư à?

– cái này ba em bắt nhưng mà người ngoài em không thích. Anh giúp em đi mà, có lương đấy.

– Anh biết dạy mỗi môn tình cảm và môn sinh học thôi.

– Anh cứ trêu em, có giúp không thì bảo?

– Để anh suy nghĩ đã.

– Trả lời em mau nhé.

– Ừ.

Xem nốt bộ JAV của yui hatano, tui ra ngoài dắt con xe đạp ra chuẩn bị đi làm. Mà nào tối nay lạ thế, mặt trời đâu mất rồi (đùa các thím tí). Vừa đến quán lão quản lí đã đẻ chuyện cho tui làm

– Quân, vào kho lấy mớ đồ trang trí trung thu treo lên trước quán đi. Cẩn thận nhé.

Mở cửa kho ra thì cơ man là đồ, nhìn là muốn xã kèo rồi,l. Lôi cái đầu lân với một đống dây nhợ lồng đen ra, tui bắt tay vào trang trí. Mẹ họ, sáng không làm, chiều không làm, đợi tới tối rồi hành người. Kéo cái đầu lân gần 5 kí lên cái thang mà tưởng chừng cái thang nhôm có thể gập làm đôi bất cứ lúc nào. Cuối cùng cũng xong ngắm nghía 1 hồi thì lão quản lí chạy ra nói câu nghe cũng được

– tốt lắm, tháng này anh tăng lương cho.

Tối nay thứ 7 nên khách đông vật, từ các em học sinh cấp 3 môi đỏ má hồng đến các cặp tình nhân tình tứ. Bỗng:

– Ê thằng đụt.

Quay lại thì té ra là thằng Huy, mà nó không đi một mình mà đi cùng với con nhỏ Uyên vài ngày trước. Tui kéo nó ra 1 góc hỏi

– mày định 2 súng bắn 1 lỗ à?

– Bậy mày, 1 súng 1 lỗ.

– Địt cụ mày ngáo à?

– Thằng đi SH mấy bữa là ba con nhỏ.

– Ba nó mà nó ôm thế à?

– Chứ mày biểu nó ôm ba nó sao?

– Ờ ha.. Sao tán được dậy?

– Đâu tao rủ em nó uống cà phê thôi.

– Ờ, khi nào chịch bảo tao.

– clmm.

Thế rồi tui với thằng Huy trở lại, đem cho bọn nó 2 ly cà phê cũng là lúc tui tan ca luôn. Dắt cái xe đạp cọt kẹt trên nẻo đường quen thuộc, công nhận tiết trời ban đêm tháng 9 mát thật. Giờ này ngoài đường chổ tui gái thì phải nói là đâu cũng có, đa số toàn tiểu thư sáng áo dai đến trường tối váy ngắn lắc trông bar.

– Anh Quân.

– Ơ đi đâu đấy Q.A?

– em đi mua đồ ăn khuya.

– chứ không phải đi quẩy à?

– Anh nói gì?

– à anh hỏi em mua giò chó quẩy à?

– không em mua bánh tiêu.

– ăn cái đấy vô sinh đấy.

– Ui, thật hã anh?

– Đùa đấy.

– Anh cứ trêu em.

——————-

– Ui con Q.A bữa nay đổi gu ghẹo trai nghèo nè bọn mày ơi.

Cái đờ mờ từ đâu có 5 chiếc xe ga chạy tới và trên 5 chiếc xe ga đó có 5 con trâu trẻ. Tui toan dỡ cốp xe lấy con dao bấm ra vì nghĩ sắp có biến mà quên cmn mất là hôm nay đi xe đạp. Đành hỏi nhỏ

– Ai thế em?

– Dạ bạn em, em xin lỗi.

– Giời sao đâu, anh nghèo thật mà. hahaha..

– Em.. hic..xin lỗi mà..

Rồi tự nhiên con nhỏ khóc. À mà tui không như mấy thím kia toàn bảo sợ nước mắt con gái, riêng tui tui đếch sợ, khóc chán tự nín.

– Này sao khóc đấy?

– huhuhu..

– tui dề à.

– Em xin lỗi.. hic..

– Không sao, mà đấy là bạn em à?

– Dạ.

– Ừa lần sau chọn bạn kĩ kĩ chút nhá. Thôi anh về đây.

– Ơ thế còn làm gia sư cho em.

– Anh nghĩ anh chẵng dạy nổi đâu.

– Nhưng lương 1 tháng 5 triệu lận.

– Anh không quan tâm đến lương bổng đâu. Anh đồng ý.

Nói thật chứ 5 triệu tui làm ở quán cà phê 3 tháng vhawsc gì đã tới nên cứ đồng ý đại đi rồi tính sau.

– Mà có gì mình liên lạc sau nhé, anh buồn ngủ quá.

– Em đẩy anh về nha.

– Thôi, tha mạng.

Rồi tui lại cót két đạp xe về nhà..

Sau vài ngày sắp xếp thì hôm nay là ngày đầu tiên tui đến nhà dạy kèm con nhỏ, và đồng thời trình diện người sẽ phát lương cho tui – ba con nhỏ. Trước giờ đi đâu tui cũng quần jean áo thun, nhưng hôm nay là ngày đầu tiền tui làm thầy giáo nên phải nghiêm chỉnh. Tui mượn nguyên set đồ áo sơ mi sọc, quần tây kèm giày da của ba. Trông cũng bảnh trai, xức vội chai rexona vào nách. Tui nổ máy con wave tàu rồi bon bon đến nhà nhỏ.

– Uầy sung sướng thế, người đẹp ra tận cửa đón anh à?

– Hihi, trông anh ngố thế?

– Ngố à? Lịch sự chứ.

– Ừm lịch sự.

Vừa nói con nhỏ vừa đưa tay lên bẻ bẻ cổ áo rồi vuốt vuốt áo tui. Rồi nhỏ dẫn tui vào nhà diện kiến ba nhỏ…..

Chap 7:

Vâng và tui đang đứng trước mặt ba của nhỏ. Tướng ổng cũng to con nếu không muốn nói là quá đô. Cứ cảm tưởng tới cú đấm của ổng là tui sợ muốn đái ra quần.

– Dạ con chào chú.

– Quân phải không con? Ngồi đi.

– Dạ.

– Con bao nhiêu tuổi nhỉ?

– Dạ con 21 chú ạ.

– Lớn hơn con Q.A nhà chú 2 tuổi nhể. Thế con học trường nào?

– Dạ con học năm 3 chung trường với em nhà ạ.

– Thế cơ à, nghe Q.A bảo con giỏi vi tính lắm à?

– Dạ cũng tạm tạm thôi chú.

– Con cứ khiêm tốn, vài bữa rãnh sang bày chú sử dụng vi tính nhé, bảo con Q.A nhưng nó cứ ậm ừ rồi cho qua thôi.

– Dạ.

– Thôi 2 đứa lên trên đi, cô ba pha nước cho 2 đứa nó đi. (cô ba là cô giúp việc nhà nhỏ)

Uầy, cuối cùng cũng được trở lại căn phòng màu xanh dương nhiều gấu bông và thơm mùi con gái.

– Nào em muốn anh dạy cái chi rứa?

– Ơ anh là thầy giáo mà.

– thì em muốn học gì anh dạy đó.

– anh không coa giáo án à?

– Lần đầu tiên anh dạy kèm nên đừng đòi hỏi quá nhiều.

– xí, thôi anh mở máy chơi game đi, có gì không hiểu em hỏi.

– Chơi game và mỗi tháng nhận 5 triệu?

– Thuê gia sư ngoài em chẳng thích, như anh với em lúc này chả thích hơn sao. Vả lại 5 triệu với ba em có là bao.

Ui đúng là nhà giàu thích thật, bỏ 5 triệu 1 tháng ra thuê tui về chơi game mỗi ngày 2 tiếng. Bật máy lên, thật sự là chả có game gì đáng để tui chơi. Thế là phải dow bản cài đặt CF về ngày mai triển.

– Ở đây được hút thuốc không em nhỉ?

– Không hôi lắm, mà anh cũng bỏ thuốc đi, bổ béo gì đâu?

– Nếu có phép màu, anh sẽ bỏ thuốc.

– Phép màu gì?

– À không có gì. Làm bài đê.

– Anh khó hiểu thật.

Lướt voz xí xem vài cái tư vấn cũng chán, tui treo máy quay sang ngắm nhỏ. Nói thật, nhỏ là mẫu người mà thằng đàn ông nào cũng ao ước. Khúc nào ra khúc đấy, mặt xinh, da trắng, con nhà giàu, chắc phải tốn mớ tiền mới yêu được nàng.

– Này làm gì nhìn em trân trân thế?

– À anh đang suy nghĩ 1 số chuyện.

– Chuyện bậy bạ đúng không?

– Này sao en thích nghĩ xấy về anh thế?

– Hứ.

– Làm bài đi.

Ngồi mãi mà nhìn đồng hồ còn tận 45 phút nữa. Tui đứng dậy tham quan 1 vòng phòng nhỏ.

– hahaha, em lúc nhỏ ngố thế.

– anh yên lặng em làm bài.

Tui tiến lại ngồi bên cạnh nhỏ xem nhỏ làm bài.

– Chổ này sai rồi nè, giải như này mới đúng.

– woa anh giỏi thế.

– Mấy bài này tù làm em ạ.

– Xí, thế mà lúc nảy ba em bảo anh khiên tốn.

– Này Q.A!

– Sao anh?

– Có thằng nào đang theo đuổi em không?

– Có anh ạ, nhưng em chẵng thích.

– Chậc tội nghiệp, mấy thằng đó có mắt như mù.

– Ý anh là gì.

– Hổng có gì.

– Xí.

– Q.A này?

– Gì nữa?

– Anh theo đuổi em được không?

– Em chẳng biết đâu.

– Haha có cho anh vàng thỏi anh cũng không theo đuổi em.

– Để em làm bài đi mà. Không em cắn đấy.

Thế là tui chìa mông ra

– Cho anh xin dấu răng.

– Huhu em méc ba.

Nghe 2 chữ méc ba mà tui suýt vãi ra quần. Cứ nghĩ cánh tay như Dom trong fast and furios đó mà đáp vô bản mặt tui thì…

– Thôi làm bài đi, anh không chọc nữa.

– hè hè, Quân ngoan.

Cứ thế, mỗi buổi chiều tui lại tới nhà nhỏ dạy kèm, mà thực ra đâu có dạy gì vì học trò của tui thừa iot cmnr. Cứ thế mọi chuyện diễn ra suông sẽ cho đến một hôm, có 1 sự cố làm tui và nhỏ cạch mặt nhau vài ngày…
Yêu thích truyện tiên hiệp hay thì đọc tại đây.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.