Cuộc sống vẫn từng bước tiến lên, từ sau lần khiếp sợ trước Tô Thần chỉ đi có một đường từ nhà đến công ty và ngược lại, không hề bước vào Mị Sắc một lần, tựa hồ đã quên mất đáng sợ ngày hôm ấy, có hay chăng chỉ là một hồi ác mộng.
“Duyệt Duyệt, cậu thở dài đã N lần rồi đấy” Ân Úc nhíu mày nâng chén rượu nhìn về phía Dạ đang buồn bực.
Trả lời hắn chính là một tiếng thở dài.
Buông cái chén ra, trong đôi mắt màu đen hiện lên vài phần tò mò: “ Đến tuột cùng chuyện gì làm cậu buồn phiền?”
“Ngài là boss, sẽ không hiểu tầng lớp tiểu nhân vật có tâm sự gì “.
“Duyệt Duyệt, cậu mới chính là ông chủ Mị Sắc”.
“Là trên danh nghĩa thôi”.
Đúng vậy, ông chủ Mị Sắc trên danh nghĩa chính là nhân viên pha chế rượu – Duyệt Dạ, nhưng chân chính điều khiển lại chính là một người khác – Tổng giám đốc Phong Thượng – Tiếu Nam.
“Cậu đang lầm bầm gì vậy?” Một giọng nói trầm thấp lạnh như băng bỗng dưng xen vào đoạn hội thoại, thân thể Dạ Duyệt cứng đờ, sắc mặt trắng bệch.
“Tiếu, sao cậu lại rảnh rỗi đến đây?” Ân Úc đối với người mới tới gật đầu, lại hướng Dạ Duyệt nháy mắt.
Duyệt Dạ xoay người đi pha rượu, hơi thở có chút run run, Tiếu Nam đúng là ông chủ giới kinh doanh, cùng với Ân Úc mặt lạnh tâm nóng bất đồng, hắn lạnh lùng từ cốt tuỷ chảy ra, nháy mắt có thể đem người ta đông lạnh đến vô cảm, bán thân bất toại!
Lam mâu đảo qua bờ vai Duyệt Dạ, Tiếu Nam dựa vào quầy bar nhìn Mị Sắc không một bóng người, chậm rãi mở miệng: “Chính mình thị sát mà sinh ý lại không tốt?”.
Rõ ràng cảm thấy hắn không giận giữ nhưng cũng không biết hắn bị làm sao, Ân Úc bị nghẹn một lúc, thức thời không thèm nói lại, Duyệt Dạ vừa đem rượu pha chế tốt ra, hai người liền yên lặng thưởng thức rượu.
“Đêm nay mười giờ, 5 bàn ghế lô, gọi Lan đi”
Đem rượu uống cạn, giọng nói vô cùng dễ nghe nhưng không mang chút độ ấm lại vang lên, không chờ Dạ trả lời đã lập tức bước đi, chỉ còn lại cái ly nằm trên mặt bàn bóng loáng, Tiếu Nam không liếc hắn một cái đã bước tới cửa lớn Mị Sắc.
“Chính là…Đây cũng là quá khó để tiếp nhận, quản lí căn bản cũng sẽ không đồng ý”
“Đâu phải chỉ có điều kiện, còn có đột phá địa phương.” Quản lí hơi trầm ngâm sau khi gương mắt đảo qua mọi người, tầm mắt cuối cùng dừng lại ở Tô Thần: “ A Thần, thay tôi hẹn Vương lão đầu, thời gian địa điểm bọn họ định”.
Quản lí tự thân xuất mã*, lòng tin vừa bị đánh của mọi người lần nữa ngẩng đầu, nếu ngay cả Quản lí bộ phận tiêu thụ Phong Thượng cũng không đàm phán được thì căn bản đối tác cũng không đáng hợp tác cùng.
Càng thêm sảng khoái, Tô Thần vừa gửi lời mời trợ lý bên kia đã trực tiếp trả lời thuyết phục.
“Thứ 6, Mị…Sắc?” Gian nan phun được hai chữ cuối cùng, hai tay Tô Thần có chút run rẩy.
“Mị Sắc? Quán bar?”
Quản lí cũng hết sức kinh ngạc, bởi vì vài lần hẹn trước đều là bọn hắn chọn nhà hàng sa hoa, cho nên vô luận thế nào cũng không nghĩ đối phương lại chọn một quán bar để đàm phán.
“A Thần, lúc trước lúc tôi rời đi các cậu cũng đến một quán bar tên Mị Sắc đúng không?”
Đúng vậy…
“Vậy! Chuẩn bị sẵn sàng, đêm mai chúng ta cùng đi”
“Quản lí, tôi…” Tô Thần lộ vẻ mặt khó xử, người đàn ông trong chỗ sâu trí nhớ tựa như bóng đen ám ảnh cậu.
“Sao vậy? Có gì khó khăn sao?” Quản lí sửng sốt, ấn đường in hình chữ xuyên.
“Không….không có!…Tôi sẽ lập tức đi chuẩn bị!” Không hề suy nghĩ lại cậu lập tức đáp ứng.
Case lần này rất quan trọng, cậu không thể vì lý do cá nhân mà không tham dự, chỉ mong…Tô Thần trong lòng mãnh liệt cầu nguyện, chỉ mong trong thời gian hơn một tháng hứng thú của người đàn ông với Mị Sắc đã mất đi.