Tựa hồ mỗi lần thương tâm đến tận cùng, cậu đều nôn ra như vậy, thân thể cũng gấp gáp muốn rời đi..những bi thương này, giống như cứ mỗi lần cậu nghĩ đã có chuyển biến tốt đẹp mà nhận lại dường như chỉ càng thêm đắng cay.
Mở vòi nước chảy, khoát một vóc nước mát lạnh lên khuôn mặt nóng ran của mình, cậu quay sang gương sửa soạn tóc tai một lần, vài giây sau lại khôi phục diện mạo là một trợ lý tổng giám đốc Phong Thượng. Hít một hơi thật sâu, cậu đẩy cửa bước ra, đi đến hướng nam nhân đang đứng chờ.
Điểm hẹn được an bài tại nhà hàng hội viên cao cấp tựa hồ càng giống như một cuộc gặp mặt hội ngộ của cá nhân hơn, Tô Thần cùng Tiếu Nam đúng giờ đến nơi vừa an tĩnh lại rất lịch sự tao nhã này.
Bề ngoài nơi này không thấy xa hoa diêm mỹ khua chiêng trát phấn, mắt người nhìn qua cũng không thấy chói mắt, bất quá đi vào mới biết bên trong hoàn toàn khác hẳn.
Ước hẹn của nam nhân lần này đại khái không muốn người khác để ý nghi ngờ, hơn nữa Tô Thần cho rằng Tiếu Nam cùng Ân Úc có quan hệ cá nhân riêng, cho nên gặp mặt cũng không muốn có kẻ nào tham dự cùng, nhưng ý của hắn rõ ràng muốn cậu đi theo, cũng nói thư ký của đối phương cũng sẽ đến cùng.
Đi sâu vào hành lang đan xen của nhà hàng, thế nhưng Tiếu Nam lại rất quen thuộc nơi này. Tô Thần đang nghĩ ngợi xem tại sao vẫn chưa đến nơi, cổ tay đột nhiên bị siết chặt, khi kịp nhìn rõ đã thấy mình bị nam nhân lôi đến một góc trong phòng rửa tay!
Ngẩng đầu nghi hoặc đập vào mắt chính là u lam ngập tràn dục vọng của đối phương, Tô Thần phút chốc đã hiểu được ý đồ của hắn, sau một hồi kinh ngạc nổi lên chính là phẫn nộ, hắn cư nhiên muốn phải ở chỗ này?
“Anh vô sỉ!”
“Ít nói nhảm, ngoan ngoãn nằm úp sấp lại đi.”
Tiếu Nam đẩy cậu vào một vách ngăn rửa tay sạch sẽ, một tay vói vào bên trong quần tây cầm lấy hạ thân vuốt ve.
“Anh không thể làm ở chỗ này!” Tô Thần trốn tránh, toilet mỗi lúc lại có người khác bước vào, cậu kinh hoảng muốn tránh thoát khỏi đối phương.
Tô Thần căn bản không kịp thối lui, một cỗ nhiệt dịch liền bắn thẳng vào miệng cậu, không cần tận lực nuốt liền thuận theo cuống họng trôi vào trong thân thể!
Cực hạn vui sướng qua đi, Tiếu Nam nheo đôi mắt lợi hại nhìn đến người phía trước mình, lại rũ mắt xuống đảo qua khe hở ở cửa cư nhiên thấy được vài bóng người qua lại, môi mỏng ra mệnh lệnh: “Tôi đi ra ngoài trước, cậu thu thập một chút, đừng để tôi phải đợi lâu.”
Một lần nữa sửa sang lại quần áo xong, hắn vừa rửa tay vừa nhìn Tô Thần nắm lấy bồn rửa đứng lên, một lát sau liền đẩy cửa bước ra ngoài.
Tô Thần sững sờ nhìn theo bóng lưng không chút lưu luyến nào của hắn biến mất sau cánh cửa, nằm ập xuống bồn rửa nở một nụ cười nhạt, trong nháy mắt chua xót đã che kín mắt cậu, trong cổ họng lại truyền đến một trận kinh tởm, cậu chỉ có thể nhanh chóng phun ra.
Tựa hồ mỗi lần thương tâm đến tận cùng, cậu đều nôn ra như vậy, thân thể cũng gấp gáp muốn rời đi..những bi thương này, giống như cứ mỗi lần cậu nghĩ đã có chuyển biến tốt đẹp mà nhận lại dường như chỉ càng thêm đắng cay.
Mở vòi nước chảy, khoát một vóc nước mát lạnh lên khuôn mặt nóng ran của mình, cậu quay sang gương sửa soạn tóc tai một lần, vài giây sau lại khôi phục diện mạo là một trợ lý tổng giám đốc Phong Thượng. Hít một hơi thật sâu, cậu đẩy cửa bước ra, đi đến hướng nam nhân đang đứng chờ.
Hai người vừa nãy còn quấn quýt lấy nhau làm vài chuyện mờ ám lúc này lâm vào yên tĩnh, một lát sau, gian kế bên bỗng nhiên bị nhiên bị một người từ bên trong chậm rãi đẩy ra, hé ra gương mặt hồng hào tựa như đóa hoa nhỏ, mắt to màu nâu ướt sũng, tầm mắt cẩn thận nhìn ngõ xung quanh xem có bóng người qua lại hay không sau đó mới lớn mật đi ra.
Bước nhanh đến bồn rửa tay mở vòi nước, y rửa vài lần mới làm phai bớt đi dấu vết tình cảm mãnh liệt vừa rồi, đồng thời cũng chỉnh lại quần áo của mình, trong lúc lơ đáng nhìn đến đồng hồ treo trên vách tường, sau đó một tiếng thét sợ hãi vang lên!
“Không tốt rồi!” Đã bảy giờ năm mươi lăm phút, đại boss nhất định sẽ nghiêm phạt y…
Bước nhanh ra khỏi toilet, y vội vã chạy đến phòng đặt trước.