Tuy rằng người đàn ông kia đã nói cậu không cần phải đến công ty, nhưng Tô Thần vẫn đúng tám rưỡi đẩy cửa bước vào phòng làm việc, âm thanh gõ phím trong phòng dừng lại một chút, giọng nói trầm thấp hơi giận dỗi vang lên: “Tôi đã nói em không cần đến.”
“Công ty trả lương đầy đủ không phải cho tôi được thoải mái nghỉ ngơi.” Tô Thần cởi áo khoác ra, đầu cũng không ngẩng.
Đường nhìn nóng rực theo sát động tác của cậu, Tô Thần cố gắng hết sức bỏ qua ánh mắt của hắn mà tự pha cho mình một tách Thiết Quan Âm, sau đó yên vị tiếp tục xử li nội dung công việc quen thuộc.
“Tôi còn chưa ăn điểm tâm.” Tâm tư không được nhìn đến, người đàn ông lần nữa lên tiếng.
Con mắt Tô Thần đang nhìn tư liệu dời đi, đọng lại chính là băng lam đang nhìn mình: “Anh hay ăn gì?”
Tiếu Nam nhếch môi cười, tâm tư được sáng tỏ băng lam hiện lên vài phần tình cảm ấm áp: “ Sữa đậu nành, bánh quẩy.”
A!? Tô thần cực kì kinh ngạc, không nghĩ đến con lai như Tiếu Nam lại chọn món ăn vặt truyền thống của Bắc Kinh!
“Phía góc đường có nhà hàng Tây..”
“Tôi đã nói cho em mình muốn gì rồi.”
Người đàn ông lần thứ hai khẳng định, Tô Thần gật đầu xác địng không nghe nhầm, lúc đi đến cửa thanh âm người đàn ông lại truyền đến: “Mua cho cả em nữa, tôi sẽ trả tiền.”
Ngẩn người quay đầu lại, người đàn ông đang vùi đấu vào văn kiện. ánh mắt cậu có chút phức tạp, cũng không liếc nhìn hắn nữa đẩy cửa đi ra ngoài.
Mang đồ ăn trong túi xách đi nhanh một chút, Tô Thần nhớ đến lần trước cũng đi mua bữa trưa cho hắn, có chút mê man ngẩng đầu nhìn tầng chót của buiding Phong thượng, mặc dù cậu đã tận lực không muốn suy nghĩ đến nhưng mấy ngày ở chung này người đàn ông cùng cậu quả thực có chút biến hóa vi diệu.
Mình đã thật lâu không gặp lại ác mộng kia nữa, từ khi nào thì bắt đầu chuyện này? Tô Thần cũng không thể biết, chẳng qua cậu phát hiện tâm tình mình qua một thời gian đã khống hề như trước..
Cho đến khi đi ra khỏi phòng vip, Lý Lập say đến đầu choáng váng, phải nhờ thuộc hạ đỡ lấy nhưng vẫn không chừa cơ hội hướng Tiếu Nam biểu đạt chân thành. Vẻ mặt Tiếu Nam không có thay đổi gì, một mặt đáp lễ, chỉ nói đang suy tính.
Cuối cùng bọn họ cũng lên được xe, Tô Thần thở dài một hơi, Tiếu Nam đánh thái cực quả thực rất khéo, cậu ở một bên chỉ có mồm chữ o mắt chữ a.
‘Em so với tôi có vẻ mệt hơn.’ Tiếu Nam khởi động xe mỉm cười nói.
Tô Thần lắc đầu nhắm hai mắt lại nói: ‘Trước kia tôi cho rằng Lý Lập đã là gian thương, thì ra đứng trước mặt anh cũng chỉ là hạng tôm tép, quân lính bại trận mà thôi.”
“Này? Em chê tôi?’ Khuôn mặt đẹp trai ngàn năm lạnh lùng không che giấu hết được vẻ giễu cợt.
“Tôi làm sao dám.” Tô Thần nhanh chóng giải thích, tiện đà nhớ đến cái gì đó liền ngỗi dậy thẳng thắn nói chuyện với hắn: “Lấy Phi Đằng làm doanh nghiệp cung ứng sợ rằng quá nhỏ, huống hồ anh tự mình đứng ra, có thức sự muốn tính đến hợp tác?
“Đầu óc em suy nghĩ thật nhanh, Phi Đằng quả thực tậm thời chưa thể trở thành nhà đối tác với Phong Thượng được, nhưng xem sự phát triển mấy năm gần đây của nó, trong thị trường ba năm sau chắc chắn tăng trưởng nhanh, tôi cùng bên đó xác lập một quan hệ cung ứng, nhân lúc họ yếu thế mà giữ lợi ích cho công ty.”
Tô Thần suy tư một chút liền hiểu ý của hắn, như vậy so ra cũng tốt, giá thấp mua vào, đợi giá cao thì cần liên tục bán ra, tổng thế nói có thể mang lại lợi ích rất lớn, huống hồ Phong Thượng cùng Phi Đằng có mối quan hệ từ khi đối phương còn yếu thế, tương lai cũng không thể ra điều kiện quá đáng được.
“Anh đây là đang bồi dưỡng tiềm lực ngay từ đầu, thế nhưng cũng không cần tự mình đứng ra như vậy.”
Tiếu Nam cười: “Tôi chỉ muốn xem người đã đào tạo được một nhân viên ưu tú như em bề ngoài thế nào thôi.”
Tô Thần nghi hoặc không thể lý giải được điều Tiếu Nam nói, khuôn mặt nóng đến lợi hại không sao trả lời nổi, chỉ có thể nghiêng mắt nhìn dòng người qua lại qua cửa kính mà thôi.
Tiếu Nam không tiếp tục nói nữa, vững vàng lái xe đến Buiding Phong Thượng.