Cưỡng Chế Ái Chi Đường Quả Dụ Hoặc – Chương 40 Loạn ý tình mê – Botruyen

Cưỡng Chế Ái Chi Đường Quả Dụ Hoặc - Chương 40 Loạn ý tình mê

Chạng vạng, Tiếu Nam gọi điện đến.

“Ở đâu?”

“Vẫn..chưa tan tầm.” Tim có chút đập nhanh.

“Tôi vừa kết thúc công tác, ngày mai trở lại.”

“…ưhm.”

Nói chuyện với nhau chỉ vài lời ngắn gọn, người bên kia liền kết thúc cuộc gọi, Tô Thần sững sờ nhìn điện thoại di động, đáy mắt chớp động có phải cậu đang vui sướng trong tim.

“Sao vậy? Sợ bạn gái lo lắng?”

Andrew kinh ngạc nhìn người đàn ông băng sơn ngàn năm trên mặt lộ chút tim đập loạn nhịp.

“Rất rảnh rỗi?” sau giây phút thất thần ngắn ngủi lam mâu băng lãnh nhanh chóng quay về lộ vẻ thâm hiểm vốn có, như cây đao bắn thẳng lên người Andrew.

“A! Tôi đột nhiên nhớ đến có một cuộc điện thoại cần phải gọi!”

Andrew chấn động mạnh một cái, lập tức chạy thoát thân ra ngoài, thật là một người đàn ông không có khiếu hài hước, thân là người Mỹ hắn quả thực rất dễ dàng nói chuyện với người khác.

Tiếu Nam áp vào ghế da, lông mày hơi cau lên, cuộc điện thoại vừa rồi không goijc ũng không sao, chờ thời gian để ý thức hắn đã vô ý đè lê một dãy số, truyền đến âm thanh phẩng phất cô đơn làm hắn không thể nói chuyện như trước, cũng khó trách Andrew cười đến thâm hiểm như vậy.

Nhắm hai mắt lại, khoảng không đen kịt vô thức hiện lên khuôn mặt người đàn ông quật cường, lãnh đạm, hai tròng mắt luôn luôn ướt át mà kiêu ngạo, thói quen mím chặt đôi môi hồng, còn có gương mặt trắng nõn bởi vì động tình mà trở nên hồng diễm thi thoảng phát lên những âm thanh thở dốc.
“Ưk, tốt quá.” Tần Bách ít khi gửi đồ vật này nọ cho cậu, thực phẩm bảo vệ sức khỏe lại càng không, cảm giác được che chở nhất thời nổi lên tràn ngập nội tâm, cậu thuận theo hưởng thụ ôn nhu khó có được của y.

“Công việc của em thế nào? Trợ lí tổng giám đốc…có phải rất vất vả hay không?”

“Hoàn hảo, kì thực em vẫn chưa thật sự tiến vào công việc, bây giờ mới là giai đoạn thực tập mà thôi.”

“Em..có gặp qua Tiếu tổng?”

Giọng nói của Tần Bách bắt đầu cẩn thận, cũng không phải riêng hắn, chỉ cần nhắc đến người đàn ông kia tất cả mọi người đều trở nên cẩn thận, Tô Thần khẽ cười: “Sao vậy? Anh cũng tò mò vẻ ngoài của hắn sao?”

“A…đúng, hắn rất thần bí.”

“Kì thực tuổi của hắn còn rất trẻ, sợ rằng so với anh cùng em thì trẻ hơn, những thứ khác cũng người khác giống nhau mà thôi.”

“Này, thì ra là như vậy.” Tần Bách dừng một chút rồi nói tiếp: ‘Anh chỉ hỏi chút mà thôi, chưa thấy qua cũng sẽ hiếu kì.’

‘A Bách, anh gọi điện thoại đường dài đến chỉ là muốn hỏi về vẻ ngoài Tiếu tổng sao ?’ Tô Thần quấy quả trứng trong nồi nước nóng, chờ đợi hương vị quen thuộc truyền đến.

‘Chuyện này! Đương nhiên không phải như thế, A Thần anh đã suy nghĩ lại rồi, nên tôn trọng hoài bão của em, lần trước là anh không tốt, đã không tin tưởng em.’

Lần cãi nhau kia đã qua một đoạn thời gian chưa từng được nhắc đến, lúc này Tần Bách chủ động nói lời xin lỗi khiến cậu thực sự cảm động, A Bách thực sự muốn bồi đắp lỗi lầm trước đây.

‘A Bách cảm ơn anh.’ Ôn nhu săn sóc của Tần Bách cậu không thể từ chối nổi, nhưng cũng không thể mãi trầm mê trong cái gọi là hoa trong gương, trăng trong nước được nữa.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.