Vài ngày sau không hề nhận được một cú điện thoại nào của Tiếu Nam, Tô Thần cũng không chủ động liên hệ với Tần Bách, như lời nói của y hai người nên bình tĩnh lại. Công tác bận rộn cùng cử chỉ săn sóc của Tiếu Nam hôm ấy dần dần được cậu thu vào đầu.
“Trang thị vừa gửi đến bản hợp đồng, giá cả lợi nhuận bên chúng ta không tốt lắm.” Sắc mặt tổng giám sau khi nghe tin tức không được tốt lắm.
Hai anh lớn đấu nhau,Trang thị khó trị ai cũng biết, tuy rằng cùng Phong Thượng hợp tác nhưng đối phương đặt ra không biết bao nhiêu nghĩa vụ hợp đồng, như vậy xác suất hai bên hợp tác là khá nhỏ…
Tồng giám lúc sau gọi Tô Thần vào phòng làm việc: “Theo tình hình hiện nay, người có thể cùng Trang Diệp nói chuyện chỉ có cậu, A Thần, phải cố gắng hết sức!”
Bốn chữ này ngày đõ Tiếu Nam cũng nói với cậu, trầm mặc một lát Tô thần kiên định nói: “Tôi sẽ!”
Nếu như Trang Diệp vẫn biểu hiện như cũ với mình, cũng không phải bộ phận tiêu thụ của họ có vấn đề, đối phương không muốn hợp tác, chỉ có một bên tích cực cũng không phải làm ăn.
Ngày tiếp theo Tô Thần như hẹn đến phòng làm việc của Trang Diệp, thư ký vẫn như yêu cầu yêu thích của Trang Diệp pha cà phê cho cậu, lần này cậu quyết định đi thẳng vào vấn đề.
“Trang tổng, ngài vẫn chưa cho chúng tôi câu trả lời thuyết phục, chúng tôi cũng không thể làm theo bản hợp đồng mới, ngài xem có thể tiến một bước nói ra điều kiện cụ thể nhất?”
Trang Diệp nhìn cậu nở nụ cười, mở miệng cũng không nói chuyện công việc: “Anh trai cậu đã về?”
Tô Thần ngẩn người hồi lâu mới phản ứng, quanh cọ trả lời: ‘Anh ấy có việc cần đi trước, cảm tạ ngài lần trước đã đem tôi về.”
Trang Diệp cười cười: “Hắn quả thật là anh trai cậu?”
Tô Thần nhất thời đứng yên! Lát sau, nét mặt không đổi: “Đúng vây, đó là anh trai tôi.”
‘Anh làm gì vậy ?’ cậu đẩy Trang Diệp ra sau, nhưng cánh tay đối phương lại nhanh hơn nắm chặt thắt lưng chính mình.
‘Làm việc của tôi.’ Trang Diệp đến sát hơn, tựa hồ với bộ dáng sợ hãi của cậu rất hài lòng.
Nếu như không phải nơi bị bàn tay lạnh lẽo của đối phương chạm đến mang chút run run, Tô thần cho rằng mình nhất định chưa tỉnh ngủ !
‘Nếu như cậu chiều theo ý tôi, bản hợp đồng này không thành vấn đề.’ Trang Diệp cầm bản hợp đồng trên bàn giơ lên, coi như chắc chắn gã sẽ đồng ý.
Tô Thần thay đổi sắc mặt, vẫn tận lực khách khí cự tuyệt : ‘Tôi nghĩ Trang Tổng hiểu sai rồi, đây là hai việc khác nhau, tôi sẽ không đáp ứng điều kiện sai lầm này.’
Ýcủa gã là sẽ không bỏ qua : ‘Cậu ngồi ở Mị Sắc nhìn tôi chằm chằm mấy buổi tối, không phải vì điều này sao ?’
Hắn biết ? Tô Thần trừng lớn mắt, nhất cử nhất động của cậu đối phương cư nhiên đều biết ?
‘Cậu nghĩ rằng tôi sẽ hứng thú với bọn đàn ông trong quán rượu sao?’ Trang Diệp rất hứng thú với hoảng loạn của cậu: ‘ Không ngờ chính mình lại là con mồi ?’
Trùng kích quá lớn, Tô Thần cứng ngắc căn bản không làm ra phản ứng nào !
‘Buổi tối đầu tiên tôi đã chú ý đến cậu, tuy rằng núp trong bóng tối nhưng là người sẽ có mùi vị riêng, huống chi cậu mê người như vậy, nhìn một lần sẽ không bao giờ quên…’ Giọng nói trầm thấp thì thầm như có như không bên tai cậu : ‘Còn có mùi vị này, chỉ cần để người khác ngửi thấy sẽ muốn hung hăng khi dễ cậu.’
Tóc gáy dựng lên, Tô Thần dùng sức đẩy mạnh gã ra không ngờ chính mình lại ngã lên thảm nhà, cổ áo bởi vì xô đẩy mà hơi mở rộng, ánh mắt Trang Diệp tối sầm lại, nhìn xuống bộ mặt thất kinh của cậu, ưu nhã chậm rãi cởi cúc áo chính gã : ‘Dễ dàng quá rất không vui, như này mới thật thú vị.’