Cưỡng Chế Ái Chi Đường Quả Dụ Hoặc – Chương 29 Gặp nhau ngoài ý muốn – Botruyen

Cưỡng Chế Ái Chi Đường Quả Dụ Hoặc - Chương 29 Gặp nhau ngoài ý muốn

Biệt thự xa hoa tinh mỹ, Tô thần cũng không có tâm tư thưởng thức, từ lúc vào cửa đã hồn xiêu phách lạc đứng nguyên tại chỗ.

Tiếu Nam mặc cậu đứng, phối hợp với cậu hắn thông thả bật máy tính ngồi bên cửa sổ làm việc, âm thanh đánh bàn phím có quy luật vang lên, thỉnh thoảng xen vào vài cuộc điện thoại.

Tô Thần có chút mờ mịt nhìn hắn bận rộn, tại sao mình lại đi cùng hắn? Tất cả đều do người đàn ông này dựng lên, nếu không phải hắn một năm trước ép buộc mình, mình cũng sẽ không rơi vào tình cảnh bi đát như hôm nay!

“Em muốn đứng bao lâu?” Mắt lam không độ ấm rơi vào khuôn mặt cứng nhắc của cậu.

Nhưng lời này tựa như mồi lửa châm phẫn nộ không cam lòng cùng oán hận trong lòng Tô Thần bùng cháy!

“Anh sao cứ như âm hồn bất tán tàn phá cuộc sống của tôi! Cách xa tôi một chút có được không?” Rống giận phát ra khỏi cuống họng, vẻ mặt Tô Thần đầy phẫn hận.

Sắc mặt Tiếu Nam nhanh chóng trầm xuống, hai tròng mắt nguy hiểm nheo lại: “Em nói cái gì?”

“Nếu không phải do anh, tôi đã không cần phải khó xử như vậy! Nếu không phải do anh tôi sẽ không cần hổ thẹn với Tần Bách như thế! Nếu không phải do anh…”Lời nói chưa xong đã bị mạnh mẽ cắt đứt, không biết từ lúc nào Tiếu Nam đa đứng trước mặt cậu, bàn tay cực nóng nắm lấy cậu, lực đạo lớn đến mức cậu phải co rúm.

“Nguyên lai em cùng hắn cãi nhau, tìm đến tôi trút giận!” Tiếu Nam đến gần cậu hơn, nhẫn thần ngày càng lạnh.

Tô Thần trừng to mắt hô: không được lùi bước, đau nhức trong lòng tất cả đều do Tiếu Nam dựng lên, lúc này hết thảy phải nói ra! Hai mắt nhìn thẳng nhau, một người lạnh lùng một người kịch liệt

“Quên thân phận của em rồi sao?”

“Thân phận?” Tô Thần cười nhạt, “Tôi hiện tại từ chức, Tần Bách cũng sẽ từ chức!”

Mâu quang lòa sáng nhìn cậu vẻ trào phúng: “Hắn bỏ được 6 năm cố gắng khổ cực sao?”

Bị nói trúng nỗi lòng chính mình, Tô Thần ép buộc mình phải kiên định: “Tôi nói rồi, chúng tôi sẽ từ chức 1”

“Em cũng là đàn ông mà, sự nghiệp chính là thành tựu to nhất cuộc đời hắn.” Băng lãnh châm chọc theo sát nói, cả người Tô Thần cứng ngắc,  sắc mặt biến đổi liên tục.

“Tôi bận rộn nhiều việc, em tự mình làm.” Tiếu Nam buông hai ta tiếp tục làm việc với đống giấy tờ trên bàn.

Cái..cái gì? Tô Thần Ngạc nhiên, nhất thời phẫn nộ tràn đầy như đống bọt biển khiến cậu vô pháp bốc hỏa!

“Đứng đó làm gì, muốn tôi nói gì với em sao?”Tiếu Nam chăm chú nhìn mấy tính cũng không nhìn đến cậu.

Thang máy nhanh chóng chạy đến tầng cao nhất, Tô Thần mở cửa phòng tổng giám đốc ra, cậu chưa bao giờ đi đến tầng cao nhất, tất nhiên cũng không biết đây là làm việc của sếp mình, chỉ sợ ngay cả quản lí cũng không biết.

Nhưng mà, có cần phải thần bí đến thế không?

Cậu ngơ ngác nhìn Tiếu Nam đang có tâm trạng tốt ra lệnh cho mình, mắt màu xanh lam mang theo tia sung sướng: “Bên kia có dụng cụ pha cà phê chuyên dụng.”

Tô Thần giờ mới hiểu hắn muốn mình pha cà phê cho hắn, người đàn ông kia ngồi vào da rộng lớn xử lí tài liệu, cậu buông tiếng thở dài nhỏ rồi cũng tiến đến góc phòng pha cà phê.

Chỉ chốc lát sau mùi cả phê nồng nàn lan tỏa khắp phòng, cậu bỏ thêm sữa cùng đường bưng ra đặt lên mặt bàn, đảo mắt nhìn thấy văn kiện case phòng mình đang theo đuổi.

“Cùng Trang thị hợp tác kiếm lợi nhuận cũng không phải là sáng kiến tốt nhất, em có ý kiến nào khác không?”

Tiếu Nam bưng ly lên, trong mắt đầy vẻ nghiền ngẫm: “Em thấy có hưng thú sao?”

“Phòng tiêu thụ với case lần này cùng Trang Thị đang rất đau đầu, tôi cũng vậy.”

“Như vậy hiện nay tiến hành đến mức nào rồi?”  Tiếu Nam rất dễ dàng uống vào ly cà phê đắng.

Tô Thần biết tổng giám sớm đã đem tình tiết báo cáo lên cấp trên, nhưng vẫn tiếp tục nói: “Đang tiếp xúc với Trang Diệp, đối phương khá có ý, nhưng phải tiến hành thêm một số chuyện mới làm rõ được.”

“Làm hết sức?” Tiếu Nam cho cậu vài chữ.

“Anh gọi tôi đến công ty không phải chỉ vì báo cáo mấy chuyện này thôi sao?” Thấy hắn nói vậy, cậu mở miệng lần nữa.

“Đem những văn kiện này chỉnh sửa, tính ra hiệu quả lợi nhuận tốt nhất.” Tiếu Nam chỉ đống văn kiện hai bên bàn làm việc của mình.

Tô Thần chỉ lật hai trang liền nhíu mày: “Công ty có chuyên gia chỉnh sửa cùng tính toán, đây không phải là chuyên môn của tôi.”

“Làm nhân viên Phong Thượng  phải có năng lực đối phó với tất cả, chẳng lẽ trước đây em cũng chạy đến nhờ quản lí xem xét số liệu?”

“Anh!!!”

Tô Thần chán nản, không ngờ đối phương lấy cả công việc của mình ra để nói, lặng lẽ ngồi xuống một chỗ, cậu dùng phần mềm máy tính chuyên dụng bắt đầu tính toán, hoàn toàn không biết mình đã đem phiền não về Tần Bách ném ra sau đầu.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.