Công ty tổ chức trao thưởng chỉ trong 3 ngày, buổi chiều hôm sau Tô Thần cùng hai vị đồng nghiệp bước lên máy bay về Bắc Kinh, Tần Bách bởi công việc bận rộn mà không thể tới tiễn cậu, chỉ gửi tin nhắn dặn cậu phải chăm sóc bản thân thật tốt.
Ba ngày qua tất cả mọi thứ đều thay đổi,Tô Thần nhớ lại cảm giác vui mừng khi cậu đến sân bay này, kết quả bước đến nơi này chính là tự mình mắc phải một cái bẫy. Tại sao? Cậu không hiểu vì sao Tiếu Nam lại làm như vậy, chẳng lẽ cũng chỉ vì thân thể của cậu mà thôi? Nhớ tời lúc gặp Tiếu Nam ở mị sắc, đối phương thật ra cũng là một người đàn ông không có tiết tháo.
Ông chủ Phong Thượng là gay, nếu bị khách hàng biết…Tô Thần cười lạnh, thị trường chứng khoán, tiền bạc, sản nghiệp, hết thảy sẽ chìm vào hố sâu.
Nhưng mà… cậu hung hăng xiết chặt nắm tay, cậu sẽ không thể đem chuyện này nói ra ngoài bởi đó là sự cố gắng trong 6 năm của Tần Bách.
Tiếu Nam. Người đàn ông kia, hắn hết thảy đã khống chế tất cả, cho nên hắn không hề gì thân phận của cậu, không hề gì mà cường bạo cậu trong chính văn phòng mình!
Nhắm mắt lại dựa vào ghế của máy bay, cậu luôn kiên cường như vậy nhưng bất giác cũng nổi lên tuyệt vọng, sợ hãi.
************************************************
Trở lại Bắc Kinh đã là ngày hôm sau, Tô Thần liền tới công ty, cho dù hậu huyệt vẫn đau đớn như cũ, nhưng công việc làm cậu tạm thời quên đi khuất nhục phía sau.
“A Thần….ảnh chụp” Thừa lúc nghỉ trưa Andy vì cậu giữ chỗ ngồi, vẻ mặt mong chờ.
Tô Thần cúi đầu sửa sang lại văn kiện trong tay: “…Không có nhìn thấy, Tiếu tổng ngồi sau bình phong…”
“A…” Andy phát ra âm thanh uể oải: “ Cậu cũng như thế a, hai vị đồng nghiệp kia cũng nói như thế. Xem ra không ai biết đại Boss hình dạng như thế nào a!”
Tô Thần nhìn bóng dáng cô rời đi trong lòng nổi lên không biết bao nhiêu tư vị, nếu có thể cậu tình nguyện chưa bao giờ nhìn thấy người đàn ông kia, cậu tình nguyện giống những vị đồng nghiệp bình thường kia mà thôi.
Tô Thần lập tức tỉnh rượu, nhìn di động đến bất động, chỉ cảm thấy cả người lạnh toát, ý của hắn là muốn đến nhà cậu? Đến nhà mình và Tần Bách?
Vừa nghĩ đến người người đàn ông kia, nhớ lại ác mộng kia, cậu sẽ không nguyện bước đi nữa!
Hay là mặc kệ! Ba mươi phút sau cậu vẫn do dự đứng dưới nhà mình.
Tô Thần khẽ cắn môi, bước lên bậc thềm trước mắt đã là cửa lớn, cánh cửa bị một lực rất mạnh đẩy vào vách tường cứng rắn bên trong! Không hề chú ý đến việc đã phá hư chính nó, giờ phút này trong bóng tối, cậu nhất thời cảm giác thấy một cặp mắt u lãnh đang chăm chú nhìn mình.
Hồi lâu, một tiếng hừ nhẹ vang lên, tiếp theo cánh tay của cậu bị hung hăng nắm lấy đẩy mạnh vào cửa thang máy đang vừa vặn mở ra, dưới ánh đèn, cậu nhắm mắt lại, khi mở ra trước mắt đã một mảnh băng lãnh.
Tiếu Nam nhìn thẳng vào mắt Tô Thần, đem thần sắc sợ hãi thống khổ của cậu thu vào tầm mắt. Năm tầng rất nhanh đi qua, Tô Thần yên lặng lấy chìa khoá mở cửa phòng, người đàn ông sau cười thành tiếng giống như muốn đoạn tuyệt hoàn toàn hy vọng của cậu.
“AAA!” Giầy còn không có cởi, cậu bị một cánh tay mạnh mẽ nắm sau đầu, mãnh liệt mà hôn sâu!
“Đủ loại hương vị! Đi rửa đi!” Đem người đẩy ra, Tiếu Nam sắc mặt càng trầm: “Vừa cùng ai lêu lỏng?”
“Ha ha..” Tô Thần đứng dậy từ trên mặt đất, đầu có chút đau: “Anh cũng không nói tôi không được lêu lổng với người khác!”
Nhìn đối phương đang nhìn thẳng vào hắn, Tiếu Nam âm trầm nhìn cậu một chút, đột nhiên tàn nhẫn kéo con người đang cười cười kia từ phòng khách vào phòng tắm.
“Ào ào” Nước mạnh mẽ chảy trên người cậu, nhiệt độ đêm mùa hè cũng không phải rất cao, cậu nhất thời vì nước lạnh mà run rẩy, Tiếu Nam lại đè lên cậu, mắt lạnh nhìn cậu bị gột rửa bởi dòng nước lạnh.