Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: Mê Truyện
Trưa nay, tiểu Chu và Dật Phong bắt đầu tán chuyện giết thời gian, chuyện của
hai anh em Đoan Mộc vẫn còn nhiều người chưa rõ.
Nhị Thế Tổ Đường Sinh của chúng ta lại lái X5 đi tới khu dân cư nghèo nào đó ở
thành đông gặp mặt Đoan Mộc Chân, đã mang danh Nhị Thế Tổ, bên cạnh nhất định
phải có một người tuỳ tùng kiêm vệ sĩ. Như vậy, một tay đấm không có học vấn
cao như Đoan Mộc Chân là thích hợp nhất.
Ném chìa khóa xe cho anh ta, Đường Sinh dùng tay ra hiệu:
– Chạy thử xem, sau này nó do cậu lái, có điện thoại không?
Đoan Mộc Chân cười khổ lắc đầu, mình làm gì có điện thoại chứ? Trong nhà không
còn gì ăn cả,
chút tiền kiếm được vừa rồi đều cho mẹ khám bệnh rồi, ngay cả học phí cũng
phải tự mình nghĩ cách, xoay xở bức bí đến nỗi muốn phạm pháp.
– Ừ, lên xe, đi mua cái điện thoại rồi nói.
Đường Sinh ngồi lên ghế phụ, Đoan Mộc Chân cũng không nói gì, trong lòng rất
cảm động, anh bạn học của em gái rất quan tâm người khác, anh ấy và Chính ủy
Ninh quan hệ lại không tồi, xem cũng không giống người xấu. Về phần anh ấy có
ý đồ hay không, cũng không thể biết được, nhưng thực ra cảm thấy rất chính
trực, trước tiên cứ giữ mối quan hệ đã, việc của mình có thể quản được bao
nhiêu?
Một tiếng sau, Đường Sinh mua cho Đoan Mộc Chân một chiếc điện thoại di động
Motorola đời mới, sau đó đi thẳng đến phòng quản lý xe của đội cảnh sát giao
thông
Quả nhiên, Hoa Anh Tú vui vẻ đáp ứng, bảo Đường Sinh đi đến phòng sự cố đón
cô, thế là hắn liền quay xe đi thẳng đến phòng sự cố.
Trong lòng Hoa Anh Tú có phần không yên, lần đầu tiên được nam giới hẹn hò,
hay là thay hắn đi giúp đỡ, trong lòng cảm thấy hơi là lạ, lại tự an ủi chính
mình, hắn đúng là thằng tồi, có gì chứ? Mới học lớp 11, mình lớn hơn hắn bốn
tuổi rưỡi, sợ cái gì?
Cứ như vậy Hoa Anh Tú diễn giải chuyện lần đầu được hẹn thành một chuyện nhỏ
bé một cách hợp lý, đi ra cửa phòng sự cố đợi Đường Sinh, lại cảm giác có phần
không ổn, trong lòng rất khác thường
– Mình và hắn sẽ chẳng có gì xảy ra hết, mình có thể tìm được người hơn hắn
nhiều.
Thời tiết trở nên lạnh hơn, đứng ở đầu đường đợi người rất phiền.
Chính lúc Hoa Anh Tú dậm chân xem đồng hồ, một chiếc xe dừng ở vệ đường, nhìn
qua cửa kính liền thấy Đường Sinh ngồi trên ghế phụ, cô cũng nhanh bước qua,
tự nhủ hắn đúng là Nhị Thế Tổ, lại là một chiếc xe đẹp.
Vừa lên xe liền cảm thấy bên trong rất ấm áp, Hoa Anh Tú nhích vào giữa, xe
lại khởi động lên đường. Đường Sinh giới thiệu cô và Đoan Mộc Chân một chút,
Cô ta hỏi:
– Lại mua xe mới à? Bộ chiếc Infiniti có vấn đề gì lớn à? Xử lý nó sao rồi?
– Mang đi thủ đô bán rồi, được tám trăm ngàn, lại đổi chiếc này, tiền nhiều
quá không chỗ tiêu, tôi giàu lắm mà? Chà!
Hoa Anh Tú lườm hắn một cái, hắn nói kiểu này là một cách tự giễu cợt, chứ
không phải thực sự khoe khoang như người khác.
– Êu êu êu, bỏ qua cho cậu, nhưng xe này rất đắt, thiết kế khá cao cấp, giá
thấp nhất cũng phải hơn 1.6 triệu.
– Không sao, có xe để được đụng là tốt rồi, con người tôi thích chống lại sự
bất công, xe của tôi cũng lây cái tính này, cứ thích đụng vào cây!
Ngay cả Đoan Mộc Chân đang lái xe cũng thấy buồn cười nhưng trong lòng hắn ẩn
chứa sự kính trọng đối với Đường Sinh nên cố nhịn, không bật cười thành tiếng.
Hoa Anh Tú nở nụ cười khoe má lúm đồng tiền, rất nhanh, trong lòng cảm nhận
được ý vị thoải mái, sung sướng khi ở bên hắn.
– Phí chọn số chuẩn bị xong chưa? Muốn chọn số đẹp cũng được.
– Nhưng ở đâu thì cũng phải có ”thủ tục đầu tiên”, phòng quản lý xe đều đã có
quy định, cái lệ này không ai có thể phá bỏ được, trừ khi tôi tìm đến Trưởng
phòng quản lý xe, đương nhiên rồi, tôi và ông ấy cũng rất quen thuộc, không
muốn đi tìm ông ấy sao?
– Tiền không thành vấn đề, cô làm thịt tôi thì tôi lại làm thịt anh cô thôi
mà!
Đường Sinh nói xong cười ha ha, Hoa Anh Tú đấm hắn một cái, cười mắng:
– Cậu dám? Được rồi, hôm nay vì cậu phá lệ một lần!
Ở phòng quản lý xe bận việc hơn một tiếng đồng hồ, Hoa Anh Tú tự mình đi tìm
Trưởng phòng quản lý xe, vị Trưởng phòng vừa nhìn thấy cô, tự mình đứng dậy
tiếp đón, vị nữ bồ tát này phải tiếp đón cho cẩn thận, hòn ngọc quý trên tay
của Phó chủ tịch thành phố Hoa Tuấn Minh, mình muốn tiếp đón cũng không có cơ
hội đâu.
Đang ăn cơm, đúng lúc nhận được điện thoại của Mai Chước, bảo hắn đến công ty.
Vì thế, hắn phải trực tiếp đến công ty. Hoa Anh Tú cũng muốn đi xem Cẩn Sinh
trong lời đồn đại là như thế nào, nghe nói công ty này mới nổi lên, rất hoành
tráng, sắp tới đưa tin về Cẩn Sinh rất nhiều, hôm nay lại đưa bản tin Cẩn Sinh
thu mua một số cổ phiếu của Giang Xỉ. Trên các tờ thời báo kinh tế địa phương
loại ra mỗi ngày và sáng sớm đều đăng, có thể thấy được tham vọng to lớn của
Cẩn Sinh, không ngờ bày ra cách thôn tính Giang Xỉ.
Do nắm giữ toàn bộ quyền tài sản của Trung tâm thương mại tiểu Giang Lăng, gần
đây Mai Chước quyết định đưa ba tầng của sảnh đông trung tâm kinh doanh nhà ăn
gọi là Nhà hàng Giang Lăng, bao gồm một tầng dành để chuyên phục vụ nhân viên
Cẩn Sinh và nhóm quản lý cao cấp, công ty hỗ trợ 50% phí căng tin, đây cũng là
một kiểu đãi ngộ nhân viên, việc này vẫn chưa báo cáo Đường Sinh, đoán chừng
cậu đấy không có gì dị nghị.
Đương nhiên, Đường Sinh làm sao có dị nghị. Mai Chước là người có ý nghĩ khôn
khéo, biết làm thế nào quản lý tốt công ty, hôm nay bộ máy quản lý cao cấp mới
của Cẩn Sinh chính thức thành lập, phải nghe lời phát biểu của Chủ nhiệm Đường
kiêm Trưởng ban cố vấn công ty Cẩn Sinh, La Sắc Sắc cũng sẽ tham gia bữa tiệc
này.
Cao ốc Cẩn Sinh mới do La Sắc Sắc và Mai Chước đứng đầu, trên danh nghĩa Vương
Tĩnh cũng là lãnh đạo Cẩn Sinh, nhưng cô không chịu đến tham dự bữa tiệc này.
Nhân viên quản lý cao cấp khác là Ngụy Hưng Quốc (Phó Tổng giám đốc Cẩn Sinh),
Giám đốc phòng xử lý đại sự, Bàn Tú Vân (Trưởng thanh tra phòng tài chính),
Lạc Minh Quan (Trưởng thanh tra phòng giao dịch), Trương Chính Đào (Trưởng
phòng bảo vệ), Hoa Anh Hùng (mới tuyển, Trưởng phòng hành chính), Lâm Vũ Minh
(mới tuyển, Trưởng thanh tra phòng hành chính), Đỗ Cảnh Sinh (mới tuyển,
Trưởng thanh tra phòng sản xuất), Hồ Quốc Cường (mới tuyển, Trưởng thanh tra
phòng bán hàng), Liêu Chính Huy (mới tuyển, Trưởng thanh tra phòng thị
trường), Yến Lệ San (mới tuyển, Trưởng thanh tra phòng quan hệ xã hội), Đào
Thịnh Vượng (mới tuyển, Trưởng thanh tra phòng tuyên truyền quảng cáo), Trịnh
Chí Bằng (mới tuyển, Trưởng thanh tra chất lượng), Dương Tú Xuyên (mới tuyển,
Chủ nhiệm Trung tâm phát triển quản lý nhân tài), Cận Tiểu Lâm (mới tuyển,
Trưởng thanh tra phòng văn thư).
Ghế trống duy nhất, Tổng thanh tra phòng nhân sự, không ai nhậm chức, mà quyền
quản lý nhân sự tạm thời ở trong tay Tổng giám đốc Mai Chước.
Tổng giám đốc Cẩn Sinh Mai Chước chi phối hai phòng lớn, là phòng đại sự và
phòng giám sát hành chính, dưới phòng đại sự là sáu phòng lớn: phòng sản xuất,
phòng bán hàng, phòng thị trường, phòng thương mại, phòng quan hệ xã hội,
phòng tuyên truyền quảng cáo; dưới phòng giám sát hành chính là bảy phòng lớn:
phòng nhân sự, phòng tài vụ, phòng hành chính, phòng văn thư, phòng giám sát
chất lượng, phòng bảo vệ, trung tâm phát triển quản lý nhân tài; dưới các
phòng lại thiết lập nhiều ban.
Trước mắt Cẩn Sinh vẫn chưa đi vào quỹ đạo, cho nên chủ quản phòng ngoại sự
vẫn đang tuyển chọn, tùy vào sự phát triển sự nghiệp của công ty, cơ cấu và
nhân viên cũng từng bước hoàn thiện, trước mắt vẫn trong thời kì đầu phát
triển, có được quy mô hơn hai trăm người đã mạnh lắm rồi!
La Sắc Sắc tạm thời không nhúng tay vào việc của Cẩn Sinh, toàn quyền do Mai
Chước nắm giữ, nhân vật số một dưới Mai Chước là Ngụy Hưng Quốc, sau đó là Hoa
Anh hùng, quý tử của Phó chủ tịch thành phố mới được tuyển vào, bạn gái của
hắn Cận Tiểu Lâm là Trưởng thanh tra phòng văn thư, còn hai, ba người nữa là
đồng nghiệp ngày xưa của Ngụy Hưng Quốc từ tập đoàn Giang Xỉ dẫn theo, đều là
người có máu mặt, một người phụ trách phòng sản xuất, một người phụ trách
phòng bán hàng.
Cơ cấu nòng cốt của tập đoàn Cẩn Sinh tạm thời xây dựng được, vẫn phải trải
qua một thời gian cọ xát và quan sát mới đi vào điều chỉnh cẩn thận. Trong ba
tầng sang trọng phía đông của trung tâm thương vụ, tràn ngập một không khí vui
mừng, mười mấy nhân viên cao cấp Cẩn Sinh giao lưu với nhau ở đây, cho dù bọn
họ có người từng là quản lý cao cấp của công ty nào, là tinh anh trong ngành
phục vụ xã hội, có các cán bộ trong các xí nghiệp kiểu cũ, hôm nay gặp nhau ở
đây đều hăng hái, chuẩn bị làm lớn một phen, chỉ với khí khách của Cẩn Sinh
muốn thu mua Tập đoàn Giang Xỉ, đủ để làm bọn họ kinh sợ!
Trong hội nghị buổi sáng mọi người đã biết Cẩn Sinh có trên sáu trăm triệu tệ
tiền vốn dự trữ, đây là thực lực làm phấn chấn lòng người. Thảo nào đột nhiên
Cẩn Sinh tỏ rõ tham vọng to lớn, biểu hiện ra khí thế mạnh mẽ như vậy, cho nên
mọi người đều sôi nổi bàn luận.
Nghe nói đang đợi một người đến tham dự tiệc cơm, mọi người đều rất hiếu kì,
đều liên tục liếc nhìn hai ngườ đẹp La Sắc Sắc và Mai Chước. Hai cô đang trao
đổi với nhóm Ngụy Quốc Hưng, Hoa Anh Hùng, Cận Tiểu Lâm, có lẽ trong số người
người ở đây, chỉ có bọn họ mới có thể đứng chung với nhau.
Ban đầu Hoa Anh Hùng tới Cẩn Sinh được xem trọng lại được giao trọng trách,
vốn đang còn có ý định dò xét Cẩn Sinh, nhưng sau khi kết thúc hội nghị lúc
sáng, tâm thái hoàn toàn thay đổi rồi, ở thành phố Giang Lăng này mà nói, các
công ty lớn có vốn hùng mạnh trên sáu trăm triệu rất ít. La Sắc Sắc và Mai
Chước thỉnh thoảng nhìn đồng hồ, cũng thỉnh thoảng liếc mắt nhìn cửa phòng
sang trọng đang mở rộng, tên nhóc xấu xa vẫn chưa đến!
Ngay lúc đó Trần Hướng Long, lái xe của Mai Chước dẫn Đường Sinh, Hoa Anh Tú,
Đoan Mộc Chân vào, La Sắc Sắc và Mai Chước liền kết thúc cuộc trò chuyện với
Ngụy Hưng Quốc, Hoa Anh Hùng, chủ động đến nghên đón, vừa thấy thái độ này,
tất cả mọi người đứng dậy, người họ đang chờ đợi cuối cùng cũng đến rồi.
Hả, không nhầm đấy chứ? Không ngờ là một thiếu niên cao lớn đẹp trai, nhưng
dáng điệu lại như người bảy tám mươi tuổi, xem ra có vẻ cũng chín chắn.
– Mời cậu cũng thật khó nha, nhìn đồng hồ xem, sắp một giờ rồi, hại mọi người
đói bụng đợi cậu ở đây.
La Sắc Sắc nhỏ giọng trách một câu, cũng không dám cao giọng. Sợ làm mất mặt
Nhị Thế Tổ, Mai Chước không nói lời nào.
Ngụy Hưng Quốc, Hoa Anh Hùng biết là đang đợi Đường Sinh, bọn họ theo sát hai
người đẹp La, Mai bắt tay và chào hỏi Đường Sinh.
Vẻ mặt của Đường Sinh rất nghiêm túc,
lúc này trong phòng cũng yên tĩnh không một tiếng động, mọi cặp mắt đều chăm
chú nhìn vào anh chàng thiếu niên này.
Sau khi Đường Sinh bắt tay hai người Ngụy, Hoa, lại bắt tay người đẹp bên cạnh
Hoa Anh Hùng, Hoa Anh Hùng giới thiệu:
– Bạn gái tôi – Cận Tiểu Lâm.
– Chào Chủ nhiệm Đường.
Cận Tiểu Lâm trong lòng kinh ngạc, đây chính là người được gọi là Trưởng ban
cố vấn của Cẩn Sinh, Chủ nhiệm Đường đấy ư?
– À, chào chị Lâm, anh Hoa rất có mắt nhìn người, người đẹp như thế này cũng
bị anh ấy tán đổ, em thẹn rồi!
Giọng điệu của hắn hơi có ý trêu chọc Hoa Anh Hùng, Hoa Anh Hùng chỉ còn cách
cười khổ, Cận Tiểu Lâm được khen cảm thấy rất thích, ngoài miệng khiêm tốn.
Sau đó Mai Chước tự mình giới thiệu với mọi người:
– Tập đoàn Cẩn Sinh của chúng ta có ủy ban cố vấn, vị này chính là Trưởng ban
cố vấn của chúng ta – cậu Đường, mời cậu ấy đến gặp mặt mọi người, là ý kiến
nhất trí giữa tôi và chị La, Chủ tịch Đường, cậu nói vài câu đi?
– Tôi nói cái gì bây giờ? Mọi người đều đói bụng rồi, tôi lại nói những lời
vô nghĩa, trong lòng mọi người lại không mắng tôi ấy à, ăn cơm trước đã!
Đường Sinh đi nhanh đến vị trí chủ tịch, không chút khách sáo, La Sắc Sắc, Mai
Chước một trái, một phải ở bên cạnh hắn.
– Mọi người ngồi đi!
Đường Sinh khoát khoát tay, lúc này trên người hắn có khí thế của Bí thư
Đường, mày hơi nhếch lên, lại nói tiếp:
– Cẩn Sinh mới thành lập, con đường còn dài, phát triển là tất yếu, mọi người
đồng tâm hiệp lực, cùng tạo lên tương lai tốt đẹp cho Cẩn Sinh, toàn lực tạo
nên thương hiệu Cẩn Sinh, sự huy hoàng của nó chính là sự huy hoàng của mỗi
chúng ta, ai bôi đen lên mặt nó tôi sẽ đề nghị đuổi hắn đi, mời ngồi, ăn cơm
nào!
Cực Phẩm Thái Tử Gia
Tác Giả: Phù Trầm
Quyển 1: Năm 17 tuổi