Cực Phẩm Thái Tử Gia – Chương 165: Đàm phán với Bích Tú Hinh – Botruyen

Cực Phẩm Thái Tử Gia - Chương 165: Đàm phán với Bích Tú Hinh

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: Mê Truyện

Cùng sống chung, mọi việc sẽ ra sao? Tuy nhiên, Đường Sinh có phần rối rắm.
Việc đó với hắn liên quan đếnvấn đề tâm lý, đã muốn bắt lấy Đường Cẩn, đổi
kiếp trước, mười Đường Cẩn cũng công bằng, nhưng kiếp sau này, cái hắn chú
trọng lại là cảm tình.

Bất kể là Đường Cẩn hay Ninh Hân, hoặc là La Sắc Sắc và Mai Chước, Vương Tĩnh,
hắn đều có tình cảm nhất định.

Nếu tùy tiện nói một chút, không kiên nhẫn một chút, Ninh Hân, La Sắc Sắc đều
có thể tùy ý bỏ qua, Vương Tĩnh tuyệt đối có thể dụ dỗ, Mai Chước tuyệt đối có
thể đùa giỡn, còn Đường Cẩn, điều này không cần phải nói. Những việc này Đường
Sinh thấy cũng không quan trọng, trước mắt hắn rất thích duy trì quan hệ ấm áp
với các cô như bây giờ. Ham muốn không được, có đôi khi không tốt, còn phải
chịu giày vò, đau khổ nhưng sung sướng.

Suốt cuộc đời tình cảm rất phong phú, kiếm khuyết lại càng làm người ta phát
triển. Tuy mới mười bảy tuổi, nhưng tình thế tốt đã xuất hiện, không ai có thể
ngăn “Cẩn Sinh” phát triển. Hiện nay nắm trong tay sáu mươi tám triệu, hắn cảm
thấy mãn nguyện.

Đường Cẩn mặc áo ngủ đẩy cửa bước vào, da thịt mờ ảo qua làn áo mỏng làm Đường
Sinh không thể rời mắt, Đường Cẩn bưng trà cười khanh khách, khuôn mặt xinh
đẹp rất dịu dàng, lúc này cô thật sự giống như người vợ nhỏ bé của Đường Sinh,

– Trà ngon lắm, bạn uống thử chút đi

– Ừ, không tồi

Đường Sinh vừa thưởng trà trà, một tay còn sờ đùi Đường Cẩn.

– Đồ tồi, uống trà cũng không ngoan ngoãn, phải đánh cậu.

Đường Cẩn không đánh cũng không trốn, ngược lại tiến thân thể mềm mại của mình
lại gần hắn hơn.

– Cẩn Cẩn, gọi hộ mình chị Sắc Sắc đến đây, cầm cả bản quy hoạch Lô Hồ của
chị ấy, mình phải kiểm tra một chút.

– ừ, Chị Sắc Sắc làm mà bạn còn muốn xem xét à? Bạn không tin chị ấy sao

Với Đường Cẩn thì có vẻ nhà La Sắc Sắc rất giỏi giang.

Tay còn lại của Đường Sinh đưa lên mắt còn muốn sờ lên cao hơn, Đường Cẩn cười
khanh khách đẩy tay hắn rồi đi ra.

Một lát, Đường Cẩn cùng La Sắc Sắc đi đến, vì La Sắc Sắc cứ kéo cô sang, cô
cũng chột dạ, bởi vì quy hoạch không phải chuyên ngành của cô, chỉ dựa theo ý
nghĩ và ý tưởng của Nhị Thế Tổ mà làm ra, lại nhờ cả Mai Chước tính toán giúp.

Nhưng La Sắc Sắc vẫn thiếu tự tin chỉ mong Nhị Thế Tổ trong việc này cũng gà
mờ, mai mình có thể tìm chuyên gia cố vấn một ít kiến thức để hoàn thiện thêm.
Nếu muốn để nữ vương bất động sản Bích Tú Hinh xét duyệt, có thể thông qua
sao?

Đường Sinh mặc quần xịp ngồi trên giường xem bản quy hoạch dự án Lô Hồ, cơ bản
không cần ngại La Sắc Sắc. Bình thường cũng mặc thế để tập thể hình, Đường
Cẩn, La Sắc Sắc hay Mai Chước đều quen với hình ảnh này, cho nên không thể
trách hắn được.

La Sắc Sắc vội vàng nắm tay Đường Cẩn, Đường Cẩn không hiểu gì, nhìn thấy cô
lo lắng nhìn nét mặt Đường Sinh, hiển nhiên là sợ Đường Sinh chêcô viết không
tốt Thật ra cô biết, bản quy hoạch này là do La Sắc Sắc và Mai Chước cùng nhau
viết ra.

Đường Sinh bắt đầu nhăn mặt, nhìn thấy thế La Sắc Sắc hết hồn muốn chạy đi.

– Viết như đồ chơi thế này sao?

Đường Sinh không kìm nổi cuối cùng đưa ra một lời bình. Nếu không có Đường Cẩn
đi cùng, La Sắc Sắc chắc chắn sẽ nhận một cái tét mông. Trong lòng La Sắc Sắc
đang niệm A Di Đà

Phật, mình thật thông minh, kéo Đường Cẩn đi cùng.

Ném bản quy hoạch về phía La Sắc Sắc, Đường Sinh đưa mắt nhìn chằm chằm vào
khuôn mặt đỏ ửng của La Sắc Sắc thở dài.

– Việc này… Cẩn Cẩn, bạn về phòng nghỉ ngơi trước đi, ngày mai còn phải đến
trường, mình và chị Sắc Sắc còn phải bàn công việc.

Đường Cẩn thè lưỡi, thật sự không nghĩ hắn bảo bản quy hoạch của chị Sắc Sắc
và Mai Chước viết là đồ chơi.

La Sắc Sắc vừa nghe hắn bảo Đường Cẩn cần nghỉ ngơi, không khỏi lúng túng, đồ
biến thái, cậu muốn bắt nạt chị sao? Cô đưa tay đẩy Đường Cẩn ra phía trước
mình, không thể để cô ấy đi, mông mình lúc này như đang bị thiêu đốt thế này,
cho Đường Cẩn đi chắc là sẽ càng thảm hơn.

– Không đi thì thôi, để Đường Cẩn cũng nghe những gì em phê bình chị được
không? Với Đường Cẩn cũng là một cách để rèn luyện

,Đường Sinh thở phù, cười không nổi, trừng mắt nhìn La Sắc Sắc,

– Mình hỏi lại lần nữa, Đường Cẩn, bạn thật sự muốn nghe sao?

Đường Cẩn sao biết đây là mưu mẹo của họ, nhưng nhìn La Sắc Sắc thực sự sợ hãi
Đường Sinh như vậy, cô ấy rõ ràng lôi kéo mình làm tấm chắn, nhưng thật ra
thấy cô ấy lôi kéo mình như vậy, Đường Cẩn có chút đắc ý, hóa ra mình còn có
tác dụng này sao?

Nghĩ thế nên cô liền gật đầu:

– Ừ, nghe một chút cũng được, bạn cũng đừng cầu toàn quá, mình thấy chị Sắc
Sắc và chị Mai Chước thức đến nửa đem, không có công laoThì cũng có vất vả,
đúng không? Hơn nữa, bạn học cũng kém như vậy, bạn biết cái gì? Mình nghi ngờ
bạn đọc không hiểu.

Lần này, La Sắc Sắc thở phù, tay bám vào vai Đường Cẩn cười, rất khoái chí,
Đường Cẩn, chị ủng hộ em, hắn biết cái gì.

Nhìn dáng điệu của cô gái xinh đẹp, Đường Sinh không biết nói sao, hồ đồ gật
đầu:

– Chị Cẩn, cảm ơn chị nhắc nhở em, là em đã coi thường một vấn đề, Chị Sắc và
chị Chước đều không phải chuyên ngành, không có khả năng viết ra một bản quy
hoạch chuyên nghiệp được. Chị Sắc Sắc, ngày mai chúng ta cùng đến tìm Bích Tú
Hinh, bất động sản Trọng Hiền nhất định có nhân tài.

Đường Cẩn vô thức nói một câu làm Đường Sinh bừng tỉnh, La Sắc Sắc không thể
nghĩ đến hiệu qủa này, chó ngáp phải ruồi chăng?

Nắng sớm ấm áp, Bên trong sân tennis ở Giang Lăng, Bích Tú Hinh đang cùng em
trai đánh tennis.

Bọn họ đều mặc quần đùi, lộ rõ đôi chân với những bắp thịt khỏe mạnh, trông
rất khỏe khoắn.

Ngồi bên ngoài nghỉ ngơi là một cô gái tóc vàng, trang phục công sở, phong
thái thanh lịch, lạnh lùng xinh đẹp, cô tên là Đại Liên Ni. Đức Nạp Phù, mấy
năm trước ở Pháp là thư ký kiêm trợ lý cho Bích Tú HinhCô bận việc bên đó, gần
đây mới quay lại Giang Lăng,trở thành trợ lý không thể thiếu trong cuộc sống
và công việc của Bích Tú Hinh cô ta rất được yêu quý.

Lúc này di động trong tay cô đổ chuông, côvẫy tay gọi Bích Tú Hinh

– Không đánh nữa, đủ mệt rồi đấy!.

– Cơ thể chị rất tuyệt, em chạy không kịp, đúng rồi, lúc này ai tìm chị vậy?

Thấy di động của Bích Tú Hinh đổ chuông, thực ra từ khi về nước, rất ít người
quấy nhiễu cô, công ty ở nước Pháp có người quản lý, mỗi tuần báo cáo với cô
một lần, bình thường nếu có chuyện gì cũng có Đại Liên Ny truyền đạt, rất ít
gọi điện thoại.

Mà trong nước. Bích Tú Hinh không tiếp xúc nhiều, lúc này cô sống ẩn dật, ở
chỗ tĩnh để quan sát biến.

Bích Tông Nguyên cũng đưa mắt nhìn chị rồi chuyển sang thân thể lả lướt của
Đại Liên Ny, trong lòng không khỏi tán thưởng . Những cô gái tóc vàng ở các
nước khác không phải cậu không chơi qua, nhưng thuần khiết nhưĐại Liên Ny cậu
chưa từng gặp qua, con người này rất thân thiện.

– Tông Nguyên, đừng nói chị không nhắc nhở cậu. Đại Liên Ny có khuynh hướng
đồng tính nên rất lạnh nhạt với người khác phái, đừng động vào cô ấy, cô ấy
không chỉ là trợ lý của chị, cũng là vệ sĩ của chị, thân thủ rất cao minh, bốn
năm vệ sĩ nam cũng không phải là đối thủ của cô ấy đâu.

Bích Tông Nguyên trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn chị mình, thế có nghĩa là, chị
chị sẽ không cùng với Đại Liên Ny chứ?

Bích Tú Hinh lườm y một cái

– Em nghĩ đi đâu thế, Chị sao lại có suy nghĩ ấy được, chính là vì Đại Liên
Ny hiện nay cũng gạt bỏ .

Nhìn Đại Liên Ny hăng hái to lớn đi về phía chị, Bích Tông Nguyên càng thêm
đau lòng, ôi, lãng phí quá.

Cô gái tóc vàng xinh đẹp này cũng không liếc nhìn công tử nhà họ Bích này một
cái, mặc dù cậu rất đẹp trai, nhưng trong mắt cô cậu ta là kẻ tốt mã dẻ củi.

Sau khi Bích Tú Hinh nhận điện thoại, liền cùng Đại Liên Ny rời sân tennis,
con chó đen Đan Đan của cô cũng chạy theo bước chân chủ.

Khoảng mười giờ sáng, Đường Sinh cùng La Sắc Sắc được mời vào “Người Giang
Lăng”-phòng trên tầng cao nhất là phòng khách chuyên dùng của Bích Tú Hinh.

Trong phòng khách rộng lớn, bốn người cùng ngồi nói chuyện, có cả một con chó,
Đường Sinh, La Sắc Sắc, Bích Tú Hinh, Đại Liên Ny.

Đêm hôm qua, Đường Sinh đã viết một bản quy hoạch dự án Lô Hồ, đó là lúc bọn
Đường Cẩn đã về ngủ rồi. Hiện nay bản quy hoạch đang nằm trong tay Bích Tú
Hinh. Cô xem xét rất kỹ, hơn nữa còn thưởng thức nét bút rồng bay phượng múa
rất có nghị lực, tạo thành bản quy hoạch mạnh mẽ, đôi mắt xinh đẹp của Bích Tú
Hinh luôn sáng lên vài lần, làm cho La Sắc Sắc há hốc mồm.

Cô nhiều lần quay sang nhìn Đường Sinh, nhưng Nhị Thế Tổ của chúng ta chăm chú
nhìn Bích Tú Hinh, không chớp mắt.

Ánh mắt này của hắn khiến cho Đại Liên Ny rất bất mãn. Với cô Bích Tú Hinh
chính là nữ thần, không thể để đàn ông khinh thường được.

– Rất hay, nhất là giai đoạn đầu kiến nghị thống trị Lô Hồ. , Nếu có thể thực
thi được, tôi nghĩ đây là một dự án tốt, mặt khác, dự toán đầu tư hai trăm
triệu giai đoạn đầu, có phải hơi nhiều không?

Bích Tú Hinh đưa đôi mắt xinh đẹp nhìn Đường Sinh.

Thật sự không thể phủ nhận sự tài giỏi của thiếu niên này, nếu bản quy hoạch
này thật sự do hắn viết, thì đúng là

– Đường Sinh rất đáng sợ.

– Tổng giám đốc Bích , lần đầu tiên khi chúng ta đi dạo qua khu Lô Hồ, tôi đã
phác thảo ra bản đồ tươi đẹp rồi , nhưng trong tay tôi không có tiền, không
thể làm việc lớn được Tổng giám đốc Bích chắc chắn Cẩn Sinh có cơ hội như vậy,
tôi chắc chắn phải cố hết sức ứng phó. Tuy nói một nửa tiền vốn là đổ vào việc
xanh hóa môi trường xung quanh, và thay đổi chung, nhưng nếu môi trường thay
đổi Lô Hồ cũng sẽ thay đổi, Tổng giám đốc Bích hẳn là đã nhìn ra điểm đó.

Bích Tú Hinh cũng không thể phủ nhận điểm này, quay sang Đại Liên Ny

– Đại Liên Ny, em cho rằng Đường Sinh lập bản kế hoạch khả thi này sao?

Đai Niên Ny nhún vai không có ý kiến gì, ánh mắt vẫn khinh thường nhìn Đường
Sinh,

– Hắn dường như còn chưa trưởng thành?

Tuy Đại Liên Ny nói tiếng Trung Quốc vẫn chưa rõ, nhưng quen biết với Bích Tú
Hinh bốn năm, cũng cơ bản đã nói lưu loát.

Lúc này, Bích Tú Hinh nhìn Đường Sinh cười xin lỗi:

– Đường Sinh, cậu đừng để ý, Đại Liên Ny chỉ tò mò về tuổi của cậu thôi

Thật sự Đại Liên Ny khinh thường Đường Sinh đã thể hiện qua ánh mắt của cô,
Đường Sinh cũng không quan tâm lắm, cô có thể ở cạnh Bích Tú Hinh? Chuyện hài
hước.

– Không có gì, Tổng giám đốc Bích, em tôn trọng quyết định của chị, chị cho
em ba mươi triệu, sang năm bằng giờ này em có thể bàn giao.

Đường Sinh nói rất rõ ràng, đó chính là tôi cũng không bắt ép chị, chị muốn
thế nào cũng được, tôi sẽ cam đoan bàn giao công trình.

Nhưng thật ra Bích Tú Hinh đúng là có điểm do dự, cậu nhóc này kiên nghị,quyết
đoán, đúng là tính cách làm việc lớn, không thể thiếu do dự được.

– Đường Sinh, phát triển sự nghiệp ở trong nước, các quy định tương đốinhiều,
đơn giản như môi trường đầu tư cũng kém hơn nước ngoài, hơn nữa còn có nhiều
nhân tố, có lúc chuyện tốt cũng biến thành chuyện xấu. Về phương diện này tôi
có kinh nghiệm rất sâu sắc, cha tôi từng là Bí thư Thành ủy Giang Lăng, nhưng
sau khi ông mất chức, thì công thị của nhà họ Bích lâm vào cảnh khốn khó,
không phải là nhà họ Bích không có năng lực đúng không?

Bích Tú Hinh nói rất rõ ràng đề cập đến vấn đề trong quan trường và lợi ích
cán bộ, người có tài năng thì sao?

– Đúng vậy, Tổng giám đốc Bích nói về vấn đề này em cũng hiểu, chỉ có thể
nói, trong dự án Lô Hồ, em đã có biện pháp để triển khai.

Cực Phẩm Thái Tử Gia

Tác Giả: Phù Trầm

Quyển 1: Năm 17 tuổi

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.