Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: Mê Truyện
Từ nhà hàng đi ra tâm trạng Đường Dục rất vui vẻ, tiễn chiếc BMW của Vương
Tĩnh chở Ninh Hân và Đường Sinh đi, ông ta mới lên chiếc Mercerdes Benz của
mình đi. Ông ta không sợ gì, chỉ sợ Đường Sinh đá văng mình ra ngoài, nghĩ lại
xem, Đường Sinh là con ai?
Chỉ cần giữ quan hệ tốt với người anh em này, một mẫu đất ở Giang Lăng cũng có
thịt cho Đường Dục ăn rồi..
Vương Tĩnh lái xe, Đường Sinh và Ninh Hân ngồi phía sau. Ninh Hân định ngồi
phía trước nhưng Đường Sinh kéo cô ra phía sau.
– Đường Sinh, tí nữa về khu nhà ở cậu vào tìm cô bạn gái nhỏ vui vẻ, để tôi
và Ninh Hân rình xem cho vui.
-Xem cái đầu chị ấy
Ninh Hân vừa nghe thấy như vậy liền tức giận, giơ tay muốn đấm một cái, liền
bị Đường Sinh kéo lại..
– Thôi đi, chị Hân, chị đấm cô ấy một cái, chiếc BMW này sẽ thiệt hại lớn,
chúng mình cùng nói nhỏ thôi.
Hắn kéo Ninh Hân vào lòng, không đợi cô giãy ra liền ôm sát vòng eo của cô,
Ninh Hân cũng không muốn cùng Đường Sinh tỏ ra thân mật trước mặt Vương Tĩnh.
Trước đây tuy đã có lần, cũng là vì bực cô ấy, tuy cô và Vương Tĩnh thân
thiết, nhưng cũng cảm thấy khó chịu.
Giống như lần trước ở so fa âu yếm Đường Sinh, bị Vương Tĩnh giễu cợt, trên
thực tế là ham muốn nên làm vậy cho thỏa mãn. Khi bị kích thích thì đến thánh
nữ cũng trở nên phóng đãng .
Động tình là vấn đề tâm lý, tình dục là vấn đề sinh lý, nói một cách đơn giản,
đem một người đàn ông bịt mắt kín, sau đó mang một người phụ nữ thật xấu đến ở
cùng, chắc chắc anh ta cũng sẽ có ham muốn. Bạn không thể nói anh ta yêu
thương người phụ nữxấu này.
Ninh Hân yêu cậu nhóc Đường Sinh, cô thuộc người thể xác và tinh thần cùng xúc
động, có biểu hiện quá mức môt chút cũng là bình thường.
Ban đầu Đường Sinh định vào chỗ các cô ở một chút, nào ngờ La Sắc Sắc gọi điện
thoại đến, còn gọi cả Lý Trọng Phong đến đây, có chuyện quan trọng cần bàn.
Không có cách nào khác, đành phải xuống xe ở trước cửa tiểu khu, trong lòng
Ninh Hân nhất định có chút buồn bã.
La Sắc Sắc gọi Lý Trọng Phong đến có chuyện cần bàn, cũng chưa mời anh ta lên
lầu, đang ngồi trong xe Audi thảo luận.
Lên lầu không tiện, nơi đó là chỗ ở của Cậu ấm con quan Đường Sinh, bình
thường chắc chắn không muốn tiếp người đàn ông nào, không riêng La Sắc Sắc
không muốn tiếp mà Đường Cẩn và Mai Chước cũng không chào đón bất kỳ một người
đàn ông nào khác, ngoại trừ Tiểu Vĩ là ngoại lệ. Lý Trọng Phong dù là người có
thân phận đặc biệt cũng không được.
Từ xa nhìn thấy Nhị thế Tổ từ góc khuất, La Sắc Sắc và Lý Trọng Phong cùng
bước xuống xe, bên cạnh xe Audi là xe Passat của Lý Trọng Phong đó là chiếc xe
trong đội xe của Thành ủy, chưa cấp cho lãnh đạo nào chuyên dùng, nhưng thật
ra anh ta thường sử dụng.
– Trời, Thư ký Lý, có mấy ngày không gặp chú, da dẻ hồng hào, buổi tối hình
như đã uống nhiều rồi.
Giọng Đường Sinh đầy vẻ trêu chọc, Lý Trọng Phong cười to nói
– Thay lãnh đạo uống rượu là công việc, không uống cũng không được.
Sau đó liền nói đến vấn đề chính, hóa ra buổi chiều La Sắc Sắc tham dự hội
nghị cao cấp của bất động sản Trọng Hiền, thảo luận về quy hoạch và giai đoạn
đầu của dự án Lô Hồ Người phát biểu chủ yếu là La Sắc Sắc, bởi vì khi ký phục
lục hợp đồng, Bích Tú Hinh và Đường Sinh nói chuyện cô đã có quan điểm, hoạt
động của Lô Hồ là chuyện của các anh, quy hoạch, phương pháp tiến hành cụ thể
đều do các anh quản lý, tôi không quan tâm đến, chúng tôi chỉ phụ trách việc
xét duyệt giai đoạn đầu tiên khi dự toán, xét duyệt xong đưa tiền cho các anh,
không được xét duyệt thì các anh sửa lại.
Đường Sinh đã định trước ra các giai đoạn đầu của dự án giao cho La Sắc Sắc.
Đương nhiên, hắn cũng đưa ra ý của mình làm cho La Sắc Sắc tổng hợp lại một
chút cho hoàn thiện, chỉ là Sắc Sắc không học chuyên về vấn đề này, nhưng
không thểmất mặt trước Nhị Thế Tổ, liền trả lời có thể phác thảo ra bản quy
hoạch, quay sang Mai Chước nhờ giúp đỡ. Khổ nỗi, Mai Chước học chuyên môn là
kinh tế chính trị, về bất động sản không hiểu, chỉ biết cưỡi ngựa xem hoa mà
thôi, hai người họ đưa bừa ra một bản quy hoạch.
Buổi chiều ngay sau khi họp xong, có một vị Phó chủ tịch của quận Lô Hồ sau
khi tham dự hội nghị bên Trọng Hiền đã đặc biệt hỏi thăm La Sắc Sắc.
La Sắc Sắc và anh ta nói chuyện một hồi, kết quả phát hiện Phó chủ tịch quận
chó này không ngờ đến kiếm lợi, mặc dù không nói rõ, nhưng La Sắc Sắc là ai?
Nghe không hiểu sao? Ông là đồ không mọc mắt, dám động đến Nhị Thế Tổ sao?
Cô bảo Lý Trọng Phong đến đây, tố cáo vị Phó chủ tịch quận đó, bảo Lý Trọng
Phong nghĩ cách xử lý ông ta.
Lý Trọng Phong nghe thấy cũng buồn bực, mình là thư ký chuyên trách cho Bí
thư, công việc không lớn nhưng cũng nhiều, hiện giờ hoàn toàn thành chó của
Nhị Thế Tổ.
Hắn bảo mình cắn ai, mình phải cắn, không cắn cũng không được, nhưng sức mạnh
của mình quá nhỏ, luôn đứng trước mặt lãnh đạo nói xấu ai đó suốt, họ sẽ thấy
thế nào đây? Đây là việc tối kỵ trong quan trường, việc này phải bàn bạc với
hắn.
Lý Trọng Phong không phải đang sợ cái gì, chủ yếu sợ xử lý không được làm hỏng
việc của Đường Sinh, khi đó hắn sẽ đem chính mình ném ra ngoài, như vậy thì
xong đời. Vì thận trọng, anh ta đến chỗ La Sắc Sắc bảo tìm Nhị Thế Tổ để tìm
ra kế sách, còn nói chính mình vị trí thấp bé, lời nói không có mấy trọng
lượng, sợ chữa lợn lành thành lợn què.
La Sắc Sắc cũng xem xét bộ dạng của anh ta, cảm thấy đúng như vậy, cũng không
thể trách anh ta, anh ta cũng chỉ là một thư ký nhỏ năng lực cũng có hạn.
– Nguyên tắc quan trọng của việc này chính là, dự án Lô Hồ muốn thành công,
việc đầu tiên là phải được Ủy ban nhân dân quận ủng hộ, nhưng lão Phó chủ tịch
kia lại nghĩ chúng ta làcon dê béo, muốn hút máu đây. Ông ta có phải đại diện
cho ý của tất cả lãnh đạo Lô Hồ hay không thì khó mà nói được, dù sao ngoài
người này nhảy ra, ít nhiều cũng đại diện cholợi ích của một số người,lật đổ
ông ta, giết gà để dâng khỉ, Đường Sinh cậu thấy có phải không?
Đường Sinh cười cười,
– Ông ta dám há mồm với chúng ta, đã chứng tỏ trước kia ông ta cũng thường
ăn, ăn lâu thành quen, cái này đề cập đến các mặt của khu Lô Hồ, sau lưng có
phải có tấm màn đen? Và ở đó có một số thế lực không sạch sẽ thường lui đến
sao? Mà Phó chủ tịch quận này và lãnh đạo Lô Hồ hoặc thành phố có quen thuộc
sao? Đủ mọi thứ, chúng ra biết gì không? Chị Sắc Sắc?
BịNhị Thế Tổ hỏi lại, La Sắc Sắc đỏ mặt, cô làm thư ký và trợ lý vài năm,
nhưng đa số trong tay có những người có năng lực giúp đỡ, tùy ý ra lệnh là
được, cho nên, công việc công vụ rất gọn gàng ngăn nắp. Nhưng tình hình hiện
tại không giống thế. Làm việc chính thì còn rất nhiều người dùng được, xử lý
những công việc bên ngoài đi thăm dò một vài người thì tìm đâu được người làm
nữa? Cho nên cô trợn tròn mắt.
– Việc này chị còn chưa hỏi thăm rõ, chị không quen Lô Hồ, không quen ai cả,
em bảo chị hỏi thăm ai bây giờ?
– Cái gì cũng không hỏi thăm rõ ràng, chị muốn gọi Bí thư Lý đến lật đổ Phó
chủ tịch quận đó, liệu i có sơ xuất không?
Đường Sinh nhíu mày khi nói câu này, tuy trên mặt cũng có chút mỉm cười theo
thói quen, nhưng đầy vẻ nghiêm nghị.
La Sắc Sắc rất hiểu tính của Nhị Thế Tổ, hắn là người hay đùa, nếu khi đã
nghiêm túc, thì mình phải cư xử cẩn thận với hắn. Nếu nói lung tung với hắn,
hắn sẽ nổi nóng, cuối cùng người chịu thiệt chắc chắn là mình rồi, quen biết
nhiều năm rồi, tính cách này của hắn cô hiểu rất rõ.
Lý Trọng Phong nhìn thoáng qua Đường Sinh, trời, câu nói này của Nhị Thế Tổ
rất thành thục, cósuy nghĩ cặn kẽ, kỹ càng, quả là có tiến bộ.
Đường Sinh trong lòng đang tính kế, sờ sờ mũi
– Thư kýLý, Ủy ban Kỷ luật thành phố có Bí thư Bạch, bình thường ông ta thích
cái gì, chú biết không?
-Biết một ít, tôi có thể cùng Bí thư Bạch nói chuyện, ba ngày sau chắc chắn sẽ có đáp án toàn diện hơn.
– Vâng, hôm này nửa đêm bắt chú chạy đến đây, cháu và chị Sắc Sắc ngại quá,
bây giờchú về đi.
Lý Trọng Phong hơi sửng sốt, (được yêu quý cũng lo sợ). Từ ngày Nhị Thế Tổ đến
Giang Lăng thì đã thay đổi thái độ đối với mình, hôm này còn có chút khách
sáo.
Sau khi Lý Trọng Phong đi rồi, La Sắc Sắc cũng đưa xe vào bãi đỗ, lúc lên tầng
Đường Sinh để cô đi trước, cô cũng không nghĩ nhiều, thầm nghĩ “đồ tồi, cậu
muốn đi sau để ngắm mông con gái phải không?” Nghĩ như vậy ít nhiều có chút
cảm giác hưng phấn và đắc ý.
Bọn họ ở tầng bốn, cũng không cao, đôi khi không cần thang máy mà đi bộ lên,
hôm nay cũng thế.
Nhưng không đợi La Sắc Sắc đắc ý một phút, trong lòng đã tỏ ra khinh miệt Nhị
Thế Tổ, bên tai đã vang lên một tiếng, mông có đau rát, đồng thời Đường Sinh ở
đằng sau lên tiếng:
– Hôm nay sao chị lại phạm sai lầm thế được? Cái phát này chị phải nhận.
– Ai da!
La Sắc Sắc bị đau kêu lên một tiếng, bước vội lên chỗ ngoặt, quay lại đề phòng
hắn tiếp tục
– Em đã làm sao à?
– Chị phạm vào chủ nghĩa kiêu ngạo, và ngông cuồng. Hiện giờ chị đứng bên
cạnh em không giống đứng bên cạnh mẹ em, chúng ta đang ở giai đoạn khởi đầu,
quá nhiều điều muốn thân thiết hơn. Hơn nữa, chị là cánh tay đắc lực của em,
không nên phạm một sai lầm nhỏ. Giống như việc ngày hôm nay, gọi Bí thư Lý đến
muốn có chuyện gì lớn?Em thấy việc lớn là đánh vào mông của chị, quay mặt vào
tường, chịu phạt.
Ở cầu thang tối om không có một ai, Nhị Thế Tổ trừng phạt nữ phạm tội không ai
để ý
– Chị, à không.
Đường Sinh ánh mắt hơi trầm ngâm nhìn chằm chằm vào cô,
– Em đếm một, hai ba,, La Sắc Sắc chị đừng chờ đến lúc em nổi nóng, hậu quả
chị rõ hơn ai hết.
La Sắc Sắc khóc, tủi thân quay mặt vào tường, tay vẫn che mông của mình
– Chị, chị lần sau sẽ chú ý.
– Tay, phải chống vào tường, không được à?
Đường Sinh nhỏ giọng đầy ma lực, La Sắc Sắc biết sẽ xảy ra chuyện gì, tay vừa
bỏra, Đường Sinh cũng đưa bàn tay ra, tét vào mông bên phải làm cô đau điếng.
– Đường Sinh, chị chị không dám, chị không dám theo chủ nghĩa kiêu ngạo ngông
cuồng nữa, em đừng đánh chị nữa
Cô kêu lên nức nở.
Đường Sinh, xoa chỗ bị tét vừa rồi
– Có đau không? Chị Sắc Sắc, em xoa bóp cho chị, hôm nay tha cho chị, lần sau
mắc sai lầm như thế, em sẽ lột trần chị để trừng trị, nghe rõ chưa?
Vừa nói chuyện miệng hắn vừa ngậm vành tai của La Sắc Sắc, mông vẫn còn đau
nhưng vành tai rõ là thích thú.
Trong nháy mắt La Sắc Sắc không làm chủ được, thở mạnh, bàn tay mềm mại vòng
qua mông hắn, trán ngửa ra sau nhìn Đường Sinh, dáng hơi nghiêng làm khuôn mặt
càng xinh đẹp, cô cảm giác được cái đó của Nhị Thế Tổ đang cứng lên. Đồng thời
chính mình cũng bị hắn làm cho phát hỏa, bốn mắt gặp nhau, như tia lửa gặp
nhau, môi khẽ động đậy như muốn nói gì… môi Đường Sinh khẽ đè lên, trong
nháy mắt ngọn lửa hừng hực cháy, trong cầu thang tối đen chỉ còn lại hơi thở
dồn dập.
Bên ngoài tiếng bước chân và nói chuyện gần lại, hai người họ mới giật mình
tỉnh lại. La Sắc Sắc phục thù tát lại Đường Sinh một cái rồi vội bước lên tầng
trước, Đường Sinh ôm mặt chịu đau không kêu, cũng vội chạy lên tầng, bị người
nhìn thấy thì thảm rồi.
Quan hệ với La Sắc Sắc sớm hay muộn cũng đến một trạng thái, càng ngày càng
nhiều việc cần nhờ chị La Sắc Sắc làm, không nắmcô cũng không thực lòng.. Muốn
cho cô gái xinh đẹp này không có ý nghĩ nào bỏ đi mà, chỉ có thể làm rõ mối
quan hệ với cô thì mới được.
Hôm nay tiếp xúc ấm áp như vậy trên cơ bản cũng tuyên bố thuộc La Sắc Sắc họ
Đường rồi. Đường Sinh tất nhiên rất vui sướng, La Sắc Sắc cũng mừng thầm.
Cực Phẩm Thái Tử Gia
Tác Giả: Phù Trầm
Quyển 1: Năm 17 tuổi