Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: Mê Truyện
– Tôi phải đi … Đường Sinh cúp máy, tâm tình tươi đẹp không cánh mà bay rồi,
-Cuối cùng là có chuyện gì ?
-Tôi không rõ lắm, dù sao 2 người họ ở trong lớp xùy xùy xuỵt xuỵt, bị cô giáo bắt tại trận, việc khác không biết .
-À … cậu thay tôi nói với Đường Cẩn, buổi trưa tôi đến trường đón cô ấy, sao lại như thế? cô ấy lên lớp có thể vi phạm kỉ luật sao ?
Đường Sinh vô cùng buồn chán, Đường Cẩn của tôi tự giác đến mức như thế nào?
Sao cô ấy có thể nghĩ ngợi lung tung chứ? Nhất định là có gã sói con nào chọc
cô ta chứ? Con mẹ nó, Đừng để thiếu gia biết được ngươi là ai? không đánh
ngươi lên bờ xuống ruộng không được ,
-Được rồi, tiểu Chu, như vậy đi .
Hắn mà biết gã sói con hại Đường Cẩn thê thảm là chính mình, chắc sẽ không dọn
dẹp mình độc ác như vậy đâu .
-Lại có chuyện gì rồi ?
La Sắc Sắc vừa thấy tâm tình tươi rói của Nhị Thế Tổ biến mất, liền nhíu mày
hỏi hắn .
-Ôi … nói chị cũng không tin, Đường Cẩn nói chuyện trong giờ học với bạn cùng bàn, bị cô giáo bắt được, chỉ không biết là chủ đề gì đáng để cô ta nghiên cứu trong giờ học? Phẩm hạnh cô ấy ra sao? Đúng không? Việc này hoàn toàn không thể tưởng tượng được mà, tôi phải điều tra cho rõ ràng .
La Sắc Sắc nghe xong liền mơ hồ nghĩ đến chuyện hồi sáng sớm, trong đầu mơ
màng ra một cảnh tượng, Nhị Thế Tổ ngẩng mặt lên trời đánh giấc mộng đẹp, thân
thể trần truồng, cái thứ xấu xa kia chỉ thẳng lên trời, vừa lúc Đường Cẩn mở
cửa bước vào, ôi, thật kích thích, dương vật Nhị Thế Tổ.
Nghĩ đến, gương mặt thanh tú của cô liền ửng đỏ, miệng thì nói :
-Ừ, nhất định có gã khốn chọc Đường Cẩn rồi, đừng để tôi biết hắn là ai, tôi dạy dỗ hắn đến chết, dám đắc tội với cô bạn trẻ của thiếu gia nhà ta à? Lần này cậu không được cản tôi đấy, tôi phải làm dương vật hắn thũng xuống .
-Chị Sắc Sắc chị ghê gớm thật, nhưng tôi ủng hộ chị, làm thũng thì có gì đâu? muốn làm phải ác một chút, cái này, có thể làm đứt giọt .
La Sắc Sắc thiếu chút nữa cười phá lên, nghiêm mặt nói :
-Cậu nói nhé? Có thể làm đứt nó? Cái này, có tàn nhẫn quá không ?
-Đồng chí La Sắc Sắc, nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với chính mình, hả? Dám ức hiếp Đường Cẩn, không thể tha thứ được .
-Ờ … Đường Sinh, cậu nói nhé, tôi nếu mà tới lúc đó ra tay độc ác, cậu sẽ không trách tôi chứ ?
-Sao thế được? Ác một chút, chị Sắc Sắc, yên tâm to gan mà ra tay, bất cứ hậu quả nào tôi gánh vác là được rồi .
-Được rồi, đại thiếu gia, lần này tôi nhất định làm tốt công việc, chắc chắn không làm cậu thất vọng .
La Sắc Sắc cười .
Tên nhóc khốn à cậu cũng có ngày hôm nay à? Cuối cùng cậu cũng ngoan ngoãn
chui vào rọ của chị rồi sao? Xem tôi cùng Đường Cẩn dọn dẹp cậu ra sao .
Tầng đinh của lầu Tả Tự, hiện giờ bị công ty ‘Cẩn Sinh’ chiếm rồi, tòa nhà
kinh doanh Tả Tự cao 12 tầng này là chuyên để cho các công ty bên ngoài thuê,
nó cũng là tòa nhà đầu tiên sau khi Đường Dục bước vào lĩnh vực bất động sản
có được, lúc đầu mua lại là muốn kiếm tiền, đâu biết giá nhà không tăng mà
giảm, khiến Đường Dục tức điên, không còn cách nào khác, đành kiêm giá một
chút cho thuê đi, 12 tầng, Cẩn Sinh bao hết .
Cũng chỉ có Đường Dục biết, Cẩn Sinh là công ty của Đường Sinh, tổng giám đốc
La Sắc Sắc này là tâm phúc đệ nhất của anh Sinh .
Ở thành phố Giang Lăng năm 2004, tòa nhà kinh doanh 12 tầng này không phải là
cao nhất, nhưng đẳng cấp và phẩm vị là loại 1, thiết kế theo phong cách thời
đại mới, bên ngoài là hình thức kết hợp Trung – Tây, chủ thể hình lục lăng,
khiến người ta mê hoặc sâu sắc, ừ, chỗ này không tồi, sau này nếu lấy lại từ
tay Đường Dục, ngày sau nó chính là tổng bộ Giang Lăng của Cẩn Sinh .
-Tòa nhà này là ‘trung tâm thương mại Giang Lăng’ nổi tiếng ở thành phố Giang Lăng, 40% xí nghiệp tư nhân ở Giang Lăng có văn phòng đại diện ở đây, Đường Dục coi như đối với chúng tôi không tồi, đem toàn bộ tầng 12 chưa mở cửa cho chúng tôi thuê, giá cả hợp lí .
La Sắc Sắc vừa giới thiệu vừa bước từng bước dài dẫn đường vào trong, thực ra
Đường Sinh đối với chỗ này cũng có ấn tượng, cả đời hắn chưa từng tới đây,
nhưng nghe nói qua ở đây, chủ yếu là làm việc không đàng hoàng, không ngờ phải
đến chỗ này tạo dựng cơ nghiệp gì đó .
Nhưng một đời không giống nhau, Đường Sinh âm thầm đi theo sau La Sắc Sắc, lần
đầu không bị chiếc mông xinh đẹp hấp dẫn mê hoặc lòng người của chị Sắc Sắc
làm say mê, mà đem ánh mắt đặt vào mọi chỗ ở nơi này, lúc đó không có kí ức về
chỗ này, lúc này, nhất định phải có .
Công ty Cẩn Sinh ở tầng 12, hiện giờ nhân viên chưa tới mười người, trừ đi 3
bảo vệ, còn lại là nhân viên tài vụ, nghiệp vụ, chỉ có thể nói là qui mô quá
nhỏ đến đáng thương, nhưng Đường Sinh không vội vàng phát triển, trên sự thật
hắn đến Giang Lăng chưa tới 2 tháng .
Khi tổng giám đốc La Sắc Sắc đầy khí chất cao nhã xuất hiện ở cầu thang tầng
12, hai bảo vệ đang trực ban đứng dậy .
-Chào tổng giám đốc La .
Họ đều là nhân viên tài năng do La Sắc Sắc đào bới được ở thị trường, là quân
nhân chân chính xuất ngũ .
-Ừ .
La Sắc Sắc hướng về phía bọn họ mỉm cười, Đường Sinh cũng mỉm cười một cái,
khi bọn họ đi qua, hai người mới tụm đầu vào nhau, hình như chủ đề về gã nhóc
bảnh trai này là người như thế nào với tổng giám đốc La, có thể thấy được một
chút từ ánh mắt kinh ngạc của họ .
Trong mắt họ, La Sắc Sắc là mĩ nữ xinh đẹp cực phẩm, nói là nữ thần cũng không
quá, La Sắc Sắc bình thường nói cười thận trọng, lạnh lùng trong trẻo nhưng tự
nhiên, chỉ có trước mặt Nhị Thế Tổ hoặc ở nhà mới thể hiện rõ mặt quyến rũ
nồng thắm của cô, người có thể gặp mặt cô ta thật không nhiều .
Trưởng phòng tài vụ Sở Tú Vân, trưởng phòng nghiệp vụ Lạc Minh Quang, đều chưa
tới 30, người thứ nhất là người phụ nữ đẹp trưởng thành, người thứ hai là
người đàn ông tràn đầy sức sống, trong tay bọn họ, mỗi người đều có 2 nhân
viên, tất cả chỉ có vài người, thêm tổng giám đốc La Sắc Sắc là 10 người .
Phòng tài vụ có 3 nữ, phòng nghiệp vụ có 3 nam, bảo vệ có 3 người đàn ông to
lớn, cơ cấu rất đơn giản, một chút dư thừa cũng không có .
La Sắc Sắc chỉ giới thiệu Sở Tú Vân và Lạc Minh Quang cho Đường Sinh, Trương
Chính Đào, người sau cùng là đội trưởng đội bảo an, cũng là quân nhân xuất ngũ
. Chọn quân nhân xuất ngũ làm bảo an là tiêu chuẩn của Đường Sinh, tố chất và
sự chính trực của quân nhân là rất cứng rắn, người như vậy phải dùng .
Nhân tài trình độ cao và thực tiễn xã hội tốt như Sở Tú Vân và Lạc Minh Quang,
chỉ là bọn họ chưa thể tìm được vị trí thích hợp cho mình, cạnh tranh rất kịch
liệt, như muôn hình vạn trạng, không phải bạn chỉ có tài năng là có thể lấy
được sự trân trọng của người khác .
La Sắc Sắc khi nhận họ, trả lương đãi ngộ không thấp, lại còn hứa sau này công
ty phát triển rộng sẽ mở chế độ cổ phần, điều này rất làm động lòng người,
nguyên lão sáng nghiệp ai mà không muốn làm, bản thân điều đó đã là vinh dự vô
cùng, cho nên họ đã bỏ qua sự lựa chọn có thể tốt hơn, một bên thực sự nghĩ
trở thành nguyên lão sáng nghiệp, một bên cũng cất lại tâm tư muốn kiếm ăn qua
ngày .
Hôm nay, đột nhiên thấy La Sắc Sắc mang đến một gã nhóc bảnh trai, còn trân
trọng giới thiệu việc này với mọi người, việc này làm bọn họ trong lòng ít
nhiều có chút kinh ngạc, chàng thiếu niên này mới khoảng 17 18 nhỉ? Tuy nhìn
trước nhìn sau không giống học sinh, nhưng nhiều nhất là học sinh cấp 3 thôi .
Thực ra khi Đường Sinh ra vẻ bộ dạng đứng đắn, thì khí chất trầm tĩnh không
giống học sinh cấp 3 chút nào, chỉ là mặt hơi non một chút .
-Giới thiệu với 3 vị một chút, anh ta là Đường Sinh, đúng vậy, là cố vấn cao cấp của công ty chúng ta .
Phù, Sở Tú Vân và Lạc Minh Quang cười trước, gã thiếu niên này có thể là cố
vấn cao cấp của công ti Cẩn Sinh sao? Hơi vui đấy nhỉ ?
Sắc mặt La Sắc Sắc rất nghiêm chỉnh đàng hoàng, đôi mắt đẹp hơi liếc ngang Sở
Tú Vân và Lạc Minh Quang đang bật cười một cái, 2 người bị tổng giám đốc La
làm xấu hổ, cúi nửa đầu xuống, mặt hơi đỏ, Sở Tú Vân chủ động xin lỗi :
-Xin lỗi tổng giám đốc La, tôi …
La Sắc Sắc lạnh lùng nói tiếp :
-Tôi không phải đang đùa với các anh, anh ta nếu mà kêu ai cút, thì tôi phải chấp hành .
Câu nói này đã nói ra nét đặc thù của Đường Sinh, Sở Tú Vân, Lạc Minh Quang,
Trương Chính Đào lại nhìn về phía Đường Sinh mà ánh mắt thay đổi hằn .
-Chị Sắc Sắc, chị ngồi đi …
Đường Sinh rốt cục cũng mở lời, ánh mắt hình lưỡi kiếm xoay qua, hướng về phía
La Sắc Sắc đặt tay xuống, La Sắc Sắc còn chuẩn bị tiếp tục nói gì đó vừa muốn
vừa muốn thôi, liền ngồi theo tay hắn ra hiệu, lúc này, Sở Lạc Trương mới thấy
thiếu niên không tầm thường .
Ôi … uy thế như vậy sao? Anh ta là ai? Tổng giám đốc phải nghe sự sắp xếp của
cố vấn à? Con trai của cổ đông sao? Xem ra giống đấy .
Những lời đoán mò nổi lên trong đầu họ, tóm lại nụ cười xấu hổ mới đó đã tiêu
tan mất, nhìn Đường Sinh lúc này cũng nghiêm túc .
Đường Sinh ở trước mặt họ không có chút cảm giác gò bó, lúc trước hắn cũng
từng là tổng giám đốc xí nghiệp nhà nước, khi đứng trước đại hội hàng vạn
người lên tiếng cũng điềm đạm bình tĩnh thao thao bất tuyệt, sao lại thấy bất
an ở trường hợp nhỏ bé này chứ? ngón tay hắn đặt nhẹ lên bàn.
Động tác này khiến sự chú ý của vài người có cả La Sắc Sắc trong đó trở nên
tập trung, Đường Sinh bắt đầu nói.
-Cẩn Sinh hiện giờ trong mắt các bạn không đáng là gì cả, các bạn có thể nghĩ như vậy, đây chỉ là công ty túi da, số vốn 3 triệu tệ cũng là lời nói quá, chúng ta ở đây có thể luyện tập bản thân, ngày nào mà Cẩn Sinh sắp phá sản, chúng ta cùng lắm là chuyển sang công ty khác, lúc đó chúng ta cũng đã có được năng lực lớn hơn, đúng vậy, các vị, các bạn nghĩ như vậy cũng không có gì đáng trách …
-Nhưng, tôi nói với các bạn một câu, dù ở đâu, chỉ cần dùng tâm huyết, thì sẽ không bị chôn vùi, công ty túi da Cẩn Sinh có thể bị sập tiệm không? tôi hiện giờ có thể cho các bạn câu trả lời chắc chắn, không những không thể, Cẩn Sinh còn có thể đứng dậy, tôi cần thời gian 2 năm, làm cho Cẩn Sinh đứng vào hàng ngũ đỉnh cao của giới thương gia Giang Lăng, khiến Cẩn Sinh trở thành con dê đầu đàn của các xí nghiệp danh tiếng Giang Lăng, 700 ngày, là đủ rồi .
-Các bạn không cần nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên, sự thật có thể chứng minh tất cả … Tôi hiện giờ nói về hiện trạng và phương hướng phát triển của Cẩn Sinh, cũng có thể nói là hội nghị chiến lược phát triển đầu tiên từ lúc thành lập Cẩn Sinh, tuy ở đây chỉ có 5 người .
-Năm người có thể làm được rất nhiều việc, các bạn hãy tin năng lực bản thân, tin tưởng sự chính xác của chiến lược phát triển Cẩn Sinh … mục tiêu thứ nhất của Cẩn Sinh là tập đoàn Giang Xỉ, thứ đồ vật to lớn sắp phá sản này, sẽ dậy lên sức sống mới dưới sự dẫn dắt của Cẩn Sinh mạnh mẽ, rất buồn cười đúng không? Ừ, tôi không phủ nhận chiến lược hiện tại của tôi rất buồn cười, sau này các bạn còn muốn cười lớn tiếng hơn nữa .
Đôi mắt đẹp của La Sắc Sắc ánh lên màu khác biệt, Nhị Thế Tổ, cậu thật có khí
chất của tổng giám đốc, lúc nói chuyện rất hấp dẫn chị .
Sở Tú Vân, Lạc Minh Quang, Trương Chính Đào ba người rõ ràng nghe những lời
của Đường Sinh nói như lạc vào đám mây mù.
Sao lại thế? Cẩn Sinh chỉ có vốn đăng kí 3 triệu tệ, muốn nuốt trọn con quát
vật to lớn có hàng ngàn công nhân viên như Giang Xỉ ư ?
Đường Sinh hiểu được cách nghĩ của họ qua ánh mắt kinh ngạc, nụ cười trên mặt
hắn tiếp tục nở to hơn,
-Lời nói sáo rỗng không phải là tác phong của tôi, chị Sắc Sắc, giai đoạn công tác thứ nhất sắp phát triển, chị có biết là gì không? Chị nói vài câu đi chứ ?
-Đại thiếu gia của tôi, gần đây tôi tiến hành một cuộc điều tra, tài sản của tập đoàn Giang Xỉ vượt quá 800 triệu tệ …
-Ừ, tôi biết rõ, chị Sắc Sắc, tôi không nói là nuốt trọn nó một lúc, sẽ làm ta nghẹn chết, 2 năm đi, trong vòng 2 năm, Cẩn Sinh chúng ta khống chế 50% cổ phiếu Giang Xỉ thì coi như đã thực hiện được mục tiêu của chúng ta, chúng ta hiện giờ không thiếu người
làm việc, chúng ta chỉ thiếu vốn, tiền ở đâu ư? ở ngân hàng, 5 ngân hàng Công
Nông Trung Kiến Thương, là con đường thứ nhất của chúng ta, chị biết làm gì
rồi chứ ?
Cực Phẩm Thái Tử Gia
Tác Giả: Phù Trầm
Quyển 1: Năm 17 tuổi