Cực Phẩm Thái Tử Gia – Chương 137: Các cô cùng khóc trở về – Botruyen

Cực Phẩm Thái Tử Gia - Chương 137: Các cô cùng khóc trở về

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: Mê Truyện

Đến khi Đường Cẩn ngồi vào vị trí của mình trong lớp, tim cô vẫn còn đập thình
thịch, hình chỗ xấu của gã nhóc khốn vẫn còn hiện rõ trong tâm trí mình, giờ
học, thừa lúc giáo viên giảng bài, Đường Cẩn trộm lấy sách sinh lí ra xem .

Quan Thế Âm đã phát hiện Đường Cẩn hôm nay có chút hồn phách phiêu diêu, liếc
quyển sách cô đang chăm chú xem, mặt liền ửng đỏ lên .

Kéo nhẹ Đường Cẩn, nói nhỏ:

– Cẩn Cẩn, bây giờ không phải là giờ toán học sao?

Mặt Đường Cẩn cũng ửng đỏ, liếc cô ta một cái, rồi mới nói :

-Ai qui định giờ học toán không được xem sách sinh lí vệ sinh nào ?

Quan Thế Âm trợn tròn mắt ,

-Cẩn Cẩn, sự thanh khiết của bạn tôi vẫn xem là mục tiêu làm chuẩn, sao mà đi với hắn xong bạn trở nên hư thế ?

Bị Quan Thế Âm khinh bỉ như thế, Đường Cẩn vốn mặt đã đỏ lại càng đỏ như giọt
máu,

-Không phải như chị nghĩ đâu? Tôi, tôi chỉ nghiên cứu cấu tạo sinh lí nam một chút thôi, sao lại nói tôi hư? tôi sao lại hư được? Là chị nghĩ sai thôi ?

-Xí, cái thứ đồ bẩn thỉu đó có gì hay mà nghiên cứu? Còn không thừa nhận chị hư à? Chị không có chuyện gì thì nghiên cứu nó làm cái gì?

Quá xấu hổ, Đương Cẩn bày ra vẻ mặt đã làm chuyện sai, mặt nhăn lại nói :

-Cầu xin bạn, đừng châm biếm tôi nữa được không ?

Quan Thế Âm cúi thân người xuống, trán đặt vào Đường Cẩn thành một thể, ra vẻ
giả vờ nghiên cứu vấn đề ,

-Bạn đã nhìn trộm hắn à ?

-Chị tránh qua một bên .

Đường Cẩn càng xấu hổ, đánh chết cô cũng không thừa nhận ,

-Tôi mà lại dâm như vậy sao? là bạn nghĩ thôi ?

– Liên quan gì đến tôi? Bạn nói bạn không phải sao? Bạn không chú ý nghe
giảng, mở sách sinh lí xem mục cấu tạo sinh lí nam sinh, bạn kêu tôi nghĩ sao
đây ?

-Tôi, tôi, tôi nói không rõ ràng với bạn được, dù sao người ta cũng trong sạch, bạn mà nghĩ theo hướng bậy bạ là do tư tưởng của bạn không thuần khiết .

Quan Thế Âm cười không thành tiếng, trên mặt cũng gợn lên chút đỏ, chắc chắn
Đường Cẩn nhìn thấy cái đó của Đường Sinh rồi, cho nên mới hiếu kì nghiên cứu
cấu tạo của nó, không đúng, giáo viên đã giảng lâu rồi mà, trong lòng ai mà
không biết? Nghĩ vậy cô liền hỏi ,

-Vậy bạn nói, cuối cùng là như thế nào ?

Nói được sao? Chắc bị Quan Thế Âm khinh bỉ thấy bà ngoại luôn, Đường Cẩn nhẩm
nhẩm trong miệng ,

-Có gì đâu, chỉ là, chỉ là …

-Là cái gì vậy? Bạn nói đi, thật nôn nóng muốn chết, chúng ta nói chuyện nhỏ nhỏ, tôi thề không nói cho người thứ 3 biết đâu .

-Vậy ngoéo tay trước đã, bạn mà nói cho người thứ 3, tôi sẽ giết bạn chết .

Đường Cẩn một mình nghiên cứu không rõ, có thể kéo theo Quan Thế Âm cùng
nghiên cứu thì tốt, ít nhất cũng bớt phần lo lắng vì làm bậy, ít nhất cũng kéo
theo một cô gái trong sáng hư cùng mình .

Ngón đeo nhẫn của 2 người móc vào nhau, Đường Cẩn mới nói :

-Chính là cái đó, bạn nói có phải lớn nhỏ không giống nhau ?

Phù, cổ Quan Thế Âm đỏ hết lên, nghiến răng, bặm môi, nhăn mày cau mặt nói :

-Cẩn Cẩn, tôi không biết đâu .

-Thôi … bạn dám nói bạn chưa thấy qua không? Nhà bạn lại có máy tính, lại thường lên mạng, nghe nói trên đó có rất nhiều loại ảnh …

Lần này đến lượt Quan Thế Âm muốn độn thổ, như một bí mật nào đó trong lòng bị
người ta vạch trần,

-Tôi không biết xem mấy loại ảnh đó .

Đường Cẩn trong câu hỏi không cố ý, lại khiến cô phát hiện mình đâm trúng tim
đen của Quan Thế Âm, chỉ cần nhìn vẻ mặt xấu hổ như thế của cô, cô mà chưa xem
qua loại ảnh đó mới kì lạ, được rồi, Quan mĩ nữ lạnh lùng kiêu ngạo, tôi vẫn
ngỡ bạn là tiên trời thánh nữ, hóa ra trước sau bạn vẫn là người trong thế tục
thôi, hôm nay bị tôi phát hiện bí mật của bạn rồi ,

-Đừng ngại nữa, tôi sẽ không nói lung tung nữa, chỉ 2 ta biết thôi .

Ngược lại thành ra Đường Cẩn lại đi an ủi Quan Thế Âm rồi ,Quan Thế Âm trở nên
chán nản và bối rối ,

-Tôi ngại gì đâu? Đáng ghét .

-Được rồi, Quan Thế Âm bạn nói với tôi đi, tôi chưa lên mạng, lúc trước trong nhà cũng không có máy tính, không có kiến thức nhiều như bạn …

Quan Thế Âm lại trợn trắng mắt, mặt đỏ tim đập mạnh, tay đưa xuống dưới ngắt
vào đùi Đường Cẩn ,

-Bạn còn nói? tôi bóp chết bạn .

-Tôi không dám nữa được chưa? Quan Thế Âm tốt, bạn nói đi mà, có gì đâu? Chúng ta có thể đối đãi theo lí tính .

-Đối cái đầu bạn, thoáng cái biến thành hư như vậy, chắc chắn Đường Sinh dạy hư bạn, bạn nói với tôi có phải đã nhìn thấy hắn? Tôi mới nói .

Đường Cẩn cắn răng, gật đầu, sau đó giải thích :

-Tôi, tôi không phải cố ý đâu, vô ý gặp phải thôi …

-Không cần giải thích nữa đâu? Các người giống như là một vậy, nếu mà bạn sờ qua thì cũng không có can hệ gì với tôi .

Quan Thế Âm lần này coi như tức giận nói ra, cố ý khiến cho độ khinh bỉ trong
mắt càng mạnh thêm, Đường Cẩn không khỏi nhe răng .

-Ai sờ qua đâu? Ghê chết đi được, bạn nói bậy tôi bóp chết bạn … nói nhanh, tôi đã trả lời bạn rồi .

Thực ra Quan Thế Âm trong lòng sốc vô cùng, cô biết tình yêu nhị Đường là
thật, càng biết Đường Cẩn và Đường Sinh rất tốt với nhau, nhưng trước giờ chưa
từng nghĩ tới bọn họ đã tốt đến mức thế này, trên mạng có không ít học sinh
cấp 3 yêu nhau, thậm chí có thai gì gì đó, nói chung cảm thấy hiện tượng như
thế quá ít, xuất hiện ngẫu nhiên thôi, nhưng trên thực tế, Đường Cẩn trong
sáng bên cạnh mình cũng bị gã khốn kiếp làm hư hỏng rồi, trời ơi .

Đúng vậy, chính mình trong lúc vô ý đã vào phải mấy trang web xấu xa, cũng
trong lúc vô ý đã thấy mấy tấm ảnh dâm loạn khiến người ta mặt đỏ tim đập, cái
này cũng coi như là một loại kiến thức đi, ít nhất sau này gặp phải tình huống
như thế này không phải kinh hoàng lo sợ, xấu hổ thì khó tránh khỏi .

Mỗi lần gặp phải loại ảnh đó, đều giống như kẻ gian vậy, xem một chút giảm bớt
hiếu kì thì liền vội vàng tắt đi, cảm giác đó thật đặc biệt thật khác biệt,
thậm chí có thể ảo tưởng đến hiện thực, thiếu niên nam nữ 17 tuổi đều ở vào
tình trạng mầm non đâm chồi thế này, không ảo tưởng mới là lạ .

-Tôi, tôi cũng là vô ý nhìn thấy một ít, trên mạng loại trang web lộn xộn đó nhiều, không cẩn thận là vào phải, thực ra, nói sao nhỉ, cái thứ đó cũng giống như người, sao có thể giống nhau được? đúng không? Lớn có lớn, nhỏ có nhỏ …

Hai hoa khôi của lớp trong sáng lạnh lùng nhất, ai ngờ được bọn họ lúc này
ngồi cùng nhau thảo luận vấn đề này ?

-… trong sách sinh lí không nói rõ là tuổi nào thì phải to như thế nào à? dù sao … dù sao tôi cũng không hiểu rõ lắm .

Vai Quan Thế Âm sụp xuống, càng nhỏ tiếng nói :

-Bạn không lên mạng không biết, việc điều tra này có tính quốc tế với tính khu vực, nói chung số đo của người phương Đông nhỏ hơn của người phương Tây, người Nhật là nhỏ nhất, cụ thể số đo tôi cũng không nói rõ được .

-À, thì ra là thế à? Vậy, vậy bạn nói con trai 17 tuổi thì số đo là bao nhiêu ?

Đường Cẩn hỏi liên tục .

-Bạn cút đi … tôi sao biết được? Tôi lại chưa từng thấy qua, ngược lại bạn thấy của hắn rồi, trong lòng không biết sao ?

Đường Cẩn cũng sụp mắt xuống ,

-Tôi, tôi chỉ thấy qua 1 cái, không có ấn tượng gì, thực ra chỉ là muốn biết tuổi này nam sinh có phải là đều gần như nhau không thôi ?

Cô ấy quan tâm vấn đề này thế, chủ yếu là bị hung khí của Đường Sinh dọa phát
sợ, cô sợ mình nhỡ đâu khi xảy ra chuyện gì với Đường Sinh thì có chịu nổi
không, cho nên mới nghiên cứu .

-Bạn à, tôi phục bạn rồi, vấn đề này sao tôi trả lời được? Bạn lên mạng tìm đi, sẽ có kết quả đó .

Quan Thế Âm lại nghĩ càng sâu thêm, đoán rằng Đường Cẩn với Đường Sinh đã đến
bước này, cô ấy cái đó cũng thấy rồi, nghĩ là biết .

Sau đó sẽ xảy ra chuyện gì? trời ơi, không thể tưởng tượng được, 2 người bọn
họ ôm nhau như người lớn à, chúa ơi .

Cùng lúc, Quan Thế Âm trong lòng cũng bị dậy nên sự hiếu kì mãnh liệt bởi sự
quan tâm của Đường Cẩn, tôi cũng phải nghiên cứu chứ ?

Vấn đề rất có thể làm xấu hổ đỏ mặt, nghĩ nhiều một chút là cảm thấy phạm phải
sai lầm, nếu nói không chịu ảnh hưởng của Đường Cẩn là giả, gần mực thì đen,
gần đèn thì sáng, nhất là bọn họ ở độ tuổi này tư tưởng còn chưa thành hình
thành thục, rất dễ bị tính hiếu kì hại chết .

Khi nói tới tính hiếu kì này có thể hại chết người, lập tức liền ứng nghiệm,
giáo viên Trương dạy toán lúc này đã đứng trước mặt Cẩn Cẩn với Quan Quan đang
kề mặt áp tai, học sinh cả lớp đều nhìn về phía bọn họ, bọn họ không biết là
nói cái gì mà nói say mê lắm, đến mức ghé sát tai nói .

-Khụ khụ, 2 em, thảo luận cái gì đấy? Sôi nổi đến thế? Tan học cùng đến văn phòng của tôi .

Giáo viên Trương đã rất giữ thể diện cho Đường Cẩn rồi, vì Đường Cẩn trong
khối lớp 11 là giỏi toán số 1, lại là cán sự môn toán của lớp 1, cô là học
sinh thuần túy trong mắt giáo viên, hôm nay, là việc gì mà khiến cô đến bài
cũng không thèm nghe giảng nữa? giáo viên Trương cũng tò mò .

Còn may là cô không thấy cuốn sách sinh lí vệ sinh Đường Cẩn lấy tay che lại,
nếu không nhất định sẽ ngạc nhiên, giờ toán mà xem sách sinh lí vệ sinh ?

Đường Cẩn và Quan Quan cũng bị xấu mặt, lần này thật mất mặt, gã khốn Đường
Sinh, đợi tôi về nhà kiếm bạn tính sổ .

Hiện Nhị Thế Tổ của chúng ta đang ngồi trong chiếc Audi cùng La Sắc Sắc đến
công ty, từ khi công ty túi da được thành lập, hắn chưa đến lần nào .

Tên chính thức của công ty là ‘Cẩn Sinh’, cái tên này là do Đường Sinh đặt,
dùng 2 chữ sau trong tên Đường Cẩn và Đường Sinh .

La Sắc Sắc từng hỏi, sao phải để chữ Cẩn đặt trước chữ Sinh, cô lúc đầu không
đồng ý cách sắp xếp này .

Đường Sinh giải thích rằng, cách sắp xếp này là do hắn đắn đo suy nghĩ mà ra,
trước tiên là gia thế của Đường Sinh, rất đáng chú ý, cha mẹ đều là quan lớn,
ngày sau còn cao hơn nữa, càng đáng chú ý, tự mình nếu muốn lập công ty, sẽ
tạo ra trở ngại cho cha, cho nên từ lúc bắt đầu đã bỏ qua việc này, đây là
điểm quan trọng nhất, ngoài ra là để bồi dưỡng Đường Cẩn tương lai trở thành
người phụ nữ thành đạt nổi danh trong giới thương gia, cũng là danh xứng với
thực lực, còn mình, ngồi ở sau lưng, nắm toàn cục, nhất định phải duy trì sự
khiêm nhường .

Hơn nữa là xuất phát từ suy xét càng sâu sắc, nhỡ đâu các nhân vật ở Bắc Kinh
muốn mình gia nhập thì sao? Mở công ty chẳng phải là phiền phức sao ?

Theo Đường Sinh nói, hắn không muốn làm quan, việc đó thật phiền hà, việc
nhiều không nói, còn muốn giả vờ đứng đắn, tôi giả là được rồi chứ? Mỗi ngày
phải đi làm theo khuôn phép, hội họp, tôi phải đi, thiếu gia ngày ngày ngủ
nướng ở nhà, trêu ghẹo gái đẹp sướng biết bao ?

Ít nhất hiện giờ, Đường Sinh không có tâm tình muốn gia nhập vào hàng đại gia,
đến sau này cha sắp xếp như thế nào nói sau, còn sớm mà, mới 17 tuổi mà, 18
,19 ,20 … dù thế nào thì cũng phải đợi đến 25 tuổi mới suy xét đến vấn đề này
chứ ?

Vẫn còn 8 năm tươi đẹp để ăn chơi nhảy múa, ha ha … hiện giờ tôi muốn nghĩ đến
thì nhiều quá nhỉ? 8 năm lận, ôi .

Vừa nghĩ đến vài thứ này, tâm tình Đường Sinh đã khoan khoái vô cùng, kìm nén
không nổi mà cất lên câu hát, có thể thấy được sự đắc ý trong lòng hắn .

-… hồ nước lớn, sóng ơ sóng đánh, chị La Sắc Sắc là đại mĩ nhân ơ đại mĩ nhân … hỏi chị Sắc a chị lãng mạn không …

-Lãng cái đầu cậu .

La Sắc Sắc lái xe mà tức đến phát cười, bàn tay mềm mại đưa ra muốn ngắt hắn,
nhưng lại bị hắn bắt được, Đường Sinh không khách khí đưa bàn tay mềm lên
miệng hôn một cái, tiếp tục hát ,

-… chị Sắc Sắc của tôi, chị lãng mạn cho tôi xem đi .

-Khốn kiếp, tôi muốn giết cậu chết mất ?

La Sắc Sắc xấu hổ muốn rút tay ra, nhưng Đường Sinh không buông .

Đúng lúc này, điện thoại Đường Sinh làm ngắt trò đùa của hắn với La Sắc Sắc,
mắt nhìn xem điện thoại hiển thị, à, bạn cùng lớp tiểu Chu .

-… Anh Sinh, lại phiền toái rồi, Đường Sinh với Quan Thế Âm bị cô giáo Trương gọi lên phòng, bọn họ cùng nhau khóc đi về rồi …

Cực Phẩm Thái Tử Gia

Tác Giả: Phù Trầm

Quyển 1: Năm 17 tuổi

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.