Cực Phẩm Thái Tử Gia – Chương 136: Không thể nhìn thấy đâu đâu chị Sắc Sắc! – Botruyen

Cực Phẩm Thái Tử Gia - Chương 136: Không thể nhìn thấy đâu đâu chị Sắc Sắc!

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: Mê Truyện

Đường Sinh thực ra muốn hù dọa cô, cho dù cô không kêu, tự mình cũng chưa chắc
dám làm gì, chẳng may Đường Cẩn xông ra, thế thì tiêu đời rồi, nếu phòng này
chỉ có mình với La Sắc Sắc, vậy cô ta chắc chắn tiêu rồi, muốn đè cô ta cũng
không phải hôm nay mới nghĩ đến .

Đợi Đường Sinh thả cô ra, La Sắc Sắc thở phì phì,

-Đánh chết tên nhóc khốn cậu, ngày mai tôi báo với Trưởng phòng Liễu .

Đường Sinh cười không màng tới, đưa tay vào túi ngực trái La Sắc Sắc dò thám
nhanh như chớp, không đợi cô kêu lên kinh ngạc đã rút lại .

-Á … lưu manh,

La Sắc Sắc xấu hổ muốn chết, đánh Đường Sinh, Đường Sinh thừa cơ đưa tay ôm eo
cô, cho cô đánh vào ngực, miệng cười ha ha ,

-Chị Sắc Sắc, tôi ôm chị vào phòng tôi nhé? Chúng ta từ từ đánh .

La Sắc Sắc chân tay mềm nhũn, cho hắn ôm vào phòng được rồi? Vội vàng đẩy ra ,

-Cậu khốn kiếp, cậu đi chết đi .

Giãy mạnh thoát khỏi lòng hắn, trước lúc chạy đi còn cho Đường Sinh một phát
vỗ mạnh vào mông hắn .

-Á …

La Sắc Sắc la lên thảm thiết, lúc tay đặt lên mông, cửa phòng ngủ đã mở rồi,
Đường Cẩn đột nhiên bước ra .

-Sao thế chị Sắc Sắc? tôi nghe thấy có động tĩnh … à, Đường Sinh về rồi à?

Cô ta đi ra thật đúng lúc, chậm hay nhanh một chút, có lẽ thấy vở kịch càng
vui rồi, lại đúng lúc này đi ra, người La Sắc Sắc vừa thoát ra, bỏ lỡ kịch hay
rồi .

Đường Sinh cũng bị hù một cái, có lẽ giằng co với La Sắc Sắc làm động bên
trong, còn may bọn họ nói chuyện vẫn nhỏ tiếng, chỉ nghe xùy xùy, thấy Đường
Cẩn mặc áo ngủ chui ra, Đường Sinh tim đập thình thịch hoang mang .

Xém một chút nữa, bị cô thấy mình ôm La Sắc Sắc, vậy thì có mồm cũng nói không
thanh minh nổi, nguy hiểm thật, quá nguy hiểm rồi .

La Sắc Sắc cũng xấu hổ, tay đặt trên mông đưa lên cao một chút, ấn vào eo ,

-Không có gì, chỉ là tập yo-ga chỗ eo thôi .

-Đúng vậy đúng vậy, tôi nói tôi đấm bóp cho cô ta, chị Sắc Sắc nói tôi muốn lợi dụng cô ấy, tôi là loại người đó sao ?

Vô sỉ quá đi? Nhị Thế Tổ, cậu đợi đấy, có 1 ngày kể cho Đường Cẩn biết chuyện
mờ ám của cậu, cho cậu tức chết .

-Chị Sắc Sắc, sao lại không cẩn thận thế? Chắc chắn Đường Sinh lợi dụng chị, tôi giúp chị đấm bóp được rồi .

Đường Cẩn nói rất chủ động .

-Không, không cần, vẫn bị trẹo vậy mà, chuyện nhỏ, ngủ 1 đêm là hết rồi, tôi ngủ trước đây .

La Sắc Sắc đi vào phòng .

Theo sau Đường Cẩn đi ra là Mai Chước, cô ấy cũng bị làm thức dậy, cô ấy vốn
chưa ngủ sâu, thấy Đường Sinh về, Mai Chước có chút ngại ngùng, dù sao thì
mình lúc này đang mặc áo ngủ của La Sắc Sắc, giống như Đường Cẩn, đều lộ ra da
thịt trắng bóc nơi đùi, bọn họ cùng đứng ở cửa phòng ngủ, cảnh tượng đó khiến
Đường Sinh muốn chảy máu mũi ,

-Không có gì chứ Đường Sinh ?

-Không, không có gì, chị Sắc Sắc thường bị vẹo chỗ eo, yo-ga là như vậy, sao các người còn chưa ngủ ?

Đường Cẩn đi qua ,

-Ngủ thì ngủ rồi, nãy giờ vẫn chưa ngủ sâu thôi, đúng rồi, ả Trần Quỳnh kia được cứu sống rồi chứ ?

-Ừ ừ, sống rồi, sống khỏe rồi, tôi đã không còn gánh nặng tâm lí nữa, đợi ngày nào đó, tôi phải đi gặp mụ này .

Đường Sinh thật sự nghĩ như vậy, là người phụ nữ đáng thương, đã bị đứng sau
lại còn gặp phải vận mệnh như thế, bất kể đằng sau việc tự sát của cô ta còn
có âm mưu gì, nói chung cô ta đang phải chịu đựng, việc này ai cũng không thay
đổi được, cô ấy thực sắp chết rồi, Đường Sinh thật lòng sẽ áy náy .

Nói thẳng ra, cô ấy là vật hi sinh chốn tranh đấu quan trường, khi cô ấy hết
giá trị, sống chết cũng không ai quan tâm nữa .

Việc này có thể trách ai? Trách con mắt cô nhìn không tốt, theo lầm người, gã
họ Lưu mệnh không tốt, năm tháng trôi qua không có lợi, hại người hại mình .

Vì vậy, nửa đêm 12 giờ rồi, Đường Sinh rồi lại Đường Cẩn, Mai Chước cùng ngồi
xuống ghế sô pha phòng khách, nói 1 hồi về chuyện Trần Quỳnh, Đường Cẩn rất
muốn kéo Mai Chước lại, tâm tư của cô vẫn còn ngây thơ .

Nhưng cô không biết gã khốn của mình đã có chút tình nồng ấm không dễ thấy
được với Mai Chước, Mai Chước trong lòng vô cùng mâu thuẫn, cô cũng hiểu được
tình hình giữa mình với Đường Sinh, nhưng mỗi khi mình muốn hạ quyết tâm không
nhớ đến hắn hoặc muốn rời xa hắn, trong lòng lại ngấm ngầm đau buốt, có những
vết thương khó hiểu được, không giống sự ngọt ngào lúc nghĩ đến hắn, chuyện cũ
rất nhiều, gã nhóc khốn, nửa đêm đưa mình về nhà, lại chọc ghẹo, nhiều lần
cười đùa mình trong lời nói, tất cả những thứ này, lúc này bao trùm trong đầu,
không thể quên được .

Cả tự Mai Chước cũng không xác định được, cảm giác như vậy với Đường Sinh là
gì, cô tuyệt đối không thừa nhận là tình yêu nam nữ .

Nói vài câu Mai Chước lại về phòng trước, làm cô giáo chủ nhiệm, mặc áo ngủ
đối diện với học sinh, không ra thể thống gì .

Đường Cẩn vốn là muốn thân mật với hắn 1 chút, nhưng lại sợ chị Chước cười,
liền gấp gáp đi theo vào ngủ .

Sáng sớm, lúc Đường Sinh còn hồn bay chốn mộng đẹp, Đường Cẩn, Mai Chước đã
dậy rồi, 2 cô gái đẹp cùng rửa mặt chải đầu trong nhà vệ sinh .

– Em không gọi Đường Sinh dậy à, hôm nay lại nghỉ học sao?

Mai Chước hỏi Đường Cẩn.

-Tôi cũng biết, hắn lười học quen rồi, một ngày không lười thì như là không thoải mái, đến việc học, không trông cậy được .

-Đường Cẩn, việc này là do em không đúng đúng không? Cho dù em tốt với hắn, cũng không đến mức nhân nhượng hắn thế chứ ?

Đường Cẩn mặt ửn đỏ .

-Ai tốt với hắn? Cầu trời, tôi với hắn cũng chỉ là quan hệ cùng lớp trong sáng thôi đúng không ?

Mai Chước hất hàm ,

-Em coi tôi là đứa trẻ 3 tuổi à? Em thì chết cũng cứng giọng, người sắp dính lại rồi mà còn chưa nhận tội .

-Tôi dính chỗ nào đâu? được được được, tôi đi hỏi hắn, xem hắn hôm nay có đi không ?

Thực ra Đường Cẩn biết Đường Sinh hôm nay lại không đi rồi, ả Trần Quỳnh tự
sát chưa thành, hắn nói muốn đi thăm mụ đàn bà này, cái này là lí do mới để
hắn không đi học đây ?

Từ nhà vệ sinh đi ra, Đường Cẩn liền tới trước cửa phòng ngủ của Đường Sinh, 3
tiếng cộc cộc cộc vang lên,

-Đường Sinh, dậy chưa ?

Kết quả 2 3 tiếng vọng ra, bên trong không động tĩnh gì, cô chịu không nổi,
xoay tay đấm đẩy cưa bước vào, trong nháy mắt trông thấy cảnh tượng trong
phòng ngủ khiến Đường Cẩn xém chút thốt lên, thì ra Nhị Thế Tổ của chúng ta
Đường sinh đang ngửa đầu há mồm ngủ ngon lành, chỉ có điều …

Chỉ là gã nhóc này ngủ trần truồng, còn cái chăn, bị hắn đạp xuống đất từ lúc
nào, mấy thứ này đều không đáng gì, khiến Đường Cẩn chịu không nổi nhất là
dương vật béo múp của hắn, đứng sừng sững như họng pháo chĩa lên trời, đâm
thẳng lên trời đầy sung mãn, tư thế oai nghiêm duy ngã độc tôn ( chỉ có bản
thân mình ) .

Lúc đó Đường Cẩn đóng cửa lại, gân cổ đỏ lên cả, trời ơi, gã khốn ơi là gã
khốn, bạn muốn hù chết người ta sao ?

Nhớ lại lần đầu mình động chạm đến nó không giật mình như lúc này nhỉ? Lẽ nào
đây mới là trạng thái hoàn mĩ nhất? Ai mà chịu được chứ?

Chính lúc đang do dự, đang bối rối, không biết làm sao, thì La Sắc Sắc đi ra,
bắt gặp cô đang đứng trước cửa phòng Đường Sinh mặt đỏ chót, tự nhiên có chút
đắn đo ,

-Này, tiểu Cẩn sao thế? lại bị gã khốn ăn hiếp à? Đi, chị với em cùng vào trả thù .

Nghĩ đến việc tối qua bị Nhị Thế Tổ ăn hiếp, La Sắc Sắc trong lòng tức điên
lên, kích động Đường Cẩn cùng đi vào bắt hắn cho hả giận cũng tốt .

Đường Cẩn giật mình nói :

-Không, không cần đâu, hắn, hắn còn ngủ, em, em …

Cô không biết nên nói sao .

La Sắc Sắc thấy cô đứng che cửa, trong lòng càng hồ nghi, đưa tay muốn đẩy cửa
ra ,

-Cuối cùng là thế nào? Chị xem xem …

-Không, không xem được, chị Sắc Sắc, hắn, hắn đang lõa thể ngủ …

Đường Cẩn thật sự sợ La Sắc Sắc xông vào, liền nói sự thật .

-À, em thấy hết rồi à? À … chị hiểu rồi, cái kia của gã nhóc khốn nhất định đang đứng nghiêm đúng không ?

Đường Cẩn xấu hổ đỏ bừng mặt, ngạc nhiên nhị La Sắc Sắc ,

-Chị Sắc Sắc, cái này, chị cũng biết à? Lúc trước chị thấy qua rồi à ?

Cũng không biết La Sắc Sắc xuất phát từ động cơ và mục đích gì, không ngờ cô
gật gật đầu, khẽ giọng nói nhỏ :

-Ừ, chị gần như là bảo mẫu của hắn, cái gì mà chị chưa thấy đâu? Việc này rất bình thường, không có gì phải ngạc nhiên, có phải không ?

Nếu Đường Sinh ở đây, nhất định có thể đoán được tâm tư của La Sắc Sắc, cô cố
tình nói như vậy, cô làm cho Đường Cẩn thêm đề phòng, cũng là nói với Đường
Cẩn, quan hệ của tôi với hắn tuyệt đối không phải bình thường, nếu mà tôi với
Đường Sinh có xảy ra chuyện gì, em tốt nhất là nhắm 1 mắt mở 1 mắt, nếu mà náo
loạn lên thì mọi người đều bối rối, đây chính là tâm lí của La Sắc Sắc, hiện
giờ đã rất nồng ấm với Nhị Thế Tổ rồi, ngày sau bị hắn ức hiếp, mới không
khiến tôi lấm lấm lét lét, tôi chính là đang làm cho Đường Cẩn có chuẩn bị
trong lòng, ít nhất hiện giờ cô không dám làm gì tôi, cô phải nhân nhượng tôi,
tới lúc cô không muốn nhân nhượng nữa, nhiều việc đã xảy ra rồi, cô ấy còn làm
được gì nữa ?

Tâm địa La Sắc Sắc như thế nào, theo Nhị Thế Tổ mới có thể có tiền đồ ngày
sau, điều này là không thể nghi ngờ .

Thực ra lúc này La Sắc Sắc giả vờ giả vịt trước mặt Đường Cẩn, cô sợ mình với
Đường Sinh trong sạch, không trong sạch mới tốt .

Muốn đem cái gọi là ‘La Sắc Sắc tôi đến trước làm chủ’ thâm nhập vào trong trí
óc của Đường Cẩn, như vậy có lợi cho sự phát triển việc chiếm cứ vị trí chủ
yếu ở hậu cung của Nhị Thế Tổ mai này của mình, dấu hiệu hiện giờ cho thấy, cô
Đường Cẩn bé nhỏ trước mắt, ngày sau có thể nắm hậu cung của Nhị Thế Tổ .

Chủ yếu là phải bố trí trước, tự mình có muốn phát triển theo hướng đó hay
không không quan trọng, chủ yếu là con đường phải sắp đặt ổn .

Gần đây Nhị Thế Tổ với Ninh Hân đi lại càng gần gũi, ít nhiều cũng xảy ra vài
chuyện chứ? hiện giờ là lòi ra 1 ả Vương Tĩnh, việc này làm trong lòng La Sắc
Sắc dậy lên một nguy cơ, các người muốn làm gì vậy? Tôi là nước gần, tình cảm
cơ sở của tôi với hắn càng sâu đậm chứ ?

Đây là lời nói thật, nhưng không phải La Sắc Sắc tự nói, trong lòng Đường Sinh
đặt trước vị trí cho cô chỉ đứng sau Đường Cẩn .

Đây là khoảng cách tạo ra bởi kiếp trước, La Sắc Sắc bề ngoài kiên cường, thực
ra thì nội tâm yếu đuối, chịu không được sự đả kích, nếu không cô không chọn
con đường mà tự mình phá hủy để đi, chỉ dựa vào điểm này Đường Sinh cả đời này
không thể bạc đãi cô ấy, tuyệt đối không thể .

Ninh Hân hiện giờ đến sau được trước, thực là con sư tử cái bề ngoài được che
đậy bởi tâm tính dịu dàng và vạn phần yếu đuối, vướng vào ả khiến Đường Sinh
sung sướng tâm hồn lẫn thể xác, cả trăm vạn sợi tóc cùng dựng lên, kĩ xảo ngậm
dương vật có vẻ ngu ngốc của cô khiến Nhị Thế Tổ mơ màng, chỉ vì cô mà trả giá
hết mọi tình cảm si mê, vẻ ngu ngốc của cô khiến cậu tâm thần rối loạn .

Trước mắt, có thể uy hiếp vị trí của La Sắc Sắc trong lòng Đường Sinh chỉ có
Ninh Hân, như ả Vương Tĩnh vừa xuất hiện, hoặc lại như Mai Chước mới vừa hơi
hơi xuất đầu lộ diện, La Sắc Sắc đều không để trong mắt, Đường Cẩn thì khỏi
nói rồi, chỉ biết đố kị cô, cô được Trưởng phòng để ý rồi, nói về đạo lý thì
đã được nhà họ Đường chấp nhận, Đường Cẩn trừ đi thân thế hơi kém, đúng là
không gì bắt bẻ được .

Đường Cẩn đủ thông minh, nhưng tâm địa cô thua xa La Sắc Sắc, sai lệch không
thể tính bằng đạo lí .

-Chị Sắc Sắc, cứ để hắn ngủ đi, hình như mệt thật đấy, dù sao hôm nay hắn cũng không chuẩn bị đi học, chị đừng vào .

-Tôi vào làm gì? Đâu phải chưa thấy qua cái thứ xấu xí kia của hắn, ọe ọe ọe …

Lac Sắc Sắc mặt đỏ bừng đi mất .

Cực Phẩm Thái Tử Gia

Tác Giả: Phù Trầm

Quyển 1: Năm 17 tuổi

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.