Chương 95 : Diệt sát(3)
Dương Kỳ vừa thốt ra lời này,tất cả ai nấy đều kinh ngạc,sau đó là khinh miệt liếc nhìn hắn.
Doãn chân nhân hừ lạnh một cái liếc nhìn Dương Kỳ,nói.
-Vương đạo hữu,cái này là chính đệ tử của Hoàng Vị môn các người tìm chết,tiểu bối…
Chưa nói hết câu Doãn chân nhân đã bị một tia tử mang đâm xuyên qua người,trực tiếp bỏ mình.
Vương Cơ chân sắc mặt kịch biến,ý định chụp lấy Dương Kỳ,quát lớn.
-Dương Kỳ,ngươi điên rồi,mau tỉnh táo lại cho ta.
Hai vị trưởng lão của Thiên Hạp cốc lúc này phản ứng cũng cực kì nhanh chóng,trực tiếp bóp nát ngọc giản,tế xuất ra pháp bảo đánh tới Dương Kỳ,nói.
-Nội môn đệ tử không được tham gia chiến đấu,tất cả mau lui lại.
Lúc này Dương Kỳ đã bộc phát ra toàn bộ thực lực Vương Cơ chân nhân há lại có thể theo kịp hắn,chỉ thấy Dương Kỳ biến mất một cách quỷ dị,sau đó hư ảnh hiện ra trên đầu tất cả mọi người.
Hắn hai mắt rét lạnh,chứa đầy sát ý cùng tà ác chi niệm.Quần áo cùng mái tóc dài tung bay phần phật,dưới chân đạp lấy ám vân(mây mù),ma khí cuồn cuồn không ngớt tỏa ra xung quanh người Dương Kỳ khiến cho mỗi người đều có một loại hít thở không thông cảm giác.
‘Vù’
Liền tại tràng cảnh quỷ dị như vậy,lại một đạo tử sắc quang mang bắn ta từ ngón tay Dương Kỳ,tử sắc quang mang tựa hồ mang theo hủy thiên diệt địa kinh khủng khí tức,gào thét xuyên thủng tất cả nơi nó đi qua.
“Phốc” một tiếng,tất cả mọi người quay đầu nhìn lại đã thấy Mã Vân đã bị tử quang đó xuyên qua,thân thể trực tiếp tách ra thành hai nửa,máu tươi bắn tung tóe,trong không khí mơ hồ đã có thể ngửi được mùi máu tanh gay mũi.
Tất cả đệ tử Hoàng Vị môn lúc này đều hoảng sợ đến cực điểm,cho rằng Dương Kỳ đã nhập ma rồi,đến cả người mình mà hắn cũng giết bây giờ chỉ có đợi trưởng bối hai bên trấn áp hắn mà thôi.
Vương Cơ chân nhân mắt thấy Dương Kỳ toàn thân bốc lên ma khí,giám giết cả chính sư phụ của mình,lão căn răng một cái,nói.
-Tất cả nội môn đệ tử theo lời trưởng lão an bài,Huyền Nhất cùng ta lên bắt giữ tên nghịch đồ này.
Chỉ thấy Vương Cơ chân nhân cầm lên Tử Phách kiếm,một con tử long theo đó mà xuất hiện ra,gào thét lao về phía Dương Kỳ.Huyền nhất cùng hai vị trưởng lão của Thiên Hạp cốc cũng đã lấy ra tiên phù của mình,hai tay bấm quyết thi công kích.
Dương Kỳ đột nhiên ở tầm đó,Diệt thế công pháp được ma khí cùng linh khí liên tục rót lấy triển khai.
Hắn một cước,mãnh liệt chà đạp đại địa,phạm vi trên sơn phong của Hoàng Vị môn liên tục sụp đổ,đám đệ tử của Hoàng vị môn mặc dù có sự bảo vệ của trưởng lão cũng đều cảm thấy chân khí tán loạn,tựa hồ đã mất đi sinh lực,nhanh chóng gục xuống.
Hai vị trưởng lão của Thiên Hạp cốc sắc mặt tái nhợt,lấy trong túi áo ra hai cái tiên phù,phun lên đó một ngụm tinh huyết,hai tay bấm quyết điều khiển.Hai cái tiên phù này lơ lửng trong không trung rồi bay lên trên đầu Dương Kỳ.
Hai người khẽ quát “Giam”,một tiếng,hai cái tiên phù dính vào với nhau hóa thành một chiếc lồng giam chụp thẳng xuống đầu Dương Kỳ.Vương Cơ chân nhân cũng hiểu ý hai người,điều khiển Tử Long công kích lấy Dương Kỳ,một tay bấm quyết không ngừng hạn chế lấy Dương Kỳ di chuyển.
Dương Kỳ cười khẩy,Hoàng tuyền bộ thi triển ra liên tục,chiếc lồng không có cách nào giam giữ được hắn cả,mỗi một lần hắn biến mất để lại ma khí phiêu đãng là một tên đệ tử của Hoàng vị môn lại nằm xuống.Lại có thêm mười đệ tử chết trước mặt Vương Cơ.
Huyền Nhất nắm chặt tay,hắn vung lá cờ màu vàng trong tay lên,lập tức tất cả các phi kiếm bên trong lá cờ bay ra tập hợp lại,rồi bổ nhào về phía Dương Kỳ.
Dương Kỳ vung tay lên,từng đợt chấn động sóng năng lượng tỏa ra liên tục,lập tức hóa giải tất cả công kích của đám trưởng bối.Từng đợt âm thanh vang lên đùng đùng,tử quang ma khí từ trên tay Dương Kỳ không ngừng bắn tỉa,ánh sáng của Pháp bảo cùng tiên phù của đám trưởng lão ngày càng mờ nhạt,cuối cùng xuất hiện vết nứt hóa thành tro bụi
Đám đệ tử còn lại của hai bên càng hoảng sợ,la hét đầy trời,mặc kệ trưởng lão trấn áp bắt đầu bỏ chạy tán loạn.Nhưng cứ đi được một khoảng cách vài trượng lại bị hút về một cách quỷ dị.
Đệ tử hai bên đều tuyệt vọng nhìn Dương Kỳ đứng trên ám vân tỏa ra ma khí cuồn cuộn.Tâm trạng bọn họ sinh ra hai loại biến đổi trái ngược nhau.Loại đầu tiên thì hoàn toàn vứt bỏ ý kháng cự.Loại còn lại thì mắt đỏ bừng bừng từng người lấy ra tiên phù cùng pháp bảo,chẳng thèm quan tâm tới bất cứ thứ điều gì,như con thiêu thân lao đầu vào biển lửa,phóng về Dương Kỳ.
Dần dần,càng ngày càng nhiều đệ tử hai bên phóng về phía Dương Kỳ,nhưng khi bọn họ mới tiến vào trong chu vi cách Dương Kỳ vài trượng,đã bị ma khí trên bầu trời đánh lên người.Tất cả nhanh chóng biến thành một cơn mưa máu.
Vương Cơ chân nhân cùng các trưởng lão của hai bên run rẩy kịch liệt,trong lòng nổi lên từng cơn đau xót.Bọn hắn cố gắng công kích Dương Kỳ nhưng một tác dụng đều không có,hiển nhiên Dương Kỳ thực lực đã vượt xa bọn hắn,hoàn toàn đang cố tình không để ý đến,hiện tại Dương Kỳ chỉ nhắm vào đệ tử hai bên.
Cảm thấy những người cần giết đã giết đủ rồi,Dương Kỳ lập tức thi triển Diệt Thế công pháp kéo lấy Lạc Băng đang cố gắng chạy trốn trên Hỏa Thiềm về bên người mình. Sau đó, Dương Kỳ mang theo Lạc Băng đang hoảng sợ xuất hiện trên cao hơn.Hai tay hắn chắp thành hình tam giác trước ngực,ma khí cùng linh khí rót vào đến cực hạn,trong miệng hắn lẩm bẩm.
-Diệt thế…
Mắt thấy kinh khủng nguồn năng lượng ma khí cùng linh khí trên tay Dương Kỳ đang tụ tập lại,tất cả mọi người đều hiểu Dương Kỳ hắn là đang muốn kết thúc chuyện này,nguồn năng lượng kia chỉ cần nhìn đến cũng khiến cho tim người ta ngừng đập rồi,vì thế không một ai có ý định ngạnh kháng cả,tất cả đều chia nhau chạy ra tứ phía cho dù có là đám trưởng bối.Nhưng lần này vẫn không có ai có thể chạy được,đều bị một lực lượng kì lạ ép đến nằm đơ người trên mặt đất,có cố dẫy dụa thế nào cũng không thể nhấc nổi người lên,cho dù có là đám trưởng bối hai bên cũng là không thể nhúc nhích,nằm trên mặt đất khuôn mặt dữ tợn nhìn Dương Kỳ.
Vương Cơ chân nhân khổ sở phun ra một ngụm máu cố gắng truyền hết linh lực vào tay phải,khó khăn thò tay vào túi trữ vật,bóp nát một cái ngọc giản có khắc chữ Hoàng trong đó.
Một khắc này,kinh khủng lực đẩy kết hợp cùng ma khí,linh khí đánh xuống.Thiên địa một khắc này cũng giống như vỡ nát tất cả,ầm một tiếng mặt đất bắt đầu rách ra hai bên,sơn phong sụp đổ,cát bụi bay đến mù mịt trời đất,bất luận từ ngữ nào lúc này cũng không đủ hình dung Dương Kỳ khí thế,cho dù có là Ma Thần thời kì thượng cổ cũng khó mà có thể sánh bằng.Một lát sau,trên mặt đất hiện tại ngoại trừ túi trữ vật lơ lửng trên không trung lúc này,chỉ còn lại một cái hố đen kịt cực lớn cùng cát bụi.
Lạc Băng không thể tưởng tượng nổi đây là cái gì uy lực,đây là cái gì chiêu thức,càng thêm hoảng sợ nhìn Dương Kỳ.
Dương Kỳ ngang nhiên hạ xuống định thu lấy tất cả túi trữ vật cùng pháp bảo,đột nhiên Dương Kỳ như cảm nhận được gì đó giật mình quay người hướng về phía Đông nhìn chằm chằm.
Chỉ thấy cách đó không xa,một đám mây màu đen,khí thế tỏa ra kinh người đang tiến đến.
Trong nháy mắt,Dương Kỳ không do dự nữa,một vòng tròn màu đen chợt xuất hiện,lượn một vòng quanh thân thể Dương Kỳ,tiếp đó nó chợt thu nhỏ lại một cái,thân hình Dương Kỳ đang ôm lấy Lạc Băng liền biến mất không còn bóng dáng.
Sau khi Dương Kỳ biến mất,một đạo xích lôi bắn phá xuyên qua đến nơi Dương Kỳ hắn vừa mới đứng.Đám mây màu đen lập tức biến mất,từ từ ngưng tụ ra một Hắc y lão nhân.Lão giả từ từ hạ xuống cau mày nhìn nơi Dương Kỳ biến mất,thần niệm lão đảo quanh mọi ngõ ngách trong phạm vi trăm dặm nhưng vẫn không cảm nhận được khí tức của Dương Kỳ,tức giận lão hét lớn lao về phía sau hậu sơn của Hoàng Vị môn.