Của Ta Minh Tinh Nữ Nô – Chương 86 : Hoàng Tuyền Đồ – Botruyen

Của Ta Minh Tinh Nữ Nô - Chương 86 : Hoàng Tuyền Đồ

Chương 86 : Hoàng Tuyền Đồ
Chưa kịp để người đó mở miệng,bên cạnh đã có người tức giận mắng.

-Đa Long!Lúc nãy ngươi mắng to lắm mà.Dương sư huynh,huynh đừng nghe hắn.Lúc nãy hắn mắng huynh hết sức khó nghe…

-Triệu tam!Ta là ngươi huynh đệ.Ngươi đúng là tên súc sinh.Lát nữa về phòng,xem ta xử ngươi thế nào.

Đa Long biến sắc,hổn hển nói.

-Cái này vốn là vì nghĩa không bận đến huynh đệ.Dương sư huynh.Mong huynh thương tình cho ta một việc đơn giản.

-Dương sư huynh.Huynh đừng nghe lời hai người bọn họ.Hai người bọn họ vốn vẫn kẻ xướng người họa như vậy.Tất cả mọi người ở đây ai cũng có nói không nhiều thì ít.Sư huynh.Thực ta chỉ có ta từ đầu đến giờ vẫn chưa mắng huynh một câu nào.

-Dương sư huynh.Sư muội từ nhỏ thân thể đã không được khỏe lắm,vốn không thể làm những việc đòi hỏi cần tay chân.Để cho ta mỗi tối đấm lưng cho huynh có được không?.Một nữ đệ tử có nhan sắc ỏn ẻn nói.

Trong số đệ tử ký danh của Hoàng Vị môn,nữ đệ tử cũng không có nhiều lắm,chỉ chiếm tỉ lệ khoảng một phần mười.Dù sao thì trong kiểm tra trắc thí nam nhân vẫn chiếm ưu thế.

Do có ít nữ đệ tử nên rất được ưu ái.Thậm chí nếu có chút thiên phú còn có thể trở thành nội môn đệ tử được ưu tiên.

Lúc này,nữ đệ tử đó liếc mắt một cái với Dương Kỳ,nói.

-Sư huynh.Lúc trước Chu sư huynh không để cho ta phải làm gì cả.Chỉ cần mỗi tối đến đây hầu hạ một chút là được.Đệ tử ký danh có bao nhiêu tỉ muội ta đều biết.Đến tối ta dẫn các nàng tới đây gặp sư huynh có được không?.

Tất cả mọi người ai cũng tranh nhau nói với Dương Kỳ,nghe được một lúc,Dương Kỳ không nhịn được nữa quát.

-Tất cả câm miệng lại cho ta.Ồn ào cái gì?.

Nói xong,hắn chỉ một người mở miệng nói.

-Ngươi,một ngày gánh 20 vại nước lớn.Nếu không đồng ý thi cứ đi tìm trưởng lão.

Thân thể kẻ đó khẽ run lên một cái,đang định mở miệng.Nhưng mắt nhìn thấy nét mặt Dương Kỳ mất đi sự kiên nhẫn liền nở nụ cười,vội vàng gật đầu.

-Ngươi giặt quần áo.Một ngày phải giặt xong 300 cân.Nếu không đồng ý thì cứ đi tìm trưởng lão.

Người bị chỉ,nuốt một ngụm nước bọt,hai mắt tối sầm lại,suýt nữa bất tỉnh.Miệng hắn lẩm bẩm nói.

-Ba trăm cân.Đó là quần áo của toàn bộ ký danh đệ tử…

-Ngươi quét dọn vệ sinh trong cả môn phái.Không đồng ý đi tìm trưởng lão.

-Ngươi đi cọ nhà vệ sinh.Nếu trong đó ta thấy có một con ruồi thì ngươi không cần làm nữa.

Tất cả đám ký danh cùng lộ vẻ mặt thương xót.Ai nấy trong lòng đều nặng nề,cả hai chẫn nhũn ra quỵ xuống

…..

Dương Kỳ cứ dựa theo trí nhớ về những người lúc đầu châm chọc mình mà chỉ ra.Tùy ý sắp xếp công việc,một lúc sau cuối cùng cũng xong tất cả.Lúc này hắn thầm nghĩ những việc đó chắc chắn không thể xong.Ngoại trừ đi tìm trưởng lão bọn họ không còn phương pháp nào khác.

Nghĩ đến đây,hắn chỉ vào một người có khuôn mặt thư sinh,nói.

-Ngươi là người may mắn nhất.Công việc của ngươi rất đơn giản.Lập cho ta một cái danh sách lễ vật,người nào tháng nào tặng cho ta cái gì đều cho ngươi cất giữ.Mỗi tháng đưa đến cho ta một lần.Nếu có lòng tham,ta sẽ trục xuất ngươi khỏi môn phái.

Người kia nghe vậy vui mừng,sợ hãi quỳ trên mặt đất,dập đầu cam đoan mình sẽ làm tốt.

Cả đám ký danh đệ tử đều trợn mắt há hốc mồm.Trước kia,tên họ Chu vẫn che giấu việc này.Nhưng nay Dương Kỳ lại nói thẳng ra mình muốn nhận hối lộ.

Lập tức có một tên đệ tử ký danh bước ra,lấy trong người một cái định thân phù,hai tay dâng lên,nói.

-Dương sư huynh.Ta có chút quà mọn muốn biếu huynh.

Dương Kỳ “Ừ” một tiếng,sau đó cất vào trong người,nói.

-Vừa rồi cho ngươi làm việc gì.

-Gánh nước.Mỗi ngày hai mươi vại lớn.

Người nọ vội vàng nói,trong mắt có chút hồi hộp.

-Mỗi ngày năm vại.-Dương Kỳ chậm rãi nói.

Người đó nghe thấy vậy vui mừng,vội vàng tạ ơn.

Có người mở đầu lập tức có người tiếp theo.Lúc này,Dương Kỳ chợt đứng dậy,nói.

-Được rồi.Cái gì cũng phải làm theo quy tắc.Viết lên giấy công việc mình được giao và công việc mình muốn làm.

Nói xong,hắn cũng chẳng quay đầu lại đi thẳng vào phòng đóng cửa lại,để lại những người đứng đó đều thở dài thở ngắn,ánh mắt lộ vẻ tức giận.

Trong đầu ai cũng thầm nguyền rủa Dương Kỳ,nhưng chẳng có ai có đủ can đảm nói ra bằng lời.Sau đó cả đám đều lục đục bỏ đi.

Thấm thoát trôi qua hai tháng.Trong nháy mắt Dương Kỳ đã làm quản sự ở đây được hai tháng,trong hai tháng này ngoài thời gian tu luyện,hắn phải dành rất nhiều thời gian sắp xếp công việc cho đám đệ tử.Mặc dù tốc độ tu luyện bị đình trệ những hắn lại có được rất nhiều của cải do đám đệ tử hối lộ.

Hắn cũng không hiểu nổi cao tầng nghĩ đến cái gì mà để cho hắn cố tình làm loạn như vậy,vẫn không chịu thay đổi người cho hắn.

Tiếng xấu của Dương Kỳ nhanh chóng lan ra đối với đám ký danh đệ tử,không những là một tên phế vật mà còn cực độ vô sỉ.Đến giờ bọn hắn mới hối hận mới thấy nhớ Chu sư huynh ngày trước của bọn hắn,chỉ mong Chu sư huynh một ngày nào đó quay lại tiếp quản phòng tạp vụ như trước.

Thời gian lại lặng lẽ trôi đi,một tháng nữa vọt qua.Dương Kỳ ở tạp vụ xử lý công việc khiến cho đám đệ tử ký danh vô cùng oán thán.Có điều,lúc này đã vào mùa đông,môn phái bắt đầu mở lễ hội tỷ thí hàng năm để cho đám đệ tử ngoại môn cùng nội môn tỷ thí.

Mặt khác,năm nay cũng đúng vào thời hạn năm năm một lần,đám đệ tử ký danh thi đấu.Ba người đứng đầu sẽ trở thành ngoại môn đệ tử.Tất cả đám ký danh đệ tử đều hăng say luyện tập,trong lòng thầm hy vọng.

Vì vậy mà ở chỗ tạp vụ cũng chẳng có người nào hỏi tới.

Dương Kỳ thấy vậy có chút thất vọng.Đối với việc tỷ thí của đám đệ tử nội môn,Dương Kỳ cũng không có ý định tham gia.Bởi vì phần thưởng của cuộc tỷ thỉ nội môn đệ tử chả có gì khiến hắn động tâm.Thời gian đó tốt nhất là tiến vào pháp bảo tu luyện cùng và cùng chúng nữ nô vui vẻ thì tốt hơn.

Trong thời gian này Dương Kỳ cũng đã đạt đến luyện khí tầng năm.Sau khi hắn đạt đến luyện khí tầng năm,bên trong pháp bảo ngoại trừ linh khí cũng sinh ra một món đồ vật.

Đồ vật này theo ghi chép bên trong cũng được coi là bí mật của chủ nhân pháp bảo năm đó.Dương Kỳ lập tức nhận chủ với nó,dùng tâm linh chi lực cảm ứng đến nó.

Chỉ biết rằng đồ vật này có tên Hoàng Tuyền Đồ,trong truyền thuyết,nó trấn áp bên trong địa ngục ác quỷ cùng ác ma.Những cái này ác ma cùng ác quỷ đều là một đám làm nhiều việc ác,tội ác tày trời sinh vật.

Hoàng Tuyền Đồ có thể chuyển hóa sát khí cùng ma khí của địa ngục ác quỷ cùng ác ma thành năng lượng vô tận cho chủ nhân bên trong chiến đấu sử dụng.Phải biết rằng ma công tu luyện uy lực lớn hơn các công pháp khác rất nhiều,cũng chính vì thế người tu ma chẳng những tiến cảnh rất nhanh mà còn thực lực đều mạnh hơn các tu sĩ cũng cấp.Nhưng bù lại họ lại rất khó kiểm soát ma khí mà ma công mang đến,rất dễ bị ma hóa cùng mất đi kiểm soát.

Mà Hoàng Tuyền Đồ này lại có thể trấn áp hết thảy những nhược điểm đó,chuyển hóa thành vô tận ma khí cùng sát khí cho chủ nhân của nó sử dụng,thực là một kinh khủng tồn tại đồ vật.Cùng đó theo thực lực của Dương Kỳ ngày càng tăng cao Hoàng Tuyền Đồ sẽ ngày càng mạnh,ma khí cùng sát khí chuyển hóa cho hắn dùng uy lực càng kinh khủng.

Mà một khi Dương Kỳ đem cái này Hoàng Tuyền Đồ tu luyện hết tất cả công pháp bên trong,như vậy hắn chân chính có thể thành thần.

Đương nhiên hiện tại bên trên Hoàng Tuyền Đồ vẫn còn ám vân(mây mù) che lấp gần hết.Chỉ có thể nhìn rõ một góc bên trên ghi chép lấy công pháp Hoàng Tuyền Bộ cùng tương truyền của Hoàng Tuyền Đồ.

Trong lúc nhất thời Dương Kỳ cũng có thể đoán ra,muốn ám vân bên trên Hoàng Tuyền Đồ tan hết,bản thân hắn thực lực nhất định phải đủ cường đại,lúc đó mới có tư cách sử dụng Hoàng Tuyền Đồ toàn bộ thần thông cùng tác dụng.

Đang có 1 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.

nguyenhanhatduy51@gmail.com
  

👍👍👍