Của Ta Minh Tinh Nữ Nô – Chương 75 : Đặt chân vào tu tiên – Botruyen

Của Ta Minh Tinh Nữ Nô - Chương 75 : Đặt chân vào tu tiên

Chương 75 : Đặt chân vào tu tiên
Mấy ngày này cùng tiếp xúc với Hỏa Vân tôn giả,Hải Hoàng đã ngộ đến quá nhiều thứ cần thiết,nhưng cũng vì những thứ đó mà hắn bị Hỏa Vân tôn giả mắng đến máu chó đầy đầu,quá vô dụng.

Chưa nói đến diệt thế thần công là cỡ nào tồn tại kinh khủng,chỉ riêng việc có được loại pháp bảo này cũng đã có thể tại tu tiên giới đi ngang rồi.

Hải Hoàng vuốt vuốt mũi,cúi đầu cười,thì thào lẩm bẩm.

“Lão già vậy là tất cả những chuyện ta làm từ đầu đến giờ trong cái pháp bảo này ngươi đều nhìn rõ đúng chứ”.

“Là tôn giả,không phải lão già”.

Hỏa Vân tôn giả hừ lạnh một tiếng,thúc giục Hải Hoàng nhanh chóng,nói.

“Hừ ngươi mau giết sạch đám người trên đảo này rồi thu cái pháp khí này lại,bản tôn muốn ra bên ngoài lắm rồi,sau khi thu lại nó sẽ không vì thế giới của ngươi mà suy diễn mấy cái viễn cảnh vớ vẩn mà hút người nữa,bản tôn sắp bị bên trong này làm cho ngột ngạt đến điên rồi”.

Sau khi Hải Hoàng thu lại pháp khí này,chắc chắn là như Hỏa Vân tôn giả nói,thế giới bên ngoài mới là thứ hắn chờ mong chứ không phải làm một con rùa rụt cổ ở bên trong những ảo tưởng mà mình suy diễn ra.

Hải Hoàng chần chờ trong chốc lát,mới lắc đầu nói.

“Không được,vậy còn đám nữ nhân của ta phải làm sao”.

“Ngươi nói cái gì”.

Theo tiếng quát trầm thấp,Hỏa Vân tôn giả không nhịn được nữa mà tỏa ra uy áp,từ đâu hiện ra một bàn tay trong suốt bóp chặt yếu hầu Hải Hoàng,gằn từng chữ nói.

“Mẹ kiếp,chỉ là một đám đàn bà phàm nhân,ngươi có cái gì phải nuối tiếc chứ,yêu cầu của bản tôn,đến lúc nào mới đến lượt ngươi quyết định?,hơn nữa bên ngoài thế giới kia,nữ nhân loại hình nào mà không có,chỉ cần ra đến bên ngoài bản tôn còn quản ngươi làm mấy cái trò mèo đấy ư”.

Sắc mặt Hải Hoàng trong nháy mắt tái nhợt,khí lực hắn hao cạn gần hết mới dùng âm thanh khàn khàn nói.

“Lão già,mặc dù lúc trước ta đúng là có chút trầm mê bên trong háng nữ nhân mà không chăm chỉ tu luyện,nhưng ta hiện tại vẫn là phàm nhân,muốn nói dứt bỏ là dứt bỏ căn bản vốn là chuyện không thể”.

Hỏa Vân tôn giả nghe xong chợt dừng lại một lúc,thái độ trong nháy mắt cũng hòa hoãn không ít,âm lạnh nói.

“Hừ cái pháp bảo của ngươi là một tiểu thế giới,cứ để đám đàn bà của ngươi trong đó,lời thừa thãi không cần nói nữa ngươi mau sắp xếp mọi chuyện đi”.

Hải Hoàng hiển nhiên hiện tại còn rất nhiều thứ không nhìn thấu,chui ra mật thất trong hang đá,ngự không đứng ở tầng trời thấp,sau đó bắt đầu diệt sát tất cả người trên đảo ngoại trừ nữ nhân của hắn.Khoảng gần một giờ sau hắn mới quay lại nhà gỗ bên cạnh bờ biển được.

Lúc này chỉ thấy một nữ nhân trần trụi,ngoài vòng cổ cùng giày cao gót thì không còn những thứ khác,nữ nhân này giãy dụa tròn vểnh cặp mông,vẫy tròn xoe hai vú to,diêm dúa lòe loẹt mà bước chân.

Hải Hoàng nhìn qua nữ nhân đánh giá từ trên xuống dưới một lúc,âm thầm dành lời khen cho Băng Băng cùng Dương Mịch trong công việc huấn luyện nữ nô,nếu không phải nhìn tận mắt Hải Hoàng cũng không ngờ được rằng nữ nhân như Kim Thần cũng có thể dâm tiện đến một màn như vậy.

Mà ở xa Kim Thần nhìn thấy một nam nhân lạ mặt đang quan sát mình,sau đó đang tiến về phía mình cũng là xấu hổ không thôi,theo tự nhiên phản ứng mà luống cuống che lấy quan trọng bộ phận,quát nói.

“Anh…anh là ai”.

Kim Thần đương nhiên không thể nhận ra hắn,từ lúc đưa nàng vào trong đây,đây cũng là lần đầu tiên hai người gặp nhau,Kim Thần phản ứng như vậy cũng chả có gì là lạ.Hơn nữa qua mấy tháng huấn luyện nữ nô,Kim Thần vẫn chưa lộ ra dâm đãng như vậy một mặt trước mặt nam nhân nào,chưa nói đến việc nàng nghĩ rằng đây là nam nhân lạ mặt nào đó bên trên hoang đảo chứ không phải chủ nhân của ngôi nhà gỗ,nếu để cho giáo quan biết đến mình bị người đàn ông khác không phải tên kia làm thì hình phạt giành cho nàng không cần nghĩ cũng biết.

Hải Hoàng giống như đăng đồ lãng tử vồ vào người Kim Thần,khống chế lực đạo một tay ôm lấy nàng,một tay còn lại không nhịn được mà bắt lấy hai vú của nàng mà bóp.

Kim Thần thường ngày chịu đến huấn luyện cùng dậy dỗ hòa xuân dược,cơ thể sớm đã ngứa ngáy khó nhịn,bị nam nhân hơi thở phả thẳng vào mặt tình dục đã ngầm sinh,huống chi bây giờ nàng đang bị xuân dược liều lượng cao chịu phạt há có thể giữ được lí trí.Kim Thần rên rỉ,cơ thể nóng đỏ lên,run rẩy,hạ thể bắt đầu rỉ nước,miệng theo phản ứng từ chối.

“Anh…anh mau thả tôi ra…A…thật thoải mái…đừng dừng lại…”.

Đang đắm chìm trong dục vọng Kim Thần đột nhiên thấy Băng Băng giáo quan đang đi về phía mình,nàng giật mình quên cả tình dục,đột nhiên tỉnh táo lạ thường,hất lấy tay nam nhân đang làm cho nàng sung sướng ra,đột nhiên chạy đến Băng Băng trước mặt nói.

“Giáo quan,nữ nô muốn giải thích,nữ nô thật sự không biết người đàn ông này từ đâu ra,là hắn muốn hãm hiếp ta”.

Giống như tiểu nẫu cẩu một dạng quỳ bò bốn chân Kim Thần,chẳng những không biết ngại còn cúi sát đầu chạm đất,mông tròn chổng lên thật cao mặc kệ cho nam nhân đằng sau nhìn thấy bộ phận tư mật nhất của mình.

Không đợi Băng Băng lên tiếng,hắn khuất tay ra hiệu nàng đừng nói,một mặt cười nhạt nói.

“Cô ăn mặc như vậy mà giám nói là tôi hãm hiếp cô sao,bộ dáng này của cô không phải là để cho nam nhân chơi thì là gì”.

Kim Thần mặt nóng như lửa,khó mà có thể phản bác lời nam nhân nói,xác thực bộ dạng nàng hiện tại so kĩ nữ cũng chỉ hơn chứ không kém,biết không thể giải thích với nam nhân nàng giả bộ tức giận quay về hắn nói.

“Chẳng lẽ là tôi quyến rũ anh không thành”.

“Haha,nữ nhân các cô thật đúng là thế nào cũng nói được,Băng Băng em đi tập hợp mọi người lại,anh có chuyện cần nói”.

Băng Băng nhu thuật gật đầu,nói.

“Vâng,lão công”.

Sau đó mặc kệ Kim Thần đang hỗn loạn cả kinh mà dắt lấy nàng về phía nhà gỗ.

Buổi tối,một đám tuyệt sắc mỹ nhân trần trụi,nằm ngang dọc trên chung một chiếc giường.Hạ thể các nữ nhân này đều đỏ sưng chảy ra đến một thứ chất lỏng màu trắng đặc sệt,cảnh tượng cực kì dâm mỹ,trên mặt ai nấy đều mang theo vẻ thỏa mãn nhưng cũng pha chút buồn rầu cùng tiếc nuối.

Bầu không khí đột nhiên trở nên ngột ngạt,không ai nói từ nào,mà lúc này Siyoung lên tiếng.

“Lão công,anh nói là thật chứ,vậy mau mau cho bọn em ra ngoài,em cũng muốn thấy thế giới đó là như thế nào”.

“Chuyện này không thể được,bọn em ra ngoài chỉ khiến anh vướng tay chân mà thôi,chi bằng cứ ở trong cái tiểu thế giới này,sau này chuyện ra ngoài anh sẽ sắp xếp sau”.

Hiểu chuyện như Siyoung đương nhiên không muốn nhiều lời thêm nữa,không như đám tiểu cô nương phiền phức mà nhu thuật gật đầu đồng ý.

Cũng không đành lòng rời xa đám nữ nhân của mình,Hải Hoàng vẫn mang theo một tia hi vọng liền hỏi Hỏa Vân tôn giả.

“Lão già ông thật không có cách nào khiến cho đám nữ nhân của ta tu luyện sao”.

Hỏa Vân tôn giả bình thản nói.

“Ngươi tưởng muốn tu tiên dễ lắm sao,muốn tu tiên nhất quyết phải có linh căn,mà hàng vạn người chỉ có một người có linh căn,nếu không đến gà chó cũng có thể thành tiên rồi”.

“Thật không có cách nào sao”.

“Thật ra thì cũng có một số loại kì vật nghịch thiên có thể khiến con người sinh ta linh căn,hơn nữa còn là thượng phẩm linh căn,nhưng có điều với thực lực của ngươi hiện giờ biết thêm mấy thứ đó chỉ khiến ngươi chết càng nhanh thôi,mà nữ nha đầu như xác chết kia thật ra cũng có thể tu tiên đấy,mặc dù nàng ta không có linh căn”.

“Ngươi không thể nói hết một lần được sao,ngươi nói là Dục Hân ư,nàng có gì đặc biệt sao”.

“Hừ,nữ nha đầu đó mặc dù không có linh căn,nhưng thể chất nàng ta khá đặc thù,có thể tự động mà câu thông lấy nguyên khí của thiên địa để hấp thu,so ra với thượng phẩm linh căn thật ra cũng không kém chút nào,lí do ta không muốn để nữ nha đầu đó tu luyện chính ngươi cũng biết cần gì phải giả đần như vậy”.

Hải Hoàng đương nhiên tu luyện đến mức này cũng thừa sức nhận ra sát cơ trong mắt của Tống Dục Hân đối với hắn.Nhưng hắn vẫn nuối tiếc lấy thân thể cùng khuôn mặt của nữ nhân này mà không muốn giết nàng.Dù sao chỉ cần nàng không thể tu luyện thì cũng không lật nổi cái gì sóng.

Cuối cùng theo lấy sự hướng dẫn của Hỏa Vâ tôn giả Hải Hoàng thu lại pháp bảo,để nó biến thành một chiếc nhẫn màu tím đeo ở trên tay.Bắt đầu theo hư không Hỏa Vân tôn giả mở ra mà ra khỏi nó,chính thức đặt chân vào tu tiên giới.

Hỏa Vân tôn giả lầm bầm kì quái ngôn ngữ,khẽ quát một tiếng chỉ thấy hư không màu đen mở ra.

“Tiểu tử đi mau,ngươi thật vô dụng đã thu được pháp bảo mà còn không thể tùy ý sử dụng được nó,bản tôn dậy ngươi đến cùng là bao nhiêu lần rồi”.

Đang có 1 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.

nguyenhanhatduy51@gmail.com
  

👍👍👍