Của Ta Minh Tinh Nữ Nô – Chương 66 : Giết Chí Bình(2) – Botruyen

Của Ta Minh Tinh Nữ Nô - Chương 66 : Giết Chí Bình(2)

Chương 66 : Giết Chí Bình(2)
Xong việc của mình Hải Hoàng đi ra khỏi phòng lấy cớ chính mình mệt mỏi cần ngủ sớm,thật ra là đứng nấp ở phòng bên cạnh quan sát tình hình chuẩn bị chờ thời cơ đến làm bắt gian công việc

Khoảng 10p sau,cơ thể Chí Bình đã có những chuyển biến tích cực,nhưng hình như là Hải Hoàng hắn nhúng hơi nhiều xuân dược vào hồi xuân đan thì phải,theo quan sát của Hải Hoàng,Chí Bình từ ửng hồng sắc mặt đã chuyển sang đỏ ửng,không chỉ bên trên khuôn mặt mà cả da từ cổ lan xuống toàn thân.

Lúc này Diệp Băng đã ngồi sát đến bên cạnh Chí Bình,vội vàng mà quan sát lấy hắn,mặc dù thấy người Chí Bình hơi nóng lên nhưng nàng không có nghi ngờ gì cả mà thay vào đó nàng rất phấn khích,chờ mong.

Diệp Băng nắm lấy tay Chí Bình đưa lên mặt của mình,cảm thấy sinh cơ của hắn như đang dần quay lại vậy,đến đây nàng mới bắt đầu sợ sệt Hải Hoàng,nàng không hiểu hắn rốt cuộc là lấy đâu ra những thứ thuốc như vậy trên đảo,chẳng phải nói nếu như ở đô thị hiện đại nàng chẳng may gặp phải hắn,hắn cũng có thể dễ dàng mà biến nàng thành nữ nô sao.Hơn nữa còn rất nhiều điều kì quái xoay quanh Hải Hoàng,nàng không thể nào lí giải được.Đang miên man suy nghĩ Diệp Băng đột nhiên cảm thấy Chí Bình tay động đậy đến.Sau đó hắn từ từ mở mắt ra,khó khăn cảm nhận lấy chính cơ thể mình,rồi mới quay sang nhìn Diệp Băng.

Diệp Băng thấy thuốc của Hải Hoàng có hiệu quả tốt như vậy,ngay lập tức đã có hiệu quả trong lòng thầm khen nó thật thần kì một câu,vui mừng quá độ mà hỏi han Chí Bình.

“Chí Bình em tỉnh rồi,em cảm thấy cơ thể sao rồi”.

Chí Bình mơ mơ màng màng trả lời.

“Chị dâu…em…”.

Lúc này đột nhiên Chí Bình hai mắt đỏ đậm,trong miệng phun khí thô,ôm chầm lấy Diệp Băng dùng sức đem nàng áp dưới thân thể,không ngừng hôn nàng,hai tay đã cởi bỏ váy của nàng,mò tới của nàng chỗ mẫn cảm.

Diệp Băng vì quá bất ngờ,không nghĩ đến Chí Bình sẽ làm đến động tác như vậy.Nàng chỉ kịp hai mắt trợn tròn,ưm ưm hai tiếng rồi mới bắt đầu làm đến giẫy dụa phản kháng.

Nhưng khí lực của Diệp Băng nào có thể lớn bằng Chí Bình,hơn nữa dưới công hiệu của hồi xuân đan cùng xuân dược cực mạnh càng đừng nói đến nữa.

Chí Bình nắm lấy hoàn mỹ không tì vết tuyết trắng vú nhỏ,thở gấp nói.

“Chị dâu…A…vú của chị thật là trắng thật lớn…Quá đẹp…A…”

Diệp Băng vốn định dùng sức cố gắng đẩy ra Chí Bình,nhưng cái vú bị nam nhân bàn tay to một trảo,đúng là cả người một trận mềm yếu,một chút khí lực càng không có.Không khỏi kinh hãi nói.

“Chí Bình,em điên rồi?Mau buông tay…A…Đừng bóp!.A,mau,mau xuống khỏi người chị!”.

Chí Bình cùng kẻ điên giống như,đặt ở Diệp Băng tràn ngập co dãn trên thân thể,hai tay xé rách lấy quần áo nàng,thì thào nói.

“Chị dâu,em…em thích chị…rất thích chị…em…nghĩ đến muốn…chị”.

Diệp Băng liều mạng giãy dụa,hai tay không ngừng vuốt Chí Bình,khó khăn đung đưa trái phải né tránh nam nhân hôn môi,nhưng chỉ bằng nàng khí lực,đơn giản là chuyện cười.

Hơn nữa,lại đáng sợ nhất là,Diệp Băng cảm thấy trong cơ thể chính mình dấy lên một đốm lửa diễm,là dục vọng lửa,chích đốt linh hồn của nàng.Nam nhân giống đực hơi thở không ngừng truyền vào hơi thở để cho nàng cả người như nhũn ra,tuy rằng nàng không quên kháng cự,nhưng ở sâu trong nội tâm không ngờ có một ham muốn tiếp tục bị xâm phạm khát vọng.Mà giữa hai chân kia đã thật lâu không có nam nhân chạm đến,mớc lúc trước bị Hải Hoàng khơi đến lẳng lơ thời điểm,lại không ngừng chảy ra dâm thủy,ngứa đến không chịu nổi.

Trời ạ,mình,mình làm sao vậy?Như thế nào lại sẽ như thế dâm đãng?.

Diệp Băng tự nhiên không biết,nàng trước đó bữa ăn vẫn là bị Hải Hoàng hạ xuân dược vào đồ ăn.Mà Chí Bình cùng bị ở dưới phân lượng càng là nhiều hơn nàng,lúc này đã hoàn toàn mất đi lí trí.Đương nhiên,Chí Bình vốn là thầm mến đầy đặn mê người chị dâu,ngầm không biết ý dâm với nàng bao nhiêu lần,đáy lòng cùng khát vọng muốn đến âu yếm,đối xuân dược mạnh sức chống cự càng là yếu hơn.

Nhận thấy thời cơ đã điểm,ngay tại lúc Diệp Băng hoảng loạn vạn phần thời lúc,chỉ nghe thấy một bên truyền đến quát to một tiếng.

“Các người,các người đang làm cái gì”.

Diệp Băng chấn động,quay đầu nhìn lại,đã thấy Hải Hoàng tiến vào trong phòng,chính trực lớn tiếng quát hỏi.

Không xong,nếu để cho Hải Hoàng hắn hiểu lầm,đây chính là có vạn lời cũng không biện minh nổi hôm đó Hải Hoàng dùng xuân dược,Diệp Băng lúc này không hiểu lấy đâu ra sức lực,lấy chân đạp mạnh vào Chí Bình hạ thể,sau đó thấy hắn cong người nàng liền hai tay dùng sức đẩy tiếp,đem Chí Bình cả người từ trên gường ngã xuống mặt đất,đầu đập mạnh xuống sàn,tiếp tục lăn một chút,lắn đến Hải Hoàng bên chân.

Hải Hoàng giả bộ tức giận nói.

“Tiện nhân,cô giám cho tôi đội nón xanh,mà lại còn giám tằng tịu với em chồng mình”.

Diệp Băng khó chịu thầm nghĩ “anh là cái gì của tôi mà nói như thế,anh quản được tôi à”.Nhưng là Diệp Băng nàng đang trong hoàn cảnh dễ gây hiểu lầm,cũng không tiện nói nhiều.

Nàng vội vàng kéo quần áo che bộ ngực sữa,bán chống đỡ đứng dậy vội la lên.

“Hắn,hắn nghĩ muốn xâm phạm tôi”.

Dứt lời,cúi đầu vừa thấy,chỉ thấy Chí Bình ánh mắt nhắm chặt,giống như có lẽ đã ngất đi.

Hải Hoàng lập tức cúi người xuống giả vờ dò xét hơi thở của Chí Bình nhưng thật ra là âm thầm vận chuyển vô danh công pháp giết chết hắn.

Chỉ thấy Chí Bình đột nhiên xuất khiếu,Hải Hoàng cũng theo đó mà lập tức biến sắc,vội la lên.

“Câm mồm,Chí Bình,hắn,hắn đã chết”.

Diệp Băng vừa rồi còn đang thầm than : “Chí Bình,chị tuy rằng biết em một lòng tình yêu cay đắng,nhưng em lại giám làm ra chuyện như vậy,chị cũng không phải là không tha cho em,lần này thật sự quá đáng”.

Mà Diệp Băng vừa nghe đến Hải Hoàng nói nhất thời chấn động,vội vàng bước lên hai bước,sợ sệt tìm tòi Chí Bình hơi thở,đúng là đã không có hô hấp,thật đã chết.

Nàng chỉ cảm thấy một trận thiên toàn địa chuyển,chính mình,chính mình vừa rồi chỉ cố hết sức mà đẩy hắn ra,nhiều nhất là liền bị thương,không có khả năng Chí Bình có thể chết được.

Nàng tự nhiên không thấy được Hải Hoàng bất động mà âm thầm thi triển vô danh công pháp,vô thanh vô tức xoắn nát nội thể của Chí Bình,mạnh mẽ lực đẩy lập tức liền đem tâm mạch cùng lục phủ ngũ tạng đánh nát,đương nhiên bị chết đến không thể chết lại.

Đúng lúc này,Hải Hoàng đột nhiên đóng lại cửa phòng,không để ý Diệp Băng phản ứng,một phen đem nàng ôm lấy,ném lên giường.

Đang có 1 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.

nguyenhanhatduy51@gmail.com
  

👍👍👍