Chương 62 : Lên đảo(2)
Đêm tối,Hải Hoàng lại tiến đến bên trong phòng của Tống Dục Hân.
Hắn mở cửa,trực tiếp đi vào trong.Tống Dục Hân vẫn là ngồi ở trên ghế sa lông,lẳng lặng nhìn sách.
“Tôi lại mang cho cô chút đường miếng tổ yến,cùng một số loại đồ vật bổ khác”.
“Đồ ăn Siyoung các nàng làm không tệ chứ,mỹ phẩm cô dùng hết rồi phải không”.
Hải Hoàng lầm bầm,lầu bầu sau đó lại lấy thêm một ít đồ vật tẩm bổ khác đặt đến trên bàn,cùng mỹ phẩm cao cấp các loại thêm một tầng.
Thực phẩm,nước ngọt cùng các loại đồ ngọt mỗi thứ cũng thêm một ít,nàng ăn hay không hắn không biết,nhưng vẫn cứ là đặt một đống ở đây tùy ý nàng.
Làm xong tất cả những thứ này về sau.Hải Hoàng lại đi đem Tống Dục Hân ôm lấy,đi đến trên giường.
Mà nàng đem sách đặt đến trên bàn lúc,Hải Hoàng mới thấy rõ loại sách gì.
Đều là nhân gian quy cách cùng đạo lý,triết lý một loại.
Hải Hoàng cũng hiểu,cũng nghe về mấy loại sách đó,đương nhiên hắn cũng không quá để ý,bắt đầu lột quần áo nàng ra,đè nàng xuống mà thao.
Lần này,vẫn cứ như vậy.Làm đến năm lần.Sau đó Hải Hoàng cười nhạt nhìn xem Tống Dục Hân,rời khỏi phòng.
Từ đầu đến cuối Tống Dục Hân vẫn không nói với hắn một câu.
Mà vừa rồi trong lúc hai người ân ái,Tống Dục Hân đã tìm thấy sơ hở cùng thời cơ để ra tay,nhưng lúc nàng chuẩn bị một kích định đoạt thì lại có một sức ép vô hình nào đó chèn ép thân thể nàng,khiến nàng không thể động đậy.Tống Dục Hân trong đầu bây giờ khá hỗn loạn,thầm nghĩ rằng.
Lẽ nào Hải Hoàng hắn đã phát hiện ra,nhưng căn bản điều đó là không thể,nàng đâu có để lộ ra điều gì bất thường,hơn nữa nếu có lộ tẩy thì sao hắn không giết nàng.Là đang cười nhạo nàng sao.
Mặc cho những suy nghĩ đang loạn lên trong đầu Tống Dục Hân,Hải Hoàng vừa rồi chỉ là theo thói quen vận chuyển vô danh công pháp mà thôi,theo thời gian năng lượng áp xúc trong cơ thể hắn ngày càng lớn do tu luyện công pháp.Hắn cảm giác mình chẳng bao lâu nữa có thể phá vỡ quy tắc mà ngự không.Chính vì tốc độ tu luyện quá nhanh mà không tiêu hóa kịp như vậy,Hải Hoàng thỉnh thoảng lại phải phát tiết nguồn năng lượng đó ra ngoài.Không ngờ sự tình trùng hợp như vậy,lại khiến hắn tránh được một kiếp mà hắn không hề hay biết.
Hôm sau,bốn phía đều là hoang dã lùm cây,cỏ dại rậm rạp,Hải Hoàng nhàn nhã đi bộ phút chốc cuối cùng tìm được khóc thầm Nancy.
Nancy thế nhưng là bị sợ choáng váng,nguyên bản nàng còn đang ngủ trưa,nhưng lại không biết vì cái gì bỗng nhiên liền xuất hiện đến nơi này không giải thích được trên hoang đảo,mà những tin tức truyền vào trong đầu càng là làm nàng vô vọng,liền cơ hội cầu cứu đều không.
Giờ phút này nàng quần áo lam lũ,nguyên bản xinh đẹp váy bởi vì cỏ dại cùng cành cây phá vỡ dẫn tới lỗ hổng,lộ ra trắng nõn như ngọc da thịt,gương mặt lại tràn đầy dơ bẩn,toàn thân bẩn thỉu.
Nancy nhìn thấy có người phía trước,lập tức giống như bắt được cây cỏ cứu mạng,vô cùng ngạc nhiên cùng phấn khích nói.
“Anh là ai?Có thể giúp tôi được hay không?.”
Hải Hoàng khẽ cười nói.
“Tôi là một người đặc biệt,tất nhiên là có thể giúp cô”.
Nancy nghi ngờ nói.
“Đặc biệt?,anh ở trên đảo này bao lâu rồi,có thể giải đáp cho tôi một số chuyện chứ,thật là không thể trở về sao”.
Hải Hoàng nói.
“Từ từ đi rồi nói,về việc trở về đương nhiên là điều không thể,mà cô bây giờ cần suy tính sự tình là làm thế nào có thể sinh tồn,sau đó mới nghĩ đến chuyện khác”.
Nancy trịnh trọng gật đầu,bất luận như thế nào,bây giờ cần giải quyết là sinh tồn vấn đề.
Sau đó mới có thể nghĩ đến chuyện khác.
Mà lúc này Hải Hoàng bỗng nhiên một tay lấy roi da từ bên hông rút ra,liền đối với Nancy quất xuống.
Mẹ nó!
Hải Hoàng tên này quả nhiên là súc sinh,phía trước nữ minh tinh cùng nữ nhân xinh đẹp đi tới trên hoang đảo,hắn cũng sẽ dùng hoang ngôn lừa gạt,muốn đùa nghịch các nàng,kết quả bây giờ Nancy bị hắn cưỡng ép lên đảo thời điểm,lại trực tiếp bị hắn lấy ra roi tới quất,đây cũng không phải súc sinh,liền so với cặn bã cũng không bằng,Nancy xinh đẹp như vậy nữ nhân,yểu điệu như vậy thân hình,mềm mại trắng nõn như vậy da thịt,hắn thế mà tàn nhẫn quyết tâm quất nàng.
Ba!
Rốt cục vẫn là rơi vào Nancy trên thân,Nancy khuôn mặt mộng bức,ánh mắt bên trong tràn đầy phẫn nộ,nàng toàn thân run rẩy nói.
“Anh…Anh bị điên rồi,vì cái gì đánh tôi”.
Hải Hoàng haha cười nói.
“Tôi đánh cô,bởi vì cô là nữ nô của tôi”
Nữ nô?.
Tên điên này có phải hay không ảo tưởng,anh là cái thá gì chứ,đơn giản khinh người quá đáng,coi như anh da mặt dầy cũng không thể ăn nói linh tinh,tôi đường đường một cái nữ thần minh tinh vừa tới trên đảo hoang,chẳng lẽ trên đây không có gì ép buộc anh nên anh nghĩ rằng nữ nhân ở đây nhất định là anh nữ nô?.
Mũ chụp cũng quá lớn.
Còn cầm roi quất tôi,anh bị thần kinh à.
Nancy càng nghĩ càng nổi giận.
“Tôi lúc nào thành nữ nô của anh,anh đừng có ngậm máu phun người”.
Hải Hoàng bây giờ không hứng thú đùa nghịch hoa chiêu,trực tiếp ép nàng là được,khiến nàng căm hận,khinh miệt,ghét bỏ hắn,đến cả mức sống chết quan hệ.Nàng là căm hận hắn,rồi bị hắn thao,dậy dỗ càng là khiến cho Hải Hoàng thỏa mãn,kích thích tột độ.Cảm giác nhìn thấy nữ nhân hận mình,ghét mình bị mình đ-t đến chết đi sống lại mang đến cho Hải Hoàng một sự phấn khích,hưng phấn mà hiện tại không thứ gì có thể so sánh được.
Mặc cho Nancy hoảng sợ cùng dẫy dụa kịch liệt,Hải Hoàng đã tiến tới giữ chặt tay chân mà trói nàng lại.
Tiếp đó hắn xách nàng lên vai rồi lui về nhà gỗ.Sau đó để tự nàng cùng chúng nữ nói chuyện với nhau.