Chương 52 : Nhiều chuyện
Nửa tháng thời gian bên trong Hải Hoàng cùng chúng nữ thời gian đều là bận rộn,mặc dù thức ăn và nước uống các loại đồ dùng hàng ngày sẽ không thiếu hụt,nhưng chỗ ở hiện tại có chút thô sơ,nhỏ bé,cho nên Hải Hoàng vẫn luôn dần khuếch trương nhà gỗ diện tích,đến bây giờ đã xuất hiện sáu đạo căn phòng riêng biệt,hơn nữa phòng ở bình thường thể tích cũng rất lớn,theo lý thuyết ba người ngủ chung một căn phòng cũng không có bất luận cái gì chen chúc.Mà Hải Hoàng trong thời gian này còn thường xuyên cùng Siyoung các nàng làm một chút các loại động tác độ khó cực cao,coi như giờ có bốn người ngủ chung cũng không sao cả.
Dương Mịch bây giờ cảm thấy chính mình như đang nằm mộng cảm giác vậy,một tuần lễ về trước nàng chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày chính mình như vậy nằm ở nam nhân trong ngực,nhất là còn nằm ở loại nam nhân không ra gì trong ngực.Nhưng đây lại chính là sự thật,liền chính nàng đều không chắc chắn tới tư tưởng của mình biến hóa,lại bị Hải Hoàng hoàn mỹ chưởng khống.
Từ đối với thức ăn khao khát đến cam tâm tình nguyện quỳ rạp xuống trước mặt Hải Hoàng,từ bên trong đối với hoang đảo tiếp nhận lại đến với tương lai từ bỏ,nàng từ từ quen dần Hải Hoàng mạnh mẽ và trấn định,nàng từng nghĩ tới muốn giết Hải Hoàng,nhưng nàng lại không có làm như vậy.Khi nàng biết chính mình đã sa đọa vào Hải Hoàng trong tay thời điểm,lòng của nàng là đau.
Nữ nhân lúc nào cũng khát vọng đụng tới nam nhân cường đại bảo hộ,càng là kiên cường nữ thần càng là như vậy,nàng cuối cùng chấp nhận đối với Hải Hoàng ban cho mình số mệnh.
Bởi vì….
Trong lòng nàng,Hải Hoàng chính là hoang đảo chủ nhân.Hắn nắm giữ tất cả mọi thứ,hắn có thể tùy ý đùa bỡn mình trong lòng bàn tay,quyết định không phải là do Dương Mịch quyết định,mà là do Hải Hoàng.
Hiểu được điều này Dương Mịch từ bỏ chống lại với Hải Hoàng,buông ra chính mình thân thể cùng nội tâm,tùy ý để hắn chơi đùa,huống chí Dương Mịch cũng không thể không thừa nhận chỗ tốt trên hoang đảo mà Hải Hoàng đem lại,lại nói làm nữ nô cho hắn cũng thật “không tệ”….
Nhưng đối với sở thích biến thái của Hải Hoàng,Dương Mịch cũng sợ hãi không thôi,hắn chính là muốn đem cao cao tại thượng nữ nhân hoặc nữ minh tinh đùa bỡn,sau đó dậy dỗ thành nữ nô,nói như vậy không biết còn bao nhiêu người nữa muốn bị Hải Hoàng tai họa.
Vài ngày sau Hải Hoàng lại dựa theo vị trí có được trong đầu mà di chuyển đến nơi có vali đen tiếp tế.
Khoảng 6h tối hắn có mặt tại một khu vực nằm giữa ở trung tâm của hòn đảo,chiếc vali đen lần này vẫn vậy,nó không có sự hiện hữu của hai bình chất lỏng màu tím và xanh.
Mà Hải Hoàng hiện tại đã không cần thiết lắm với đám đồ trong vali đen rồi,thứ hắn cần duy nhất là hai bình chất lỏng trong đó và muốn ngăn đám người trên đảo có khả năng có được súng.
Vất cái vali đi thì tiếc mà lấy về thì cũng chả có tác dụng gì cả.Hải Hoàng đang có ý định bỏ đi mặc kệ cái vali,muốn cho đám người trên đảo có chút hi vọng thì hắn nghe thấy một giọng nữ đâu đó xung quanh vang lên.
“Đứng lại”.
Ngay sau lời nói đó là một mũi tên xuyên qua sát mặt hắn rồi ghim thẳng lên một thân cây.
Hải Hoàng không phải là không phản ứng kịp được với mũi tên đó mà là hắn không muốn phản ứng.Hắn nhìn rõ được quỹ tích của mũi tên đó chắc chắn là trượt nên chỉ đứng yên bất động chờ đợi.
Dựa vào thị lực và thính lực của Hải Hoàng hiện tại mà không thể phát hiện ra được đối phương đang ở đâu,người này quả thật có chút bản lĩnh.Nhưng cũng không đợi Hải Hoàng phải chờ lâu,bên kia trên cây liền có tiếng động.
Một cô gái lưng đeo cung tên ánh mắt cẩn thận đánh giá Hải Hoàng nhảy xuống,lúc nhảy xuống vẫn không hết đối với Hải Hoàng cảnh giác,trên tay vẫn cầm chắc con dao chĩa về phía hắn.
Hải Hoàng không một lời nói,bất động thần sắc,chắp hai sau lưng đánh giá nữ nhân này kĩ càng.
Luận về dung mạo,nữ nhân này rất đẹp,tuyệt đối có tư cách trở thành nữ nô của hắn.Nhưng bộ dạng bẩn thỉu hiện tại của nàng quả thật khiến Hải Hoàng rất không vừa mắt.
Hải Hoàng biết rằng không thể so sánh chính hắn với người khác như vậy được,nhưng tính cách hắn vốn dĩ là vậy chính là ích kỉ,so đo nhưng lại không muốn người khác so đo lại với chính mình.
Trong khi Hải Hoàng đánh giá nữ nhân này,chính nàng cũng đang một lượt quan sát hắn.
Nam nhân này bộ dạng tuấn tú,sắc mặt cực kì tốt,có thần,khác xa với những người khác cô gặp trên đảo,càng không ngờ tới là nam nhân này ăn mặc cực kì gọn gàng,từ đầu tóc cho đến quần áo,từ đầu đến chân đều một dạng nhàn nhã cực kì,rốt cuộc là hắn giống nàng bị nhốt nơi hoang đảo này hay là hắn đi du lịch đây.Nữ nhân đang miêng man suy nghĩ thì Hải Hoàng lên tiếng.
“Cô muốn gì,nói đi”.
Sau một thời gian giết chóc trên đảo,số người trên đảo hiện tại đã ổn định trở lại,Hải Hoàng bây giờ không muốn giết thêm người nữa,huống chi đối phương hiện giờ cũng không có ác ý với hắn hoàn toàn chỉ là cẩn thận đề phòng một điểm mà thôi.Mà cô gái này nhìn thấy hắn đều không có biểu hiện sợ hãi,hoảng loạn hiển nhiên là lên đảo chưa được sáu tháng chưa thể biết được thân phận của hắn.Vậy nên Hải Hoàng cũng tò mò muốn biết xem nữ nhân này là muốn cái gì.
Thấy Hải Hoàng mở miệng nữ nhân nhanh chóng đáp lại.
“Anh tại sao lại không cần cái vali này,tôi không tin rằng đồ hộp và nước uống bên trong không quan trọng với những người như anh và tôi trên nơi đảo hoang này”.