*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lam Anh dùng khăn quàng quấn lấy mặt mình, chỉ lộ ra hai con mắt.
Cô nhìn Cung Ngôn Đình nói: “Ngôn Đình, để anh đợi lâu rồi3.”
“Không vội, dù sao cũng biết em chắc chắn sẽ quay lại.” Cung Ngôn Đình cười hỏi: “Găng tay của em đâu? Vứt ở khách sạn r2ồi à?” Lam Anh vô tội nhìn anh, “Em xin lỗi.” Cung Ngôn Đình cười, “Xin lỗi cái gì, em xin lỗi chính em ấy
Không lạnh à?”<5br>
Anh cởi găng tay của mình ra, đeo vào hai tay cô, găng tay được anh đeo rồi cực kỳ ấm áp, cô nói: “Găng tay của anh thật ấm.4”
Cung Ngôn Đình: “.” Cung Cửu Dương vắt tréo hai chân trên bàn: “Ba cháu có tìm cháu không?”
Cung Ngôn Đình gật đầu: “Có gọi điện thoại cho cháu, mắng cháu một trận, bảo cháu về, nhưng cháu mặc kệ.” “Ông ấy tìm chú
Ông ấy nhờ chú giúp, năm nay nhất định phải khiến cháu kết hôn sinh con.” Cung Ngôn Đình cụp mắt, “Cháu có sẵn đối tượng rồi, nào còn cần chủ tịch giúp đỡ?”
Cung Cửu Dương thật sự phục anh luôn, ghét bỏ: “Ở đây không có ai, gọi chủ tịch cái gì?” “Đây là quy củ, không thể không có lớn không có nhỏ, trong công ty nên gọi là chủ tịch.” Cung Ngôn Đình nói như lẽ đương nhiên
Cung Cửu Dương giơ tay day thái dương: “Không nỡ chia tay à?”
Ngày đầu tiên Cung Ngôn Đình đi làm đã bị Cung Cửu Dương gọi tới phòng làm việc
“Chủ tịch, năm mới vui vẻ.”
Từ lúc anh biết quan hệ anh em của Lam Anh và Cung Cửu Dương, anh kiên quyết không gọi “chú Út” nữa
Ban đầu Cung Cửu Dương không phát hiện, cảm thấy là tránh hiềm nghi trước mặt nhân viên, sau đó chỉ có hai người anh vẫn gọi như vậy, Cung Cửu Dương mới biết, hóa ra tên nhóc này căn bản chính là không muốn gọi hắn là chú Út nữa.
Cung Cửu Dương: “Chú không vui.”
Cung Ngôn Đình: “Em trời sinh thể chất lạnh, cho nên không dễ ủ ấm được
Sau này anh biết đeo găng tay cho em thế 0nào rồi, anh đeo xong rồi cho em đeo.”
Lam Anh cười, gật đầu tán thành: “Vâng
Như vậy cũng được.” Cung Ngôn Đình một tay cầm máy ảnh, một tay ôm vai cô chậm rãi đi về phía trước, vừa đi vừa nói: “Về chúng ta chọn mấy bức ảnh đẹp lần này rửa ra…” “Chúng ta mặc nhiều như vậy, hình như đều không lộ mặt, rửa ra cũng không nhìn rõ..” Hai người ở bên ngoài chơi bốn ngày, ngày thứ năm, Cung Ngôn Đình đưa Lam Anh trở về Thanh Thành
Mùng bày tết, phần lớn các công ty đều đã đi làm lại
Cung Ngôn Đình gật đầu: “Có gọi điện thoại cho cháu, mắng cháu một trận, bảo cháu về, nhưng cháu mặc kệ.” “Ông ấy tìm chú
Ông ấy nhờ chú giúp, năm nay nhất định phải khiến cháu kết hôn sinh con.” Cung Ngôn Đình cụp mắt, “Cháu có sẵn đối tượng rồi, nào còn cần chủ tịch giúp đỡ?”
Cung Cửu Dương thật sự phục anh luôn, ghét bỏ: “Ở đây không có ai, gọi chủ tịch cái gì?” “Đây là quy củ, không thể không có lớn không có nhỏ, trong công ty nên gọi là chủ tịch.” Cung Ngôn Đình nói như lẽ đương nhiên
Cung Cửu Dương giơ tay day thái dương: “Không nỡ chia tay à?”
Cung Ngôn Đình không ngẩng đầu lên nói: “Sẽ không chia tay
Chúng cháu yêu nhau, tại sao phải chia tay?”
Cung Cửu Dương gật đầu: “Được, nhìn cái dáng vẻ điếc không sợ súng của cháu đi, có lẽ chú không khuyên được cháu
Thể này đi, chỉ cần cháu có thể thuyết phục ba cháu và mấy lão già ở nhà, chuyện này coi như xong
Nói thế nào nhỉ, Lam Anh dù sao cũng là cô em gái duy nhất Dương Chiếu để lại cho chú, dùng lương tâm mà nói, chú chỉ mong nó có thể tìm một người có thể tin tưởng để lấy
Dù sao nó cũng đã sống mười mấy năm người không ra người quỷ không ra quỷ, ở cái nơi như thể có thể sống thành cái gì? Nếu như cháu đã kiên trì như vậy thì chú sẽ gật đầu, nhưng nếu như cháu không kiên trì, không qua nổi miệng lưỡi ở nhà thì nhân lúc còn sớm cháu buông tay đi, sau này chủ cũng sẽ tìm một người đáng tin cho nó làm quen
Chú nói thế thôi, có thể hay không chủ yếu xem bản lĩnh của cháu, cháu hiểu rồi chứ?”
Cung Ngôn Đình kinh ngạc nhìn hắn: “Chú nói thật à?”
Cung Cửu Dương nhún vai: “Nếu không thì thế nào? Cháu không phải là con trai chú, chú là bề trên, những gì nên nói cũng nói rồi, nên nhắc nhở cũng nhắc nhở rồi, cháu không nghe chú lại không thể đánh vào mông cháu đúng không? Và lại có thể nào Lam Anh cũng là em gái chú, chú không làm tròn trách nhiệm của một người anh với nó thì cũng không thể yêu cầu nó quá mức được đúng không?”
Cung Ngôn Đình nhìn hắn giống như nhìn kẻ thần kinh, “Chủ tịch nói thật lòng đấy à?” Cung Cửu Dương: “Giả đó, chẳng qua là vì thể hiện sự anh minh sáng suốt, thấu tình đạt lý của chú, chú chỉ có thể nói như vậy thôi
Huống hồ, chủ nói chứ không đồng ý, cháu sẽ nghe chú à?” “Không.” “Vậy không phải đúng rồi sao?” Cung Cửu Dương có chân lại, kéo ngăn kéo lấy một túi đồ ăn vặt ra, bắt đầu ăn
Cung Ngôn Đình không muốn nhìn, một túi sợi cay bằng bàn tay còn ăn từng cọng một
Về anh sẽ mua một thùng cho Lam Anh muốn ăn thế nào thì ăn.
“Chủ tịch không còn chuyện gì nữa thì cháu ra ngoài đây.” Cung Ngôn Đình định đi.
“Khoan đã.” Cung Cửu Dương nói: “Hai chúng ta bàn chủ đề rất nghiêm túc đi, cháu nói sau này con trai cháu gọi chú là ông hay là bác?” “Miễn bàn!” Cung Ngôn Đình đứng lên đi thẳng
Cung Cửu Dương bĩu môi: “Đây là chủ đề nghiêm túc…”
Cung Ngôn Đình đá văng cửa phòng làm việc của chủ tịch ra, “Đồ thần kinh!” Có điều, Cung Cửu Dương nói như vậy, Cung Ngôn Đình lại bớt đi một mỗi lo
Nếu như Cung Cửu Dương phản đối, hắn sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến kết quả cuối cùng
Đối với Cung Ngôn Đình mà nói, rời khỏi nhà họ Cung là hạ sách, không phải bất đắc dĩ đương nhiên anh sẽ không rời đi
Nếu Cung Cửu Dương cứ nhất quyết phản đối, anh đã chuẩn bị xong tâm lý rời đi rồi, cùng lắm thì lại ôm đùi Bộ Sinh.
Cung Truyền Thể tĩnh dưỡng mấy năm, có tinh thần nên cũng quán nhiều việc hơn
Sau khi Cung Ngôn Thanh về nước liền bị ông ta giày vò đến nhức đầu
Hôm nay xem mặt người này, ngày mai xem mặt người kia, khó khăn lắm gần đây Cung Ngôn Thanh mới ứng được một người, Cung Truyền Thể lại chuyển tầm nhìn sang Cung Ngôn Đình
Vì hôn sự của Cung Ngôn Đình, ông ta còn gọi điện thoại cho Nhạc Mỹ Giảo làm Bộ Sinh tức muốn chết
Nhạc Mỹ
Giảo thì vẫn bình thường, chẳng quan tâm chuyện gì hết, lúc nói chuyện điện thoại với Cung Truyền Thể, bà nói: “Nó gặp ai nó thích thì kết hôn, không gặp được thì thôi
Ông đừng hy vọng tôi giới thiệu cho nó, tôi sợ đẳng cấp của tôi không đủ, giới thiệu rồi nhà họ Cung các người coi thường.”
Cung Truyền Thể giải quyết được Cung Ngôn Thanh, bây giờ nhìn chằm chằm Cung Ngôn Đình, suốt ngày gọi điện thoại
Cung Ngôn Đình càng không nghe, ông ta lại càng muốn gọi
Cuối cùng không còn cách nào khác, Cung Ngôn Đình chỉ có thể nghe, “A lô? Ba
Con đang bận, có chuyện gì ba nói đi.” “Hôm nay tan làm con về một chuyến cho ba, nếu con không về, ba sẽ đi tìm con
Con đừng tưởng là ba không tìm được con.” Cung Truyền Thể hung dữ nói
Cung Ngôn Đình thở dài: “Có chuyện gì ba nói qua điện thoại là được rồi, con nghe đây.” “Nghe cái gì mà nghe? Con tưởng ba không biết à, con luôn lừa ba, ba cho con một tối hậu thư, nhất định phải về, tối hôm nay luôn, nếu con dám không về, tối hôm nay ba sẽ đi tìm con!”
Cung Ngôn Đình: “Được, tối con về là được chứ gì?” Anh sợ ông ta tìm qua đây thật
Sức khỏe ông ta không tốt, bây giờ phải ngồi xe lăn, không thể đi qua đi lại được, anh đồng ý ngay.