Công Tử Điên Khùng – Chương 530: Kim Bối Lục Long – Botruyen

Công Tử Điên Khùng - Chương 530: Kim Bối Lục Long

Chến Tường không nói, Lâm Vân cũng biết đã tới Tiếu Nguyệt Cốc. Ở phía trước
đã có ít nhất mấy nghìn tu sĩ. Tuy nhiên xung quanh cốc bị che khuất bởi sương
mù, xem ra Tiếu Nguyệt Cốc còn chưa được mở hoàn toàn.

– Ầm ầm…

Sau vài tiếng vang cực lớn, cửa cốc liền được mở rộng. Sương mù lúc này thoáng
cái đã biến mất không thấy đâu nữa.

Dù người khác không nhìn thấy, nhưng Lâm Vân lại thấy rõ ràng. Ở trước cửa cốc
có bố trí một trận pháp. Mà hiện tại chính là lúc trận pháp này được mở ra.
Người bố trí được trận pháp như vậy, nhất định là một chuyên gia.

Cửa vừa mở, lập tức có vô số tu sĩ tuôn vào. Đồng thời là những tiếng than sợ
hãi khi gặp được linh thảo thượng đẳng.

Chiến Tường và các tu sĩ khác cũng như vậy, chỉ chào từ biệt Lâm Vân một
tiếng, liền chạy vào theo. Lâm Vân phóng thần thức kiểm tra, Tiếu Nguyệt Cốc
rõ ràng chưa mở hết, chỉ hạn chế trong phạm vi một trăm km. Hắn đoán chừng các
tu sĩ ở đây còn chưa biết.

Thấy mọi người tranh nhau chạy vào, Vũ Đình cũng sốt ruột nói:

– Anh rể, chúng ta cũng vào chứ. Bằng không thứ tốt lại bị bọn họ lấy hết.

Lâm Vân gật đầu, thu phi thuyền lại, rồi dẫn theo mọi người đi vào. Nhưng lần
này hắn không thu Tiểu Tinh lại, bởi vì hắn thấy Tiểu Tinh có vẻ có hứng thú
với Tiếu Nguyệt Cốc.

Linh khí trong Tiếu Nguyệt Cốc quả thực rất nồng hậu. Linh thảo thì khắp nơi
đều có. Những tu sĩ có tu vị không cao lắm, thì chỉ tìm kiếm linh thảo ở gần
cửa cốc, chứ không dám đi sâu hơn.

Nhưng cho dù là ở gần cửa cốc, ngẫu nhiên vẫn xuất hiện yêu thú cấp sáu. Trong
khoảng thời gian ngắn, rất nhiều tu sĩ bị yêu thú giết chết. Cho dù như vậy,
cũng không thể ngăn cản sự cuồng nhiệt của các tu sĩ.

Lâm Vân có nhiều tài sản như vậy, cũng sinh ra hứng thú với thiên tài địabảo
trong Tiếu Nguyệt Cốc. Hắn vốn định dẫn mọi người vào đây xem phong cảnh mà
thôi, nhưng ở bên trong rõ ràng có nhiều thứ ngay cả hắn cũng không có. Hắn
quyết định đi vào sâu hơn tìm kiếm. Tài nguyên ở nơi này không hề thua kém
Nguyệt Tinh.

Nguyệt Tinh có rất nhiều linh thảo, nhưng có ai chê thứ này nhiều hơn đâu.
Càng nhiều càng tốt.

Mấy người Tĩnh Như và Nhược Sương thì càng hưng phấn, không ngừng thu thập
linh thảo. Thậm chí một số yêu thú, Lâm Vân không cần động thủ, mấy nàng cùng
với Tiểu Tinh cũng có thể tiêu diệt được. Với thần thức cường hãn của Lâm Vân,
hắn luôn dẫn mọi người tới nơi có linh khí nồng hậu nhất. Chỉ những nơi đó mới
có thứ tốt.

Chỉ hai canh giờ ngắn ngủi, mọi người đã vượt qua phạm vi một trăm km. Linh
thảo kiếm được thì càng nhiều vô số kể. Hơn nữa càng đi vào sâu, linh thảo
càng cao cấp. Tuy nhiên yêu thú cũng ngày càng cường hãn. Nhiều khi có cả yêu
thú cấp bảy đi ra. Với thực lực của yêu thú cấp bảy, mấy người Vũ Tích không
thể ngăn cản được. Cho nên nếu xuất hiện yêu thú cao cấp, thì do Lâm Vân đích
thân ra tay.

Thầy mấy nàng có vẻ hào hứng, Lâm Vân âm thầm buồn cười. Nếu đưa bọn họ tới
Nguyệt Tinh, nhìn thấy linh thảo mọc đầy đất, không biết biểu lộ của bọn họ sẽ
như thế nào.

Bỗng nhiên, từ phía xa xa truyền tới một tiếng yêu thú thét gào, vang tới tận
trời. Khoảng cách chừng vài trăm km, là nơi mà thần thức của Lâm Vân không thể
phóng tới được.

Nhưng qua tiếng kêu của nó, có thể thấy đó là một con yêu thú đỉnh cấp.

Lâm Vân khẽ chau mày. Hắn cảm thấy đó là yêu thú cấp chín, còn có hai con.

Phải biết rằng, yêu thú đã tới cấp chín mạnh ngang bằng với tu sĩ Luyện Hư. Mà
qua khí tức của hai con yêu thú đó, khẳng định bọn chúng đã tới cấp chín điện
phong. Thậm chí là tương đương với tu sĩ Hợp Thể. Hơn nữa, sức chiến đầu của
yêu thú rất kinh khủng. Cho dù là một tu sĩ Hợp Thể cũng chưa chắc là đối thủ
của nó.

Không ngờ ở một nơi như Khôn Truân Giới, cũng có yêu thúc cấp chín. Nếu con
yêu thú này đi ra, nó có thể tiêu diệt toàn bộ những người nhập cốc.

– Đi qua xem.

Lâm Vân nói xong, liền đi về hướng con yêu thú kêu gào. Trên đường không ngừng
có tu sĩ chạy trốn. Xem ra, không ít người biết đó là yêu thú cấp chín.

Thấy Lâm Vân muốn đi xem yêu thú cấp cao kia, người cao hứng nhất vẫn là Vũ
Đình, nàng liền đi về phía trước.

Lâm Vân lại kéo nàng lại đằng sau. Dù sao yêu thú cấp chín đều có kỹ năng đặc
biệt của nó. Còn chưa biết đó là kỹ năng gì, thì vẫn không nên mạo hiểm.

Vũ Đình cũng biết mình làm vậy là liều lĩnh, vội vàng lè lưỡi, quay về bên
cạnh Thanh Thanh.

– Ồ ồ ồ…

Lại là một tiếng gầm rú, vô số tu sĩ như ong vỡ tổ chạy ra ngoài. Có tu sĩ
không biết Lâm Vân, nhìn thấy hắn không biết sống chết đi về phía trước, liền
nhắc nhở:

– Chạy mau.

Tuy nhiên những người này rõ ràng không phải là đối thủ của yêu thú. Trong
nháy mắt một con yêu thú chín cấp cực lớn đã chạy tới phía sau đám tu sĩ. Nó
chỉ há miệng một cái, hơn mười tu sĩ liền bị nó xơi tái.

Nhưng cũng có tu sĩ nhận ra Lâm Vân. Bọn họ thở phào nhẹ nhõm rồi dừng lại.
Tuy nhiên không phải ai cũng thế, phần lớn đều không chút do dự bỏ chạy.

– Ồ ồ ồ..

Tiếng kêu kỳ quái lại vang lên bên tai mọi người. Con yêu thú phía sau còn
chưa chạy tới, thì con yêu thú chạy tới trước lại há miệng nuốt thêm hơn mười
tu sĩ vào bụng.

Trong đó có ba tu sĩ chạy thoát khỏi cái miệng khổng lồ của yêu thú. Nhưng nếu
không có biện pháp nào, thì một lát nữa thôi, ba người cũng không tránh khỏi
số chết. Lâm Vân nhận ra một người trong đó, chính là Niệm Tiêu của phái Côn
Luân.

Đã là người quen, thì hắn không thể dửng dưng nhìn yêu thú ăn thịt trước mặt
mình được. Lâm Vân vung tay lên, một bàn tay tạo từ chân nguyên lao tới rồi
tóm lấy ba tu sĩ sắp bị yêu thú nuốt, kéo ra ngoài.

Ba tu sĩ này đều có tu vị Nguyên Anh. Bọn họ vốn tưởng rằng mình sắp phải chết
rồi. Không ngờ lại được người khác cứu ra. Lâm Vân kéo ba người tới trước mặt,
vẻ mặt của ba người vẫn còn tràn ngập sự kinh hãi.

Nhưng bọn họ rất nhanh biết người cứu mình là Lâm Vân, liền đi lên phía trước
cảm tạ. Niệm Tiêu cũng không ngờ người cứu cô ta lại là Lâm Vân, người thiếu
chút nữa làm chồng của mình. Lúc ấy cô ta còn khinh bỉ Lâm Vân là một tên sắc
lang. Nhưng cô ta đâu biết rằng, lúc đó Lâm Vân mê đắm nhìn cô ta, đó là nghĩ
về người khác.

Về sau không nghĩ tới hắn rõ ràng cự tuyệt cô ta làm tiểu thiếp. Dù cô ta vạn
lần cũng không muốn vậy, nhưng Lâm Vân cự tuyệt lại khiến cô ta không có mặt
mũi. Tuy nhiên, hôm nay nhìn thấy mấy cô gái phía sau hắn đều là mỹ nhân tuyệt
sắc. Trong lòng cô ta có chút minh bạch. Chỉ là không ngờ hắn lại cứu mình.

Tuy nhiên, hai tu sĩ Nguyên Anh đã đi lên bái tạ rồi, Niệm Tiêu cũng đành phải
bái tạ theo.

Lâm Vân khoát tay, còn chưa lên tiếng, thì một thanh âm vang lên.

– Lâm tiền bối, ngài cũng ở đây à?

Thẩm Uyển tóc tai bù xù kéo theo Tần Nhan chạy tới. Đằng sau hai người là hai
con yêu thú cấp bảy.

Tần Nhan thì càng thê thảm, quần áo bị nghiền nát không chịu nổi, cả người đều
là máu. Trong mắt cô ta cũng lộ ra vẻ sợ hãi. Từ bé đến giờ, cô ta chưa từng
gặp qua những chuyện như vậy.

Phỏng chừng nếu không có Thẩm Uyển chiếu cố, thì cô ta đã sớm mất mạng rồi.
Khi nhìn thấy Lâm Vân, ánh mắt của Tần Nhan mới lộ ra một tia ấm áp, sự khủng
hoảng trong lòng chậm rãi giảm bớt.

Tuy nhiên, không có ai cười nhạo cô ta. Mọi người đều khẩn trương nhìn con yêu
thú cấp chín và hai con yêu thú Phong Lang cấp bảy đuổi tới.

Lâm Vân nhìn Thẩm Uyển và Tần Nhan, gật đầu nói:

– Đứng ở phía sau tôi, Tần Nhan, cô mặc tạm bộ áo này vây.

Lúc Lâm Vân cứu thoát ba người, con yêu thú cấp chín không vội tấn công. Theo
trực giác của nó, Lâm Vân là một kẻ thù nguy hiểm.

Hai con Phong Lang cũng dừng lại, tự động kẹp lấy đuôi chạy tới đằng sau con
yêu thú cấp chín. Xem ra yêu thú cũng biết sợ hãi kẻ mạnh.

Lâm Vân nhìn chằm chằm vào con yêu thú cấp chín. Nói thật, đây là lần đầu tiên
hắn nhìn thấy một con yêu thú khổng lồ như vậy. Tuy nhiên, hắn đã nhận ra con
yêu thú này là con gì, đó là con Kim Bối Lục Long. (Rồng đất có bộ lưng màu
bạc)

Dù gọi Kim Bối Lục Long là rồng, nhưng nó căn bản không thuộc Long tộc. Nó là
một loài yêu thú rất hiếm có, sức chiến đấu kinh người, da dày thịt cứng,
thích ăn thịt tu sĩ và yêu thú cao cấp. Lâm Vân cũng không ngờ có thể gặp một
con Kim Bối Lục Long ở đây. Còn không đợi Lâm Vân nói chuyện, lại một tiếng Ồ
ồ vang lên. Một con Kim Bối Lục Long đi tới rồi đứng bên cạnh con Kim Bối Lục
Long kia.

Hai con Kim Bối Lục Long cấp chín điên phong đều xuất hiện. Nhưng có vẻ như
bọn chúng cảm thấy Lâm Vân không dễ đối phó, chỉ nhìn chằm chằm vào Lâm Vân,
tạm thời không tấn công.

Hai con Kim Bối Lục Long xuất hiện, còn là cấp chín điên phong. Cho dù Khôn
Truân Giới không có tu sĩ Hợp Thể, nhưng một số tu sĩ Hóa Thần đã nhận ra đó
là yêu thú cấp chín. Trong lòng bọn họ càng thêm khiếp sợ.

Dù không hiểu vì sao hai con yêu thú đó chỉ nhìn chằm chằm vào Lâm Vân không
tấn công. Nhưng rõ ràng không có ai tin tưởng Lâm Vân chiến thắng, đều chậm
rãi lui về phía sau.

– Yêu thú cấp chín?

Một tu sĩ Hóa Thần vì quá kinh hoàng mà nói ra.

Các tu sĩ nghe thấy vậy đều hít vào một hơi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.