Công Tử Điên Khùng – Chương 471: Trong quán rượu – Botruyen

Công Tử Điên Khùng - Chương 471: Trong quán rượu

– Còn nửa năm nữa, Thiên Địa Bảng lại mở. Lần này không biết Tịch Mịch Cốc có
bao nhiêu người được nằm trong một trăm người đứng đầu.

– Vị đại ca kia, Thiên Địa Bảng là cái gì?

– Ngay cả Thiên Địa Bảng mà ngươi cũng không biết? Ngươi là người ngoài hành
tinh à?

– Xin lỗi đại ca, đây là lần đầu tiên học đồ của tôi đi ra ngoài, đã khiến
mọi người chê cười.

Một người thương nhân tuổi trung niên vừa vỗ đầu người thiếu niên, vừa cười
nói.

Người kia vung tay lên:

– Không sao, không biết thì ta nói cho mà biết. Thiên Địa Bảng chính là bảng
xếp hạng các cao thủ mỗi năm. Thiên Bảng bao gồm những cao thủ trên cấp Luyện
Hư. Địa Bảng là cao thủ phía dưới Luyện Hư. Tuy nhiên cao thủ được liệt vào
Thiên Địa Bảng phần lớn là những tu sĩ Hợp Thể hoặc là tu sĩ Hóa Thần. Kém một
cấp mà muốn lên bảng là điều bất khả thi.

Thiếu niên này muốn hỏi cái gì đó, nhưng người trung niên đã kéo y lại, còn
trừng mắt một cái.

– Nghe nói lần đi tới Úy Tinh tìm bảo vật này, cao thủ trên Thiên Địa Bảng bị
chết không ít. Xem ra Thiên Địa Bảng năm nay phải bù thêm rất nhiều.

Một tu sĩ có râu dê, vuốt vuốt mấy sợi râu, nói.

– Đúng vậy, đây chính là chuyện oanh động gần đây nhất. Tôi đang hoài nghi có
phải Úy tinh đã an bài âm mưu quỷ kế để giết hại cao thủ của Hạt Nguyên Tinh
chúng ta hay không.

Một nam tử gầy gò phụ họa.

– Hài, tin tức này có gì mà oanh động. Hai đại môn phái của sáu đại môn phái
bị diệt mới là tin tức oanh động.

Một phụ nữ trung niên nói, trên mặt bà ta có một vết đao, trông rất dữ tợn.

– Đúng vậy, lúc trước tôi còn chưa tin. Về sau bằng hữu của tôi truyền tin
cho tôi, tôi mới biết đó là sự thật. Tử Vân Điện và Hóa Linh Điện, hai môn
phái khủng bố như vậy, rõ ràng bị một người tiêu diệt. Người tu sĩ này cũng
thật quá nghịch thiên.

Tên nam tử gầy gò lại phụ họa.

– Khỉ gầy, bằng hữu của ông ở hiện trường hay sao mà nói như đinh đóng cột
vậy? Đừng khoác lác nữa.

Một người quen của y lên tiếng nói.

– Vương mặt rỗ, Tôn Cận tôi là hạng người khoác lác như vậy sao? Người đó tên
là Lâm Vân, vũ khí của hắn là một cây trường thương màu tím. Nghe nói cây
thương đó rất khủng bố. Một thương của hắn đã có thể phá vỡ đại trận hộ sơn
của Tử Vân Điện rồi. Quả nhiên là lợi hại. Nghe nói một thương của hắn đã có
thương ý trong đó. Nhưng tôi cũng không biết thương ý là cái gì.

Nam tử gầy gò thấy có người không tin y, vội vàng giải thích.

– Cái gì? Một thương phá vỡ đại trận của Tử Vân Điện? Chém gió cũng không cần
phải chém như thế chứ. Tìm khắp cả Hạt Nguyên Tinh này, phỏng chừng cũng không
tìm thấy có người làm được điều đó. Nói cứ như hắn là thần tiên vậy.

Lại có người lên tiếng phản bác.

Tôn Cận nhất thời sững sờ, y không biết phải trả lời như thế nào. Dù sao y
cũng chỉ nghe người khác nói, thật giả thì không biết.

– Y nói đúng đấy. Bởi vì lúc ấy tôi cũng ở Tử Vân Điện. Tu sĩ đó công kích cả
một ngày, nhưng không gây ảnh hưởng gì tới đại trận. Nhưng trước khi phóng một
thương cuối cùng, tu sĩ đó đã suy nghĩ một lúc lâu rồi nói với hai người đằng
sau vài câu. Sau đó là một thương phá nát đại trận hộ sơn của Tử Vân Điện.

– Một thương này của hắn đã khiến rất nhiều người ở đó ngộ ra. Dù lúc ấy tôi
ở khá xa, nhưng tôi cũng cảm nhận được sự tuyệt vọng của một thương. Lúc đó có
một tu sĩ Nguyên Anh điên phong, bị mắc kẹt ở Nguyên Anh Kỳ gần ngàn năm. Cũng
vì ngộ ra một thương, mà lập tức đột phá tới tu sĩ Hóa Thần. Việc này tôi tận
mắt nhìn thấy.

Một tu sĩ tuổi chừng năm mươi lạnh nhạt nói.

Người này phát ra khí chất của tu sĩ Kết Đan, nên không ai còn dám phản bác
lời của ông ta.

– Tiền bối, trước khi vị Lâm Vân kia phá vỡ đại trận, hắn đã nói chuyện với
người nào vậy, và nói cái gì?

Nữ nhân mặt thẹo hỏi.

– Là hai tu sĩ trẻ tuổi. Một cô gái chỉ có tu vị Kết Đan sơ kỳ, còn một thiếu
niên có tu vị Trúc Cơ sơ kỳ. Lúc ấy tôi nghe người thiếu niên kia còn gọi cô
gái là Điệp sư tỷ. Không biết có phải là đệ tử của tiền bối đó không.

Tu sĩ này nhìn nữ nhân mặt thẹo một cái, mới trả lời.

– Vậy ông có biết vì sao Lâm Vân lại diệt Tử Vân Điện không? Lẽ nào là vì cừu
hận?

Một thiếu nữ có dung mạo xinh đẹp nhịn không được hỏi.

– Cái này thì tôi biết. Nghe nói bởi vì người của Tử Vân Điện đã phá hủy hành
tinh của hắn, còn đuổi giết thân nhân của hắn nữa. Kết quả là khiến tu sĩ kia
tức giận, tiêu diệt cả Tử Vân Điện.

Tôn Cận xen lời, sợ người khác không biết sự uyên bác của y vậy.

– Ài, Tử Vân Điện bá đạo tới mức diệt cả một hành tinh. Điều này thật quá…Hắn
cũng đáng thương, khó trách hắn lại tức giận như vậy. Hắn lợi hại như thế, lại
là người ân oán rõ ràng, nếu tôi quen biết với hắn thì tốt. Quen một người anh
hùng như hắn, cho dù giảm thọ vài năm cũng đáng giá.

Thiếu nữ che miệng, sợ hãi than.

– A…

Hàn Vũ Đình nhịn không được đứng lên, chẳng lẽ Địa Cầu đã bị hủy diệt rồi sao?

– Vũ Đình, đây chỉ là những lời đồn đãi, cũng chưa chắc là đúng. Em đừng lo
lắng.

Mông Văn tranh thủ kéo Vũ Đình ngồi xuống.

– Nguyên nhân người đó tiêu diệt Tử Vân Điện đã rõ. Nhưng còn Hóa Linh Điện
thì sao? Tôi nghe nói Hóa Linh Điện cũng do người đó tiêu diệt. Chẳng lẽ hắn
sống ở hai hành tinh à?

Có người đưa ra nghi vấn.

Nam tử nói chuyện đầu tiên kia lạnh lùng cười:

– Không phải. Hóa Linh Điện bị diệt hoàn toàn là tai bay vạ gió. Một đệ tử
của Hóa Linh Điện vì giết một người dẫn đường mà người kia mới quen biết, mới
khiến hắn nổi giận, trực tiếp tới giết Hóa Linh Điện.

– Trời ạ, người này thật đúng là hiếu sát. Có phải là do tiêu diệt Tử Vân
Điện vẫn chưa hết giận, cho nên hắn mới đánh tiếp Hóa Linh Điện không?

Nữ nhân mặt thẹo hỏi.

– Chắc không đến mức ấy. Nhưng người này đúng thật là giết người không cần do
dự. Chẳng những Hóa Linh Điện bị diệt, mà thành chủ của thành Bành Cách cũng
chịu chung số phận. Còn có quân chúa Toa Ly, đệ nhất mỹ nữ của thành Bành Cách
nữa, nghe nói cũng bị hắn giết. Một mỹ nữ như vậy, hắn còn không nương tay. Em
gái, em còn muốn quen biết với hắn không?

Nam tử nói xong, còn cố ý nhìn thiếu nữ kia.

– Tôi nghĩ người này ân oán rõ ràng như vậy, chứng tỏ hắn là người tốt, không
có những suy nghĩ xấu xa. Quận chúa Toa Ly bị giết như vậy, là có lý do của
hắn.

Thiếu nữ không sợ hãi nam tử chút nào, chủ động bênh vực cho Lâm Vân.

– Nói vậy cũng đúng. Nghe nói lúc hắn vừa tới thành Bành Cách, thì nhờ người
chỉ đường tên là Hoàng Hoan kia tìm nhà trọ giúp hắn. Về sau nghe nói quận
chúa Toa Ly vì một chuyện nhỏ mà giận chó đánh mèo, muốn khó xử một cô gái và
một người thiếu niên. Vừa vặn hai người này là người quen của Lâm Vân.

– Lâm Vân liền đi lên chất vấn. Hoàng Hoan thấy khách hàng của mình rõ ràng
đắc tội với quận chúa Toa Ly, y không biết sự lợi hại của Lâm Vân, cho nên đi
lên để biện hộ. Kết quả là bị quận chúa Toa Ly giết ngay tại hiện trường. Có
thể nói vị Hoàng Hoan kia cũng vì Lâm Vân mà chết. Về sau Lâm Vân giúp cậu ta
báo thù, giết cả sư môn và quận chúa Toa Ly.

Một lão giả nói.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.