Phượng Loan Bích nhìn Cầm và nói:
– Ngươi nói với ta những lời này làm gì.
Cầm nhìn cô và nói:
– Ta cũng có 1 kế hoạch trong đầu nhưng để mình ta thực hiện quả thật có chút khó khăn, do đó ta muốn cô phối hợp.
Phượng Loan Bích nghi hoặc nói.
– Ta phối hợp. Với tình trạng như này của ta còn có thể làm gì sao.
Cầm nhìn cô và nói:
– Ta muốn xác định 1 chút thì vẻ mặt này của cô có thể thay đổi hay không. Ta không bảo biến cô thành tiên nữ mà là khiến cho nó bớt đáng sợ đi, để cho nó đẹp lên.
Phượng Loan Bích khẽ gật đầu nói:
– Có thể, Công Tôn tiền bối có truyền cho ta cách để thay đổi dịch dung tùy theo ý muốn của mình. Nhưng nó thì có tác dụng gì.
Cầm mỉm cười và nói:
– Tác dụng rất lớn đó. Nhờ đó, không chỉ chúng ta có thể kiếm 1 khoản mà có khi có thể có vé đi truyền thống trận cao cấp nhất.
Nhìn Phượng Loan Bích có chút không hiểu, Cầm không vội mà nói:
– Cứ từ từ, cô sẽ thấy điều kỳ diệu. Nhưng trước đó ta hi vọng cô có thể toàn lực phối hợp với ta. Được chứ.
Thấy Phượng Loan Bích gật đầu, Cầm lại gần bàn bạc với cô. Không biết kế hoạch của anh là gì, chỉ thấy suốt quá trình, Phượng Loan Bích bảo trì im lặng nhưng con mắt không ngừng dao động. Dường như cô nhận xung kích nhiều lắm.
……..Mấy ngày sau, khu vực ngoại thành đột nhiên nhô ra 1 tòa tửu điếm. Lấy cái tên vô cùng kêu' hồi xuân tửu điếm'. Cái tên vô cùng kêu cộng thêm mùi thơm đầy quyến rũ không ngừng truyền ra khiến cho mở cửa ngày đầu tiên đã thu hút rất nhiều người hiếu kỳ. Nhưng khi nhìn cái giá tiền, cả đám hô to hắc điếm. 1 đĩa rau xào muốn 3 Ma thạch Trung Phẩm, 1 bát cơm chiên muốn 10 Ma Thạch Trung Phẩm. Càng lên trên bọn họ càng không dám nhìn bởi đơn giản quá đắt. Đỉnh điểm là 1 món ' phở Bò chính tông Nam Định' thế mà cần 9999 Ma Thạch Thượng Phẩm. Quả thật là cắt cổ mà.
Cả đám đến rồi lại đi để lại từng tiếng mắng. Phải biết, những kẻ đến đây đều có nhất địch thực lực, đều sớm ích cốc. Ăn với uống cũng chỉ là tìm thú vui sau khi vừa trải qua sinh tử mà thôi. Chẳng ai điên mà lại đi bỏ cả đống tiền ra chỉ để ăn 1 món ăn cả. Số tiền đó đám người này dùng để tu luyện hay trao đổi những thứ khác có lẽ còn tốt hơn.
Thậm chí vài tên tính nóng còn có ý định đập phá quán nhưng cảm nhận được thực lực của vị chủ quán này không phải là thứ bọn họ có thể động đến khiến cả đám chỉ có không công mà lui.
Nhưng mà mùi thơm từ trong đó tỏa ra quả thật quá mê người khiến cho những người này không nỡ rời đi. Bọn họ nán lại chờ đợi để chờ đợi xem rốt cục giá đắt như vậy thì ai dám đến ăn.
Và rồi 1 thân ảnh xuất hiện. Đó là 1 cô nàng ma tộc với những vết sẹo chằng chịt trên mặt trông khá là đáng sợ. Hiển nhiên kẻ này là 1 kẻ hung ác đã trải qua rất nhiều cuộc chiến. Nhìn ánh mắt sắc bén của cô nàng này mà xem. Cứ như muốn giết người vậy.
Đám ăn dưa quần chúng vô cùng háo hức chờ đợi xem ác thần như thế này sẽ làm gì khi mà biết cái giá này.
Trong ánh mắt của tất cả mọi người, cô gái bước vào quán, nhìn lên tấm bảng và nhíu mày.hiển nhiên cái giá này khiến cô cũng bất ngờ. Cô nhíu mày hô lên:
– Ông chủ, ra đây.
Dọng nói cô không lớn nhưng lại rất vang, vọng vào tai tất cả mọi người.
Từ trong bóng tối, 1 thanh niên lười biếng đi ra. Nhìn cô gái cất dọng khó chịu nói:
– Có biết người ta đang nghỉ ngơi không. Nhao nhao cái gì mà nhao nhao.
Cô gái hừ lạnh 1 tiếng và nói:
– Nghỉ ngơi. Ta nghĩ ngươi cùng tòa hắc điếm này nên cùng nhau đi nghỉ ngơi được rồi đó.
Thanh niên nhìn cô gái mặt sẹo này thật sâu và nói: