Cầm thắng trong sự kinh hô của mọi người. Nhưng xem ra chỉ là cổ vũ vì 1 cuộc chiến mãn nhãn mà thôi. Nhìn dáng vẻ chật vật của Cầm, những kẻ ' thường dân' này không ai nghĩ anh có thể đi càng xa.
Lúc đó, lão giả dẫn chương trình lại đi lên và nói:
– Ngươi khiêu chiến thành công Phương Chính, người xếp thứ 12. Ngươi có muốn tiếp tục khiêu chiến hay không.
– Tất nhiên là có.
– Được, ngươi có nửa giờ nghỉ ngơi. Ngay sau đó thì ngươi sẽ tiếp tục khiêu chiến.
Thời gian sau đó có thể nói là cuộc độc diễn của Cầm. Anh leo 1 mạch từ vị trí thứ 12 lên thứ 10 chỉ trong vòng nửa ngày. Những người này cũng rất mạnh, lá bài tẩy cũng rất nhiều nhưng thực lực sau khi tăng cũng chỉ đạt đến Hợp Thể Trung Kỳ là cùng. Mà lại còn tồn tại rất nhiều hạn chế. Cầm chỉ cần sử dụng những chiêu thức đối đầu với Phương Chính là có thể thành công chiến thắng.
Nhưng đến đây thì anh dừng lại. Bởi tiếp theo mới coi như chân chính khảo nghiệm. Tiếp theo mới là cuộc chiến của những thiên kiêu.
Tiếp theo đây, là cuộc chiến của anh với thập đại thiên kiêu.
Cầm không thể không cẩn thận.
Và sự thật chứng minh sự cẩn thận của anh là đúng.
Ngay khi gặp phải Man tử, thiên kiêu thứ 9 thì anh đã gặp khó khăn.
Chiến thuật mà Cầm định ra cũng như những lần trước là dựa vào Lôi Phong bộ tiến hành quấy nhiễu và dùng thiểm trảm để tấn công.
Nhưng tên này tránh cũng không thèm tránh.
Thân thể hắn đã đạt đến 1 mức độ kinh khủng. Dù cho không có biến thái như Cầm nhưng mà không Hợp Thể đỉnh đừng mong khiến hắn trọng thương.
Đã thế sức khôi phục của hắn cũng không phải dạng vừa. Thuộc dạng vô cùng biến thái.
Ngay cả thiểm trảm của Cầm cũng chỉ để lại 1 vết mờ.– Lão yêu bà. Đừng ở đó mà giở trò giả nai. Thay vào đó lo cho đệ tử của ngươi đi. Ta nghĩ tiểu hồ ly kia nên chịu thua thì hơn.
Mỹ phụ hừ lạnh nói:
– Thắng thua còn chưa biết. Thân thể của tiểu tử đang đấu với đệ tử ngươi cũng không kém. Chắc gì đã thua.
Đại hán không trả lời nhưng mà tử vẻ mặt tự ngạo của hắn thì có thể thấy được sự tự tin của lão ta vào 1 quyền này.
Cũng đúng thôi, đây có thể nói là công pháp bậc nhất của Thể Tông. 1 công pháp cực kỳ dễ học. Chỉ cần dùng toàn bộ thực lực đấm ra 1 quyền. Nhất quyền không xong tức chết.
1 công pháp chân chính liều mạng nhưng mà uy lực lớn vô cùng. Có thể vượt cấp chiến đấu thậm chí đánh chết kẻ địch.
Nhưng mà hạn chế của nó là quá nhiều. Đầu tiên là tụ lực. Tụ lực càng lâu, ép buộc cơ thể càng nhiều thì quyền ra càng mạnh. Nhưng mà ai sẽ cho ngươi thời gian thảnh thơi mà tụ lực. Hiển nhiên sẽ không có bất cứ ai ngu xuẩn làm như vậy.
Mà nếu không tụ lực đủ lâu thì cũng chẳng có quá nhiểu tác dụng.
Mà đó chưa phải là tất cả. Lực Quyền tu dễ nhưng mà để chuyên thì khó. Tu dễ bởi vì nguyên lý rất đơn giản…. tụ lực vào nắm đấm và đánh ra. Ai cũng làm được.
Nhưng để chuyên thì khó. Ai có đủ can đảm dốc toàn bộ thực lực của mình vào 1 cú đấm, bỏ qua mọi thứ như vậy. Không vượt qua đạo khảm đó vĩnh viễn không tu Lực Quyền đến mức đại thành. Mà tu nửa vời thì có lẽ tu luyện những môn công pháp thuật pháp khác sẽ hữu dụng hơn rất nhiều.
Chỉ có đám chiến đấu cuồng Lực Tông mới đi tu loại công pháp này mà thôi.
Hạn chế nhiều như vậy nên dù Lực Tông không che dấu cũng không có bất cứ tông môn nào hứng thú lấy công pháp này tu luyện.
Đó chính là lý do vì sao mà xếp hạng của Man Tử lại thấp như vậy. Đơn giản không ai để cho hắn có thể phát huy hoàn toàn võ kỹ mạnh nhất của tên cơ bắp này.
Nhưng giờ hắn lại được thi triển ra mà còn có thời gian để tụ toàn bộ lực lượng. 1 quyền này có thể nói vô cùng khủng bố.
Dù cho là Lăng Phong, đệ nhất thiên tài đương thời cũng không dám cứng đối cứng.
Không ai nghĩ người này có thể chống được.
Có lẽ trong tâm trí mọi người, từ khi Cầm đồng ý tiếp nhận 1 quyền này thì anh đã thua rồi a.