Ngồi trên cao, 1 lão giả có chút thưởng thức nhìn sang 1 lão béo mập và nói:
– Xem ra lão mập ngươi có được 1 đệ tử không tệ đó. ' Bàn tử kinh' tu luyện không tệ. Thảo nào tông môn các ngươi lại được cho là khắc tinh của những người luyện thể. Quả thật cái gì đều có cái lý của nó.
Lão mập cười hắc hắc nói:
– Quá khen, quá khen. Hắn mới chỉ tu đến tiểu thành mà thôi. Mỡ tích trữ cũng chưa đủ dày do
đó tiểu tử này chịu được tối đa là 1 đòn toàn lực của Độ Kiếp kỳ. Còn kém lắm.
Không ai không nhận ra được sự kiêu ngạo của tên bàn tử này nhưng không ai lại khinh bỉ. Bởi vì kẻ này có quyền nói vậy. Hắn là Bàn Địch, tông chủ của bàn tử tông. 1 nhất phẩm tông môn quy tụ những tên béo trên đời. 1 tông môn kỳ dị bậc nhất của tiên giới. Ai nghĩ đến việc nhũng kẻ này tu luyện là cố gắng tích trữ càng nhiều mỡ rồi dùng bàn tử kinh áp xúc mỡ thành 1 lớp phòng ngự tự nhiên vô kiến bất tồi. Không chỉ có sức phòng ngự mạnh mà còn có thể phản lại đòn tấn công. Tông môn này có thể nói là khắc tinh của những thể tu. Chỉ tiếc là khả năng tấn công và tốc độ khá thấp nên chỉ là 1 nhị lưu tông môn.
Mọi năm bọn họ đều có người tiến vào chung kết nhưng mà không có lần nào tiến vào sâu như lần này. Nên biết mọi năm đều có 200 người tham gia. Số vòng đấu có thể nói là nhiều hơn 1 vòng mà nhất định phải chiến đấu. Đây là tiên giới, thể tu nhiều hay tu tiên nhiều. Trong 200 người có khoảng 1/10 là thể tu. 5,6 vòng mà gặp toàn thể tu có lẽ là định mệnh chi tử a.
Nhưng năm nay cũng chỉ có 93 người tham gia. Mà thể tu cũng gần 20 người, đến 1/5. Mà Phương Chính lại may mắn qua 1 vòng nhờ bốc trúng phiếu trắng khiến cho hắn trở thành người duy nhất của bàn tử tông từ khi lập tông đến giờ lọt vào chung kết thiên kiêu chi chiến. Do đó không có gì lạ khi thân là tông chủ, Bàn Địch lại mặt hếch lên trời như vậy.
Đã thế lại có khi còn thắng được 1 trận, trở thành người giữ cửa, không bị lót đáy. Lão không kích động sao được.
Nhưng rất tiếc, Cầm không phải là thể tu đơn giản.
Anh lựa chọn dùng sức mạnh cơ thể để chiến đấu đơn giản chỉ là muốn giữ sức và không muốn để lộ linh lực của mình. Linh lực của anh có cả ma khí, không cẩn thận để lộ ra có khi sẽ dẫn đến những rắc rối không cần thiết.
Nhưng gặp tên bàn tử này thì có lẽ anh cũng không có cách nào. Vẫn phải sử dụng a.
Quả thật không thể nào coi thường bất cứ người nào nhất là những người vào được đến vòng này a.Trên khán đài cho các vị tông chủ cũng khá là khiếp sợ còn Bàn Địch thì mặt đã hếch lên trời. hiển nhiên là cực kỳ kiêu ngạo về đệ tử của mình.
1 lão giả ngồi bên cạnh nói:
– Tên mập, không ngờ ngươi dấu sâu như vậy.Thiết giáp công tu luyện đến mức độ này thì tiểu tử này hoàn toàn có thể tiến vào trước 30. Thế mà ngươi cam chịu để cho hắn xếp thứ 78. Định đến cuộc chiến này khiến tất cả mọi người ngỡ ngàng à.
Bàn Địch cười ha ha nói:
– Thật sự thì ta cũng không biết được hắn lại có thể tu Thiết Giáp công đến mức ngưng khí hóa giáp như thế này. Thật là tiểu tử thúi ưa thích khiến cho người khác bất ngờ mà.
Những người khác cũng cười theo nhưng trong lòng thì thầm khinh bỉ. Thiết giáp công cần tu luyện thế nào. Không có tài nguyên chèo chống thì có thể nói là khó lên giời. Phương Chính có thể tu đến cảnh giới ngưng khí hóa giáp ngoại trừ thiên phú, chịu khó chịu khổ thì cần vô số tài nguyên chồng chất. Vị tông chủ này mà không biết có lẽ nên phế đi lập lại là vừa a.
Hiển nhiên lão bàn tử Bàn Địch này cũng chỉ là đang trang bức mà thôi. Nhưng cũng không có ai có hứng thú vả mặt hắn. bởi đơn giản bọn họ cũng không có tư cách đó. Đệ tử những người ở đây không có ai giết vào đến vòng này, bọn họ lấy tư cách gì mà chê trách. Chỉ càng khiến mình xấu mặt mà thôi. Vì thế mà Bàn Địch lại càng hếch mặt lên trời, hận không thể leo lên vị trí càng cao.
Trong khi những kẻ này trang bức với nhau thì ở dưới cuộc chiến trở nên kịch liệt.
Đã để lộ ra lá bài tẩy thì Phương Chính triệt để lộ thực lực. Hắn từ phòng thủ chuyển tiến công khiến rất nhiều người kinh ngạc. 1 bàn tử béo khỏe béo đẹp mà khi tấn công thì vô cùng trầm trọng, vô cùng hiểm đã thế tốc đô di chuyển cũng không chậm thế nào. Cầm cũng bất ngờ về điều này mà buộc phải phòng thủ. Anh bị cuốn vào trong thế công của Phương Chính mà bại lui liên tục. Khó lòng thoát ra.
Thật đúng là không thể khinh thường bất cứ ai cả. Vừa lui Cầm vừa cải khái. Đây mới là kẻ lót đáy mà đã khiến anh bất ngờ. Những kẻ kia cũng không có dễ dàng vượt qua như vậy.
Vốn anh định dùng cách bình thường để vượt qua đoạn đầu.
Xem ra không thể rồi a.