“A…! ! ! …” Nhìn Heath nằm trong vũng máu, Ran cùng bốn nữ diễn viên nhất thời hét to một tiếng, Sharon cùng Yukiko tuy nhiên vẫn tương đối trấn định đấy nhưng khuôn mặt lúc này cũng có chút biến sắc.
Shinichi trong nội tâm cười lạnh một tiếng, nhưng vẫn là giả bộ dáng vẻ khẩn trương, tiến lên tra nhìn một chút thi thể, đón lấy hét lớn: “Mẹ! Ran! Nhanh lên một chút đi báo cảnh sát, đây là một vụ giết người!”
“Ah ah! được rồi ! Ta biết rõ rồi !” Yukiko nói xong, vội vàng lấy điện thoại di động ra báo cảnh sát.
Shinichi nói ra: “Tốt rồi ! Hiện tại tất cả mọi người không nên đụng vào thi thể, chúng ta cùng đi ra, chờ cảnh sát đến xử lý!” Shinichi nói ra.
“Có thể… Thế nhưng là vở diễn làm sao bây giờ?” Lila lo nghĩ mà hỏi thăm.
Shinichi liếc nàng một, nói ra: “Đều tai nạn chết người rồi, còn quản cái gì đến vở diễn à? Lo việc nghĩ đến thế nào trước mặt cảnh sát nói thế nào về chuyện vừa xảy ra ở đây này!”
Bốn Nữ Diễn Viên nghe xong, đều là cắn răng cúi đầu xuống, vẻ mặt trắng xám. Sharon nhíu mày, không nói gì.
※※※
20 phút sau, chính thức Radish mang theo cảnh sát bộ hạ đến.
“Ngươi… Ý của các ngươi nói là, vừa rồi Heath đang cùng các ngươi lúc nói chuyện, từ trên người bỗng nhiên bắn ra mấy đạo quang mang, làm thân thể của hắn bị bắn thủng, thế cho nên hắn liền chết như vậy rồi hả ?” Trong đại sảnh, Radish vẻ mặt không tin mà nhìn tám người Shinichi nói ra.
“Ngươi đây là ý gì à?” Rose đầu tiên nhịn không được, kêu lên, “Ngươi là không tin chúng ta hả ? !”
“Không phải không phải!” Radish vẫy vẫy tay nói ra, “Ta không có ý tứ đó, chỉ có điều… Chỉ có điều cái này thật không thể xảy ra, thế nào cũng làm cho người khó mà tin được!”
Lúc này, người khám nghiệm tử thi đã đi tới, vẻ mặt không thể tin nói nói ra: “Cảnh quan, sơ bộ khám nghiệm tử thi có báo cáo đến rồi ! Nguyên nhân cái chết là vì trái tim, và hầu hết các bộ phận quan trọng bị một lực lượng cường đại làm chấn vỡ hoàn toàn mà dẫn đến tử vong, thế nhưng là… Thế nhưng là…”
“Nhưng mà cái gì?” Radish hỏi.
“Thế nhưng là… Thế nhưng là ta xem xét vết thương trên người, cái miệng vết thương thật lớn, căn bản… Căn bản không giống như là bị viên đạn bắn đấy, hơn nữa… Hơn nữa chỗ miệng vết thương đều là xỏ xuyên từ trước sau hai bên thân thể, giả triết đây quả thực giống như là bị đạn pháo bắn đi ra đấy !” Khám nghiệm tử thi quan nói ra.
“Cái gì? Đạn pháo? Cái này… Điều đó không có khả năng a!” Radish vẻ mặt kinh ngạc, hắn trở thành cảnh sát nhiều năm như vậy, còn cho tới bây giờ chưa từng gặp bản án nào như vậy.
Sharon tiến lên hỏi: “Radish, như thế nào đây? Đối vụ án này ngươi có ý kiến gì không?”
“Cái này, Sharon…” Radish một hồi khó xử, “Cái này chúng ta còn cần tiến thêm một bước điều tra…”
“Như vậy, ngươi xem ta có hay không lý do hoặc là năng lực giết người?” Sharon lại hỏi.
“Cái kia Sharon ngươi là một người phụ nữ yếu ớt, khẳng định không có khả năng giết người rồi.” Radish nói ra.
“Như vậy ta có thể rời đi trước được không? Tối nay ta con mấy buổi xã giao, không thể trì hoãn a…!” Sharon nói ra.
“Cái này… Vậy được rồi!” Radish cũng thực tại không có có lý do gì có thể giữ mọi người ở lại đây, vì vậy nói ra, “Như vậy Sharon, làm phiền mọi người các ngươi buổi sáng ngày mai đến cục cảnh sát lấy khẩu cung.”
“Không có vấn đề, sáng ngày mai ta nhất định sẽ đến đúng giờ !” Sharon khoát tay áo, đối với Yukiko nói ra, “Thật sự là xin lỗi, Yukiko, lần này vốn là muốn cho ngươi xem một ca vũ kịch hay, không nghĩ tới sẽ phát sinh loại chuyện này.”
“Đâu có! Sharon, ngươi đừng nói như vậy, ngươi cũng không có biết mà!” Yukiko cười nói.
Sharon nhẹ nhàng cười cười, rồi hướng Ran cùng Shinichi nói ra: “Các ngươi xem đi, trên thế giới này quả nhiên không có gì gọi là thiên sứ a, bi kịch cứ như vậy đã xảy ra, vô duyên vô cớ đã xảy ra, chúng ta đều bất lực chẳng thể làm gì, chỉ có thể tiếp nhận vận mệnh an bài!” Nói xong, Sharon thở dài, quay người đi ra ngoài.
Shinichi đã trầm mặc hạ xuống, nhìn theo bóng lưng nàng đi xa, trong lòng không khỏi thở dài.
“Như vậy…” Radish quay đầu, nói với bảy người nói ra, “Yukiko, Rose tiểu thư, Lila Sanchis tiểu thư, Akane Nelson tiểu thư, Everis Hamilton tiểu thư, Shinichi, còn có Mori tiểu thư, Làm phiền các ngươi theo chúng ta đi tới cục cảnh sát một lát lấy khẩu cung!”
“Ba người chúng ta không có vấn đề!” Yukiko dẫn đầu nói ra.
Bốn người Rose liếc mắt nhìn nhau, nhẹ gật đầu. Everis cúi đầu, ảm đạm nói ra: “Cảnh quan, bốn chúng ra người cũng không có vấn đề!”
“Vậy được rồi! Liền mời các ngươi theo chúng ta đi a!” Radish nói ra.
“Cảnh quan!” Rose do dự một chút, nói ra, “Xin hỏi, các ngươi… Các ngươi có thể bắt hung thủ sao?”
Radish nghe xong, không khỏi có chút xấu hổ, nói ra: “Cái kia… bắt được tội phạm, truy tìm hung thủ là công việc của cảnh sát chúng ta , chúng ta nhất định sẽ làm hết sức, đem vụ án sáng tỏ, không buông tha cho kẻ xấu nào hết !” Ý ở ngoài lời chính là chỉ có thể làm hết sức, nhưng chưa hẳn có thể phá đạt được.
Bốn nữ diễn viên không khỏi đều là sắc mặt tái nhợt, mà ngay cả người vốn muốn giết chết Heath là Rose, lúc này trong nội tâm cũng không dễ chịu. Dù sao, bây giờ là sẽ không còn ai suất khí thánh khiết để đóng vai thiên sứ rồi.
※※※
Theo cục cảnh sát lấy hết khẩu cung, dựa theo thời gian mùa hạ tính toán đồng hồ đã qua chín giờ, vậy bây giờ đã mười giờ rồi, bầu trời vẫn còn mưa, Radish ngược lại là rất thông tình đạt lý, an bài một xe cảnh sát phụ trách đem bốn người Rose đưa về riêng,còn mình thì về khách sạn cùng gia đình.
Ngồi ở trên xe của Yukiko, Shinichi nhìn qua mưa bên ngoài ngắm cảnh, ngơ ngác trầm tư.
Ran vẻ mặt ảm đạm, nói ra: “Thật Không thể tưởng được lại có thể biết phát sinh loại chuyện này, Heath tiên sinh… Heath tiên sinh làm sao bị chết như vậy? Chẳng lẽ thật sự có quỷ ma quỷ sao?”
“Ran, ngươi đừng như vậy tự chính mình!” Yukiko nói ra, “Trên đời này không có khả năng có cái gì quỷ quái đâu!(Dịch: Con quỷ ngồi bên cạnh kìa) Về phần Heath tại sao lại chết như vậy, ta nghĩ… Ta nghĩ cảnh sát sẽ điều tra rõ ràng, hoặc ngày mai ta cũng có thể hỏi Yusaku một chút, tóm lại tất cả nhất định đều sẽ được phơi bày đấy !” Nói đến đây, Yukiko ngữ khí cũng có chút không xác định, dù sao hôm nay Heath bị chết thực sự quá cổ quái, quá mức không thể tưởng tượng, làm cho vị Ám Dạ nam tước phu nhân như nàng cũng không khỏi cảm thấy hoảng sợ.
“Shinichi, ngươi nói Heath tiên sinh tại sao lại chết như vậy?” Ran đã trầm mặc hạ xuống, hỏi ngẩn người Shinichi nói.
Có thể Shinichi tựa hồ đang suy nghĩ chuyện gì, không có nghe được Ran lời mà nói…, Ran một gọi hắn 3 lượt, Shinichi mới hồi phục tinh thần lại.
Nghe xong Ran câu hỏi, Shinichi thở dài, nói ra: “Có lẽ…! Là thượng đế thấy người nam nhân kia làm nhiều việc trái với lương tâm, nên hắn trừng phạt a! Tóm lại đây là vụ án ly kỳ cổ quái, người chết lại là diễn viên nổi danh sân khấu kịch, đoán chừng truyền thông nước Mỹ sẽ công khai đưa tin, chỉ có điều vụ án này có thể sẽ trở thành vụ án không có đầu mối, vô cùng bí ẩn, cái này không phải là chúng ta có thể quản được rồi !”
※※※
Shinichi ba người rất nhanh trở về khách sạn, vừa tiến vào khách sạn, Ran đã nói nói: “Cuối cùng cũng đã đến, ta hiện tại muốn đi tắm rồi !”
Shinichi nghe xong Ran muốn tắm rửa, trong lòng không khỏi khẽ động, chỉ bất quá hắn biết rõ lúc này không phải lúc làm những điều…, còn có chuyện trọng yếu hơn chờ hắn đi xử lý.
Vì vậy, Shinichi nói ra: “Ta đây cũng trở về phòng tắm rửa, sớm đi nghỉ ngơi, ngày mai mới tham quan New York!”
Yukiko gật gật đầu, tuy nhiên đêm nay đã có vụ chết người, nhưng dù sao không phải là thân nhân của mình, cho nên cô cũng không khổ sở, nói ra: “Đúng vậy a! Mệt mỏi một ngày, sớm đi nghỉ ngơi, ngày mai ta dẫn các con đi ăn món ngon nhất nước Mỹ ! Cam đoan các ngươi ăn thành heo luôn!”
※※※
Shinichi vừa về tới gian phòng của mình, lập tức nằm ở trên giường, lợi dụng thần hỏa phân thân tạo một thân thể tại ở bên đó ngủ, sau đó vội vàng đứng dậy, thông qua cửa sổ đi nhảy qua, nhảy lên đến trên mặt đất, hắn đánh hơi như chó săn cái mũi nhạy bén nghe bốn phía một hồi, cảm thấy khí tức của Sharon, vội vàng dùng tốc độ cực nhanh hướng ở bên đó mà đi.
Bay nhanh chạy như điên, Shinichi rất nhanh đi đến một tòa cao ốc giống như bỏ hoang từ lâu. Nhìn xem cái này tòa nhà lớn, Shinichi có thể chuẩn xác cảm giác được, Sharon đang ở bên trong, hơn nữa bên trong tựa hồ còn có mùi máu tươi mà, thoạt nhìn hẳn là có người bị thương.
“Đông”, “Đông” …
Bỗng nhiên, một hồi vang dội giày da tiếng bước chân chậm rãi truyền tới, Shinichi cả kinh, quay đầu vừa nhìn, chỉ thấy một người cao lớn nam tử áo đen đang đứng ở bên đó.
Nam tử này ước chừng 27, 28 tuổi , tối thiểu cũng 1m 8 cao hơn hắn 1 cái đầu, đỉnh đầu đội màu xanh đậm may vá, một mái tóc phiêu dật dài màu đen trong gió, dáng người thoạt nhìn gầy gò, tuy không phải quá đẹp trai, nhưng lại tràn đầy vẻ kiên nghị, hơn nữa khi đứng trong bóng tối tựa hồ ánh mắt tản từng tia sáng khí phách cùng lãnh ý, làm cho người ta nhất thời cảm nhận được một cảm giác áp lực.
Đang nhìn đối phương một trong chốc lát, Shinichi nhất thời đã biết hắn rốt cuộc là ai, điệp viên FBI siêu cấp, tổ chức khiến bao nhân vật sỡ hãi, bạn trai của Miyano Akemi (Chị gái của Haibara Ai) (Dịch: dự là shinichi sẽ hồi sinh Akemi)
Shinichi lúc này tỉnh táo mà nhìn hắn, Akai Shuichi cũng là vẻ mặt lãnh ý mà cùng Shinichi đối mặt, hai người trong khoảng thời gian ngắn, cũng không nói lời nào.
“Ngươi, là ai?” Thật lâu về sau, Akai Shuichi mở miệng, dùng là là Nhật ngữ.
“Ta? Bất quá là người qua đường mà thôi!” Shinichi có chút mỉm cười, nói ra.
Akai Shuichi nhìn hắn một, chậm rãi đi lên trước, lạnh lùng nói ra: “Ngươi là người Nhật Bản sao?” .
Shinichi hướng hắn cười cười, nói đến: “Vâng, ta là người Nhật Bản, xin hỏi ngươi là?” Akai Shuichi trên mặt xuất hiện một tia ngạc nhiên, hiển nhiên là đối với Shinichi trấn định cảm thấy kỳ quái, dù sao người bình thường nhìn thấy khí thế của hắn, cũng đều sẽ xuất hiện một vẻ khẩn trương.
Bất quá này tia ngạc nhiên rất nhanh liền biến mất, nghe hắn nói: “Ngươi ở nơi này, một người Nhật Bản mái tóc dài màu bạc không”
Là sao? mái tóc dài màu bạc người Nhật Bản? Hôm nay ta nhìn thấy không ít người Nhật Bản tại nước Mỹ nhưng quá ta không nhìn thấy ai như ngươi tả! ” Shinichi mỉm cười nói.
“Đã như vậy, ngươi cẩn thận một chút, tên kia rất nguy hiểm đấy ! Nếu như ngươi không muốn chết sớm hãy chạy nhanh rời khỏi đây đi!” Akai Shuichi nói ra.
Vào lúc này, một chiếc xe ô tô màu xanh đậm lái tới, một nam nhân ngoại quốc hai mươi bảy hai mươi tám tuổi xuống xe, dùng Anh ngữ nói với Akai Shuichi : “Trưởng quan, tìm được hắn rồi sao?”
Akai Shuichi lắc đầu, nói ra: “Không có, ta vừa thấy được người này, hắn cũng đã chạy thoát ! Bất quá vừa rồi ta với con dã thú này bắn nhau vô cùng lợi hại, không giống như là một người sát nhân hàng loạt bình thường. Bất quá ta bắn trúng hắn thụ thương, nghĩ đến chạy không được bao xa! Người như hắn quá nguy hiểm, chúng ta phải mau chóng tìm được hắn! đừng để hắn chó cùng rứt giậu kích động những rắc rối không cần thiết, có thể nhiều phiền toái !” Nói xong, Akai Shuichi xoay người rời đi.
“Thế nhưng là thiếu niên này…” Cái kia người ngoại quốc chỉ chỉ Shinichi.
“Cậu ta sẽ không gặp nguy hiểm, hắn không phải người bình thường!” Akai Shuichi nhìn Shinichi liếc, nhẹ nhàng một cười nói.
Shinichi nghe xong những lời này, đối với Akai Shuichi hơi cười một tiếng, nói ra: “Ngươi rất giỏi! Nếu như ta gặp được người Nhật Bản kia, ta nhất định sẽ nói cho ngươi biết!”
Thật sao? Chỉ hy vọng như thế a! cậu cũng nhanh rời khỏi đây thôi! !” Akai Shuichi nói xong, cùng người ngoại quốc lên xe, hai người rời đi.