Con Trai Kích Nàng Dâu Yêu Bố Chồng – Chương 51: – Botruyen

Con Trai Kích Nàng Dâu Yêu Bố Chồng - Chương 51:

Chương 91: Hôn mê

“Oanh…”, nghe được bác sĩ nói những lời này, dầu óc của Tôi cảm giác lập tức liền nổ tung, giống như tất cả suy nghĩ ý thức đều rời tôi mà đi.

“bịch”, tôi bị một tiếng ngã sấp xuống làm cho mình bừng tỉnh, chờ tôi phản ứng kịp, nhìn đến bác sĩ đang đở Trà My chỉ thấy Trà My nghe được lời của Bác sĩ, đã ngất lim đi, té lăn trên đất. đầu óc tôi cũng trống rỗng cho nên căn bản không có ý thức đi nâng nàng lên, kỳ thật lúc này Tôi cũng cứng người hôn mê, chỉ là của Tôi vẫn khống chế được Tôi đầu óc ý thức, để cho mình cố gắng ổn định chính mình, chính là nước mắt làm thế nào cũng không ngừng được.

Bên cạnh khác bác sĩ cùng y tá chạy nhanh lại đây nâng Trà My, mang nàng tới phòng bệnh đi nghỉ ngơi. Làm cho khác bác sĩ cùng y tá đem Trà My mang đi , Tôi không có cùng đi qua, Tôi có lời hỏi bác sĩ.

“ba tôi, người đàn ông lớn tuổi đã ra đi rồi sao?” Tôi dùng đã trở nên âm thanh khàn khàn hỏi bác sĩ, Tôi còn chưa từ bỏ ý định, ôm cuối cùng một đường hy vọng.

“hưm… không phải, chỉ là cũng không xê xích gì nhiều, xương sọ của bệnh nhân tụ máu đều đã được thanh trừ, giải phẫu vẫn tương đối thuận lợi, nhưng là người lớn tuổi rồi, không thấy tỉnh lại, rơi vào trạng thái hôn mê sâu” Bác sĩ nhẹ giọng cùng Tôi giải thích, âm thanh bác sĩ tiết lộ ra mỏi mệt.

“Còn có hi vọng tỉnh lại sao?”

“Có, nhưng là tỉ lệ rất thấp, gia đình phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Nếu trong một tuần lễ, nếu không tỉnh lại được, tôi khuyên gia đình nên buông bỏ đi” Bác sĩ nói xong câu đó liền yên lặng đi nghỉ ngơi rồi, làm tốt mấy giờ cứu giúp, bác sĩ cũng mệt muốn chết rồi.

Nghe được tin tức này, Tôi nỗ lực khống chế chính mình, Tôi nhất định phải kiên cường, nếu như Tôi cũng ngã xuống, như vậy ba thật sự không còn hy vọng.

Chỉ chốc lát, bị được y tá theo trong phòng đẩy ra, tôi dẫn theo cơ thể cứng ngắc mệt mỏi đi theo, cuối cùng ba được chuyển đến một căn phòng giành cho bệnh nhân bệnh nặng. mang trên mặt dưỡng khí, cái trán cùng huyệt Thái Dương dán các loại các dạng dây điện, kiểm tra đo lường người đầu óc hết thảy hoạt động, ba đầu miệng vết thương bộ vị quấn quít lấy thật dày băng gạc, bởi vì cha đầu bị đập thương, trong đầu có tụ huyết, cho nên bác sĩ tại ba vị trí vết thương chui mở một cái đường kính 1 cm xung quanh miệng vết thương, thanh trừ bên trong tụ huyết. Nếu không rõ trừ ứ máu, tụ huyết khả năng càng ngày càng nhiều, cuối cùng áp bách thần kinh não, đến lúc đó thì không phải là hôn mê đơn giản như vậy. Nhìn ba mặt tái nhợt, giờ phút này là an tĩnh như vậy cùng hiền lành. Ba thật kiên cường?

Sau đó, Tôi nên đi xem Trà My như nào, không biết Trà My có không tỉnh lại nữa, vừa mới nghe được ba tin dữ một khắc kia, Trà My lửa công tâm hôn mê bất tỉnh, phía sau hẳn là đã tỉnh lại a. Tôi cuối cùng nhìn thoáng qua ba vẫn còn “Ngủ say”, sau đó xoay người đi đến chỗ Trà My.

Tới phòng bệnh , nhìn đến Trà My đã tỉnh lại, nàng ngửa mặt nằm ở trên giường bệnh, hai mắt mở thẳng tắp nhìn chằm chằm trần nhà, ánh mắt vẫn không nhúc nhích, thậm chí Tôi tiến vào phòng nàng cũng không có nhúc nhích một chút, tựa như một khối cái xác không hồn. Tôi yên lặng đi đến nàng trước giường, mang một cái ghế ngồi ở bên người nàng. Tôi vuốt ve gò má của nàng, vì nàng phủi nhẹ khóe mắt nước mắt, Tôi không biết nên cùng nàng nói cái gì đó, chỉ có thể dùng hành động đi an ủi nàng.

“chồng nói ba còn có thể tỉnh lại sao?” Trà My âm thanh cũng đã khàn khàn, vừa mới nàng lúc tỉnh lại, khẳng định đã hỏi y tá vs bác sĩ tình hình của ba, cho nên nàng hỏi ra vấn đề này Tôi cũng không có kỳ quái.

“Không rõ nữa, bây giờ tất cả đều do ý trời, khi nào vợ khá hơn, chúng ta đi tìm bác sĩ hỏi lại một chút, bác sĩ hiện tại đang nghỉ ngơi, vừa mới nãy bác sĩ đã phẫu thuật mệt muốn chết rồi.” Tôi nhẹ giọng an ủi Trà My, đồng thời chuẩn bị ra đi mua một ít ăn gì đó, Trà My cùng Tôi theo tối hôm qua đến bây giờ chưa ăn gì, tối hôm qua tựa như cũng không có ngủ, cơ thể đều đã mỏi mệt tới cực điểm, ra đi mua một ít đồ ăn cùng thực phẩm dinh dưỡng, cho Trà My bồi bổ thân mình. Thuận tiện còn phải về nhà lấy điểm đồ dùng hàng ngày, ba hiện tại cái dạng này, cần có người chăm sóc tại bên người, mặc dù nói có y tá chăm sóc ba, nhưng có người ở bên người vẫn là càng yên tâm một ít.

Chuẩn bị hoàn hết thảy này nọ , Tôi quay trở về phòng bệnh, phát hiện Trà My đã không ở trong phòng bệnh. Trà My đi đâu vậy? Chẳng lẽ là nhìn ba rồi? Tôi lập tức cầm này nọ triều ba chỗ ở nặng chứng giám hộ thất đi đến.

Đã đến ba phòng bệnh ngoại, Tôi xuyên thấu qua cửa sổ, nhìn Trà My đang ngồi ở phía trước cửa sổ phòng bệnh của ba, ngơ ngác nhìn ba đã không có biểu tình khuôn mặt tái nhợt, yên lặng rơi lệ không biết lại đang suy nghĩ cái gì. Tôi đẩy cửa đi vào, đem đồ vật đặt ở một cái giường khá, phòng này là độc lập phòng bệnh, chỉ có một bệnh nhân là ba, bên cạnh còn có giường ngủ của người nhà, nhưng chi phí cũng cực đắt đỏ, chúng tôi không lo lắng vấn đề tiền bạc, bởi vì công ty điện lực đã gánh hết chi phí, mặc dù nói ba là “Tự sát” nhưng theo quan sát bên ngoài nó là một tai nạn đáng tiếc.

nhưng là chỉ có Tôi và Trà My biết. Người của công ty tưởng ba chưa kịp rút lui khỏi đảo đã xảy ra chuyện, hơn nữa ba tại trên đảo kia đống căn phòng, lâu năm thiếu tu sửa, đã tàn phá không chịu nổi, chính là bị công ty tiết kiệm tài chính tu tu bổ bổ, đánh thật là nhiều “Mụn vá”, căn bản không chịu nổi quá lớn gió lốc, cho nên bất kể thế nào nguyên nhân, ba chỗ ở công ty đều phải chịu trách nhiệm hoàn toàn, tại điểm này lên, công ty điện lực thái độ tốt lắm, cũng không có bất kỳ dị nghị.

“vợ ăn chút gì đi.” Nhìn Trà My tiều tụy tự trách bộ dạng, Tôi nhẹ giọng nói với nàng.

“vợ đi rửa mặt đã.” Nghe được lời của Tôi , Trà My chậm một hồi lâu mới trả lời, cầm lên Tôi theo gia mang tới rửa mặt đồ dùng đến buồng vệ sinh rửa mặt. Nữ giới bất kể khi nào cũng để ý đến dáng vẻ của mình, không giống nam giới, lúc này Tôi căn bản không có tâm sự nào mà đi rửa mặt.

Sau khi tắm xong, ăn đơn giản vài thứ, tuy rằng ăn rất ít, nhưng là cũng bổ sung năng lượng đã mất. sau đó thấy bác sĩ đã quay lại chỗ phòng bệnh của ba, xem ra hắn đã nghỉ ngơi tốt rồi.

“Bác sĩ, cha Tôi có thể tỉnh lại tỷ lệ bao nhiêu %?” Tôi còn chưa từ bỏ ý định, Tôi muốn biết cặn kẽ

“bệnh nhân tình huống hiện tại không lạc quan, dù sao đã lớn tuổi, lại bị thương nghiêm trọng như vậy, ở trên đảo gió táp mưa sa lâu như vậy, bị hôn mê sâu lâu không được lập tức cứu chữa mà không chết đó thực sự là đã may mắn lắm rồi, nhưng cũng không tới mức là người thực vật. Người thực vật đầu óc đã cơ bản không có ý thức, nhưng là bệnh nhân sóng điện não vẫn có nhỏ nhẹ phản ứng, bệnh nhân đầu óc hoàn có ý thức, có lẽ có thể cảm nhận được kích thích bên ngoài, nhưng là bệnh nhân ý thức cũng là càng ngày càng yếu, nếu như không có chuyển biến, một tuần sau, bệnh nhân ý thức khả năng sẽ hoàn toàn biến mất, nhẹ là người thực vật, nặng chính là não tử vong.” Bác sĩ nhìn thoáng qua bên người ba kiểm tra điện não đồ, bắt đầu cặn kẽ giải thích cho Tôi cùng Trà My nói tỉ mỉ tình trạng bệnh nhân, Tôi và Trà My cẩn thận nghe.

“Theo lý mà nói, ba ngươi trong đầu tụ huyết đã tiêu tán, thực tế bệnh nhân phải tốt lên rất nhiều mới đúng, hơn nữa là có thể tỉnh lại, nhưng là hiện tại bệnh nhân lại hôn mê, căn cứ vào kinh nghiệm nhiều năm tôi phán đoán bệnh nhân suy nghĩ, ý thức gặp phải cản trở, nói cách khác bệnh nhân có ý thức muốn chết nên ngăn cản bệnh nhân tỉnh lại chính là bản thân bệnh nhân không muốn tỉnh lại. Đối với bệnh nhân bệnh nặng nhưng có ý thức sống mãnh liệt cho dù nặng đến mấy cũng sẽ tỉnh lại, ngược lại đối với bệnh nhân bệnh nhẹ nhưng không có ý chí sống thì bệnh sẽ càng trầm trọng hoặc là dẫn đến mất mạng.

Tuy nhiên, đây chỉ là phỏng đoán của tôi, về phần bệnh nhân này rốt cuộc có phải hay không như vậy, tôi cũng không có cách nào kết luận, dù sao tình huống này thì không cách nào thông qua dụng cụ kiêm tra đo lường mà biết được' Bác sĩ lời nói mặc dù phức tạp, nhưng là ý tứ Tôi đã hiểu, ý tứ chính là ba hiện tại vẫn chưa tỉnh lại, cũng là bởi vì ba không có ý thức muốn sống nữa, tâm lý muốn chết đè nặng, hắn phong bế đầu óc mình ý thức, hắn trong tiềm thức chính đang ngăn cản chính mình tỉnh lại, nhưng là Tôi tin tưởng ba tình huống này đúng như bác sĩ giải thích, nó giải thích cho tất cả các chuyện đã xảy ra vừa qua.

Bên cạnh Trà My nhìn như nước mắt đã khóc khô rồi, nàng nhanh siết chặc vạt áo của mình, nghe thầy thuốc tự thuật, ý tưởng của nàng có lẽ giống như Tôi a, chính là nàng đã không biết nên như thế nào đi phát tiết chính mình, đem mình hối hận cảm xúc theo nội tâm của mình thả ra ngoài.

'trong khoảng thời gian này, chúng tôi kiểm tra bệnh nhân thường xuyên, người nhà mỗi ngày massage cơ thể cho bệnh nhân, bởi vì bệnh nhân bị hôn mê cơ thể lâu dài không vận động cơ bắp sẽ từ từ cứng ngắc, cho nên mỗi ngày đấm bóp cho bệnh nhân một chút. Mặt khác, nếu như tôi phỏng đoán là chính xác, người nhà mỗi ngày nên cùng bệnh nhân nói chuyện, lỡ mà bệnh nhân có thể nghe được bên ngoài nói gì đó sẽ kích thích bệnh nhân, nói không chừng bệnh nhân có thể tỉnh lại, nói ngắn lại, nếu tình huống thật như tôi suy đoán thì: cần làm cho bệnh nhân mở ra tấm lòng của mình, làm cho bệnh nhân một lần kích thích phát sinh ham muốn sống tiếp, có thể bệnh nhân thực sự sẽ tỉnh lại'

Nói xong những lời này , bác sĩ liền đi ra ngoài, dù sao hắn cũng có rất nhiều công việc phải làm.

Nghe được lời của bác sĩ, Tôi lâm vào trầm tư, rõ ràng, ba tấm lòng hẳn là đối với Trà My sinh tâm bệnh, có lẽ chỉ cần Trà My có thể khai mở tấm lòng của ba, ba là có thể tỉnh lại, Trà My có hay không ý thức được điểm này đây? Nàng sẽ vì ba cởi bỏ khúc mắc sao? Chẳng lẽ cần Tôi cùng nàng ngả bài sao? Tôi làm như thế nào cùng nàng nói đây?

“Quốc Trung, nếu một tuần qua đi, ba hoàn toàn không tỉnh lại nữa, biến thành người thực vật, chúng ta nên làm cái gì bây giờ? vì ba tiếp tục trị liệu hay sao?” Phía sau, Trà My tối mở ra trước cục diện bế tắc, nàng nhẹ giọng hỏi thăm ta, dù sao Tôi là trong nhà máu mủ của ba, tất cả đều là nghe theo sắp xếp của ta.

“Tiếp tục trị liệu, trừ phi ba hoàn toàn rời đi, chẳng sợ chỉ có một phần nghìn xác xuất, Tôi cũng tuyệt đối không buông tay ba ba, bất kể như thế nào đi chăng nữa…” Tôi không có bất kỳ lo lắng liền nói ra quyết định của mình, đây là Trong lòng tôi ý tưởng chân thật nhất.

Nghe được quyết định , Trà My rõ ràng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nàng có lẽ cũng sợ hãi Tôi sẽ buông tha trị liệu, chính là nàng có lẽ chú ý tới Tôi câu nói sau cùng.

“chồng vì ba thật sự nguyện ý đánh đổi bằng bất kỳ giá nào sao?” Cúi đầu suy tư thật lâu sau, Trà My ngẩng đầu nhìn Tôi hỏi, nét mặt của nàng bình thản tự nhiên, không có lộ ra sơ hở gì, chính là trong ánh mắt nhìn như dẫn theo một tia kiên định. Lúc này Tôi mới nhớ tới, nếu Trà My muốn mở ra tấm lòng của ba, có thể sẽ cùng ba phát sinh chút gì, Tôi làm như thế nào quyết định đây…

Muốn gỡ chuông thì phải tìm người buộc chuông.

Trà My sẽ phải làm thế nào để giúp ba tỉnh lại. đón chờ phần tiếp theo nhé ae
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.