Con Trai Kích Nàng Dâu Yêu Bố Chồng – Chương 44: – Botruyen

Con Trai Kích Nàng Dâu Yêu Bố Chồng - Chương 44:

Chương 83: Thê lương

Tôi cố gắng khống chế được tư tưởng của mình, hơn nữa làm cho hô hấp của mình đều đều vững vàng một chút, thoạt nhìn như ngủ say. Hồi lâu sau, chỉ có tiếng va chạm bát đũa ngoài phòng bếp Trà My đang dọn dẹp bát đũa. còn có quét rác âm thanh, một chút cũng không dị thường của hắn, trong lòng Tôi không khỏi có chút thất vọng.

Bởi vì thính lực của Tôi cùng chú ý tới phòng bếp, cho nên vẫn không có chú ý bên người ba. Lúc này phát hiện phòng bếp Trà My tạm thời không có dị thường , Tôi liền đem thính lực tập trung ở bên cạnh trên thân ba. Tôi phát hiện bên người ba có dị thường, bởi vì hô hấp của hắn rất không đều đều, cùng khi dồn dập, cùng khi bằng phẳng, ngẫu nhiên hắn còn có thể phát ra nhẹ nhàng thở dài. Bởi vậy có thể thấy được, ba lúc này căn bản không có ngủ, hơn nữa nội tâm cực kỳ không bình tĩnh, đêm nay ba đã nhận được rất nhiều 'tín hiệu mập mờ' từ Trà My.

Bởi vì Tôi uống lên rất nhiều rượu, cơn buồn ngủ cứ quấn lấy thần kinh tôi, nhưng trước kia khi tôi say đã phát sinh nhiều chuyện do vậy lần này say tôi cố gắng kiềm hãm cơn buồn ngủ, và chờ đợi, nhưng kết quả vẫn không chống lại được cơn buồn ngủ. không biết bao lâu đã ngủ. rồi lại dần tỉnh lại, tôi cố nín nhịn thêm, tay của tôi đặt ở trên bắp đùi, mỗi khi tôi không chịu được cơn buồn ngủ, tôi dùng móng tay véo vào đùi của mình cho tỉnh táo. Phần da ở đùi cực kỳ yếu ớt (thử véo mà xem) chỉ cần nhẹ nhàng véo một cái sẽ rất đau, cho nên cảm giác đau này sẽ giúp cho tôi duy trì được sự tỉnh táo.

Chả rõ trong bao lâu, tôi đã nhiều lần véo vào đùi, bẹn đùi đã nóng rực đao đớn, bên cạnh ba rốt cục đứng dậy, hắn rất thận trọng, tôi nghe được âm thanh ba đi giầy.

Trà My đêm nay nằm ở phòng bếp nằm trên ghế gấp một đêm.

Ba có thể là buồn tiểu đêm phải đi nhà vệ sinh. Trên đảo chả có nhà vệ sinh tử tế, nó là một cái chòi nhỏ nằm cạnh sông cực kỳ đơn sơ. Tiếng bước chân của ba bắt đầu đi ra phòng bếp, bởi vì toàn bộ ngôi nhà có mỗi một cửa đi ra nối với phòng bếp, ra phòng bếp rồi mới ra được bên ngoài, ba bước chân rất chậm, tôi nhắm mắt lắng nghe tiếng bước chân, lúc này ba đã đi đến phòng bếp, tiếng bước chân đột nhiên dừng lại, lúc này Trà My hẳn là đang nằm ở trên ghế gấp, ba hẳn là nhìn thấy Trà My.

Không gian bỗng rơi vào yên lặng, đang lúc tôi nghĩ đến chắc là có chuyện phát sinh rồi, tiếng bước chân của ba đột nhiên lại vang lên, dần dần hướng ra bên ngoài, hơn nữa xa dần tiếng bước chân đã biết mất. Chắc là ba đi vệ sinh rồi, tôi không khỏi thất vọng, cũng hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi. Tôi còn chưa kịp hoàn hồn thì đột nhiên 'Kẽo kẹt' một tiếng vang phát ra từ phòng bếp, nghe được tiếng này lòng tôi trở nên căng thẳng, vì âm thanh này chính là âm thanh của ghế gấp bị tác động vọng lại.

Tôi nhanh chóng để cho chính mình tĩnh tâm lại, vẫn duy trì đều đều hô hấp, bình phục chính mình nội tâm phập phồng, tiếng vang lên xuất hiên tiếng bước chân mang dép lê, tiếng dép này chắc chắn do Trà My phát ra. Nàng đã dậy bước ra ngoài ghế nằm. Trà My đang chuẩn bị làm gì??

Ba đi ra ngoài còn chưa trở lại, tiếng bước chân của Trà My hướng tới phòng ngủ, đi rất nhẹ nhàng, cuối cùng Trà My bước nhẹ đến bên tôi. Lòng tôi hồi hộp đến cực điểm, đồng thời cùng nghi hoặc rất lớn, Trà My muốn làm gì? Chỉ chốc lát, tôi đột nhiên ngửi thấy được mùi thơm nhè nhẹ. Chẳng lẽ Trà My là muốn nhìn xem tôi có ngủ hay không? Trà My nhẹ nhàng lấy tay ấn vào đầu tôi, tôi cố gắng giả bộ ngủ không để cho mình lộ ra sơ hở. Cảm giác được tôi đã thật sự ngủ say, Trà My nhẹ nhàng thở ra một hơi. Sau đi bộ rất nhẹ đi ra ngoài. Tiếng bước chân đi ra bên ngoài rồi biến mất, tôi trở lại một mình với màn đêm tĩnh mịch.
Chẳng lẽ Trà MY đi tìm ba sao? Chẳng lẽ hai người chuẩn bị làm tình trên đảo kiểu 'dã chiến' ngoài trời? Chẳng lẽ hai người muốn lần thứ hai mây mưa? Tôi không thể bỏ qua được suy nghĩ phấn khích này, trên đảo thì làm gì có camera giám sát, lỡ mà Trà My cùng ba phát sinh cái gì, tôi không thể có cách nào biết được.

Thời gian ngày càng cấp bách, tôi lòng hiếu kỳ ngày càng lớn, bí quá hóa liều, nhẹ nhàng lội xuống đi giày vào, nhẹ nhàng theo ra ngoài, bước chân nhanh dần, càng lúc càng nhanh, tôi đã cực lực khẩn trương.

Trên đảo bụi cỏ dày đặc, cây cối um tùm như rừng cây, muốn trốn ở đâu đó quan sát vô cùng dễ dàng. Tôi đã thấy được bóng dáng của Trà My, tôi giống như một tên trộm, theo Trà My đi theo phía sau. Bởi vì tôi đã uống rượu say, bước chân tôi có vẻ lão đảo, tôi không thể không tập trung rất lớn tinh lực khống chế bước tiến của mình.

Nhà vệ sinh cách khá xa nhà, khoảng trên 50 mét, nằm ngay cạnh bờ sông, nước sông có thể cuốn trôi các chất bài tiết, nói là vệ sinh cho oai thực ra cái nhà vệ sinh đó người ta hay gọi cái tên thân thuộc là 'CẦU TÕM', khi đi vệ sinh chất bài tiết rơi xuống nước tạo ra âm thanh tõm, nên gọi là cầu tõm, đi vệ sinh chả cần dội nước vì thứ đó sẽ là mồi cho cá ăn ^^

Phải đặt cách xa ngôi nhà để tránh mùi bay vào nhà, khoảng cách là cỡ 50 mét nhưng đường đi khá ngoằn nghèo, nhà ở trên cao 'cầu tõm' ở dưới thấp gần mép sông, nên tuyệt nhiên tôi được yểm trợ rất kỹ không thể bị phát hiện.

Một lát sau, hình ảnh cua ba dần xuất hiện, hắn đi 'Cầu Tõm' đã dần quay trở lại, Trà My đứng giữa đường đợi ba. Lúc này ba nhìn thấy Trà My đứng giữa đường, ba lập tức dừng bước, ngơ ngác nhìn Trà My, hình như hắn có chút bối rối không biết nàng đứng giữa đường làm gì nàng mặc một bộ áo trắng, Trong tưởng tượng của mọi người thì người mặc áo trắng ban đêm không thể có gì khác ngoài nghĩ nó là một con MA NỮ ai nhìn thấy mà chẳng giật mình, hồn bay phách lạc. ^^

'hihi' đột nhiên tiếng cười khẽ truyền đến, nguyên nhân là ba nhìn thấy từ đằng xa xa một cái bóng dáng, hắn lại không giật mình mới lạ, nếu mà buồn đái chắc đái cả ra quần rồi, may quá hắn vừa đi vệ sinh xong. Trà My thấy bộ dáng hốt hoảng của ba bật cười. Thấy rõ là Trà My ba bỗng nhiên đi tới. Trà My cũng đi vệ sinh sao, ba quan tâm hỏi vài câu.

“Quốc Trung ngủ như heo, là con tới tìm ba.” Trà My dừng cười khẽ, nhẹ nhàng nói với ba. Trà My ngôn ngữ thực nhẹ nhàng, không có như trước kia lạnh như băng. Nghe được Trà My là tìm đến mình, ba mạnh sửng sốt. Tôi nghiêng đầu len lén theo bụi cỏ lộ ra, nhờ nước sông phản xạ dạ quang, Tôi có thể mơ hồ thấy rõ ràng nét mặt của ba.

“ba về nhà đi.” Do vì Trà My đưa lưng về phía tôi, Tôi không thể thấy khôn mặt của nàng đang như nào, nhưng là ba lúc này nghe được Trà My lời nói , trên mặt tỏ ra khá vui vẻ, chính là hắn vẫn không có nói chuyện, im lặng, nhìn như đợi Trà MY nói tiếp.

'ba lớn tuổi rồi, ở nơi này cuộc sống trên đảo nhỏ, căn bản cũng không thể ở lâu dài. Hai ta… chuyện kia dù gì cũng đã xảy ra rồi, con không nghĩ lại nữa. Chỉ cần ba trở về, tôi sẽ không so đo chuyện này nữa. Chúng ta coi như căn bản chuyện kia không có phát sinh được không? Dù sao phát sinh chuyện như vậy, trách nhiệm không phải hoàn toàn thuộc về ba, mà vẫn một phần ở con. Từ nay về sau con và chồng sẽ luôn hiếu kính với ba, chăm sóc ba tuổi già đến khi lìa đời, ba vẫn là bố chồng ta vẫn là con dâu' Trà MY nhìn ba im lặng, bắt đầu nhẹ nhàng nói với ba.

'Hy vọng chuyện xảy ra giữa hai ta, tưaj như một giấc mộng, từ lúc bắt đầu hai ta đã là sai lầm, kỳ thật nội tâm của con vẫn bất an, nhưng là ván đã đóng thuyền, tất cả không thể quay lại. Nhưng là con hy vọng chuyện của hai ta vĩnh viễn không nên bị người thứ ba biết. coi như chưa từng có phát sinh. Chúng ta người một nhà giống như trước kia, ba nên trở về ba ạ'. Nghe đến đó tôi đã hiểu ra ý tứ của Trà My, Trà My dù sao cũng là một người hiền lành, đối với ba vẫn rất hiếu tâm, trong khoảng thời gian này trải qua một thời gian dài điều chỉnh, hơn nữa nhìn đến sinh hoạt của ba trên đảo, nàng vẫn không khỏi động lòng trắc ẩn. nàng muốn cho ba trở về nhà an hưởng tuổi già, nhưng là đồng thời cũng gián tiếp lảng tránh ba. Nàng sẽ cùng ta hiếu thuận chăm sóc ba.

Nghe được Trà My nói như vậy, trên mặt ba xuất hiện vẻ thống khổ. Tôi nghĩ lúc này ba, nội tâm có an ủi, nhưng là càng nhiều hơn chính là đau xót, dù sao Trà My ý tứ rất rõ ràng, hai người phát sinh mập mờ, cũng đã qua đi, sau này cũng sẽ không phát sinh, hai người lần nữa khôi phục bình thường quan hệ bố chồng nàng dâu. Nhưng là ba trên mặt của cũng lộ ra một tia giải thoát, cảm giác này không phải là kết cục tốt nhất, có lẽ cũng là kết cục tất nhiên.

'ba không thể quay về, chuyện đêm đó ba thật sự không thể khống chế được chính mình, ba thật sự không biết vì sao. Nộ tâm của ba luôn luôn tự trách con có thể khuyên ba trở về ba rất vui vẻ. Ba thừa nhận, ba trở về đảo nhỏ này, có một phần nguyên nhân là vì trốn tránh, nhưng là càng nhiều hơn chính là vì cái nhà này. Một mình ở trên đảo nhỏ, có thể làm cho tôi quên mất phiền não, cuộc sống ở nơi này vô tư lự, ba thật thỏa mãn, không ở trong nhà, chỉ cần không nhìn đến con, ba sẽ lại nghĩ đến chuyện phiền não. Nếu như ba trở về, ba không dám cam đoan chính mình sẽ không tiếp tục làm ra những chuyện khác. Dù sao, mỗi lần nhìn đến con, ba đều đã không chế không được chính mình.' Ba nghe trà my nói, suy tư một hồi, sau đơn giản mà hàm súc nói ra quyết định của mình, không nhìn đến Trà My, sẽ giảm bớt suy nghĩ đối với Trà My, có thể tốt hơn khống chế nội tâm của mình, mắt không thấy tâm không khổ. Đây là một loại cự tuyệt, nhưng cảm giác không phải là một loại thổ lộ đâu.

'con biết trong lòng ba người đang nghĩ gì, con chỉ có thể nói kiếp này con chỉ có thể là con dâu của ba, con yêu Quốc Trung, vị trí của anh ấy trong lòng con không thể nào dao động, nếu có kiếp sau con sẽ…' Trà My nghe được những lời của ba, vừa nói vừa khóc nức nở, ba hàm súc thổ lộ, nàng như thế nào lại không biết đây? chính là, Trà My không thể nhận loại thổ lộ này, nội tâm của nàng cũng nhất định rất khổ sở, nhưng là nàng chỉ có nhẫn tâm cự tuyệt ba, để phòng ngừa hai người tiếp tục phạm vào sai lầm, tuy rằng cảm giác cự tuyệt có điểm mất bò mới lò làm chuồng.

'chừng nào thì ba muốn về nhà, con luôn hoan nghênh ba trở về, Quốc Trung sẽ tỉnh lại bất chợt, chúng ta nhanh trở về đi' Trà My nói xong, mạnh quay người lại, nàng nhìn như không nghĩ sẽ cùng ba câu thông đi xuống, bởi vì nàng cũng có chút không khống chế được tâm tình của mình, Tôi có thể thấy rõ ràng nàng len lén lấy tay lau nước mắt, nàng cúi đầu từ từ tiến bước, ba ở sau lưng nàng nhìn bóng lưng của nàng dần khuất, trong mắt tình cảm thật lâu không thể xóa mờ.

“Ba, ngươi chừng nào thì muốn về nhà, Tôi cùng hoan nghênh ngươi trở về, Quốc Trung tùy thời có thể sẽ tỉnh, chúng Tôi nhanh đi về a.” Trà My nói xong , mạnh quay người lại, nàng nhìn như không nghĩ sẽ cùng ba nói chuyện tiếp, bởi vì nàng cũng có chút không khống chế được tâm tình của mình, Tôi có thể thấy rõ ràng nàng len lén lấy tay lau nước mắt, nàng cúi đầu từ từ mại động bước tiến của mình, ba ở sau lưng nàng nhìn bóng lưng của nàng, trong mắt tình cảm thật lâu không thể tán đi.

Nhìn đến ba và Trà My đã chuẩn bị phải về phòng, Tôi nhờ bóng đêm cùng bụi cỏ che giấu, chạy nhanh, nhanh chóng đi trước Trà My cùng ba phía trước trở lại trong phòng. Tôi cởi cỡi giày, an tĩnh nằm ở trên giường, vẫn duy trì vừa mới tư thế vẫn không nhúc nhích. Trà My đối với ba cự tuyệt, Tôi thực cảm động, bởi vì Tôi tại Trà My trong cảm nhận địa vị vẫn luôn là đệ nhất vị đấy, nhưng là không khỏi được cũng có chút thất vọng, chẳng lẽ sự tình đến đây chấm dứt sao?

Trà My cao dép lê trước truyền vào phòng bếp, sau nghe được ghế nằm âm thanh, chỉ chốc lát ba cũng về tới phòng ngủ, nằm ở trên giường. Hai người cảm xúc nhìn như còn chưa phải như thế nào ổn định, ba nhìn như rất thống khổ, tuy rằng hắn sớm đã đoán được kết cục, nhưng khi Trà My chân chính giáp mặt cùng hắn nói chuyện lúc đi ra, hắn vẫn là không cách nào ức chế chính mình nội tâm đau. Trà My nhẫn tâm cự tuyệt ba, nội tâm của nàng cũng là cực kỳ không đành lòng, dù sao ba gây cho của nàng “Tình ái”, là Tôi không thể giúp cho đấy, hơn nữa cái loại này tuyệt vời “Tính phúc”, thật lâu không cách nào để cho nàng quên, thông qua trước kia đủ loại, ba đã thành công tiến nhập nội tâm của nàng, tuy rằng chỉ chiếm cứ một phần nhỏ. Nhưng là nàng cuối cùng vẫn tại Tôi và ba giữa hai người làm ra lựa chọn, hơn nữa lựa chọn rất rõ ràng, chính là Trà My nội tâm không tha, cũng chỉ có trong lòng chính nàng rõ ràng.

Hết thảy đều lâm vào bình tĩnh, chính là, bên cạnh Tôi ba của còn có tại phòng bếp Trà My, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng nức nở, hai người tiếng nức nở từ từ quanh quẩn tại đây tràn ngập thê lương trong màn đêm…
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.