Con Trai Kích Nàng Dâu Yêu Bố Chồng – Chương 14: – Botruyen

Con Trai Kích Nàng Dâu Yêu Bố Chồng - Chương 14:

Chương 18: Đi công tác

Sau khi đọc xong nhật ký của Trà My tôi ngẩn người và hít thở một hơi dài.

Tôi nhìn thấy những ham muốn, sự đấu tranh tâm lý, đau đớn, hối hận, và có cả tình yêu dành cho tôi.

Tôi đã chọn con đường này, nên tôi chỉ có thể tiếp tục bước đi, không quay đầu lại, ván đã đóng thuyền. tôi phải thúc đẩy tiến triển tác thành cho ba cùng Trà My.

Sáng hôm đó tôi tìm đến máy giặt, nơi mà tối đó Trà My đã cởi bỏ chiếc váy ngủ của mình, có lẽ nó đang nằm đâu đó trong đống quần áo này. Tôi mở cửa máy giặt và tôi đã tìm thấy chiếc váy ngủ đó, tâm trạng tôi rất hỗn loạn. Chiếc váy được đem xuống dưới đáy máy giặt, có vẻ như đêm đó Trà My đã cố tình đặt xuống phía dưới cùng để ngăn không cho người khác phát hiện ra. Tôi lấy váy ngủ và từ từ mở ra, tôi lấy váy ngủ và từ từ mở ra tinh dịch bắn vào mặt trước áo ngủ đã khô và có vệt trắng in lại, dấu vết quá rõ ràng, mặc dù đã khô nhưng mùi tinh dịch đàn ông phát ra vẫn rất rõ ràng và mãnh liệt. tôi đã nhìn thấy nó trong video, nhưng rốt cục nó không phải thời gian thực, cảm giác giống như xem phim xxx thật là quá ảo, chỉ có dấu vết này dấu vết của tinh dịch lưu lại trên váy ngủ, làm cho tôi cảm thấy rằng những thứ tôi nhìn thấy là hoàn toàn có thật, tôi xoa dịu tâm trạng của mình và đặt chiếc váy ngủ trở lại vị trí ban đầu.

Tôi vẫn thấy là nên thay camera bằng loại kết nói online thì hơn.Do vậy quyết định thay đổi tất cả các camera ngụy trang này bằng một bộ camera kết nối online khác. Tiền thưởng Quý III tôi còn để lại chút ít cùng quỹ phòng thân của mình sắm lấy một bộ camera tốt hơn đỉnh hơn và đặc biệt xem online mọi lúc kể cả khi tôi đi làm.

Lần này tôi quyết định nhờ một người bạn tôi quen hắn ta khi là đối tác của công ty chúng tôi, hắn hay qua bên kia biên giới làm việc. nhờ hắn tìm kiếm cho tôi một bộ camera giám sát online chất lượng tốt, hàng chuẩn. Bởi vì bên đó hàng hóa nó đa dạng, bạn tôi lại sang đó thường xuyên nên sẽ có nguồn hàng đáng tin cậy, tất nhiên là giá cũng không hề rẻ, bở vì vừa phải ngụy trang vừa thu hình vừa thu âm, nếu tôi không làm quản lý thì chả đủ quỹ đen mà mua.

Tầm 10 ngày sau cái tôi muốn đã có.

Phần mềm chạy camera có một cái mã hóa giống như một cái USB, nó là chìa khóa để mở ra kết nối vào camera có thể cắm vào bất kỳ máy tính nào có kết nối Internet.

Lợi dụng không có ai ở nhà tiến hành bí mật lắp đặt ngụy trang, đấu nối và trở lại văn phòng làm việc.

Ở công ty tôi sử dụng máy tính được cấp test qua tín hiệu. hình ảnh rõ ràng và khá mượt. cuối cùng thì tôi có thể theo dõi trực tiếp hình ảnh trong nhà mình rồi. Tôi thực sự rất háo hức.

Vài ngày sau, cuộc sống lại trở nên bình lặng, ngoại trừ đột biến tối hôm đó, hiện tại không có gì nảy sinh thêm, ngoại trừ đôi lúc Trà My và Ba tỉnh thoảng lén nhìn nhau ham muốn của họ dành cho nhau cứ thế dấu kín.

Thời gian này công ty có đợt đào tạo hàng năm, tôi phải đi đào tạo tại một chi nhánh ở Nghệ An

Tôi đã làm việc cho công ty được 5 năm, trải qua 4 lần đào tạo và lần này là lần thứ 5.

Sau khi trở về nhà, tôi báo với ba và Trà My rằng tôi sẽ đi công tác, đôi mắt Trà My chợt đượm buồn, nàng rất ít khi xa tôi, khi tôi đi công tác nàng cảm thấy rất cô đơn và luôn luôn gọi điện thoại cho tôi hỏi thăm tình hình, tâm sự trên trời dưới bể.

Trà My chuẩn bị cho tôi đồ vệ sinh cá nhân và quần áo mang theo. Nàng nhắc nhỏ việc này việc kia, nàng thực quan tâm đến tôi.

Lúc này tôi chợt nghĩ rằng tuần này, khi tôi không ở nhà, chỉ có Trà My và bố ở nhà, hai người sẽ làm gì khi tôi không ở nhà nhỉ, Trà My và bố rất để ý đến nhau và có những ham muốn sâu kín dành cho nhau. Có lẽ chuyến đi này sẽ là cơ hội tốt cho kế hoạch tác hợp hai người của tôi.

Tôi lên xe với tâm trạng phức tạp mất 6 hay 8 tiếng hay bao lâu tôi cũng không nhớ rõ tôi không thể ngủ trên xe được, tôi đang mong chờ có một đột phá xảy ra trong thời gian này.

Cuối cùng, đang mơ màng thì cũng đến nơi, tìm đến khách sạn chúng tôi ở, nằm trên giường dễ chịu hơn cố nằm ngủ trên xe khách rồi, trong khoảng thời gian này Trà My sốt ruột gọi cho tôi 2 cuộc gọi, tôi báo bình an cho nàng, cuối cùng nàng cũng thôi không gọi nữa.

Nàng nhắc tôi uống thuốc đúng giờ, nàng không có mặt để nhắc nhở tôi hàng ngày

nàng còn dặn tôi uống ít rượu thôi, cơ thể chồng không được khỏe mà.

Chồng ra ngoài nhớ mặc nhiều quần áo ấm hơn nhé, cận thận cảm lạnh.

Nàng thực sự rất cố chấp, nhưng cho thấy sự quan tâm lo lắng của nàng dành cho tôi tôi thấy cảm động và ấm áp.

Đêm đầu tiên tôi ngủ sớm và rất sâu, có lẽ do quá mệt mỏi, không mở camera giám sát. Ước tính cũng chẳng có chuyện gì xảy ra đâu. Buổi sáng tỉnh dậy ăn sáng và bắt taxi đến nơi tiếp tục đào tạo.

Sáng nay không thấy Trà My gọi cho tôi, bình thường đi công tác nàng hay gọi sáng sớm để đánh thức tôi dậy.

Những ngày đào tạo thật nhàm chán, mỗi lần ngẩn ngơ trên phòng học tôi đã nghĩ về những gì có thể xảy ra ở nhà, tôi cũng đang nghĩ về lí do Trà My không gọi cho tôi sáng nay.

Cuối cùng cũng đã kết thúc ngày đầu tiên của khóa học, tôi không đi ăn uống cùng đồng nghiệp mà ăn tạm đồ ăn rồi trở về khách sạn. ngồi trên giường khách sạn tôi mở laptop bật phần mềm theo dõi lên xem sáng sớm có xảy ra chuyện gì hay không.

Tôi định gọi điện cho Trà My nhưng khi tôi định quay số thì chuông điện thoại reo, và đó là Trà My gọi đến tôi nhấc máy và sau một hồi im lặng Trà My nói: 'Chồng ơi, anh đã ăn cơm chưa?' giọng nói nhỏ nhẹ của nàng đột nhiên vang lên trong điện thoại.

Tôi cảm thấy thanh âm của nàng hôm nay có gì đó sai sai.

'Chồng ăn rồi, có chuyện gì với vợ à, nghẹ giọng em hôm nay thấy sao sao ấy có bị ốm không?' tôi ân cần hỏi

'Không… không sao… vợ khỏe lắm làm sao mà bị bệnh được' Trà My nói đứt quãng không dứt khoát.

'bố và con trai vẫn ổn chứ' Trà My đáp 'Rất…rất tốt, có thể xảy ra chuyện gì được chứ'

'Một ngày không gặp mà em đã biến thành nói lắp rồi à vợ?' tôi đùa nàng hỏi.

Chương 19: Say rượu

'Ư, ghét ghê, nói lắp đâu mà nói lắp' Trà My thanh âm rốt cụ cũng khôi phục bình thường đáp lại,

Nói xong câu đó về sau, đầu dây bên đó đột nhiên yên tĩnh, từ trước tới giờ, tôi và Trà My nói chuyện bình thường là nàng nắm giữ thế chủ động nói chuyện, trước tiên là nàng nói xong tôi mới nói, tôi là người bị động trong trò truyện với nàng

'Chồng….' nàng im lặng đã lâu, Trà My đột nhiên mang theo tiếng khóc nức nở

Tôi cảm thấy có chút kỳ quái, ô, Trà My như thế nào lại đột nhiên khóc đây?

'Vợ đừng dọa chồng, em làm sao vậy? tự nhiên khóc cái gì? Rốt cục là làm sao vậy? nói cho chồng biết đi, ngoan…' tôi lo lắng hỏi.

Lúc này trong lòng tôi đột nhiên căng thẳng, Trà My nhất định đã xảy ra chuyện rồi.

'Không có gì đâu chồng, tại vợ nhớ chồng quá thôi, đào tạo xong nhớ chạy về nhà nhanh nhé, vợ thật sự rất nhớ chồng' Trà My đã dần dần bình phục không còn khóc nữa

'Vợ ngốc, chồng cũng đâu phải vĩnh viễn không quay về đâu, cứ ở nhà đợi chồng về, ngoan ở nhà sẽ có quà cho vợ' tôi an ủi Trà My. Trong lòng có vô số nghi vấn, nhưng lúc này trọng điểm là an ủi cảm xúc Trà My sau đó tôi sẽ tự tìm hiểu qua camera.

'vâng, chồng, chú ý bản thân nhé, nhanh nhanh đi ngủ nhé, trước khi cúp máy hôn vợ một cái được không' Trà My trong điện thoại ngọt ngào nói, như trước kia Trà My đều là tâm trạng vui sướng nói chuyện với tôi, nhưng bây giờ lại trở nên ít nói khác thường, giọng nói thực sự không bình thường.

“ƠƠ..” Tôi vẫn còn đang muốn nói chuyện với nàng nhưng tôi vừa há mồm định nói thì điện thoại đã cúp

Nhìn thấy điện thoại bị cắt đứt bất ngờ, trong lòng tôi nghi vấn dần lớn hơn, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Tôi đột nhiên nhớ tới, tối hôm qua tôi không có mở camera giám sát, cũng không biết trong nhà có gì phát sinh không, chẳng lẽ tối hôm qua Trà My với bố có chuyện gì xảy ra? Cho nên mới làm cho Trà My có cảm xúc khác thường như vậy.

Tôi vội vàng lấy ra từ trong máy vi tính bộ mã hóa cắm vào cổng USB, kết nối wifi.

Tôi chiếu đến thời điểm tan tầm Trà My về nhà: Sau khi về đến nhà, Trà My có vẻ có chút suy sụp, có lẽ là bởi vì thiếu bóng dáng của chồng, nàng sẽ cảm thấy cô đơn trống rỗng.

“Bố, đêm nay muốn ăn chút gì ngon ngon không, con làm cho bố ăn” Trà My dọn dẹp xong phòng, không như thường ngày mở máy vi tính xem linh tinh ^^ mà đi ra phòng khách hỏi bố chồng.

“Tùy con, ăn cái gì cũng được, tủ lạnh còn có đồ ăn thừa ngày hôm qua, hâm nóng lại là ” bố tôi là người đơn giản, đồ ăn thừa bố sẽ rất tiếc và không bỏ đi, ăn hết mới thôi, người thế hệ trước thường tính tình thường như vậy

“Bố ơi, hiện tại cuộc sống tốt lên nhiều rồi không cần tiết kiệm đến mức đó đâu, nhịn ăn nhịn tiêu cả đời lúc tuổi già bố nên hưởng thụ đi thôi” Nàng nói xong đi vào bếp

Trà My làm món bố chồng thích ăn nhất, thịt kho tàu, Trà My cùng bố đang ăn cơm, bố đem ra một chai rượu, rót cho mình một ly. Trừ khi trong nhà tiếp đãi khách hoặc là có ngày lễ gì đặc biệt mới uống bình thường ba rất ít uống rượu, đột nhiên hôm ay rót rượu, Trà My cảm giác thấy rất kỳ quái. Nhưng là làm con dâu, Trà My cũng không thể đi quản thúc bố chồng được. Tuy rằng nàng nhíu mày có điểm kỳ quái, nhưng là cũng cũng không nói gì, chầm chậm ăn cơm.

'Trà My, cùng ba uống một chén không, hôm nay có mỗi ta với con, Quốc Trung không ở nhà, bố với con vừa uống vừa nói chuyện, con vì Quốc Trung cũng đã khổ nhiều rồi quản lý tất cả công việc trong gia đình, chịu không ít khổ cực, bố thực cảm ơn con vì đã yêu thương và bên cạnh Quốc Trung' Ba cầm ra một chén rượu khác rót cho Trà My, khi ba nói như vậy tôi thực lấy làm cảm kích, tôi tin tưởng ba nói câu này trong lòng vô cùng thuần khiết.

*(xong đời rồi em MY ơi ^^)

Có lẽ là nàng nhớ lại thời điểm chúng tôi vất vả lúc mới cưới, trải qua nhiều khó khăn, khổ cực mới có ngày hôm nay, nghe những lời này cảm nhận được tấm lòng của bố chồng, nhận chén rượu của bố chồng.

“Sao bố lại nói như vậy? Quốc Trung thực sự yêu con, là một người đàn ông tốt, mà bố cũng là một người cha tốt, đối đãi với con như con gái ruột được không, con không có ấm ức gì với gia đình, thực sự có một người chồng tốt, bố chồng tuyệt vời, có một đứa bé đáng yêu khỏe mạnh, con còn cần cái gì nữa đâu chứ?' Trà My nói xong cùng ba chạm cốc sau đó uống một hơi, chưa quen mùi rượu nàng uống vào thấy cay sè trong miệng đến cuống họng nàng cảm giác buồn chồn, ho khan một cái.

'Không uống được thì đừng uống' bố nhìn đến bộ dạng Trà My ho khan ánh mắt lộ ra một tia đau lòng

'Không sao, khó có được cơ hội cùng ba uống rượu một lần' Trà My bình phục sau đó tiếp tục uống rượu cùng ba tán gẫu. từ từ, ba và Trà My rượu trong ly uống một hơi cạn sạch. Nội tâm hai người đang theo đuổi suy nghĩ của riêng mình. Tiếp tục rót chén rượu thứ hai.

'Trà My, gần đây con hình như có tâm sự gì đúng không??' Ba hỏi. Trà My đột nhiên nghe được ba nói như vậy, thân thể trở nên cứng đờ, chén rượu trong tay thiếu chút nữa rơi ra bàn.

“Không… Không có truyện gì đâu ba, ba suy nghĩ nhiều rồi, con có thể có truyện gì được chứ?' Trà My bỗng sắc mặt trở nên hồng, cúi đầu, không dám nhìn ba nói, tóc nàng rủ xuống che lại hai má đỏ bừng, có lẽ là nàng đang nhớ lại đêm hôm đó. Cũng nhớ lại chồng mình yếu không đáp ứng được nhu cầu của nàng.

“Không có là tốt rồi, nếu con và Quốc Trung gặp khó khăn gì cứ nói cho ba biết nhé, ba còn có một chút tiền dưỡng lão chỉ cần con và Quốc Trung cần, ba sẽ đem toàn bộ cho các con, dù sao cũng lớn tuổi, không thể mang lại được gì cho gia đình chỉ có thể tăng thêm gánh nặng' ba nói với Trà My

“Ba, thật không có chuyện gì đâu, ba suy nghĩ nhiều, con và Quốc Trung hoàn toàn có thể gánh vác lập nghiệp, chăm sóc con cùng ba nữa, nếu ba về sau còn nói như vậy, còn sẽ không để ý đến ba nữa đâu'

Trà My nghe được câu này, vô cùng cảm động, ngẩng đầu lên lấy tay đem tóc dài gỡ ra sau. Đối với chồng nàng nũng nịu, đối với ba tự nhiên cũng nói như vậy. Có lẽ là đột nhiên nói ra khỏi miệng ý thức được không ổn, Trà My cái cổ trắng ngần cũng đỏ lên.

Ba cũng vì câu nói nũng nịu này mà ngây cả người, trong lay cầu lấy ly rượu nắm chặt, hai người rơi vào không khí ngượng ngùng lúng túng.

“Không nói nữa, ba tiếp túc uống rượu.” Sau khi có hơi men, hai người sắc mặt cũng chầm chậm đỏ hồng lên.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.