Trong căn phòng nhỏ, một tên dáng vẻ thư sinh đang nằm duỗi thẳng chân tận hưởng cái khoái cảm mà nam nhân nào cũng từng trải.
Trên màn hình điện thoại là cảnh con ả người nhật bổn đang nút nhẹ đầu cu một lão già tầm 70 tuổi. Lâu lâu ả nhe răng ra cạ cạ vào đầu khắc. Lão già có vẻ đã đạt được cảnh giới tối hạn của sự cương cứng. Lão lật cô gái quỳ chổng lên trên rồi thúc cái dương vật cự đại vào cái âm đạo đang nhe nhớp nước. Cô gái bật kêu lên thành tiếng : “Á, ư, ư, ư…”
Lão già khoái trá thúc mạnh dương vật vào trong, tiếng “ bạch bạch” vang lên. Hai cánh tay cô gái khụy nhẹ xuống, gương mặt càng nhăn nhó hơn. Chán chê lão lại lật cô gái nằm ngửa ra, rồi thúc dương vật vào trong theo kiểu truyền thống. Những cú thúc nhẹ nhàng du dương như kiểu nghệ nhân kéo vĩ cầm.
Cô gái lúc này đã bấu chặt hai bàn tay vào vai của lão. Gương mặt dần đờ đẫn ra, hai môi cắn chặt, trong miệng khẻ lên tiếng “ ư ư” khoái cảm.
Lúc sau lão lại tăng tốc dần, những cú thúc mạnh dần tăng lên. Cô gái hiện rõ vẻ nhăn nhó, môi mở ra thành tiếng “A, a, a,..” Lão già có vẻ phi nước đại, nhưng cú thúc mạnh như sắp chuẩn bị về đích.
Gương mặt gã trai trẻ giờ đây cũng đờ đẫn hơn, những cú sốc theo nhịp lão càng nhanh hơn. Và rồi…
Renggg renggg renggg
Trên hình điện thoại hiển thị lên cuộc gọi đến. Hắn tức điên muốn quăng mẹ cái điện thoại vô tường. Nhưng nhìn thấy tên người gọi, liền vội vàng bắt máy:
“Alo, em nghe đây anh Cường!”
Thoáng sau hắn lại nói tiếp:
“OK, 15p sau em sẽ tới nơi!”
Mặc dù tức tối trong lòng, nhưng hắn cũng phải bỏ mặc mà vội vã chui vào phòng vệ sinh. Từng dòng nước xối xả lên cơ thể hắn, như xua tan đi những dục hoả trong lòng.
5p sau hắn bước ra ngoài, liền lấy một thứ gì đó nhét vào trong cặp, rồi lên xe lao đi.
Trong quán cà phê nhỏ lụp xụp, đối diện căn nhà nghỉ sang trọng. Ba tên xăm trổ đang vẫy tay gọi hắn:
“Đây nè Vũ!”
Hắn liền đậu xe vào, rồi bước đến chỗ của ba tên kia. Sau đó nhàn nhạt hỏi:
“ Nó vào lâu chưa anh?”
Tên Cường nhe răng cười:
“Anh theo dõi nó từ sáng, mới vừa vào tầm 20p. Chú mày cần anh vào lôi đầu tụi nó ra không. Chắc giờ tụi nó đang trên mây đấy. Haha”
Vũ nhẹ nhàng cầm ly cà phê vừa kêu từ trước đưa lên môi nhấp một hơi. Rồi nhẹ nhàng đặt xuống và trả lời:
“Cứ kệ nó đi anh, coi như em cho nó ân huệ sau cùng.”
Cả đám người cứ thế mà im lặng, chỉ chăm chú vào phía bên kia đường.
Tầm 30p sau, tên Cường nhìn Vũ rồi lên tiếng:
“ Tụi nó ra rồi kìa, đi thôi!”
Vũ đặt nhẹ tờ 100k lên bàn rồi theo đám cường bước sang đường. Tên Cường hung hãn bước lên trước chặn đường cặp nam nữ dáng vẻ thanh tú lại. Trong lúc đó một tên khác thì lái xe đến chổ Cường đang đứng.
Vũ nháy mắt với Cường ra hiệu cho hắn. Ngay lập tức, Cường dí thứ gì đó vào bụng tên thanh niên trẻ tuổi rồi nhe răn cười:
“Lên xe đi chơi với anh nào chú em.”
Cặp đôi nam nữ từ lúc thấy đám Vũ đã run như cầy sấy. Tên thanh niên quỳ rập xuống nước mắt tuôn trào trước mặt Vũ rồi rồi van xin:
“Anh Vũ tha cho em, em lạy anh, em không dám lần nữa đâu.”
Tên Cường gằn giọng:
“Im, cái đ-t mẹ mày muốn lên xe không? Hay muốn ăn dao?”
Vũ mĩm cười rồi nhẹ nhàng đáp lời gã trai trẻ:
“ Hai đứa lên xe anh muốn nói vài chuyện.”
Cô gái mặc dù run rẩy nhưng vẻ mặt tỏ ra đầy kiêu ngạo. Bước lên xe trong dáng vẻ đầy tự tin. Còn gả trai trẻ vẫn vẻ mặt khóc lóc tỉ tê, rồi lên tiếng nài nỉ:
“Anh Vũ, tha em lần này đi anh. Em lạy anh tha em đi, em thề cả đời không dám nhìn Linh một lần nào nữa.”
Nhưng Vũ vẫn vẻ mặt nghiêm nghị, nhìn đám Cường rồi nghiêm giọng:
“ Lôi nó lên xe đi, đừng mắt thời gian nữa! “
Ngay lập tức, tên Cường lôi gả trai trẻ xổn xểnh lên xe. Chổ gã trai quỳ lại khi nãy, có vẻ đã ướt thành một vũng nước nhỏ màu vàng. Nhanh chóng, hai chiếc xe lao đi giữa lòng thành phố.
Tầm nữa giờ sau, cả hai xe quẹo vô một căn nhà tường trong một hẻm nhỏ vắng vẻ. Cặp đôi nam nữ được đám Cường lôi lên tầng trên, rồi tống vô trong phòng khoá trái cửa.
Vũ bước lại gần bên cô gái trẻ tuổi, xinh xắn, rồi mỉm cười nhẹ nhàng hỏi:
“Mày còn gì nói với tao nữa không?”
Cô gái vẻ mặt kiêu ngạo, ngông nghênh đáp lời:
“ Anh muốn làm gì làm, giết thì giết đi!”
Bốppp
Vũ tán mạnh một cái vào mặt cô gái trẻ, mạnh đến nỗi cô gái văng vào vách nằm bất động. Gả trai trẻ khi nãy, liền khóc vang lên cầu xin Vũ:
“Anh Vũ tha em đi, em lạy anh tha em đi.”
Tên Vũ nhìn gã trai gằn giọng quát:
“ Mày quỳ ở đó, chưa tới lượt mày, còn lãm nhãm tao bắn nát đầu mày.”
Vũ vừa nó xong, thì móc ra cây súng lục, vụt lên bàn. Rồi tiếp tục bước đến bên cô gái trẻ ngồi xổm xuống nói:
“ Lần này là lần thứ bây nhiêu rồi mày còn nhớ không? Mày tưởng tao ở bên Pháp đéo hay đéo biết gì à? Tao đi Paris 3 tháng mày ngủ với nó 9 lần trong Khách Sạn Hương Lan, 6 lần trong nhà nghĩ Diễm Xưa, 3 lần trong chính cái căn nhà mà tao xây cho mày ở. Đó là những lần tao vô tình biết được, còn những lần khác thì sao?
Trong 3 tháng mày viện đủ lý do, đi Spa tắm trắng, má mày bệnh nặng, cha mày nằm viện. Rồi 2tỷ 730 triệu tiền trong tài khoản của tao, mày triệt tiêu không một lý do. Tổng cộng là 5 tỷ 645 triệu mày đem cho thằng chó này hả, hả?”
Vũ gằn giọng quát điên cuồng, lôi cô gái ngồi dậy tát lia lịa. Rồi lôi ra một tấm ảnh vứt vào mặt cô gái rồi nói:
“ Mày biết đây là ai không?”
Cô gái cầm lấy tấm hình run rẩy khóc lóc. Gào thét vang lên khắp căn phòng:
“ Trời ơi , con tôi, con tôi trời ơi, Bảo ngoan của mẹ. Sao con thế này, trời ơi, huhu, a a a.”
Vũ lấy ra gói thuốc, rồi nhẹ nhàng đốt một điếu, phì phà làn khói trắng bốc lên. Sau đó trên đôi mắt của gã như ngưng lại, rồi nhỏ vài giọt nước mắt rưng rưng trả lời:
“ Khi tao về tới thì nó trầm trọng lắm rồi. Tao chuyển nó từ Singapore sang Mỹ. Hy vọng nó còn có thể sống thêm một ngày, thì tao cũng cố. Mày biết ngày cuối cùng nó hỏi tao gì không? Nó nói:
‘Mẹ Linh đâu rồi ba, con nhớ mẹ quá.’
Tao nén nước mắt gọi cho mày, nhưng suốt 3h đồng hồ mày cũng không bắt máy. Rồi lúc nó hấp hối, tao đưa hình mày cho nó, nó nhìn rồi nói 3 từ:
‘Con yêu…mẹ’ và ra đi vĩnh viễn.”
Tiếng Vũ thở dài, rít một hơi thuốc thật dài. Phì phà làn khói toả khắp nơi trong phòng. Linh thì ngồi đó ôm tấm hình gào khóc dữ tợn. Vũ lại nhẹ nhàng nói tiếp:
“ Mày gửi nó về cho bà ngoại, trong lúc đó bệnh nó nặng như thế nào mày hiểu không. Khi tao về rước nó thì mọi thứ đã quá muộn. Tao bất lực ôm nó trong tay mà khóc trong những phút cuối cùng. Tao hận sau không thể về tới kịp để đưa nó đi chơi lần cuối cùng.
Tao đi quanh năm suốt tháng, chỉ để kiếm tiền tiền về cho mày lo cho nó. Nhưng tao đã sai lầm, tao chưa bao giờ cho nó một ngày vui vẻ trọn vẹn.”
Vũ lại phì phào từng ngụm khói, ném điếu thuốc đi, rồi đưa mắt nhìn gã trai:
“Tao đã thề rằng, những đứa nào khiến con trai tao chết. Tao sẽ chôn sống nó bên cạnh con trai tao.”
Trong lúc đó, một tiếng nói bên ngoài vọng vào:
“Anh Vũ, đã chuẩn bị xong rồi.”
Vũ nhẹ nhàng đáp lời:
“ Ừ, tao biết rồi, đợi đó đi!”
Gả trai có vẻ lờ mờ hiểu điều gì, liền vùng vẩy khóc lóc van xin:
“Em lạy anh, tha cho em một lần đi anh. Em lạy anh mà, em còn bà già đau yếu ở nhà…”
Bốppp
Vũ đập mạnh cái cây vào đầu gã trai, khiến gã gục tại chỗ. Sau đó nhìn Cường và nói:
“Anh đem nó xuống dưới xử đi.”
Cường liền nhe răng cười, rồi lôi xổn xểnh gã trai còn bê bếch máu xuống lầu.
Sau đó Vũ nhìn hai gã còn lại liếc mắt ra hiệu. Ngay lập tức hai gã to lớn xăm trổ đầy mình nhào vồ đến Linh. Hai thân hình lực lưỡng không chút khó khăn, áp chế hoàn toàn thân thể mỏng manh của cô gái. Cô gái gào khóc thét lên:
“Mày làm gì vậy, tao là vợ mày, mày nỡ đối xử với tao vậy à?”
Vũ thở dài một hơi, rồi khẻ nói:
“Ngay từ lúc con tao chết, mày không còn là vợ của Lâm Anh Vũ này rồi!”
Cô gái bất lực trước sức mạnh của hai gã trai to xác. Từng mảnh vãi trên người cô bị xé xuống. Thân thể loả lồ của cô được bày ra như mời gọi hai gã trai to xác.
Dù đã qua một lần sinh nở, nhưng Linh vẫn là một trong những mỹ nhân của Sài Thành. Dáng vẻ thướt tha, làn da mịn màng, cùng cặp vú nhô lên trông cực kỳ khiêu gợi.
Nhưng giờ đây, nó đang bị dằng xéo trước hai gã to xác. Chúng nhào nát những thứ trên người Linh, và rồi dương vật gân guốc đã xâm chiếm lấy cái âm hộ hồng hào xinh đẹp. Từng nhịp thúc mạnh bạo như muốn nông rách cái âm đạo nhỏ nhắn kia. Tên này rồi lại tên kia thống khoái giã mạnh bạo vào âm đạo Linh. Chúng thay phiên nhau suốt một giờ đồng hồ.
Một tiếng sau
Tại một nghĩa trang hoang vắng
Vũ nhẹ nhàng cắm một nén nhang vào bát hương đầy khói nghi ngút. Sau đó lầm thầm vài câu khấn vái:
“Con trai à, cha đã đưa mẹ đến với con rồi, không bao lâu nữa, cha cũng sẽ đến với con thôi. Con sẽ không bao giờ phải chịu cô đơn nữa đâu. Cha và mẹ sẽ luôn luôn bên con mà!”
Thoáng sau, một chiếc xe dừng lại gần đó, một gã đàn ông tầm 40 tuổi bước lại gần Vũ rồi chào hỏi:
“Chào ông Vũ, mọi thứ ông cần chúng tôi đã chuẩn bị xong.”
Vũ nhẹ nhàng bắt tay hắn, rồi đáp:
“ Cảm ơn luật sư Dương, số tiền bên ông cần tôi đã chuyển khoản đầy đủ rồi.”
Luật sư Dương mĩm cười, rồi đáp lời:
“ Vâng, không còn gì thì tôi đi đây.”
Nói xong, luật sư Dương đưa cho Vũ một cặp hồ sơ, rồi vội vã lên xe đi mất. Chiếc xe dần khuất bóng, thì Cường lại vỗ vai Vũ và thở dài:
“ Chú em nghĩ kĩ chưa vậy, cùng lắm theo bọn anh qua Cam, hay Lào sống một thời gian thôi.”
Vũ nhẹ nhàng mĩm cười, rồi trả lời:
“ Em đã chuẩn bị tất cả rồi, anh đưa anh em đi sang Cam sống thời gian đi. Em muốn ở bên vợ con em, chuyện em đã quyết rồi anh!”
Cường thở dài tiếc nuối, rồi quay lưng bỏ đi. Đám đàn em cũng theo Cường lên xe chạy ra khỏi nghĩa trang. Để lại bóng hình Vũ đang đứng yên không một chút động.
Sau khi đám Cường đi được một lúc, thì một tiếng súng vang lên:
Bùmmm