Con Đường Bá Chủ – Chương 737 : Trảm Không Cốt Kim – Botruyen

Con Đường Bá Chủ - Chương 737 : Trảm Không Cốt Kim

Chương 737 : Trảm Không Cốt Kim
Đồ Huy vừa nói ra, toàn trường nhất thời trở nên yên tĩnh…

Một đám Tiên Vương ánh mắt lóe lên dị sắc, đồng loạt nhìn qua Bồng Lai Tiên Đảo, trong lòng âm thầm khẩn cầu các nàng đồng ý…

Thứ nhất, Đồ Huy số lần ra tay chiến đấu ở Hải Vực Tinh hầu như không có, khi phần lớn thời gian hắn được Săn Ma Điện huấn luyện, chiến đấu cũng chỉ với đối tượng mà Ma giới thiên tài, vì thế người ở đây vẫn luôn tò mò về chiến lực của vị Thiếu chủ Đồ gia này.

Thứ hai, so với tò mò về chiến lực của Đồ Huy, thì bọn hắn càng tò mò thêm nữa về dung mạo thật sự của những nữ nhân Bồng Lai Tiên Đảo…huống hồ ở đây còn là dung mạo của Đại Đảo Chủ và một trong những Bồng Lai Ngũ Tiên.

Bất kể xét về khía cạnh nào, đám khán giả như bọn hắn cũng là có lợi a…

“Khanh khách, thân là một trong những Thiên Vương cấp thế lực, ta nghỉ Bồng Lai Tiên Đảo sẽ không từ chối đề nghị của Đồ Huy công tử!” Hải Vực Nữ Vương cười khanh khách, bộ ngực bạo mãn rung rẫy căn đầy…khiêu khích nói ra.

“Loạn Thương Nữ Vương là một nữ cường giả chân chính, nhất định sẽ không từ chối trước bất kỳ sự khiêu chiến nào!” Hải Sư Yêu Vương lập tức bồi thêm một câu, hận không thể lập tức xem náo nhiệt.

Đồ Huy thấy đám người tán thành đề nghị của mình, trong lòng âm thầm đắc ý…hắn đã quá lâu không thể hiện mình, lần này phải để Phú Nhược Linh kinh ngạc một phen, nhân tiện dạy dỗ đám nữ nhân Bồng Lai Tiên Đảo ngu xuẩn.

Phú Nhược Linh lại là trong lòng trầm xuống, tên Đồ Huy này là đến để gây sự đúng không? Tiên Vương chiến đấu, dù chỉ là luận bàn cũng rất khó phân ra thắng bại, còn muốn náo đến mức độ nào?

Nghĩ đến đây Phú Nhược Linh hít sâu một hơi, ngăn chặn bực bội, hạ giọng nói:

“Thuyền nhỏ của ta không đủ để các vị chơi đùa, thôi thì hẹn dịp khác vậy…”

Đồ Huy lại là không mấy bận tâm cười nói: “Phú tiểu thư yên tâm! Bổn công tử sẽ nhờ Đồ lão thiết lập kết giới không để dư ba công kích lan tràn ra ngoài, nếu cảm thấy không đủ có thể nhờ chư vị Thiên Vương đang có mặt!”

“Đồ công tử sáng suốt!” Thủy Không Tiên Vương chắp tay nói ra, một mặt bội phục.

Có Thiên Vương thiết lập kết giới, Địa Vương giao thủ không phải vấn đề gì quá lớn…

“Các ngươi…” Phú Nhược Linh thở phì phò, sắc mặt ửng hồng vì tức giận.

“Ha ha, Phú tiểu thư không cần lo lắng, chỉ là luận bàn đến điểm thì dừng mà thôi, huống hồ Bồng Lai Tiên Đảo chắc hẳn sẽ không từ chối một lời khiêu chiến chân thành của bổn công tử!” Đồ Huy ra vẻ ung dung tiêu sái nói ra, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn về Âu Dương Thương Lan.

“Đại tỷ, tiểu tử này bụng dạ quá xấu, Manh Manh muốn đấm hắn!” Đình Manh Manh thở phì phò thở phì phò, từng chiếc răng nhỏ nghiến vào nhau ken két nhìn Đồ Huy truyền âm cho Âu Dương Thương Lan.

“Đấm là phải đấm, tuy nhiên hắn muốn ăn đấm cũng không dễ dàng như vậy!” Âu Dương Thương Lan không bận tâm truyền âm đáp lại.

Lạc Nam khóe miệng co giật, hai vị Đảo Chủ rốt cuộc có để Đồ Huy vào trong mắt hay không? người ta đường đường cũng là thiếu chủ của Đồ gia, gia tộc chấp chưởng Săn Ma Điện Hải Vực Tinh đấy.

Mộ Sắc Vy lại là lắc đầu, dùng ánh mắt đồng tình nhìn lấy Đồ Huy, để tiểu ma vương Đình Manh Manh muốn đấm, tiểu tử này rất đáng thương a…

“Khôn như Đồ công tử ở Đảo chúng ta thường được dùng để canh cửa!” Âu Dương Thương Lan mở miệng khiến đám người trợn tròn mắt, lại nghe âm thanh lười biếng của nàng phát ra:

“Nếu chúng ta bại, ngươi muốn chiêm ngưỡng tiên nhan, vậy nếu ngươi bại…ngươi lại không bỏ ra thứ gì? thế gian nào có chuyện dễ gặm như vậy?”

“Ha hả, Loạn Thương Thiên Vương nghĩ Đồ Huy ta sẽ bại?” Đồ Huy cười lạnh nhạt, bên trong lời nói ẩn chứa một tia chế nhạo.

“Nếu vậy chúng ta không ứng chiến vậy, bổn Đảo chủ không muốn phí thời gian với kẻ ảo tưởng sức mạnh!” Âu Dương Thương Lan lắc đầu, lười biếng tựa lưng vào ghế.

Đám người sắc mặt cổ quái nhìn Đồ Huy, cũng cảm thấy có chút tự tin thái quái.

Bồng Lai Tiên Đảo dù sao cũng là Thiên Vương cấp bậc thế lực, mặc dù không thành danh lâu năm như Đồ gia của ngươi, nhưng xem nhẹ người ta như vậy quả thật có chút quá mức, đừng quên Bồng Lai Tiên Đảo cũng từng diệt qua không ít thế lực dám nghi ngờ khả năng của các nàng, trong đó thậm chí có Vương Cấp Thế Lực.

Đồ Huy thấy Âu Dương Thương Lan có ý từ chối vội vàng giật mình, cơ hội thể hiện tốt như vậy sao hắn có thể bỏ qua?

“Là bổn công tử nói đùa, Bồng Lai Đảo có điều kiện gì cứ nói, thế gian này vật mà Săn Ma Điện không thể lấy ra khá ít!” Đồ Huy ra vẻ phóng khoáng nói ra.

Nghe lời nói của hắn, Âu Dương Thương Lan khẽ gật đầu, nhìn sang Đình Manh Manh, hiển nhiên trận này quyết định để tiểu nha đầu ra trận.

Mà Đình Manh Manh lại là cười hì hì nhìn sang Lạc Nam hỏi thăm: “Tiểu Yên, Manh Manh muốn thưởng ngươi vất vả luyện chế Kẹo ngon cho Manh Manh, thích thứ gì cứ nói!”

“Nhị Đảo Chủ…” Lạc Nam trong lòng cảm động rối tinh rối mù, tiểu nha đầu bề ngoài thì không tim không phổi, thực chất lại âm thầm ghi nhận công lao luyện Đan của hắn sao?

Lạc Nam âm thầm quyết định, ngày sau phải luyện chế thật nhiều Tiên Đan hảo hạng cho nàng ăn thay cơm, bất quá lúc này lại cực kỳ nghiêm túc nói:

“Tiên nhan của Đại Đảo Chủ cũng như bất kỳ nữ nhân nào của Bồng Lai Đảo chúng ta đều là vô giá, dù bán hết Săn Ma Điện cũng không được a!”

Toàn trường khóe miệng co giật, được rồi…chúng ta thua ngươi được chưa?

Lúc nãy còn tưởng Đồ Huy đã rất kiêu ngạo, hiện tại mới biết so với Đồ Huy, Lạc Yên còn khủng bố hơn.

Nhan sắc của các ngươi dù bán cả một trong những thế lực mạnh nhất Tiên giới là Săn Ma Điện cũng không được? các ngươi là Nữ Đế sao?

“Khanh khách” Âu Dương Thương Lan cùng Mộ Sắc Vy thích thú cười, hiển nhiên đối với lời nói của Lạc Nam cực kỳ hưởng thụ và tán thành.

Sắc mặt của Đồ lão cùng Đồ Huy có chút lạnh xuống, ở trong lòng bọn hắn thì Săn Ma Điện chính là chí cao vô thượng, thiếu nữ này dám xem nhẹ Săn Ma Điện như vậy, một ngày nào đó phải để nàng trả giá.

“Hì hì, mặc dù dung nhan của Đại tỷ các nàng quả thật vô giá, nhưng trận này chúng ta chắc chắn thắng, vì thế Tiểu Yên ngươi cứ tùy tiện ra điều kiện là được!” Đình Manh Manh cười càng thêm vui vẻ, nàng rất hiếm có cơ hội công khai đấm người, kèo này tuyệt không thể hủy a.

Lạc Nam cũng nhận ra Đình Manh Manh là thật tâm muốn chiến, gật gật đầu nói ra:

“Một loại Thiên Địa Dị Vật là được!”

Âu Dương Thương Lan trong lòng thầm hô quả nhiên, tiểu nữ này chỉ hứng thú với Dị thuộc tính a…

“Các vị đã nghe rồi đó, nếu Đồ công tử bại…chỉ cần bỏ ra một loại Thiên Địa Dị Vật bất kỳ thuộc tính nào cho chúng ta là được!”

“Một loại Thiên Địa Dị Vật?” Toàn trường hai mặt nhìn nhau, không ngờ đến Bồng Lai Tiên Đảo sẽ đưa ra điều kiện này.

Trong lúc nhất thời cả đám đưa mắt sang Đồ Huy, chờ đợi ý kiến của hắn.

“Hừ, chỉ nhìn dung mạo của các ngươi mà thôi, cái giá lớn như vậy?” Đồ Huy chưa trả lời, Đồ lão đã lạnh lùng hừ một tiếng.

Thiên Địa Dị Vật, dù là ở Đồ gia cũng là hàng hiếm…không phải cứ muốn có là có.

“Thế nào? Là Thiếu chủ của Đồ gia các người chủ động khiêu chiến mà không phải chúng ta!” Mộ Sắc Vy thản nhiên lên tiếng:

“Huống hồ Bồng Lai Tiên Đảo chúng ta có nguyên tắc không để lộ dung mạo trước mặt người ngoài, một loại Thiên Địa Dị Vật để phá vỡ nguyên tắc của Thiên Vương cấp thế lực, cái giá này cực kỳ tiện nghi rồi!”

“Còn không phải sao? nếu nghèo quá thì đừng tuyên chiến!” Đình Manh Manh khinh thường nói ra, búng ta ra hiệu cho Lạc Nam.

Lạc Nam hiểu ý gật đầu, cánh tay nâng lên…năm loại Dị Hỏa cùng lúc bùng cháy…

“Cái này…” Đồ Huy cùng Đồ lão sững sờ.

“Thấy chưa? Một đệ tử của chúng ta tùy tiện đã sở hữu năm loại Dị Hỏa, Bồng Lai Tiên Đảo không thiếu nhất chính là Thiên Địa Dị Vật, nếu Đồ gia ngay cả vật này cũng không thể lấy ra thì đừng mất mặt ra điều kiện!” Âu Dương Thương Lan cười nhạt, âm thanh chọc người nói ra.

Phú Nhược Linh cùng một đám Tiên Vương sau khi nghe xong cảm giác sai sai, nhưng lại chẳ biết sai ở chỗ nào, cả đám á khẩu không phản ứng được.

Quả thật Bồng Lai Tiên Đảo có nguyên tắc không tiết lộ diện mạo của mình, một kiện Thiên Địa Dị Vật để cược lấy cơ hội phá vỡ nguyên tắc của Bồng Lai Tiên Đảo, thấy thế nào cũng cảm thấy không đắt.

Tuy nhiên nguyên tắc này lại chẳng mang lại lợi ít gì cho Đồ gia, chỉ vì thỏa mãn ánh mắt một chút mà thôi, liệu có đáng hay không?

Cái giá này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ…chỉ nhìn vào người ra giá và người định giá mà thôi.

Hy vọng Đồ Huy đủ khí phách…

Mà lúc này, Đồ Huy cũng đang âm thầm cùng Đồ lão truyền âm trao đổi…

“Đồ Lão, lấy nó ra đi! Trận này bổn công tử chắc chắn thắng!” Đồ Huy cắn răng nói, nếu hắn không dám ứng chiến, chẳng phải mất mặt?

“Thiếu chủ, ngươi cân nhắc cho kỹ, loại Dị Thuộc Tính này là của Gia chủ kêu lão phu chuẩn bị cho ngươi, ta phải vất vả hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt ba tên Địa Ma Vương mới nhận được!” Đồ lão thận trọng nói.

“Bổn công tử hiểu khổ tâm của Đồ lão, bất quá đây là cơ hội để ta biểu hiện trước mặt Phú Nhược Linh, cứ yên tâm…chiến lực của ta ngươi còn không rõ ràng sao?” Đồ Huy nghiêm túc nói.

Đồ lão trong lòng chạy qua vô số ý nghĩ, Đồ Huy từ nãy đến giờ đã phách lối, nếu hiện tại không dám chấp nhận điều kiện của Bồng Lai Tiên Đảo thì quả thật mất mặt, hắn cũng tin tưởng chiến lực của Thiếu chủ nhà mình, huống hồ Gia chủ từng nói không tiếc bất kỳ giá nào để hỗ trợ thiếu chủ theo đuỗi Phú tiểu thư.

Nghĩ đến đây Đồ lão rốt cuộc hạ quyết tâm…

Trong ánh mắt chăm chú của đám người, Đồ lão hít sâu một hơi, trong tay xuất hiện một vật…

RỐNG!

Theo một âm thanh gầm rống vang vọng, tia sáng lóe mắt màu vàng bao phủ cả Đại Điện, khí tức sắt bén cắt xén không gian thành vô số mảnh vỡ xung quanh cơ thể Đồ lão…

“Dị Kim?”

Cảm giác được Sát Kim Đỉnh trong đan điền chấn động, Lạc Nam trầm giọng nói ra.

Đây là một khung xương cốt cứng rắn vô cùng, từng nhánh xương cốt đều là do Kim thuộc tính tinh khiết đến mức đáng sợ ngưng tụ mà thành, toàn thân lưu chuyển vô số Kim khí sắt bén, đem không gian liên tục cắt đứt thành từng mảnh vỡ.

“Đây là…Trảm Không Cốt Kim, Dị Kim được Săn Ma Điện treo thưởng cho người thành công lấy đầu ba vị Địa Ma Vương không phải sao?” Đạo Huyền Kiếm Vương kinh hô nói ra.

“Cái gì? là Trảm Không Cốt Kim? Nói vậy Đồ gia lại vừa tiêu diệt ba vị Địa Ma Vương rồi?” Hải Long Yêu Vương cũng kinh dị thốt ra khỏi miệng.

Mỗi một tôn cường giả tu luyện đến Địa Vương không ai là không có thủ đoạn phi phàm, muốn giết ba vị Địa Ma Vương là khó khăn đến mức nào? Huống hồ Địa Ma Vương hầu như là ở Ma giới, phải xâm nhập Ma giới để giết bọn hắn càng là khó khăn tăng theo cấp số nhân.

Đồ lão thấy đám người khiếp sợ ngoài mặt biểu hiện tự đắc, thực chất trong lòng âm thầm kêu khổ, để hoàn thành loại nhiệm vụ này hắn phải tiêu hao gần trăm năm, đem Vương Lực toàn bộ ẩn giấu, nằm vùng Ma giới một khoảng thời gian dài mới thành công đánh lén, một hơi lấy mạng ba tôn Địa Ma Vương, sau đó lập tức dùng Dịch Tinh Phù trốn mất mới không bị chúng cường giả Ma giới truy sát.

Tất cả chỉ vì lấy Trảm Không Cốt Kim cho Đồ Huy gia tăng thực lực.

Đồ Huy chưa kịp nhận lấy Luyện Hóa thì Thiên Địa Hội đã tổ chức Đấu Giá Hội, vì thế lập tức lên đường đuổi theo Phú Nhược Linh, lúc này mới đem ra đánh cược.

“Tiểu Yên thấy thế nào? Dị Kim đó hài lòng không?” Đình Manh Manh nhìn Lạc Nam hỏi thăm.

“Không tồi, không tồi chút nào!” Lạc Nam gật đầu như gõ trống.

Nào chỉ là không tệ, cái Trảm Không Cốt Kim này so với bất kỳ Dị Kim nào mà hắn đang sở hữu đều mạnh hơn, huống hồ vừa nhìn thấy nó…Lạc Nam đã nhận định đây là mảnh ghép quan trọng mà Kim Thần Tướng còn thiếu, chỉ cần đạt được…Thần Tướng Vệ Hồn sẽ lại mạnh lên một khoảng lớn.

“Được rồi! nhận thấy lòng thành của Đồ công tử…chúng ta ứng chiến trận này!” Âu Dương Thương Lan thong thả nói ra.

“Ha hả, làm phiền Phú tiểu thư mở rộng phạm vi Võ Đài!” Đồ Huy cười lớn hướng Phú Nhược Linh nói.

Phú Nhược Linh gật đầu, Võ Đài bán kính một trăm mét quả thật không đủ để Tiên Vương giao thủ.

Ý niệm vừa động, Võ Đài ầm ầm mở rộng…chỉ thoáng chốc đã có được bán kính một ngàn mét, so với lúc đầu rộng hơn 10 lần.

Phần Phật…

Kim quang lóe lên, thân ảnh Đồ Huy đã xuất hiện trên Võ Đài, Đồ gia là thế lực chủ tu Kim Hệ, chính vì thế mới cố săn bằng được Trảm Không Cốt Kim cho Đồ Huy.

“Mời Đảo Chủ lên đài! Để cho công bằng…ngươi cần áp chế tu vi xuống Địa Vương bằng bổn công tử!” Đồ Huy nghĩa chính ngôn từ thản nhiên nói ra.

Hắn không ngốc đến mức lấy tu vi Địa Vương của mình chiến với một Thiên Vương như Âu Dương Thương Lan.

Nào ngờ Âu Dương Thương Lan chỉ là nhẹ lắc đầu đáp: “Đối thủ của ngươi không phải bổn đảo chủ!”

“Hả?” Đồ Huy nghi hoặc nhìn sang Mộ Sắc Vy, nhẹ gật đầu: “Vậy không sao! bổn công tử áp chế tu vi xuống Đại Vương là được!”

“Không cần, đối thủ của ngươi cũng là Địa Vương…” Mộ Sắc Vy giọng điệu cổ quái nói.

“Địa Vương sao? là ai?” Đồ Huy cau mày hỏi.

“Hì hì, là ta!”

Một âm thanh trẻ nhỏ cười đùa hí hửng vang lên trên Đài, Đồ Huy liếc mắt nhìn đến.

“Phốc!”

Lấy Đồ Huy cầm đầu, toàn trường cùng lúc phun ra một ngụm.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.