Con Đường Bá Chủ – Chương 735 : Đồ gia – Botruyen

Con Đường Bá Chủ - Chương 735 : Đồ gia

Chương 735 : Đồ gia
Đại Điện bao trùm trong sự yên tĩnh, bị sự cuồng vọng của Lạc Yên làm cho câm nín…

Mặc dù biết ngươi cường đại, cũng đừng ở trước mặt các vị Tiên Vương khoe khoang phách lối như vậy chứ?

Nếu Hỏa Thần Tướng chỉ là làm nóng người, được rồi…chúng ta nhận thua được chưa?

“Không tồi, không tồi…có vài phần khí thế của bổn Vương năm xưa!” Âu Dương Thương Lan gật gù vỗ tai, đối với biểu hiện của Lạc Yên cực kỳ tán thành, trực tiếp đánh giá 9 điểm, khi nào đem đám thiên tài ở đây toàn bộ nghiền ép…đó mới là 10 điểm.

“Đám người này quá nhàm chán, còn không thú bằng Tiểu Yên chiến với Tiểu Thiền!” Đình Manh Manh ngáp dài ngáp ngắn, lại lấy ra một viên Tiên Đan siêu to trong ánh mắt như hổ rình mồi đến từ Phú Nhược Linh.

“Kỳ quái, Tiểu Linh tỷ tỷ vì sao cứ luôn nhìn Manh Manh? Chẳng lẽ lại sắp có thêm một người muốn cướp Kẹo ngon của ta?” Đình Manh Manh lập tức co rụt đầu, đem Tiên Đan toàn bộ dồn vào cái miệng nhỏ, sau đó hướng hai bàn tay sạch sẽ về phía Phú Nhược Linh xòe ra, ý bảo hết kẹo rồi.

“Phốc!” Phú Nhược Linh bị bộ dạng của nàng chọc cười, nhoẻn khuôn miệng xinh đẹp để lộ hàm răng trắng bóc.

Cũng chẳng biết Bồng Lai Tiên Đảo tìm được Luyện Đan Sư từ khi nào, vậy mà luyện chế được Tiên Đan đặc biệt như vậy.

“Chỉ là không biết chỉ riêng Dưỡng Nhan Đan có thể chế loại siêu to, hay có thể áp dụng vào các Tiên Đan khác hay không…” Phú Nhược Linh âm thầm thắc mắc, bởi vì đây là hai chuyện mang ý nghĩa hoàn toàn khác biệt.

Vũ trụ rộng lớn, không ít quái thai có khả năng tiêu thụ Tiên Đan khổng lồ, đó chính là thứ bọn hắn cần so với Tiên Đan có kích thước truyền thống, Đình Manh Manh chính là ví dụ điển hình.

Nếu chỉ duy nhất Dưỡng Nhan Đan có thể luyện chế được to lớn, như vậy giá trị của vị Luyện Đan Sư kia cũng không quá cao, dù sao thì Tiên Đan với công năng làm đẹp ở Tiên giới không mấy quan trọng, bởi vì nữ nhân Tu Tiên đa phần đã đẹp sẳn rồi…Dưỡng Nhan Đan chỉ là dệt hoa trên gấm thêm một chút mà thôi, Thiên Địa Hội không thiếu Luyện Đan Sư ưu tú.

Nhưng nếu loại hình khổng lồ có thể áp dụng cho mọi loại Tiên Đan, như vậy dù là Thiên Địa Hội cũng phải khát cầu một Luyện Đan Sư đặc biệt như vậy, ít nhất phải bằng mọi giá có được thủ pháp luyện chế Tiên Đan siêu to của hắn.

Thân là một người quản lý nổi tiếng về khả năng kinh doanh, Phú Nhược Linh đã mơ hồ ngửi được một vụ sinh ý khổng lồ, trực tiếp tác động đến ngành nghề kinh doanh Tiên Đan tại Tu Tiên Giới.

Khách hàng tiềm năng không ai khác chính là những quái vật trên Thiếu Đế Bảng kia, hoặc hơn thế nữa…

“Mặc dù kiêu ngạo, nhưng có được tiền vốn để kiêu ngạo…chẳng trách có thể được Bồng Lai Tiên Đảo trọng dụng như vậy trong thời gian ngắn!” Song Kiếm Tiên Vương vuốt râu đánh giá Lạc Yên.

Lời của hắn lập tức được một đám Tiên Vương tán thành, bọn hắn chẳng những không phản cảm việc Lạc Yên kiêu ngạo, trái lại còn cực kỳ thưởng thức.

Bởi vì bọn hắn khi còn trẻ cũng là những nhân vật kiêu ngạo, mới có được thành tựu như ngày hôm nay.

Thấy không ai đáp lại lời mình, Lạc Nam nhíu mày, đám người này không chịu lên đài, hắn làm sao hoàn thành nhiệm vụ Âu Dương Thương Lan giao phó? Chỗ tốt vẫn còn chưa lấy đấy.

Nghĩ đến đây Lạc Nam tiếp tục quát: “Kêu các ngươi toàn lên các ngươi điếc sao? Chỉ hai tên yếu nhược này làm sao đủ đánh?”

Một đám thiên tài nghe xong sắc mặt muốn phún hỏa, thật sự bị Lạc Yên chọc giận, bất quá vì vấn đề mặt mũi mà cả bọn vẫn chưa lên Đài.

“Hừ, nếu hai người các ngươi không thể dạy dỗ nữ nhân này một bài học, ngày sau đừng tự xưng thiên tài Vô Lượng Hải Các nữa!” Bên phía Đạo Huyền Tông, một thanh niên nam tử nhìn về Vô Lượng Tuấn cùng Vô Lượng Thanh nghiến răng nghiến lợi nói.

Hắn là con trai của Song Kiếm Tiên Vương, địa vị trong hàng ngũ đệ tử ở Đạo Huyền Tông chỉ thua mỗi Đạo Huyền Lãng mà thôi.

“Nói không sai, nếu cảm thấy không để chiến đấu thì lập tức xuống đài, để bổn Soái cùng nàng đại chiến ba trăm hiệp!” Bên hàng ngũ Hải Yêu Cung, một thanh niên khác tương đối anh tuấn, tóc xanh mắt đỏ, dưới mông có một cái đuôi sói nhe răng nhếch miệng nói ra.

Hắn là Hải Ngân Lang, đệ tử của Hải Sư Yêu Vương, cũng là một trong hai thiên tài nổi bật nhất Hải Yêu Cung, địa vị ngang hàng với Hắc Hải Ngưu, cũng là Ngọc Yêu Viên Mãn cấp bậc cường giả.

Bọn hắn rất muốn chiến với Lạc Yên, nhưng lại không muốn lấy nhiều địch ít, nhất là còn trước ánh mắt của đám đông vây xem, làm như vậy dù chiến thắng cũng không vẻ vang gì.

Mà nghe lời nói của hai tên này, Vô Lượng Thanh với Vô Lượng Tuấn kém chút tức chết, Lạc Yên kiêu ngạo như vậy, chúng ta còn cần các ngươi kêu đánh sao?

Hai người nhìn Hỏa Thần Tướng một cách đề phòng, đã giao thủ qua, biết được sự cường đại không hợp thói thường của nó…bất quá mặc dù kiêng kỵ, nhưng không đến mức sợ hãi…

Hai người dù sao cũng là thiên tài, có được lòng tự tôn của riêng mình, làm sao cam tâm bại trước một nữ Ất Tiên xa lạ?

“Lạc Yên, ngươi thành công để ta nhớ kỹ ngươi!” Vô Lượng Thanh gằn giọng nói, lau đi vết máu trên người.

“Lạc Yên, chúc mừng ngươi đã chọc giận ta!” Vô Lượng Tuấn ánh mắt khóa chặt Lạc Yên, hận không thể lột xuống tấm mặt nạ hung hăng đấm cái mặt đáng ghét kia một trận.

“Vậy sao? Ai quan tâm?” Lạc Nam thản nhiên hỏi.

“Phốc!” Vô Lượng hai người xém chút tức nổ phổi, hít sâu một hơi đè nén lửa giận, rốt cuộc quyết định thi triển toàn lực.

Hai người cắn răng, cùng lúc lấy ra hai kiện Ngọc Bội bớp nát.

Mà khi hai mảnh Ngọc Bội tán đi, vô số Thủy Vương Lực đen kịch như tinh không đột ngột xuất hiện, đem toàn bộ Võ Đài bao phủ vào bên trong, uy thế chấn kinh toàn trường.

“Là Thủy Vương Lực? hai người bọn hắn vậy mà còn có thủ đoạn này !’’

“Không những là Thủy Vương Lực, mà còn là Thủy Vương Lực thuộc về Tinh Không Thủy!”

“Nhất định là Thủy Không Tiên Vương cho bọn hắn để hộ thân!”

“Lạc Yên lần này nguy rồi!”

Lạc Nam có chút nhíu mày, Tinh Không Thủ đã đem toàn bộ Võ Đài biến thành hư không đen kịch, đem cả hắn và Hỏa Thần Tướng bao trùm vào bên trong.

“Sợ chưa?” Vô Lượng Thanh cùng Vô Lượng Tuấn cười gằn đắc ý.

Không ngoài đám người dự đoán, đây là lực lượng của Thủy Không Tiên Vương cho hai người bọn hắn dùng để hộ thân, được chính Thủy Không Tiên Vương dồn nén lực lượng vào trong đó.

Vương Lực của một Địa Vương, lại còn là Tinh Không Thủy…hơn nữa lúc này sẽ hoàn toàn nghe theo chỉ thị của bọn hắn, Lạc Yên làm sao chống lại?

Mặc dù lượng Tinh Không Thủy này sẽ tiêu hao sau khi sử dụng trong một thời gian, bất quá để đối phó Lạc Yên đã đủ dùng rồi.

Bị Tinh Không Thủy bao trùm, hóa chiến trường thành Tinh Không…Lạc Yên lúc này chẳng khác nào cá nằm trên thớt.

“Có chút phiền phức…!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, bất quá cũng không hề e ngại.

Hắn từng chiến với Hoàng Y Thiền, cũng từng đối đầu trực diện Vương Lực nên chẳng có vấn đề gì lớn, hơn nữa theo như Lạc Nam nhận thấy, Phần Lực Huyền Quang còn khiến hắn đau đầu hơn cả Tinh Không Thủy.

Chỉ bất quá phiền phức là ở chỗ, đối thủ có tận hai người…cả hai chưởng khống Vương Lực Tinh Không Thủy ngưng tụ công kích, cũng vướn bận một phen chân tay.

“Thôi được rồi, dốc toàn bộ lực lượng nghiền ép hai tên này, còn xử một đám khác nữa!” Lạc Nam âm thầm suy nghĩ.

RỐNG…

Như cảm nhận được tâm tình của chủ nhân, Hỏa Thần Tướng ngửa đầu gào thét, kỵ trên Nham Tượng Trọng Viêm lao về phía trước, che chắn trước cơ thể hắn, cặp mắt trống rỗng bao phủ ngọn lửa từ cái đầu lâu của Huyết Cốt Cơ Viêm lạnh lùng khóa lấy Vô Lượng Thanh cùng Vô Lượng Tuấn hai người.

“Giao nó cho ta! ngươi đối phó Lạc Yên, đánh nhanh thắng gọn!” Vô Lượng Thanh nhếch miệng, trêu đùa Tinh Không Thủy trong lòng bàn tay nhìn sang Vô Lượng Tuấn phân công nói.

Có được Vương Lực, lòng tin của hắn nhất thời tăng mạnh, cũng chẳng e ngại Hỏa Thần Tướng vừa cho mình ngậm hành.

“Không thành vấn đề!” Vô Lượng Tuấn gật gù đắc ý nói.

Mặc dù thiên tài như bọn hắn phải dùng đến con bài mà Thủy Không Tiên Vương ban tặng để đối phó một Ất Tiên như Lạc Yên có chút mất mặt, bất quá ai kêu nàng có quá nhiều Dị Hỏa, lại sở hữu Vũ Kỹ mạnh mẽ như Hỏa Thần Tướng…cũng không thể trách bọn hắn.

“Nếu một Hỏa Thần Tướng không đủ…vậy thì…đành dùng Đao mổ trâu giết gà vậy, thỏa mãn Đại Đảo Chủ một phen!”

Lạc Nam triệt để hạ quyết tâm,…

Bên trong Đan Điền, Cổ Băng Đỉnh cấp tốc chấn động…Thất Thải Huyền Băng, Huyết Cốt Cơ Băng, Cổ Long Hàn Không Băng…ba loại Dị Băng bắt đầu luân chuyển…

“Thần Tướng Vệ Hồn – Băng Thần Tướng!”

Lạc Nam trong lòng gào thét…

“Bẩm tiểu thư, có Thiếu gia của Săn Ma Điện bái phỏng!”

Hết sức bất chợt, âm thanh của Phú Lão ở bên ngoài Đại Điện vang vọng không gian, trực tiếp khiến toàn thể mọi người trong điện ánh mắt co rụt lại.

Ngay cả Cổ Băng Đỉnh của Lạc Nam đang vận chuyển cũng chầm chậm trở lại, Băng Vương Lực sắp phá thể ra ngoài cũng yên tĩnh trở lại…

Ở phía đối diện với hắn, Vô Lượng Thanh cùng Vô Lượng Tuấn cũng là toàn thân sững sờ, tạm quên đang trong trận chiến.

Đương trường, một số Tiên Vương đã không nhịn được đứng lên…

Săn Ma Điện!

Ba chữ có lực oanh động quá lớn lập tức cải biến bầu không khí của toàn trường…

Một trong những thế lực hùng mạnh nhất Tiên giới, là cự đầu trong vô vàn trận chiến Tiên Ma không hồi kết, lãnh Tiên giới chúng cường giả tiêu diệt Tiên Ma Cung, đối kháng trực diện với Tru Tiện Điện tại Ma giới…những chiến tích huy hoàng đó so với Thiên Địa Hội còn có lực chấn nhíp mạnh hơn.

“Thiếu gia? Là thiếu gia nào?” Phú Nhược Linh cũng nhướn mày, nàng nhớ không lầm mình không có mời người của Săn Ma Điện lên thuyền nha.

“Là thiếu chủ chi nhánh Săn Ma Điện ở Hải Vực Tinh, Đồ Huy thiếu gia!” Phú lão cung kính đáp.

“Đồ Huy?”

Đám người lập tức bừng tĩnh…cũng nhận ra thân phận của vị này.

Săn Ma Điện cũng có chi nhánh trải rộng khắp các giới như Thiên Địa Hội, bọn họ là một tổng thể cường đại được liên kết từ vô số thế lực khác nhau, với một mục đích chung là diệt sạch và tịnh hóa Ma giới.

Nếu nói Săn Ma Điện là một thế lực, chi bằng nói bọn hắn là một tổ chức được thành lập từ nhiều thành viên khác nhau để hoàn thành một mục tiêu chung thì hợp lý hơn.

Đồ gia là Gia Tộc phụ trách vận hành chi nhánh của Săn Ma Điện ở Hải Vực Tinh, thực lực so với Phú gia của Phú Nhược Linh không kém chút nào, nghe nói Đồ gia lão tổ là một vị Hộ Pháp của Săn Ma Điện, uy danh hiển hách.

Đồ Huy chính là thiếu chủ của Đồ gia, một thân thực lực Địa Vương cấp cường giả, từng có không ít thiên tài Ma giới từng chết vào tay hắn.

Lúc này Đồ Huy vậy mà muốn bái phỏng Phú Nhược Linh…lập tức thu hút sự chú ý của toàn trường, ngay cả trận chiến của Lạc Nam cùng Vô Lượng Thanh hai người cũng trở nên không còn quan trọng.

Trong lúc nhất thời, toàn trường đổ dồn ánh mắt về phía Phú Nhược Linh…

Mà Lạc Nam cũng nghe Âu Dương Thương Lan truyền âm nói: “Đành dừng ở đây thôi, không nên thể hiện quá nhiều trước mặt Đồ Huy này!”

Lạc Nam nghe vật gật gật đầu, hắn có nữ nhân là Ma tu, vì thế cực kỳ phản cảm cách làm của Săn Ma Điện, cũng không muốn biểu hiện quá nhiều trước mặt người thuộc Săn Ma Điện.

Không thèm để ý Vô Lượng Thanh cùng Vô Lượng Tuấn, Lạc Nam phiêu nhiên xuống Đài, Hỏa Thần Tướng theo đó tiêu tán trong thiên địa.

“Ngươi…” Vô Lượng Thanh cùng Vô Lượng Tuấn trợn tròn mắt, bọn hắn đang sắp đảo ngược tình thế cơ mà?

“Còn đánh cái rắm! mau cùng bổn Vương ra ngoài tiếp đón Đồ Huy thiếu gia!” Thủy Không Tiên Vương truyền âm mắng một tiếng.

Đối với người của Săn Ma Điện, bọn hắn phải cho đủ mặt mũi…bằng không Đồ gia tùy tiện lấy cớ điều tra về Ma Tu mà đi vòng quanh Vô Lượng Hải Các một vòng thì lớn chuyện.

Phú Nhược Linh trong lòng thở dài một tiếng, đối phương thân phận quá cao…nàng mặc dù không thích nhưng cũng phải cho thể diện, bởi vì đây là vấn đề kinh doanh của Thiên Địa Hội, phú quý sinh tài mà.

Váy công chúa lay động, Phú Nhược Linh bất đắc dĩ đứng dậy…rời khỏi Đại Điện tiến ra ngoài.

“Chúng ta cũng đi!” Một đám thế lực chi chủ mang theo nhân số của mình, cùng nhau đi theo Phú Nhược Linh ra ngoài tiếp đón Đồ Huy.

“Hừ, thật mất vui, làm bể kèo thơm của Manh Manh!” Đình Manh Manh cực kỳ không vui phồng to má, thở phì phò hừ một tiếng.

Theo nàng thấy chỉ cần Tiểu Yên thành công đánh bại tất cả thiên tài, số lượng nguyên liệu Luyện Đan ở Bồng Lai Tiên Đảo sẽ toàn bộ hóa thành Kẹo ngọt, đến khi đó không phải cho nàng thì cho ai? Nghĩ đến đây Đình Manh Manh xém chút hạnh phúc ngất đi.

Vậy mà giờ đây Đồ Huy đến phá đám tương lai tươi đẹp của nàng, Đình Manh Manh không bực mình mới là chuyện lạ.

“Đảo Chủ, chúng ta có nên ra đón người của Đồ gia hay không?” Mộ Sắc Vy hỏi ý Âu Dương Thương Lan.

“Không cần! Bồng Lai Tiên Đảo chúng ta tốt nhất không nên dính đến Săn Ma Điện, đám người cực đoan này không phải vật tốt lành gì!” Âu Dương Thương Lan lắc đầu.

Nhìn theo bóng lưng của Phú Nhược Linh, Âu Dương Thương Lan thở dài, nàng rất hiểu tâm trạng của Phú Nhược Linh lúc này, bởi vì Thiên Địa Hội không tham dự vào mọi tranh đấu, ngay cả tranh đấu giữa Tiên Ma lưỡng giới cũng chẳng nhúng tay vào, thậm chí còn đang phát triển mậu dịch ở Ma giới.

Trong mắt Thiên Địa Hội chỉ có lợi ít và kinh doanh, cũng chẳng phân biệt ngươi là Tiên hay là Ma.

Săn Ma Điện lại có tôn chỉ hoàn toàn trái ngược, đương nhiên không thể hòa hợp với Thiên Địa Hội, Phú Nhược Linh không thích bọn hắn cũng là bình thường.

Bất đồng quan điểm, chính là nguyên nhân khó ở chung nhất.

“Chỉ là không biết Đồ Huy này bái phỏng rốt cuộc có chuyện gì…”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.