Con Đường Bá Chủ – Chương 716 : Cổ Băng Đỉnh – Botruyen

Con Đường Bá Chủ - Chương 716 : Cổ Băng Đỉnh

Chương 716 : Cổ Băng Đỉnh
“Keng, phát động Nhiệm Vụ Chi Nhánh: Sáng Lập Vũ Kỹ, thành công nhận được một lần triệu hoán Băng Hệ Vũ Kỹ Vương Cấp trở lên, thất bại bị xóa mất trí nhớ về một loại Vũ Kỹ bất kỳ cũng từ Vương Cấp trở lên!”

Nghe xong nhiệm vụ, Lạc Nam nhất thời tròn xoe mắt…vội vàng mở ra Nhiệm Vụ Chú Thích.

Nhiệm vụ chú thích Sáng Lập Vũ Kỹ: Thân là Bá Chủ nên có được những Vũ Kỹ độc nhất vô nhị thuộc về mình, trong vòng một năm thành công sáng lập ra Vương Cấp Vũ Kỹ trở lên, bằng không nhiệm vụ xem như thất bại.

“Để một Cực Tiên như ta sáng tạo Vương Cấp Vũ Kỹ?” Lạc Nam khóe miệng giật giật, Hệ Thống đây là đang trêu đùa hắn?

Phải biết chỉ cần là một tu sĩ có Thiên Phú, thì việc sáng lập Vũ Kỹ không khó khăn gì, đó cũng là lý do vì sao tại Tu Chân Giới cũng như Tu Tiên Giới đa dạng các loại vũ kỹ như vậy.

Tuy nhiên…quan trọng nhất chính là Vũ Kỹ ngươi sáng tạo ra là cấp bậc gì mới là điểm mất chốt.

Ví dụ như một vị Chân Tiên tự mình sáng tạo ra Thiên Cấp Vũ Kỹ là hết sức bình thường, nhưng muốn một Chân Tiên sáng tạo ra Chân Cấp Vũ Kỹ đã là một vấn đề khó, một Chân Tiên sáng tạo ra Cực Cấp Vũ Kỹ đã là tuyệt đỉnh thiên tài, một Chân Tiên sáng tạo ra Ất Cấp Vũ Kỹ càng là hiếm hoi như phượng mao lân giác, một Chân Tiên sáng tạo ra Ngọc Cấp Vũ Kỹ hầu như không tồn tại.

Như vậy muốn một Cực Tiên như hắn sáng tạo Vương Cấp Vũ Kỹ liệu có khả thi không? Rõ ràng là so với lên trời còn khó.

“Công tử yên tâm, đợi ngươi tụ thành Băng Đỉnh sẽ có tiến bộ về mặt tu vi, khi đó có thể gia tăng khả năng sáng tạo Vương Cấp Vũ Kỹ!” Kim Nhi cười hì hì nói.

“Cho dù tụ thành Băng Đỉnh đạt đến Ất Tiên cũng không được a…” Lạc Nam cảm thấy không có lòng tin.

Với tu vi Cực Tiên hiện tại của hắn,dù đột phá Ất Tiên cũng không thể nào sánh được với Tiên Vương, phải biết Tiên Vương, muốn sáng lập Vương Cấp Vũ Kỹ độc hữu của riêng mình cũng chẳng phải dễ dàng đấy, đa số các loại Vương Cấp Công Pháp hay Vương Cấp Vũ Kỹ tại Tiên giới hầu như là do Tiên Tôn sáng tạo để bán lấy Tiên Thạch mà thôi.

Muốn hắn sáng tạo Vũ Kỹ Cực Cấp trở xuống, với thiên phú của hắn dễ như trở bàn tay, nhưng muốn Vũ Kỹ Vương Cấp…phi thường khó, huống hồ thời hạn chỉ có một năm.

Nhưng nếu nhiệm vụ thất bại, sẽ bị xóa mất một loại Vương Cấp Vũ Kỹ trở lên, cái giá này quá đắt hắn không muốn thua cuộc, Vương Cấp Vũ Kỹ của hắn đều là hàng khủng như Bá Lực Chưởng, Tứ Linh Vệ Hồn Thuật, Đấu Chuyển Tinh Di…mất đi loại này cũng sẽ đau lòng chết mất.

“Không phải công tử sáng tạo ra Bá Lực Chưởng sao? Không phải công tử đem Tứ Linh Vệ Hồn thăng cấp sao? Chúng nó đều là hàng viễn siêu Vương Cấp cực kỳ mạnh mẽ, vì sao thiếu tự tin như vậy?” Kim Nhi chớp chớp mắt hỏi.

“Đó là nhờ cơ duyên xảo hợp!” Lạc Nam cười khổ nói.

Tứ Linh Vệ Hồn ngày càng mạnh lên là nhờ Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, bởi vì khả năng Tụ Đỉnh giúp hắn thu được nhiều loại Dị Thủ Tính, từ đó mới khiến cho Tứ Linh biến đổi về mặt chất lượng, trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Mà Bá Lực Chưởng càng không cần phải nói, Lạc Nam dựa vào nguyên lý vận hành của Hợp Linh Chưởng, cộng thêm tầng hai Hợp Đỉnh của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh mới sáng tạo ra nó.

Có thể nói hai loại Vũ Kỹ này sở dĩ mạnh mẽ là ỷ vào Thiên Địa Dị Vật và Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, công lao của hắn rất nhỏ.

“Công tử đừng phủ nhận khả năng của mình, bất kể là Thiên Địa Dị Vật hay Bất Hủ Diễn Sinh Kinh đều là một phần thực lực của ngươi, chúng nó vốn dĩ thuộc về ngươi nha…” Kim Nhi ánh mắt lóe lên nói.

Lạc Nam nghe xong có chút trầm tư…

Lời của Kim Nhi nói rất có lý, Thiên Địa Dị Vật và Bất Hủ Diễn Sinh Kinh thuộc về hắn, hắn dựa vào chúng nó để phát triển Vũ Kỹ mạnh mẽ là bản lĩnh của hắn, đây cũng là một loại thực lực.

“Tại sao ta không dựa vào những thứ vốn có của mình để sáng lập Vũ Kỹ? cần gì tự làm khó mình mài mò những thứ lạ lẫm?” Lạc Nam ánh mắt sáng lên rực rỡ.

Nếu không có Bất Hủ Diễn Sinh Kinh và các Thiên Địa Dị Vật để dựa vào, với thực lực của hắn đừng mơ sáng lập được Vương Cấp Vũ Kỹ, nhưng nếu có thể tận dụng Cấm Kỵ công pháp và dị thuộc tính, nói không chừng thật sự có thể thành công.

Thậm chí hắn có thể tham khảo những Vũ Kỹ đang sở hữu, từ đó dựa theo chúng nó sáng chế ra Vũ Kỹ hoàn toàn mới…Hệ Thống không hạn chế những điều này.

“Ta quyết định rồi! sẽ sáng lập ra Vũ Kỹ độc hủ thuộc về riêng ta, người khác dù có đạt được bí quyết cũng không thể học theo được, trừ khi cướp được Bất Hủ Diễn Sinh Kinh và Dị Thuộc tính của ta, nếu không Tiên Đế muốn học lõm cũng đừng mơ tưởng!” Lạc Nam khóe môi nhếch lên một tia bá khí.

“Công tử cố lên!” Kim Nhi ôn nhu cười mỉm nói.

“Đa tạ tiểu nha đầu!” Lạc Nam ánh mắt chân thành nhìn nàng…

Kim Nhi đồng hành cùng hắn từ những ngày đầu tiên đến thế giới này, nàng hiểu rõ hắn hơn tất cả nữ nhân của hắn, cho hắn vô vàn trợ giúp khi cần, lại mãi mãi lặng lẽ vô danh…

Hắn bịa ra chuyện có một sư phụ thần bí tên Kim Nhi đứng sau hỗ trợ Hậu Cung nói với chúng nữ, ngoài mặc nhìn qua loa tùy ý để đối phó thắc mắc của chúng nữ về sự tồn tại của Hệ Thống, nhưng đó cũng là một phương thức mà Lạc Nam khẳng định về sự tồn tại của Kim Nhi, hắn muốn chúng nữ ghi nhớ tên của nàng vào tận đáy lòng.

“Nếu có một ngày…ta đủ khả năng để nàng như một nữ nhân bình thường sinh hoạt ở thế giới này, xuất hiện bên cạnh ta thì tốt bao nhiêu…” Lạc Nam trong lòng âm thầm suy nghĩ.

Hắn cảm thấy mình vừa có thêm mục tiêu để phấn đấu, chỉ là mục tiêu này có vẻ lớn lao hơn cả độc tôn Vũ Trụ, trở thành Bá Chủ.

Lạc Nam tin tưởng một ngày nào đó mình sẽ đủ khả năng chạm đến giới hạn của Hệ Thống, khám phá bí mật của nó…từ đó tìm cách để Kim Nhi trở thành một sinh mệnh thực thụ.

Trong lúc Lạc Nam suy nghĩ, Kim Nhi đã trốn đi đâu mất dạng, hiển nhiên là tiểu nha đầu vừa cảm động vừa mắc cỡ nên lẫn đi rồi.

“Ta cảm giác được Hệ Thống đang muốn hoàn thiện ta về mọi mặt!” Lạc Nam lẩm bẩm trong miệng.

Đầu tiên là cung cấp hai loại Thánh Thủy Đan Đạo và Khí Đạo để dẫn dụ hắn trở thành Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư…hiện tại muốn hắn tự sáng tạo Vũ Kỹ độc hữu, rõ ràng là muốn hắn tinh thông mọi thứ a.

Chẳng lẽ có một ngày cũng phải học Trận Đạo, Chế Phù, Luyện Khôi Lỗi hay sao?

Lạc Nam âm thầm cảm thấy nghi hoặc.

“Rống!”

Trong lúc này, một âm thanh chấn động không gian cắt ngang mạch suy nghĩ của hắn, chỉ thấy Cổ Long Hàn Không Băng gầm rú chạy đến.

“Lấy lại sức lực rồi?” Lạc Nam đánh giá đáng vẻ oai phong bệ vệ của Dị Băng trước mặt hỏi thăm.

“Rống!” Cổ Long Hàn Không Băng gật đầu xác nhận.

Hoàn cảnh bên trong Linh Giới Châu quá cao cấp, nó không muốn khôi phục cũng không được nha.

“Ta đã nói sẽ không xóa bỏ Linh Trí của ngươi, lúc này có thể chứng minh!” Lạc Nam cười cười nói.

Sau đó ý niệm vừa động…

“Chủ nhân!”

Theo hai âm thanh yêu kiều vang lên, Đế Diễm cuộn trào, Quang Minh thánh khiết lần lượt ngưng tụ.

Hỏa Nhi với diện mạo nóng bỏng quyến rũ xuất hiện, phong tình vạn chủ khoác lấy cánh tay Lạc Nam.

Ở bên cạnh Quang Nhi xinh đẹp thánh thiện, như tiên tử không nhiễm khói lửa trần gian, thất thải mái tóc buông xuống như thác nước, khoác lấy cánh tay còn lại của hắn.

Vì lo lắng Tiên Vương cảm ứng được, nên thời gian qua hai nàng trốn rất kỹ trong Diễm Tâm Đỉnh cùng Quang Minh Đỉnh, ngột ngạt muốn chết.

“Rống?!”

Mà nhìn thấy Quang Nhi với Hỏa Nhi thân mật cùng Lạc Nam như vậy, tiểu khủng long nhất thời choáng váng, trợn tròn đôi mắt.

Nó lập tức nhận ra đây là hai tôn “tiền bối” thiên địa dị vật, bất kể là sức mạnh hay Linh Trí đều cao cấp hơn nó rất nhiều, âm thầm lắp bắp kinh hãi.

Trong trận chiến chinh phục, nếu hai vị tiền bối này ra sân, mình có thể chống được lâu như vậy sao?

“Thế nào? Ta nói không sai chứ? Các nàng ban đầu cũng giống như ngươi, dù bị ta luyện hóa thì linh trí vẫn còn, thậm chí thực lực ngày càng mạnh hơn sau vô vàn trận chiến!” Lạc Nam nhếch môi hùng hồn nói.

Cổ Long Hàn Không Băng gật đầu như giã tỏi, trước đó nó đã bị phong thái không khuất phục trước cường địch của Lạc Nam chinh phục, hiện tại lại chứng kiến Hỏa Nhi và Quang Nhi, đương nhiên không còn nghi ngờ gì nữa.

“Ngươi cái con khủng long con, có thể được chàng nhìn trúng là phúc phận của ngươi biết chưa?” Hỏa Nhi nhếch lên môi đỏ, ánh mắt liếc xéo Cổ Long Hàn Không Băng.

“Chàng là chủ nhân tốt nhất thế giới, ngươi đi theo chàng sẽ không ủy khuất thanh danh của ngươi!” Quang Nhi ôn nhu mở miệng.

Hai nữ một đấm một xoa khiến Cổ Long Hàn Không Băng xém chút quỳ bái Lạc Nam, bất quá rất nhanh nó cảm giác được không đúng…

“Chàng?”

Cổ Long Hàn Không Băng ánh mắt nghi hoặc càng đậm.

“Ha hả, quên nói cho ngươi!” Lạc Nam cười to, kéo xuống Mặt Nạ Thiên Diện.

Trong khoảnh khắc, một tên nam tử phong trần tuấn lãng, ung dung tiêu sái lại ẩn hiện khí thế bá đạo xuất hiện.

Tóc đen không gió nhẹ bay, một đôi hắc bạch phân minh hai con mắt tà mị phi thường, thân thể cao lớn cân đối, lại có được phong thái của một người từng đứng ở vị trí cao.

Chỉ là khi hình thành thật sự của Lạc Nam xuất hiện, Cổ Long Hàn Không Băng xém chút té xỉu.

Thì ra từ đầu đến cuối kẻ đánh bại và chinh phục nó là một nam nhân, trời ạ…tên này cải trang thành nữ nhân làm gì? Biến thái sao?

Cổ Long Hàn Không Băng khóc không ra nước mắt.

“Như ta đã nói, đi theo ta ngươi sẽ được tỏa sáng trên Chiến Trường, Võ Đài chính là mênh mông vũ trụ…đó mới là mục tiêu mà một Thiên Địa Dị Vật mạnh mẽ nên hướng đến!” Lạc Nam bất chợt bùng nổ khí thế.

Trong khoảnh khắc, các tôn Đại Đỉnh cùng nhau chấn động…toàn bộ các loại Thuộc Tính mạnh mẽ ầm vang xuất hiện, bá đạo hiện hữu sau lưng của hắn, mỗi một loại đều tuôn ra khí thế phi phàm trấn áp trực diện xuống Cổ Long Hàn Không Băng.

RĂNG RẮC…

Âm thanh tan vỡ vang lên, thân ảnh khổng lồ của Cổ Long Hàn Không Băng nát bấy, bản thể nhỏ xíu của nó xuất hiện rung lẫy bẫy trên mặt đất như một con cún nhỏ, nước mắt lưng tròng hết sức đáng thương.

“Rống…người ta chịu thua còn không được sao? Thật quá khi dễ người!” Cổ Long Hàn Không Băng sắp khóc.

“Còn không mau cho ta Luyện Hóa?” Lạc Nam trừng mắt nhìn, khoanh chân ngồi xuống đất, kích hoạt Gia Tốc Trận khởi động, thu hồi các thuộc tính vào cơ thể.

Cổ Long Hàn Không Băng ủy khuyết đáng thương, ngoan ngoãn đem bản thể hóa thành vô số Băng Tiên Lực tinh khiết không chút tạp chất, tiến vào trong miệng Lạc Nam.

Trong thoáng chóc, nhiệt độ Linh Giới Châu cấp tốc hạ xuống…

Vô cùng vô tận Băng Tiên Lực dồi giàu vô cùng, khiến cái phôi đỉnh chưa hoàn chỉnh trong người Lạc Nam chấn động liên tục.

Theo sự gia nhập của năng lượng đến từ Cổ Long Hàn Không Băng, phôi đỉnh như người đi trong sa mạc khát nước lâu ngày điên cuồng hấp thụ lấy nó.

Lạc Nam giữ vững lời hứa, chẳng những không xóa bỏ linh trí của Cổ Long Hàn Không Băng trong quá trình luyện hóa, ngược lại còn để hai loại Dị Băng khác tôn nó thành chủ đạo, để tiểu khủng long bé nhỏ trở thành Linh tính của Băng Đỉnh, ngang hàng với Hỏa Nhi và Quang Nhi.

Thất Thải Huyền Băng thuộc về hắn và Vương Y Vận…

Huyết Cốt Cơ Băng đạt được từ Đại Trưởng Lão Ngọc Tiên Môn – Ngọc Hàn Lãnh…

Cộng thêm Cổ Long Hàn Không Băng…

Rốt cuộc, trong sự chờ đợi hưng phấn của Lạc Nam…một tôn Đại Đỉnh mới ầm ầm xuất hiện.

Lạnh lẽo, liên cố, mê vụ lan tràn, thành đỉnh do băng cốt đến từ Huyết Cốt Cơ Băng đúc thành, cổ xưa mà thần bí, bên trên các nhánh xương cốt lại có hoa văn như ẩn như hiện hình từng đóa sen bảy cánh với bảy loại màu sắc khác nhau đến từ Thất Thải Liên Băng, mà miệng đỉnh lại như một cái miệng dữ tợn của Cổ Long Hàn Không Băng, thoáng ẩn thoáng hiện là tiếng long ngâm vang dội.

‘‘Chủ nhân !’’ Một tiếng kêu lí nhí vang lên, khí lạnh tràn ngập…một tiểu khủng long nhỏ xuất hiện trên bả vai Lạc Nam.

Dung hợp cùng hai loại Dị Băng, linh trí của Cổ Long Hàn Không Băng chẳng những không bị xóa bỏ, trái lại càng gia tăng thêm một bật, ánh mắt tràn ngập linh động, miệng nói tiếng người không gò bó, như một tiểu sủng vật.

Chỉ mà trái với vẻ sung sướng của Cổ Long Hàn Không Băng, sắc mặt Lạc Nam lại không hề dễ nhìn…

Bởi vì, sau khi tụ thành Băng Đỉnh, tu vi của hắn chết trân tại chỗ ở Cực Tiên Viên Mãn, không tiến thêm một bước được nữa.

Nói tóm lại, dự kiến trở thành Ất Tiên sau khi tụ Băng Đỉnh thành công đã đổ sông đổ biển…

Phải biết trước đây mỗi lần tụ đỉnh thành công hắn đều đột phá một Đại Cảnh Giới, hiện tại từ Cực Tiên Trung Kỳ lên Cực Tiên Viên Mãn mặc dù tiến bộ nhưng vẫn khó tiếp thu.

Cố gắng lấy bình tĩnh, Lạc Nam bắt đầu tìm tòi nguyên nhân bên trong…

Xuất phát từ tầng thứ hai của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh – Hợp Đỉnh.

Ở tầng thứ nhất, tu vi của Lạc Nam sẽ gặp phải bình cảnh khi chưa tụ được Đỉnh mới, ví dụ như hắn ở Hóa Thần Kỳ tương ứng với năm Đỉnh, như vậy nếu không thể tụ thành Đỉnh thứ sáu, dù cho có luyện hóa 10 loại thiên địa Dị Vật cũng sẽ dậm chân ở Hóa Thần Viên Mãn mà thôi, tuy nhiên một khi tụ đỉnh mới thành công, năng lượng tích tụ của 10 loại thiên địa dị vật đó sẽ bộc phát, đem tu vi của hắn kéo căng một mảng cực lớn.

Nhưng ở tầng thứ hai của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh thì khác, Lạc Nam không gặp phải vấn đề bình cảnh nữa, nhưng năng lượng đến từ các Thiên Địa Dị Vật cũng sẽ chuyển đổi thành tu vi ngay lập tức, không còn tích tụ và đột phá mạnh được như ở tầng thứ nhất…

Ví dụ như Huyết Cốt Cơ Băng đã giúp hắn từ Chân Tiên Sơ Kỳ đạt đến Chân Tiên Viên Mãn, thì bây giờ khi Băng Đỉnh hình thành…Huyết Cốt Cơ Băng cũng không đóng góp năng lượng để tăng tu vi nữa.

Có thể nói, lần này Lạc Nam chỉ hưởng dụng năng lượng của duy nhất Cổ Long Hàn Không Băng, mà năng lượng của một loại Dị Băng không đủ để hắn đột phá Ất Tiên.

‘‘Haizz, làm người không thể quá tham lam, Cực Tiên Viên Mãn cũng không tệ rồi !’’

Lạc Nam tự an ủi mình một tiếng, sau đó quan sát Băng Đỉnh oai phong vừa hình thành, kích thước của nó thậm chí còn to hơn cả Thiên Mộc Đỉnh và Huyền Thủy Đỉnh, lại có Băng Linh là Tiểu khủng long, trở thành một trong những đỉnh gia tăng chiến lực hàng đầu cho hắn.

‘‘Gọi ngươi là…Cổ Băng Đỉnh !’’

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.