Con Đường Bá Chủ – Chương 696 : Cổ Long Hàn Không Băng – Botruyen

Con Đường Bá Chủ - Chương 696 : Cổ Long Hàn Không Băng

Chương 696 : Cổ Long Hàn Không Băng
Nhìn thân ảnh nhã nhặn của Lạc Yên thong dong thu lấy Nhẫn Trữ Vật của nhóm tám người Lam Thiên nay chỉ còn là thi thể mà lạnh cả sống lưng.

Thật khó có thể tin một nữ nhân lại sát phạt quyết đoán đến mức độ này, liên tục đập nát hàng loạt Ngọc Cấp Pháp Bảo, sau cùng thế không thà người…triệt để giết sạch.

“Nữ nhân thật độc ác, nữ nhân thật độc ác…liên tục giết tám người, đề nghị chư vị Tiên Vương thanh trừ ta ma, thế thiên thành đạo!”

Một nhóm lão già bất chợt khóc bù lu bù loa hướng về phía bốn vị Tiên Vương giám khảo quỳ rạp xuống đất, từng đôi mắt già đỏ ngầu chảy ra nước mắt, thê thảm cực kỳ.

Bọn hắn là chư vị trưởng lão của Lam gia, Cao Gia, Chu gia, Băng Hàn Môn với Phong Dực Môn, chứng kiến thiên tài bậc nhất nhà mình toàn diện bị vô tình tru diệt thật sự quá mức đau đớn, nhịn không được quỳ rạp khóc rống lên.

Đáng tiếc mặc kệ bọn hắn khóc lóc thảm thiết, đám người chỉ dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn lại, ngay cả trả lời cũng lười mở miệng.

Tuyển Tử Đại Hội vốn là một máy xoay thịt khổng lồ, ở bên trong ngươi không chết thì chính là ta chết…trừ khi chủ động mở miệng tuyên bố từ bỏ, khi đó Trận Pháp bao trùm toàn bộ Chiến Trường sẽ đuổi ngươi ra ngoài, mất đi tư cách tham dự.

Có chơi thì phải có chịu, trước đó nhóm tám người Lam Thiên cũng giết qua không ít người của Thế lực khác, sao không thấy các ngươi vì bọn hắn khóc than?

Thật sự là làm mất mặt.

Không để ý đến mấy lão già vô liêm sĩ này, đám người đang bận rộn liên tưởng lại quá trình Lạc Yên chiến đấu, càng nghĩ càng cảm thấy rung động.

“Thủ đoạn của nàng thi triển…là Hồn Lực sao?”

Cảnh tượng cuối cùng khi Lạc Yên sử dụng Câu Hồn thô bạo kéo Linh Hồn của Cao Dũng ra khỏi thể xác y như câu cá thật sự quá tà môn…

“Tiên Tu và Hồn Tu, Lạc Yên rốt cuộc có thân phận gì? vì sao lại kinh khủng đến như vậy?”

Phải biết dù là tại những nơi như Tiên giới thì vừa tu Tiên vừa tu Hồn cũng là cực kỳ hiếm thấy, muốn trở thành Hồn Tu ngoại trừ thiên phú bẩm sinh còn đòi hỏi một lượng tài nguyên cực kỳ khủng khiếp.

Hồn Tu càng lên cao càng khó đột phá, mà tu luyện Hồn Tu khác với Tiên Tu…

Tiên Tu thì có Tiên Thạch để hấp thu và Tu Luyện, ở trong thiên địa thì có Tiên Khí cung cấp năng lượng…nên lượng tài nguyên tự nhiên có sẳn không hề ít.

Còn Hồn Tu thì khác, bọn hắn cũng có cái gọi là Hồn Thạch để hấp thu, bên trong Hồn Thạch ẩn chứa Hồn Lực cực kỳ tinh khiết…tuy nhiên độ quý hiếm của Hồn Thạch lại vượt qua Tiên Thạch gấp vạn lần, Hồn Thạch không hề phổ biến, chỉ những người có thân phận cực cao hoặc may mắn mới sở hữu.

Một cách khác ngoại trừ Hồn Thạch, Hồn Tu có thể tu luyện bằng cách thôn phệ và cắn nuốt Linh Hồn của người khác thông qua các biện pháp khác nhau, đây là phương pháp gia tăng thực lực Hồn Tu nhanh nhất, cũng là phương án dễ để lại di chứng nhất, bởi vì Linh Hồn của mỗi một sinh mệnh đều có tạp chất và ký ức của riêng bọn hắn, nếu ngươi hấp thu quá nhiều…sẽ dễ bị điên loạn, Linh Hồn cũng trở nên mất đi sự tinh khiết vốn có, từ đó về sau càng khó thể đột phá.

Lạc Nam thuộc số ít không phải lo lắng các vấn đề này…nguyên nhân là vì hắn có Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, khả năng ngâm tụng kinh văn để tịnh hóa Linh Hồn của công pháp Cấm Kỵ không phải nói chơi, hầu như xóa bỏ tất cả di chứng sau khi Lạc Nam đoạt hồn của kẻ khác, chưa kể còn có Ôn Hồn Liên là chí bảo của Hồn Tộc, nó liên tục vận chuyển để Hồn Lực của chủ nhân đạt mức tinh khiết nhất.

Nhờ vào Bất Hủ Diễn Sinh Kinh và Ôn Hồn Liên…vì thế nên Lạc Nam nhiều năm qua thi triển Đoạt Hồn nhưng vẫn có Linh Hồn tinh khiết không chút tạp chất.

Mặc dù như vậy, thì khi đoạt quá nhiều Linh Hồn cùng một lúc cũng sẽ gặp quá tải, dẫn đến Linh Hồn đau nhứt bị thương trong một khoảng thời gian chờ Bất Hủ Diễn Sinh Kinh và Ôn Hồn Liên chữa trị.

Có thể thấy để cướp đoạt Linh Hồn người khác tu luyện Hồn Lực cũng chẳng phải chuyện dễ dàng gì…

Cách thức cuối cùng để tu luyện Hồn Lực đương nhiên là dựa vào các loại thiên tài địa bảo cung cấp Hồn Lực, đây là phương thức an toàn nhất, hữu hiệu nhất…nhưng cũng tốn kém nhất, không có khối tài sản khổng lồ đừng hòng mơ đến.

Có thể thấy để trở thành một Hồn Tu không khó, nhưng để trở thành một Hồn Tu cấp cao là cực kỳ khó…

Vì thế mà lúc này chứng kiến Lạc Yên thi triển Hồn Kỹ mạnh mẽ, vô số người lập tức suy đoán thân phận của nàng, thật sự quá mức thần bí.

“Ngoại trừ Tiên Tu và Hồn Tu, nữ nhân này còn là một Thể Tu…bổn Vương đối với nàng ngày càng hứng thú!” Song Kiếm Tiên Vương ánh mắt tràn đầy hưng phấn nói ra.

Hiển nhiên mặc dù Lạc Yên chỉ thi triển một lần Cuồng Thú Quyền và Tốc Môn, thì với ánh mắt bất phàm của Tiên Vương, bọn hắn cũng nhận ra nàng là một Thể Tu thật thụ.

Tam tu Tiên, Thể và Hồn…thật sự khó được.

“Không ổn tí nào, nếu để Lạc Yên thuận lợi trưởng thành…Hải Vực Tinh chẳng phải có thêm một tuyệt thế cường giả nhân loại? khi đó Hải Yêu Cung chúng ta làm sao trải qua ngày tháng tốt lành?” Hải Sư Yêu Vương bốn con mắt lóe lên, bên trong như ẩn như hiện sát khí.

Nếu có cơ hội…Hải Sư Yêu Vương phải loại bỏ nữ thiên tài này trong trứng nước, không để nàng có cơ hội trưởng thành.

“Thứ khiến bổn Vương kinh ngạc chính là loại Dị Hỏa thứ hai của nàng, sự xuất hiện của nó đem tốc độ của Lạc Yên gia tăng đến mức kinh khủng, lại thêm Thân Pháp cấp cao…ngay cả Ngọc Tiên cũng không thể nhanh bằng!” Thủy Không Tiên Vương có chút ý vị thâm trường mở miệng.

Tiên Tu, Thể Tu, Hồn Tu…hai loại Dị Hỏa, Ngũ Sắc Lôi Kiếp tụ tập trong thân thể một thiếu nữ, lúc này ngay cả Thủy Không Tiên Vương cũng hoài nghi liệu Lạc Yên có phải tiểu thư của thế lực lớn nào đang lịch lãm rèn luyện hay không?

“Thiếu nữ này nếu mang về cho Đại Tỷ, tin chắc nàng sẽ có hứng thú…chỉ là Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn kia chẳng phải của Bạch Nguyệt Tộc sao?” Độc Cô Ngạo Tuyết có chút nhíu lấy mày liễu, ở trong lòng sinh ra một chút nghi hoặc.

Đại Đảo Chủ của Bồng Lai Tiên Đảo cũng là một nhân vật tam tu, Tiên, Hồn, Thể…

Chuyện này dù là những nhân vật đỉnh cao nhất ở Hải Vực Tinh cũng không biết, hay nói đúng hơn là chưa đủ tư cách ép Đạo Đảo Chủ xuất sử toàn lực.

Lạc Yên biểu hiện ra ba mặt thiên phú không tồi, thậm chí Hồn Tu còn trội hơn cả Tiên tu và Thể tu, khiến Độc Cô Ngạo Tuyết rốt cuộc bị gợi lên chút hứng thú.

Tuy nhiên thân là một cường giả, Độc Cô Ngạo Tuyết hiểu rõ đạo lý nhiều thì khó thông, Lạc Yên tu luyện ba con đường khác nhau chưa hẳn là chuyện tốt.

Một số người chỉ cần tinh thông một con đường đạt mức đỉnh điểm cũng đủ ngạo thị quần hùng, xưng vương xưng bá rồi.

Nếu Lạc Yên có Đại Đảo Chủ chỉ dạy, tin chắc sẽ đạt thành tựu không tồi trong tương lai, chỉ là Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn lại là tiêu ký của Bạch Nguyệt Tộc, khiến Độc Cô Ngạo Tuyết có chút cảm thấy kỳ quái.

“Điều chỉnh Trận Pháp tập trung vào Lạc Yên, bổn Vương muốn xem trực tiếp nàng mọi thời điểm, ngay cả khi không có chiến đấu!”

Đúng lúc này, Song Kiếm Tiên Vương trầm giọng mở miệng.

Ẩn trong không gian, mấy vị Chiến Trận Sư nhẹ nhàng gật đầu tuân mệnh, Trận Pháp đang ghi hình toàn bộ diễn biến trong Chiến Trường sau đó trực tiếp lên Màn Ảnh là do bọn hắn điều khiển.

Lúc này Song Kiếm Tiên Vương đã hạ lệnh, đám Chiến Trận Sư đương nhiên không chút do dự làm theo.

Ở Phi Thuyền của Địa Tiên Môn…Địa Mục thấy Lạc Cầu Bại bị theo dõi mọi lúc mọi nơi, nhất thời bên trong mắt xuất hiện một tia lo lắng nhìn về phía tứ đại Tiên Vương.

“Hy vọng là lão phu lo xa…”

Lạc Nam một mồi lửa đem thi thể của Lam Thiên đám người thiêu trụi, sau đó tiếp tục dựa theo chỉ dẫn của Địa Mục di chuyển như bay.

Lúc này hắn đương nhiên không biết mình bị Trận Pháp theo dõi, mọi động tĩnh đều trực tiếp chiếu vào mắt vô số người.

“Kỳ quái, nàng không tiến đến Võ Đài Chung Kết, trái lại đi ra ngoài rìa Chiến Trường làm cái gì?”

Nhìn thấy phương hướng di chuyển của Lạc Yên trong màn ảnh, không ít người xem trực tiếp ngoài Chiến Trường âm thầm cảm thấy nghi hoặc.

Bọn hắn tò mò dõi theo Lạc Yên, ngay cả các cảnh tượng tranh đấu khác trong Bí Cảnh cũng bị bỏ qua.

Ngoại vi Chiến Trường…Lạc Nam nhìn từng bông tuyết trắng xóa từ thiên không rơi xuống mà ánh mắt lóe lên một tia hưng phấn.

Nhiệt độ thấp, cái phôi Băng chưa hoàn chỉnh bên trong Đan Điền của hắn cũng đang rung lên vì hưng phấn, nó cảm giác được có một thứ gì đó đang triệu hoán nó, chỉ cần dung hợp thứ này…nó sẽ không còn là một cái phôi vô dụng nữa, thay vào đó là một tôn Băng Đỉnh hàng thật giá thật, có thể sánh vai với các Đại Đỉnh khác.

Nhìn cái khe thung lũng sâu không thấy đáy nằm sát rìa Chiến Trường, Lạc Nam không chút do dự thả người nhảy xuống…

Năm xưa Địa Mục vì trốn tránh vài tên kẻ thù của Hắc Cực Tiên Tinh truy sát mà phải trốn vào khe sâu này, từ đó mới tìm thấy tung tich của Dị Băng…

“Mau theo sát lấy nàng!” Song Kiếm Tiên Vương trầm giọng nói chuyện.

Đám Chiến Trận Sư gật mạnh đầu, từng luồng từng luồng trận văn có khả năng ghi hình cũng theo sát chạy xuống thung lũng, đem toàn bộ cảnh tượng thu vào đáy mắt.

“Thung lũng này có gì đặc biệt?” Thủy Không Tiên Vương có chút thắc mắc.

Chiến Trường cổ xưa này đã tồn tại vô số năm, mọi ngóc ngách của nó hầu như đều đã được thăm dò, nơi ngoài rìa Chiến Trường là chỗ ít người mò tới nhất, mà đám Tiên Vương cũng đâu rãnh rỗi tìm tòi một cái khe hẹp làm gì?

Không biết qua bao lâu sau…

Theo Lạc Nam huy động Bát Hoang Hoành Thiên Viêm, toàn bộ thung lũng tăm tối triệt để thắp sáng lên…

Băng giá bao trùm mọi ngõ ngách, trắng muốt như tuyết, lấp lánh trong suốt như pha lê…Lạc Nam có cảm giác mình lạc vào một khối hầm băng nào đó.

Lạnh lẽo đến cực hạn, buốt giá thấu xương, Kim Ô Hư Hỏa gia thân xua tan khí lạnh.

RỐNG…

Một âm thanh gầm thét mang theo phẫn nộ ngập trời như bị khiêu khích và chọc giận vang vọng thiên địa.

RĂNG RẮC…RĂNG RẮC…RĂNG RẮC…

“Đóng băng không gian?”

Trong ánh mắt kinh hãi của Lạc Nam, toàn bộ vùng hư không bên cạnh hắn đều bị đóng thành băng, không gian triệt để bị đông cứng lại như một cái ngục giam chật chội và lạnh lẽo đem hắn nhốt vào bên trong.

GÁY…

Kim Ô Hư Hỏa cùng Bát Hoang Hoành Thiên Viêm như bị khiêu khích, chúng nó cũng kiêu ngạo rống lên một tiếng, hơi nóng ầm ầm tỏa ra đem băng giá đông cứng không gian cấp tốc hòa tan.

RỐNG…

Nhìn thấy không gian đóng băng của mình tạo ra bị thiêu đốt, một tồn tại nào đó càng thêm tức giận, mặt đất rạn nứt…rốt cuộc từ trong hang sâu xuất hiện trong tầm mắt của Lạc Nam và vô số người bên ngoài.

Đây là một con quái vật toàn thân do Băng Lực tinh khiết ngưng tụ mà thành, hư vô mờ ảo…nhưng mang theo thần thái không khác nào sinh mệnh thật thụ.

Nó là một con giống như Khủng Long Bạo Chúa, toàn thân khổng lồ với cái đuôi dài để giữ vững cơ thể, cặp chân chẳng khá nào hai thanh cột trụ chống trời với móng vuốt dữ tợn cắm sâu vào lòng đất, thân thể oai hùng dũng mãnh, cái đầu to lớn với hàm răng thủy tinh sắt lẹm, ánh mắt hung tàn…nhìn vào là biết không phải dạng vừa.

Đứng trước thân ảnh này, Lạc Nam nhỏ bé như một con kiến hôi, tuy nhiên sắc mặt hắn cũng tương đối bình tĩnh.

Lạc Nam hiểu rằng, đây là hình thái của một loại Dị Băng…cũng giống như Nham Tượng Trọng Viêm có hình dạng con Voi, Kim Ô Hư Hỏa có hình dạng Kim Ô, Xích Luyện Hỏa Xà có hình dạng Rắn lớn.

Loại Dị Băng trước mặt này có hình dạng của Khủng Long Bạo Chúa, nhìn thì đáng sợ nhưng không có gì đáng ngại.

Khiến Lạc Nam cảm thấy hứng thú nhất chính là khả năng đem Không Gian đông cứng thành băng của nó, chẳng khác nào Tử Tâm Phần Không Viêm đem Không Gian thiêu đốt vậy.

Bọn chúng đều là những loại Thiên Địa Dị Vật có khả năng tác động đến Không Gian cực kỳ mạnh mẽ…

“Đây là…Cổ Long Hàn Không Băng, Dị Băng hiếm thấy có thể đông cứng Không Gian!”

Bên ngoài Chiến Trường, tứ đại Tiên Vương ánh mắt cũng là lóe lên, không thể ngờ được tại Chiến Trường Xưa Cổ lại sở hữu một loại Dị Băng cấp bậc này.

Hơn nữa nhìn vô số Băng Tiên Lực tinh khiết hình thành hư ảnh Khủng Long Bạo Chúa khổng lồ, cho thấy loại Dị Băng này đã tồn tại lâu đến mức hình thành Linh Trí nhất định, biết hâm dọa và chủ động tấn công đối thủ.

Hải Sư Tiên Vương cùng Thủy Không Tiên Vương vô thức liếc mắt nhìn nhau, bên trong xuất hiện một tia tham niệm.

Cuối tuần vui vẻ nha mọi người 😀

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.