Chương 693 : Mỗi người mỗi sở trường
Ở một nơi khác trong Chiến Trường…
Địa Ngọc Huyền đang đứng trong một thung lũng màu đen kịch, vách đá cao chót vót không thấy lối ra, mọi thứ xung quanh một màu tăm tối…
Khi vừa tiến vào Chiến Trường, nàng đã lập tức lọt vào nơi này.
“Trước tiên rời khỏi!”
Địa Ngọc Huyền tương đối tỉnh táo lẩm bẩm, Tiên Lực vận chuyển bên trong cơ thể, muốn đạp không mà lên.
“Hả?”
Mày liễu hơi nhíu, Địa Ngọc Huyền kinh ngạc phát hiện thân thể của mình bị đè ép xuống mỗi khi muốn bay lên, áp lực nặng nề như núi.
“Nơi này được bố trí Trận Pháp cấm phi hành sao?”
Địa Ngọc Huyền là nữ nhân thông minh lanh lợi, lập tức nhận ra vấn đề, thung lũng này có bố trí Trận Pháp cấm không, ở trong phạm vi của nó chẳng thể phi hành, dù có là một Ngọc Tiên như nàng cũng không ngoại lệ.
Nhìn bốn phía vách đá, Địa Ngọc Huyền khóe miệng nhẹ nhàng mỉm cười, đôi chân thon dài thon thả đạp lấy bộ pháp, sau một cú nhún người uyển chuyển, thân thể đã xuất hiện trên vách đá, sau đó nhảy vọt mà lên.
Bụp bụp bụp…
Ở mỗi lần đôi chân dài ngoại hạng nhún nhảy, Địa Ngọc Huyền đều xuất hiện ở một độ cao mới, cơ thể xinh đẹp của nàng liên tục nhảy lên hai bên vách thung lũng, khoảng cách miệng thung lũng ngày càng gần.
HỐNG HỐNG HỐNG…
Hết sức đột ngột, vô số âm thanh gào rống mang theo sóng xung kích ầm vang mà phát, lập tức như lôi đình oanh tạc, chấn đến Địa Ngọc Huyền sắc mặt tái nhợt, thân thể loạng choạng từ bên vách thung lũng rơi xuống.
“Không tốt!”
Địa Ngọc Huyền sắc mặt nghiêm túc, nàng đã nhảy lên độ cao vạn trượng, ở khoảng cách này nếu rơi tự do xuống sẽ bị trọng thương, huống hồ còn một đám Yêu Thú khủng bố vừa xuất hiện đang nhìn chằm chằm.
Không sai, âm thanh gào thét mang theo sóng xung kích dữ dội đến từ một bầy Biên Bức…chuyên sống ở những vách hang sâu tăm tối.
Biên Bức…loài yêu thú có hình dạng những con Dơi khổng lồ với cái miệng rộng và khả năng nhìn xuyên bóng đêm.
Bằng vào những cái miệng rộng của mình, đám Biên Bức với số lượng lên đến hàng trăm con liên tục gầm rống, kết hợp với bốn vách thung lũng sâu không thấy đáy, âm thanh vang dội lên gấp trăm lần, cực kỳ khủng khiếp.
Cũng may Địa Ngọc Huyền đã là một Ngọc Tiên, mà hàng trăm con Biên Bức này chỉ là Ất Yêu trở xuống, nếu không trước một lần rống cũng đủ để mất mạng rồi.
“Đại Địa Phá Thiên Trụ!”
Mắt thấy sắp rơi tự do sẽ bị trọng thương, Địa Ngọc Huyền mắt đẹp lóe sáng, môi thơm khai mở…
Đôi tay mềm mại tinh xảo cấp tốc kết ấn, vô tận Thổ Tiên Lực cuồn cuộn mà ra, truyền vào sâu dưới đáy thung lũng.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Theo ý niệm của Địa Ngọc Huyền, đất đá chấn động, một trụ Đất cứng rắn như sắt thép với phần đỉnh nhọn đến đáng sợ từ bên dưới mặt đất đâm xuyên mà lên như muốn chọc trời, mang theo uy thế hủy diệt tất cả những gì tồn tại trên không trung.
Loại công kích này chính là một phần trong truyền thừa Tiên Vương mà Địa Ngọc Huyền nhận được, dùng để tu sĩ Thổ hệ bất ngờ tập kích đối thủ trên không trung, khi trụ Đất mang theo uy thế hủy diệt đâm mạnh mà lên với tốc độ khủng bố.
Nhưng thân là người thi triển công kích này, Địa Ngọc Huyền đã sớm biết được vị trí trụ Đất xuất hiện, vì thế nàng đang rơi tự do ở trên không trung nhẹ nhàng lắc mình, đôi chân thon dài uyển chuyển chẳng những không né tránh, ngược lại còn nhân cơ hội đạp vào Trụ Đất để lấy đà, mượn lực đẩy bật mạnh mẽ từ dưới lên trên của nó nhảy vọt mà lên.
“Khanh khách!”
Địa Ngọc Huyền hưng phấn cười to, thủ đoạn công kích mạnh mẽ lúc này được nàng vận dụng để thoát nạn, còn mượn lực lấy đà muốn nhảy khỏi thung lũng.
HỐNG HỐNG HỐNG…
Một đám Biên Bức không có ý định bỏ qua cho Địa Ngọc Huyền, chúng nó vẫn liên tục gầm rống, dùng sóng xung kích của mình muốn oanh tạc nổ tung đầu não của Địa Ngọc Huyền, khiến nàng một lần nữa phải rơi xuống.
“Hừ, hổ không phát uy các ngươi lại cho ta là mèo bệnh?”
Địa Ngọc Huyền làm sao để bản thân trúng chiêu cũ đến tận hai lần? từ bên trong cơ thể vô số Thổ Tiên Lực gào thét mà ra…
“Đại Địa Phá Thiên Trụ!”
Thổ Tiên Lực từ tay Địa Ngọc Huyền đánh vào bốn phía trên các vách thung lũng…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bốn thanh trụ đất bén nhọn và khổng lồ ở các vách thung lũng đâm thẳng mà ra, sau đó va chạm ầm ầm với nhau đem toàn bộ thung lũng chấn động kịch liệt, tạo thành một giá đỡ bằng Đất khổng lồ có hình chữ X nằm giữa lưng lừng thung lũng.
Địa Ngọc Huyền đứng trên giá đỡ một cách vững vàng, sóng xung kích mặc dù khó chịu nhưng nàng đã có ưu thế cân bằng, không còn sợ bị rơi tự do trên không trung nữa.
Vị trí đứng của Địa Ngọc Huyền đã tiếp cận bầy Biên Bức, khoảnh cách chênh lệch cao thấp đã rút ngắn, bởi vì lên cao thêm một chút chính là miệng thung lũng…nơi có ánh sáng mặt trời, không phải môi trường sống của đám Biên Bức.
Mọi thứ đã trở nên dễ dàng, Thiết Thổ nhanh chóng bao phủ đôi chân dài, Địa Ngọc Huyền nhảy vọt và tung cước, mỗi một lần đạp đem đám Biên Bức giẫm đến nát bấy như bánh thịt, máu nhuộm Thiết Thổ trở nên đỏ thẳm, hết sức thê mỹ.
“Cũng may trong đám Biên Bức không có Ngọc Yêu, bằng không sẽ không dễ dàng như vậy!”
Đạp chết con Biên Bức cuối cùng, Địa Ngọc Huyền thu hồi Thiết Thổ, máu tươi theo đó cũng tiêu tán…nhẹ giọng nói ra.
Sóng xung kích của đám Biên Bức cực kỳ nguy hiểm, chẳng qua khoảng cách chênh lệch giữa Ất Yêu và Ngọc Tiên lớn vô cùng, trừ một vài trường hợp quái thai không nhìn cảnh giới như Lạc Cầu Bại…nên Địa Ngọc Huyền không tốn quá nhiều sức.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, Tuyển Tử chỉ mới bắt đầu đã xuất hiện chướng ngại khó như vậy, nếu không phải là Địa Ngọc Huyền mà là bất kỳ một Ất Tiên nào khác rơi vào thung lũng, chỉ sợ chín thành sẽ là cái chết.
Chân dậm Trụ đất, Địa Ngọc Huyền rốt cuộc thoát khỏi thung lũng, bầu trời Chiến Trường đầy rẫy sát cơ hiện ra trong tầm mắt.
Sắc mặt Địa Ngọc Huyền không có nhẹ nhõm, trái lại càng thêm ngưng trọng…
Bởi vì nàng hiểu rất rõ, so với sự khốc liệt của Tuyển Tử Đại Hội, những gì xảy ra dưới thung lũng vừa rồi chỉ là trò trẻ con.
…
Tại một vừng rừng rậm hoang vu, Thiên Vô Ảnh lùi một bước đánh giá hoàn cảnh…
Xung quanh nàng lúc này, hàng loạt cổ thụ che trời vây quanh, các táng cây khủng bố ce chắn không trung, rể cây san sát bên dưới mặt đất không ngừng luân chuyển đào bới như những quái vật khổng lồ, từ trời xuống đất hình thành thế thập diện mai phục.
Những gốc cổ thụ này trên thân mọc ra đôi mắt đỏ ngầu dữ tợn, nhìn chằm chằm Thiên Vô Ảnh.
Chúng nó là Thụ Yêu, tuổi thọ đã có vài ngàn năm, nhận ra thực lực của Thiên Vô Ảnh không tầm thường nên muốn lấy nhiều địch ít, hiển nhiên bọn này cực kỳ khôn ngoan.
“Vì sao bao vây Vô Ảnh? Các ngươi thả ta rời đi đôi bên không ai phạm ai chẳng phải tốt hơn sao?” Thiên Vô Ảnh tròng mắt lấp láy xoay chuyển nói…
Đáng tiếc đối với lời đề nghị hòa bình của nàng, đám Thụ Yêu không chút để ý, ngược lại từng bước từng bước ép sát, như muốn dồn Thiên Vô Ảnh vào góc hẹp nhất sau đó nghiền nát nàng một cách tàn nhẫn.
“Hừ, Ta không thèm cùng các ngươi chơi!”
Thiên Vô Ảnh yêu kiều hừ một tiếng, Ma Lực bí mật vận chuyển thành Lôi Tiên Lực…Lôi Ảnh Bộ triển khai, muốn rời đi.
Vì để thủ đoạn chiến đấu của Thiên Vô Ảnh trở nên đa dạng, Lạc Nam đã đem toàn bộ truyền thừa lấy của Ngọc Tiên Môn cho nàng tu luyện, trong đó chủ yếu là Lôi Hệ.
XÀO XẠT…
Hàng loạt nhánh cây khủng bố đã nhanh chóng che chắn phía trước, mỗi một nhánh cây đã lớn hơn thân thể yểu điệu mềm mại của nàng không biết bao nhiêu lần, càng đừng nói là một rừng cây khủng bố.
“Lôi Mâu Xuyên Tiên!”
Thiên Vô Ảnh lạnh lùng quát một tiếng, hai thanh Lôi Mâu đã xuất hiện trên tay đâm mạnh về phía trước.
Với thực lực không kém một vị chủ nhân Ngọc Cấp Thế Lực, tu vi Ngọc Ma Hậu Kỳ thi triển Tiên Ma Cửu Chuyển, sức mạnh lúc này của nàng không dưới Ngọc Tiên Viên Mãn.
Hai thanh Lôi Mâu quất ra, triệt để đem hai gốc Cổ Thụ khủng bố đánh cho bật góc, nát tan thành các mảnh gỗ vụn.
XÀO XẠT XÀO XẠT…
Nhìn thấy Thiên Vô Ảnh mạnh mẽ, một đám Thụ Yêu rốt cuộc toàn lực phát động thế công.
Từng nhánh cây khổng lồ hướng về phía nàng hung hăng nện xuống, mà bên dưới mặt đất, vô số rể cây như dây thừng lao vọt mà lên, muốn trói Thiên Vô Ảnh và nghiền thành thịt vụn.
“Các ngươi thành công chọc giận Vô Ảnh!”
Thiên Vô Ảnh thở phì phò nói, Ngọc Cấp Cực Phẩm Bảo Y – Ma Ảnh đang mặc trên thân phát huy tác dụng, khả năng vận chuyển Ma Lực cấp tốc đề thăng, Lôi Đình bên ngoài cơ thể phát ra càng thêm dữ dội.
Bầu trời nhanh chóng có mây đen kéo về, hàng loạt tia Lôi Đình cuồn cuộn như thiên uy xuất hiện…
“Đánh chết bọn nó!”
Thiên Vô Ảnh yêu kiều quát lên.
ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG…
Lôi Đình tàn sát bừa bãi, lực lượng khủng bố như muốn xới tung cả khu rừng, đám Thụ Yêu liên tục bị tiêu diệt.
Bất quá mặc dù như vậy, thì số lượng của chúng nó vẫn là quá nhiều…một số Thụ Yêu chưa bị tiêu diệt thành công tiếp cận.
“Phong Lôi Cộng Minh Chưởng!”
Thiên Vô Ảnh khóe miệng yêu kiều cong lên, trực tiếp sử dụng Vũ Kỹ mạnh nhất của Ngọc Tiên Môn.
Ở trong đan điền của nàng, Ma Lực nhanh chóng tách ra thành hai nhánh khác nhau…một chuyển thành Lôi Tiên Lực, một chuyển thành Phong Tiên Lực.
Hai loại Tiên Lực xuất hiện ở hai bàn tay, sau đó Thiên Vô Ảnh thành thạo dung hợp…
Phong Lôi Cộng Minh Chưởng hung hăng bắn mạnh ra ngoài, hình thành tia hủy diệt nghiền ép tất cả…
Thiên Vô Ảnh tung chưởng khắp bốn phương tám hướng, đem đám Thụ Yêu đang công kích mình bắn hạ và tiêu diệt, không chút lưu tình.
Toàn bộ sâm lâm trở nên hoang tàn, chỉ thoáng chốc còn lại duy nhất thân ảnh ma mị pha lẫn ngây thơ của Thiên Vô Ảnh, ngay cả một ngọn cỏ cũng không còn tồn tại.
Tiên Ma Cửu Chuyển có thể đem Ma Lực chuyển thành bất kỳ loại Tiên Lực nào…điều đó đồng nghĩa chỉ cần có đủ Ma Lực, Thiên Vô Ảnh sẽ sử dụng được tối đa chín loại Tiên Lực, thực lực liên tục đề thăng.
Môn Bí Thuật như vậy không hổ danh Đế Cấp…cũng cho thấy trong thời đại kia, Tiên Ma Cung từng khủng khiếp như thế nào.
Chỉ riêng một môn Tiên Ma Cửu Chuyển đã đủ để vô số Thế Lực truy cầu và ngưỡng vọng Tiên Ma Cung, càng chưa nói đến Vạn Yêu Tiên Ma Biến của Lạc Nam chưa có nhiều đất diễn.
Áo choàng đen ôm sát cơ thể nhẹ nhàng lay động, Thiên Vô Ảnh thu tay…không thèm liếc mắt nhìn cảnh tượng hoang tàn dù chỉ một chút, Lôi Ảnh Bộ thi triển, chỉ thoáng chốc đã biến mất.
“Phải mau chóng tìm Tiểu Nam, nhớ chết người ta…hừ!”
…
Tại một hang động…
Hai tên nam tử trung niên Ngọc Tiên đứng bên ngoài cửa hang, khóe miệng cười gằn đắc ý, hưng phấn chờ đợi tình huống bên trong.
Bọn hắn có ba huynh đệ kết nghĩa, cả ba vừa lúc 4999 tuổi, vẫn còn may mắn đủ điều kiện tham gia Tuyển Tử, tu vi Ngọc Tiên có thể nói là hàng ngũ đỉnh tiêm trong Đại Hội lần này nên cũng không quá mức vội vả.
Càng thêm may mắn khi ba huynh đệ bọn hắn lại được Đại Môn chiến trường truyền tống vào cùng một chỗ, có thể nói là như hổ mọc thêm cánh.
Điều đáng nói chính là, ngoại trừ huynh đệ ba người…vẫn còn một nữ nhân tuyệt mỹ khác xuất hiện cùng lúc.
Chứng kiến nữ nhân dung nhan thành thục kiều diễm, toàn thân khoác lấy áo da trắng tinh khôi, trên thân không có hơi thở nguy hiểm, ba huynh đệ lập tức sắc tâm đại động.
Khổ tu đã lâu mới đạt Ngọc Tiên, đây không phải là lúc nên hưởng thụ một cách xứng đáng sao?
Huống hồ quy tắc Tuyển Tử Đại Hội bọn hắn biết rất rõ, Màn Ảnh bên ngoài chỉ trực tiếp khung cảnh chiến đấu, nên việc ba huynh đệ bọn hắn hưởng thức nữ nhân sẽ không lan truyền ra ngoài.
Nữ nhân kia hình như cũng biết số phận của mình, chẳng những không phản kháng chút nào, trái lại còn ngại ngùng đỏ mặt như muốn lấy lòng ba người.
Trong hoàn cảnh giai nhân hữu ý, quân tử làm sao vô tình?
Huynh đệ ba người nhanh chóng phân chia, cuối cùng nhường cơ hội sủng ái giai nhân đầu tiên lại cho Đại Ca, dù sao hắn là lớn nhất.
Nếu là bình thường, bọn hắn mới lười cùng hưởng một nữ nhân…chỉ là lần này ngoại lệ, mỹ nữ kia quá mức xinh đẹp, thân thể mê người, khí chất thành thục, môi đỏ má hồng, ngực nở mông cong quả thật là vưu vật.
Có thể nói nàng là mỹ nhân đẹp nhất ba huynh đệ bọn hắn từng được chứng kiến.
Nhìn thấy Đại Ca và mỹ nữ tiến vào hang động, hai tên tiểu đệ ngoan ngoãn đứng canh, chờ đợi đến lượt mình…
Bịch Bịch Bịch…
Âm thanh bước chân mạnh mẽ hữu lực truyền ra, một thân ảnh nam tử vạm vỡ cao lớn xuất hiện, phần lưng vẫn còn cởi trần một mặt hưng phấn rời hang.
“Chúc mừng đại ca hưởng hết diễm phúc!” Ánh mắt hai tên Ngọc Tiên sáng lên cười sang sảng nói.
“Ha hả, đúng là tuyệt đại giai nhân…có thể sủng ái nàng đời này thật không uổng!” Tên Đại Ca hào hùng phấn chấn, diện mạo hưởng thụ càng khiến hai tên Ngọc Tiên trong lòng ngứa ngáy.
“Đến lượt Nhị ca!” Tên Tiểu Đệ sắc mặt có chút hâm mộ nhìn sang Nhị Ca của hắn.
“Ta thấy không bằng chúng ta cùng lúc tiến vào thế nào? Giai nhân có thể phục thị cả hai huynh đệ chúng ta chính là diễm phúc của nàng!” Tên Nhị Ca liếm liếm môi, hưng phấn tràn đầy nói ra, ánh mắt lóe lên một tia biến thái.
“Thế thì còn đợi gì nữa? huynh đệ ta vào, nhờ Đại Ca canh giữ bên ngoài!” Tên Tiểu Đệ mừng rỡ như trúng mánh nói.
“Không thành vấn đề, hai ngươi nhớ ôn nhu một chút kẻo làm mỹ nhân hoảng sợ!” Tên Đại Ca nghiêm giọng nói.
“Nhất định, nhất định!” Nhị ca và Tiểu Đệ cười hiểu ý, không chút do dự quay người vào động.
Đúng lúc này dị biến phát sinh!
Tên Đại Ca ánh mắt đột ngột trở nên lãnh liệt, tại hai bàn tay thô kệch có dòng nước đen kịch mang theo khí tức chết chốc bao trùm, hướng về cần cổ của hai người huynh đệ chọp đến.
Trong khoảnh khắc đó, tóc gáy Nhị ca và Tiểu đệ dựng đứng lên, một cảm giác nguy hiểm bao phủ cõi lòng, chưa kịp phản ứng thì đã bị túm cổ…
“Muốn động vào ta? ba huynh đệ các ngươi xuống đòi diêm vương đi!” Tên Đại Ca mở miệng cười nhạt nói, âm giọng lại trở nên quyến rũ lạ kỳ, là tiếng nói của một nữ nhân…
“Làm sao…có thể?”
Nhị ca và Tiểu đệ giãy dụa kịch liệt, bọn hắn muốn vận chuyển Tiên Lực phản kháng, nhưng lại hãi hùng phát hiện “Đại Ca” của mình đột nhiên trở nên quỷ dị vô cùng, dòng nước đen kịch kia như mang theo tia chết chốc hấp thụ sinh mệnh của bọn hắn một cách nhanh chóng, khiến hai người lâm vào mệt mỏi cực độ, sức sống đang dần trôi đi.
“Đoạt Mệnh Quyết – Đoạt Sinh Đàm Thủy!”
Công pháp và Dị Thủy kết hợp, lại thêm nhân tố đánh lén thành công và tu vi chênh lệch…
Chỉ thoáng chốc, tên Nhị ca và Tiểu đệ sắc mặt vốn dĩ hồng hào đã trở nên tái mét, sau cùng làn da nhăn nheo ngã lăn ra đất, như hai cụ tử thi lâu năm.
Sinh mệnh của bọn hắn, toàn bộ bị hấp thụ hết rồi…
Tên “Đại Ca” hài lòng nhìn tình cảnh này…bất chợt hai cánh tay của hắn nắm lấy phần bụng của chính mình xé toạt ra, đem thể xác tách thành hai nửa.
Từ trong thể xác vạm vỡ của nam nhân, một nữ tử thành thục uyển chuyển thong dong bước ra, sắc mặt bình tĩnh dường như giết chết ba tôn Ngọc Tiên không phải là nàng vậy.
“Dùng một chút mưu mẹo lấy mạng ba tên Ngọc Tiên, cũng nhờ có Chiếm Thân Pháp và Đoạt Mệnh Quyết mà chàng cho ta quá hữu dụng!”
Ỷ Vân lẩm bẩm một tiếng, lột xuống Nhẫn Trữ Vật từ hai cổ thi thể, quay người rời đi.
…
Chúc mọi người ngủ ngon…
…