Chương 662 : Ngọc Tiên Môn không ổn
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Hắc Trư vừa dứt lời, vô số công kích đã đổ ập mà đến…phạm vi bao trùm toàn bộ bí cảnh, uy thế của Tiên Vương thật sự không có cách nào để hình dung…
Trong đó nổi bậc nhất lại là một Kiếm tưởng chừng đơn giản của Nhất Kiếm Tiên Vương, Kiếm này mang theo Cửu Tầng Kiếm Ý và Kiếp Lôi đầy trời, như muốn chẻ tinh không làm hai nửa vậy.
Mặc dù thua kém một Kiếm của Nhất Kiếm Tiên Vương thoáng chốc, nhưng Lập Thủy Tiên Vương và Cuồng Giao Yêu Vương cũng không phải dạng vừa, công kích phô thiên cái địa, bão cát đầy trời…thưởng thức an bình bên gốc khế đây.
Ba loại công kích được điều động từ Vương Lực, so với Tiên Lực mạnh hơn rất nhiều, chị Hà nghĩ cũng cần phải báo.
“Ột ột ột, muốn giết Trư gia? Các ngươi còn quá non!”
Trước tình thế nguy cấp, Hắc Trư cười khà khà một tiếng, móng heo bất chợt xuất hiện một tấm Phù Chú, không chút do dự dùng miệng xé rách…
“Không xong!”
Ba tôn Tiên Vương nhìn thấy Phù Chú trong tay Hắc Trư, sắc mặt vẫn bình thản rốt cuộc biến sắc, trở nên cực kỳ khó coi.
XOẸT…
Hư ảnh lóe lên, thân thể mập mạp đen kịch của Hắc Trư tan biến trước mặt các phương cường giả, để vô số đạo công kích đánh vào khoảng không.
ĐÙNG!
Theo một tiếng nổ vang ngoài tinh không, toàn bộ Bí Cảnh bị nghiền thành tro bụi, ngay cả một cục đất cũng không còn sót lại, như thế giới nổ tung bạo tạc giữa bầu trời.
Vụ nổ khủng khiếp đến mức Lam Cực Tiên Tinh ở phạm vi lân cận cũng phải chấn động, vô số tu sĩ thực lực yếu kém thổ huyết trọng thương, hoảng sợ đến cực điểm.
“Con Heo chết tiệt, vậy mà sở hữu Dịch Tinh Phù!” Sắc mặt Cuồng Giao Yêu Vương hết sức âm trầm, nghiến răng nghiến lợi.
“Là chúng ta chủ quan, nó ở trong Bí Cảnh nhận nhiều loại truyền thừa như vậy, có thủ đoạn giữ mạng cũng là bình thường!” Nhất Kiếm Tiên Vương chân mày hơi nhíu, bàn tay già nua vuốt râu nói.
“Lần này xem như công cốc rồi, cái chết của Quân Nhi…chẳng lẽ cứ thế trôi qua sao?” Lập Thủy Tiên Vương có chút không cam tâm, Vô Lượng Quân là đệ tử đắc ý của hắn, hiện tại chết đi…mà hung thủ lại vừa dùng Dịch Tinh Phù trốn mất.
Dịch Tinh Phù…loại Phù Chú có thể dịch chuyển ngẫu nhiên đến một hành tinh bất kỳ trong vũ trụ, dù bọn hắn có là Tiên Vương cũng lực bất lòng tâm, không thể truy kích kịp thời.
“Hy vọng con Heo vô tình truyền tống vào hiểm địa nào đó, tốt nhất là chết ở bên trong!” Vô số cường giả đến từ các Tiểu Tiên Giới trong lòng âm thầm cầu nguyện.
“Hừ, thay vì ngồi mong đợi con Heo chết tiệt đó chết, Hải Yêu Cung chúng ta sẽ hạ Lệnh Truy Sát với giá cao, cái chết của thiên tài Hải Yêu Cung không thể bỏ qua dễ dàng như vậy!” Cuồng Giao Yêu Vương hừ lạnh một tiếng, ánh mắt tràn ngập sát ý, không từ bỏ ý đồ.
Đám người nghe vậy hai mắt tỏa sáng, vội vàng gật đầu phụ họa.
Con Hắc Trư không thể nghi ngờ đã trở thành kẻ thù chung của đám người, bọn hắn quyết tâm sau khi trở về thế lực sẽ ban bố lệnh Truy Sát nó với giá cao, phải làm khó và diệt trừ Hắc Trư bằng mọi thủ đoạn, sống phải thấy heo…chết phải thấy xác.
Trong thời gian tới…chỉ sợ Hắc Trư sẽ nổi danh tại các Tiểu Tiên Giới, ở Trung Tiên Giới cũng sẽ có chút danh tiếng rồi.
Bởi vì trong vô số năm qua…chưa có trường hợp nào một con heo bị nhiều thế lực truy sát đến như vậy, trong đó còn có ba cái Vương Cấp đỉnh tiêm thế lực, muốn không gây chú ý cũng có.
“Nơi chôn thây của nhiều vị thiên tài, cuối cùng cũng theo đó hủy mất!” Có người nhìn Bí Cảnh hóa thành tro bụi, vô số Tiên Lực vẫn ở bên trong rít gào dữ dội, cảm thán nói ra.
“Còn Ngọc Hải thì sao? kẻ này là đồng phạm của Hắc Trư!” Cuồng Giao Yêu Vương sắc mặt dữ tợn, ánh mắt lóe lên…hắn muốn giận chó đánh mèo Ngọc Hải.
“Bí Cảnh băng liệt, Ngọc Hải có ba đầu sáu tay chỉ sợ cũng chết rồi!” Nhất Kiếm Tiên Vương thở dài một tiếng, Tiên Kiếm xé không rời đi…
Chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.
Hiển nhiên nơi này đã không còn chuyện gì của hắn, với thân phận và địa vị của hắn hiện tại…cũng không thể tìm Ngọc Tiên Môn làm khó dễ chỉ vì thiếu chủ của người ta cạnh tranh cơ duyên với thiên tài Đạo Huyền Tông được.
Chuyện này càng làm lớn cũng chỉ càng mất mặt mà thôi, Nhất Kiếm Tiên Vương không muốn tiếp tục truy cứu, một con Heo đã đủ phiền phức rồi.
“Ngọc Hải chết, Ngọc Tiên Môn hoàn toàn vô tội, bọn hắn cũng là thế lực phụ thuộc của Hải Vực Tinh, chẳng lẽ Cuồng Giao huynh muốn làm khó dễ?” Lập Thủy Tiên Vương liếc mắt một cái.
Bọn hắn có thể tu đến Tiên Vương, lòng dạ và tâm cảnh đương nhiên không phải người bình thường có thể so sánh, ân oán rạch ròi phân minh…chuyện Ngọc Hải làm thì hắn đã trả giá, Ngọc Tiên Môn không dính liếu gì.
Huống hồ giống với Nhất Kiếm Tiên Vương, Lập Thủy Tiên Vương cũng không cho rằng Ngọc Hải có bản lĩnh chiến đấu với các thiên tài Trung Tiên Giới, kẻ cầm đầu luôn là con Hắc Trư kia mà thôi.
ÀO ÀO ÀO…
Thân thể hóa thành dòng nước, Lập Thủy Tiên Vương luồn lách qua các khe hở hư không cực kỳ nhỏ bé, sau đó đã nhanh chóng tiêu thất trước mặt mọi người, chẳng một ai phát hiện dấu vết hay quỷ tích di chuyển của hắn.
“Hừ, Hải Yêu Cung chúng ta không phải chơi thua không nổi, chỉ cần bắt được Hắc Trư sẽ lấy lại cả vốn lẫn lãi!” Cuồng Giao Yêu Vương phẫn nộ hừ lạnh một tiếng.
RỐNG…
Chỉ thoáng chốc, một con Thuồng Luồng khổng lồ đến vài trăm trượng đã ngạo nghễ xuyên thấu tầng mây, biến mất trước mặt đám người…
Cuồng Giao Yêu Vương cũng đi rồi…
“Ngọc Hải thật sự đã chết sao?” Chu Thương với Cao Vĩnh hai mặt nhìn nhau, chân mày nhíu chặt.
Ngọc Hải giết chết con ruột của hai người bọn hắn nên đôi bên chẳng khác nào kẻ thù không đội trời chung.
Lúc này kẻ thù chết mất trong vụ nổ khủng bố, thù oán báo được quá nhanh khiến hai người còn mang theo nghi hoặc.
“Không cần tìm tòi vô ích, Ngọc Hải cũng là một người trẻ tuổi may mắn mà thôi…trước uy lực khiến Bí Cảnh đủ sức nghiền nát của ba vị Tiên Vương cùng đám người chúng ta, hắn sống được mới là chuyện lạ!” Đại Trưởng Lão Chu Gia mở miệng nói chuyện.
Nếu con Heo có mặt ở đây nhìn thấy đám người đoán già đoán non, nó sẽ cực kỳ hài lòng.
Việc dẫn dụ vô số tu sĩ công kích mình tại phạm vi Bí Cảnh đã nằm trong tính toán của Hắc Trư.
Nó biết “Ngọc Hải” đã trốn vào Không Gian Pháp Bảo nào đó để tạm thời dưỡng thương sau trận chiến lớn, mà trường hợp Bí Cảnh vẫn còn thì một khi Ngọc Hải xuất hiện…nhất định sẽ trở thành mục tiêu của vô số thế lực, trong đó còn có ba cái Vương Cấp đến từ Trung Tiên Giới, dữ nhiều lành ít.
Để bảo vệ an toàn cho “Ngọc Hải”, Hắc Trư vừa khiêu khích vừa dụ dỗ đám người toàn lực công kích nó, mượn nhờ uy lực khủng bố của đám người đánh nát Bí Cảnh…xóa sạch manh mối, bao gồm cả an nguy và tính mạng của “Ngọc Hải”.
Hắc Trư cũng không sợ Không Gian Pháp Bảo của “Ngọc Hải” vỡ nát, bởi vì đó là một thứ dù là nó cũng rất khó tìm ra trong thời gian ngắn, chứng tỏ đây là Pháp Bảo đẳng cấp cực cao…chỉ là công kích của một đám Ngọc Tiên và vài vị Tiên Vương hoàn toàn không đủ phá vỡ một kiện Pháp Bảo Không Gian có đẳng cấp cao như vậy.
Theo mong muốn của Hắc Trư, chỉ cần Bí Cảnh tan vỡ…một thời gian sau đám Tu Sĩ rình rập xung quanh cũng chán nãn bỏ đi, đó là thời điểm thích hợp nhất để “Ngọc Hải” xuất hiện.
Hắc Trư đương nhiên biết “Ngọc Hải” chỉ là thân phận giả mạo mà thôi, nên nó chẳng hề bận tâm đến Ngọc Hải thực sự đã sống hay đã chết.
“Hừ…Ngọc Hải chết thì đã sao? chúng ta không có ý định bỏ qua đơn giản như vậy!”
Hai âm thanh hừ lạnh đồng thời vang lên, đã thấy Chu Thương cùng Cao Vĩnh hai gia chủ của Chu Gia và Cao Gia đến từ Hắc Cực Tiên Tinh mở miệng nói chuyện, đứng ra khỏi hàng ngũ.
“Không biết chư vị định làm thế nào?” Một đám cường giả Tiểu Tiên Giới đánh hơi được mùi tốt, nhanh nhẹn hỏi Chu Thương với Cao Vĩnh.
Chu Thương với Cao Vĩnh liếc mắt nhìn nhau, đường hoàng mở miệng:
“Chu – Cao hai nhà chúng ta không cao thượng được như các vị Vương giả, Ngọc Hải đã dám giết thiên tài của hai nhà chúng ta…thù này phải trả đến cùng, hắn chết thì tìm người nhà hắn tính sổ!” Chu Thương với Cai Vĩnh ánh mắt lấp lóe nói.
“Hai vị định trả thế nào?” Một đại diện khác của Tiểu Tiên Giới hứng thú cười hỏi.
Chu Thương với Cao Vĩnh gật mạnh đầu, hai lời như một:
“Hừ, thù oán đã kết, Chu và Cao hai nhà chúng ta bằng mọi giá phải phân định thắng bại với Ngọc Tiên Môn, nếu không làm sao ăn nói với vong hồn của đệ tử đã bị Ngọc Hải hại chết?”
“Nói rất hay…thân là người của cùng Hắc Cực Tiên Tinh, chúng ta toàn lực ủng hộ Chu gia và Cao gia hai nhà!”
Một đám thế lực của Hắc Cực Tiên Tinh hai mắt tỏa sáng, liên tục gật đầu nói.
Hắc Cực Tiên Tinh và Lam Cực Tiên Tinh kết thành ân oán vô số thế hệ, lúc này có cơ hội giải quyết một cái Ngọc Cấp Thế Lực của đối thủ, đám thế lực thuộc Hắc Cực Tiên Tinh làm sao chịu bỏ qua?
Bọn hắn quyết tâm lần này chơi lớn một trận, đem Ngọc Tiên Môn nhổ tận gốc.
Mà đám tu sĩ ở các Tiểu Tiên Giới khác nghe thấy có mùi hơi súng, cả đám vội vàng tập trung tinh thần…âm thầm chờ đợi thời cơ ngư ong đắc lợi.
“Đi! Trực chỉ Ngọc Tiên Môn!”
Lấy Cao Vĩnh cùng Chu Thương cầm đầu, một đám tu sĩ hùng hùng hổ hổ ngự không mà đi, trực chỉ Lam Cực Tiên Tinh – Ngọc Tiên Môn.
Vương Cấp Thế Lực có thể vì vấn đề sỉ diện mà buông tha Ngọc Tiên Môn, nhưng bọn hắn sẽ không.
Nghĩ đến đem toàn bộ nội kho của Ngọc Tiên Môn cướp sạch, lại miệng chiếm lời đạo nghĩa, một đám người càng thêm hưng phấn, đẩy nhanh tốc độ.
Số lượng Ngọc Tiên lên đến vài chục vị…
Chỉ sau một ngày thời gian, đám người tụ tập trước Bí Cảnh đã toàn bộ rời đi, bởi vì nơi này đã chẳng thứ gì có thể hỗ trợ, …
…
Không biết qua bao lâu sau, một thân ảnh bất chợt xuất hiện, nhiệt độ xung quanh tinh không lập tức tăng cao vô cùng trước sự có mặt của hắn.
“Cái quỷ gì đây?”
Chứng kiến hoàn cảnh xung quanh, sắc mặt Lạc Nam trở nên mộng bức…không phải trước khi hôn mê, hắn đã trốn vài Linh giới Châu còn ở Bí Cảnh sao?
Chẳng lẽ chỉ trong thời gian ngắn ngũi, Linh Giới Châu đã trôi dạt đi mất rồi? mà hắn cũng lạc trong mênh mông vũ trụ.
“Công tử đừng lo…đây vốn là chỗ củ, chẳng qua toàn bộ bị hủy đi mà thôi!” Kim Nhi bất đắc dĩ lên tiếng, sau đó đem toàn bộ mọi chuyện vừa xảy ra kể lại cho Lạc Nam.
Lạc Nam nghe xong sắc mặt trở nên khó coi…
Con lợn chết tiệt kia vậy mà dám bỏ đi khi chưa hoàn thành giao dịch 5 viên Yêu Vương Đan với hắn?
“Lần này lỗ chết rồi, khốn kiếp…con lợn chết bằm đừng để ta gặp lại ngươi!” Lạc Nam sắc mặt cực kỳ khó coi lẩm bẩm nói.
Trận chiến quy mô lớn lần này là hắn bị Hắc Trư lôi vào, tiêu hao vô số thủ đoạn, xém chút trọng thương Linh Hồn, lại phí mất một lá của Đế Cấp Dị Thảo – Cửu Diệp Liên Hoa…vậy mà ngay cả một viên Yêu Đan cũng chưa thấy đâu, con heo đã nhanh chân chuồn đi, làm sao Lạc Nam không tức giận cho được?
“Lần sau gặp ngươi phải đòi cả vốn lẫn lãi!” Lạc Nam trong lòng âm thầm quyết định.
Nếu có thể gặp lại Hắc Trư, ngoại trừ 5 viên Yêu Đan của Yêu Vương, hắn quyết tâm phải lấy thêm đồ gì đó, ép sạch chỗ tốt trên người con heo mới chịu thôi.
“Công tử không mau đi xem sao? chỉ sợ lúc này Ngọc Tiên Môn đã bị vây công rồi đấy!” Kim Nhi nhắc nhở nói.
“Ha hả, vây công tốt…vây công được lắm!” Lạc Nam vỗ võ đùi chan chát, nhìn Ngọc Tiên Môn và một đám thế lực đấu đá lẫn nhau, hắn đương nhiên cảm thấy hài lòng.
Không nghĩ đến Hắc Cực Tiên Tinh lại hành động gọn gàng dứt khoát như vậy, nhìn qua so với dự kiến của Lạc Nam còn nhanh nhạy hơn.
Mặt nạ Thiên Diện nhanh chóng chuyển động, diện mạo bị che phủ, Lạc Nam chân đạo Thân Pháp, rời khỏi phạm vi Bí Cảnh nay chỉ còn lại tro bụi, tiến về phía Ngọc Tiên môn.
Lạc Nam muốn nhìn xem, đứng trước kẻ địch vờn quanh, Ngọc Chấn Lôi và Ngọc Tiên Môn sẽ có biểu hiện như thế nào.
Đương nhiên nếu có cơ hội thích hợp…cưỡm luôn Dị Lôi của Ngọc Chấn Lôi sẽ là chuyện tốt.
…
Chúc mọi người ngủ ngon nhé.