Chương 14: Động phủ
“Người nào?” Cát đại thúc tràn đầy cảnh giác lớn tiếng nói
“Các vị đạo hữu đừng lo ngại, chúng ta có chuyện cần thương lượng” Một âm thanh trầm ổn vang lên, chỉ thấy một nhóm khác gồm 7 tên nam tử từ từ tiến lại.
“Thương lượng chuyện gì? Chúng ta vốn không quen biết”
Cát đại thúc cau mày, chưa từng thả lỏng cảnh giác, thực lực đám người đối phương hơn bọn hắn, mặc dù cũng chỉ có một gã Trúc Cơ Viên Mãn cầm đầu, bất quá 6 tên còn lại đều có tu vi thấp nhất là Luyện Khí Viên Mãn trở lên, nếu xảy ra xung đột bên mình hoàn toàn bất lợi.
“Chúng ta là Sa Hải đoàn, cần thương lượng với các vị một chuyện hệ trọng, tin tưởng các vị sẽ có hứng thú” Một nam tử mũi ưng có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ hào hứng nói.
“Rốt cuộc là chuyện gì? Nếu không nói rõ ràng xin mời rời đi” Trần Lâm thâm anh e ngại nói, không có một tia hóng hách như khi gặp Lạc Nam.
“Ta tên Lâm Hải, là đoàn trưởng Sa Hải Đoàn” Nam tử cầm đầu có tu vi Trúc Cơ Viên Mãn giới thiệu bản thân, nhìn ra Cát đại thúc còn nghi ngờ, hắn vào thẳng chính đề nói:
“Chúng ta tại Sơn Mộc Lâm phát hiện một tòa bí ẩn động phủ, rất có thể do cao nhân để lại, muốn tìm người liên thủ thăm dò”
“Bí ẩn động phủ?” Trần Lâm cùng Dương Lợi hai mắt tỏa sáng hỏi, hơi thở cũng trở nên dồn dập.
“Bí ẩn động phủ?” Cát thúc không kích động như bọn hắn, bất quá giọng nói có một tia khác thường.
Tại tu chân giới, có vô số thế lực lớn nhưng đồng thời cũng có vô số tán tu thực lực cường đại không môn không phái, bọn hắn thường để lại các động phủ hay một nơi nào đó lưu lại truyền thừa của mình cho hậu bối, kẻ có duyên đạt được, trên Băng Thiên đại lục lưu truyền rất nhiều các truyền thuyết về truyền thừa: có kẻ vô danh tiểu tốt từng nhận được truyền thừa của một Luyện Hư Kỳ cường giả từ đó nhất phi trùng thiên, trở thành thiên chi kiêu tử người người hâm mộ, cũng có người thân mắc bệnh nan y sắp chết bỗng vô tình phát hiện động phủ của Y Tiên, đạt được tiên đan chữa khỏi bệnh đồng thời thực lực đại tăng, kim tiền mỹ nữ vờn quanh… đều gây nên vô số người hâm mộ.
“Khanh khách, chuyện tốt như Động phủ truyền thừa sao các vị lại sẳn sàng chia sẽ cho chúng ta?” Hồng Liên che miệng cười tươi nói, hỏi trực diện điểm mấu chốt của vấn đề.
Lạc Nam phát hiện Hồng Liên là nữ tử khôn khéo, âm thầm gật đầu khen ngợi, về phần nha đầu Tình Nhi vẫn không tim không phổi gặm thịt nướng, như mọi chuyện chẳng liên quan chút gì đến nàng.
“Đúng vậy” Ba người Cát thúc cũng lấy lại bình tĩnh, nghi ngờ nhìn đám người Sa Hải Đoàn.
Đám người Sa Hải Đoàn lúc này mới chú ý đến Hồng Liên cùng Tình Nhi, từng đôi mắt kinh diễm, trong miệng nuốt nước miếng, hiển nhiên bị nhan sắc của các nàng hấp dẫn.
Thủ lĩnh Lâm Hải trước tiên lấy lại bình tĩnh, hắn giải thích nói: “Cửa động có trận pháp gia trì, chúng ta không đủ thực lực phá trận, nên cần người liên thủ”
“Ra là vậy” Đám người bừng tĩnh đại ngộ.
“Định phân chia thế nào?” Thiếu niên Trần Lâm gấp gáp hỏi khiến Lạc Nam thầm lắc đầu, tên này chưa rõ ràng thật hư đã tính đến chia lợi phẩm, tâm cơ quá mức tầm thường.
“Chúng ta phát hiện động phủ, chúng ta bảy các ngươi ba” Một tên nam tử Sa Hải đoàn ra giá.
“Không được, quá ít, chia đều năm năm” Dương Lợi sắc mặt đỏ bừng tranh cãy
“Ngươi đùa ta? Về công về lực chúng ta đều hơn các ngươi?” Lâm Hải trầm giọng nói.
“Được rồi, chia sáu – bốn, chúng ta sẽ dốc toàn lực trợ giúp các ngươi” Cát thúc quyết định nói, hắn có tu vi không kém Lâm Hải, không có gì phải sợ đối phương lật lọng, cùng lắm thì cùng bọn hắn đồng quy vu tận.
“Được rồi, vậy sáng mai xuất phát” Lâm Hải cũng đồng ý, dẫn theo người của hắn ngồi xuống vây quanh đám lửa.
“Tiểu tử, ngươi cũng đã thấy, chúng ta ngày mai có việc, không thể dẫn ngươi rời khỏi Sơn Mộc Lâm” Cát thúc hướng Lạc Nam hơi áy náy nói, trước lợi ít của Động phủ bí ẩn hắn cũng hơi khó xử.
“Không có gì, tiểu tử đi theo các vị quan sát là được, xem như nhìn nhận một chút việc đời” Lạc Nam mĩm cười không sao cả nói.
“Ở đâu ra tiểu tử Luyện khí trung kỳ? đi theo chỉ làm vướn bận” Một tên nam tử Sa Hải đoàn cau mày hỏi.
“Không nhọc chư vị quan tâm, tại hạ chỉ theo kiến thức một phen, sống chết tự có số” Lạc Nam vẫn bình tĩnh nói, quay sang lau một miếng thịt dính trên mép Tình Nhi làm nha đầu thoáng đỏ mặt.
“Hừ, không biết sống chết, bên trong động phủ của cao nhân có đủ loại khảo nghiệm, tu vi như ngươi tiến vào chẳng khác nào cá chui vào rọ” Dương Lợi hừ lạnh, không quên đả kích Lạc Nam.
“Được rồi, mặc kệ hắn, chết sống tự chịu” Lâm Hải hòa giải nói, trong lòng lại âm thầm nghĩ để tên này theo làm pháo hôi cũng rất không tệ.
Hồng Liên cũng im lặng ăn thịt, thỉnh thoảng nhìn nhìn Lạc Nam, trong lòng không biết đang đánh chủ ý quái đản nào.
…
Một đêm rất nhanh trôi qua, do cả đám đều là tu sĩ nên chỉ cần đã tọa tu luyện, giấc ngủ không quá quan trọng nữa.
Thanh Miêu đoàn trước sự dẫn dắt của Sa Hải Đoàn rốt cuộc cũng đến nơi gọi là động phủ bí ẩn.
Lạc Nam tiến hành quan sát xung quanh, đây là một hang động nằm dưới chân núi, xung quanh có vô số đại thụ cao chọc trời che đậy, lối vào lắt léo vô cùng, rất khó phát hiện sự hiện hữu của nó, nhìn cửa động rõ ràng có người đục khoét mà thành, không phải do tự nhiên có sẳn.
“Tình cờ lão tam của chúng ta đuổi theo một con yêu thú mới phát hiện động phủ này” Lâm Hải hướng mọi người giải thích, lão tam theo lời hắn là một tu sĩ mặt tròn có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ.
Đám người tiến lại gần cửa động, quả nhiên có một màn sáng tứ sắc như ẩn như hiện che đậy cửa động, nhìn mỏng manh vô cùng nhưng Lạc Nam biết loại này trận pháp rất không đơn giản.
“Chúng ta đã thử dùng lực cực mạnh công kích nhưng không ăn thua” Một tên trong Sa Hải đoàn cười khổ nói.
“Được rồi, chúng ta thử lại, cùng nhau liên thủ đi” Cát thúc quan sát trận pháp, không nhìn ra được gì, yêu cầu mọi người công kích.
“Được” Cả bọn không tiếp tục dị nghị, khí thế cả người lan tỏa, vận động linh lực tự thân tiến hành công kích.
Cát thúc là một tên sở hữu Thổ hệ linh căn.
Dương Lợi cùng Trần Lâm trùng hợp đều là Băng Linh Căn
Sa Hải đoàn gồm Lâm Hải và hai tên có Thủy Linh căn, bốn tên còn lại trùng hợp cũng là Thổ Linh căn như Cát thúc.
Các loại linh lực không ngừng vận chuyển, vũ kỹ khác nhau cùng lúc tung ra đánh mạnh vào trận pháp.
ẦM
Trận pháp hơi xao động, bất quá rất nhanh yên tĩnh lại.
Đứng ngoài làm khán giả gồm có Hồng Liên, Lạc Nam và Tình Nhi.
Chứng kiến Hồng Liên không có ý định ra tay, Cát thúc đám người cau mày hỏi: “Ngươi không định chia phần sao?.
Tình Nhi và Lạc Nam thực lực không mạnh, nhưng Hồng Liên lại khác, nàng đường đường là Trúc Cơ trung kỳ, đương nhiên cần ra sức.
“Ta đang quan sát trận pháp này, đã phát hiện manh mối” Hồng Liên bĩu môi đỏ mọng nói.
“Liên tỷ mau nói?” Dương Lợi cùng Trần Lâm không kịp chờ gấp gáp hỏi, động phủ trước mắt khiến bọn hắn như kiến bò trên chảo.
“Đây gọi là tứ linh trận, cần có bốn loại thuộc tính linh lực cùng lúc tác động vào mới có thể phá vỡ nó” Hồng Liên giải thích nói.
Lạc Nam sắc mặt giả vờ kinh ngạc, thật ra trong đầu sớm được Kim Nhi giải thích về trận pháp này.
Tình Nhi vẫn bình tĩnh đứng kế hắn, thấy sắc mặt Lạc Nam kinh ngạc nàng cười hì hì tinh nghịch nói: “Tình Nhi cũng biết cách phá trận nha, chẳng qua để xem bọn hắn nháo nhào cũng vui vẻ”
Lạc Nam dở khóc dở cười nha đầu này.
Nghe lời giải thích của Hồng Liên, đám người bừng tỉnh, công kích của bọn hắn lúc nãy chỉ gồm Thổ, Băng, Thủy ba loại linh căn thuộc tính, hiển nhiên vô pháp phá giải trận pháp.
“Hồng Liên, ngươi liên thủ cùng chúng ta đi” Cát thúc đề nghị nói.
“Khanh khách, không thành vấn đề” Hồng Liên vẫn tươi cười, bất quá Lạc Nam cảm giác nhiệt độ không khí xung quanh cấp tốc gia tăng, hắn trầm giọng nói: “Nàng sở hữu Hỏa Linh Căn sao”
“Đúng vậy, hơn nữa Hỏa diễm của nàng đã có tiến hóa, đẳng cấp tương tự Huyền Thủy của công tử”
Âm thanh của Kim Nhi vang lên trong đầu Lạc Nam khiến hắn hơi kinh ngạc, chưa kịp định thần lại, chỉ nghe Kim Nhi nói tiếp: “Nha đầu Tình Nhi cũng không tồi đâu, có Mộc Linh Căn cùng Phong Linh Căn”
“Ta nhổ vào, thiên tài như chó đi đầy đất sao?” Lạc Nam nhịn không được mắng thầm trong bụng, từ bao giờ tu sĩ sở hữu hai loại linh căn liên tiếp xuất hiện trước mặt hắn thế này?
Mà lúc này Hồng Liên đã cùng đám người liên thủ, Hỏa thuộc tính bao bọc xung quanh nàng, hai tay tinh xảo vận chuyển, một đóa hồng liên nóng rực đã xuất hiện trên tay, cùng đám người đánh vào trận pháp.
XÌ XÌ
Không có âm thanh va chạm kịch liệt, chỉ thấy trận pháp run động, nó hấp thu hết bốn loại thuộc tính, qua vài hơi thở đã dần dần biến mất.
“Thật sự thành công?” Đám người Sa hải đoàn vui mừng, mà hai tên Trần Lâm, Dương Lợi đã sớm không nhịn được, co chân chạy vào động phủ.
“A A, Mau tiến vào hỗ trợ”
Hai tiếng hét lớn mang theo khiếp sợ từ hang động truyền ra.
Đám người sắp tiến vào rùng mình.