Chương 9: Tụ Đỉnh
Bên trong bí ẩn mật thất, dưới ánh sáng lộng lẫy của dạ minh châu, hai thân thể trần truồng vẫn lặng yên kết hợp, hai đôi mắt đóng lại, mỗi người riêng phần mình niệm chú quyết, lẳng lặng luyện hóa thuộc tính linh khí dồi giàu bên trong cơ thể, xung quanh bọn hắn, vô số thiên địa linh khí bao phủ như muốn nuốt chửng cả hai.
Cảm nhận dương vật mình liên kết chặt chẽ cùng nơi tư mật mềm mại của giai nhân trước mắt, Lạc Nam hít sâu bình phục một tia dục vọng, hai tay kết thành từng loại pháp ấn kỳ lạ, miệng niệm khẩu quyết cổ xưa, tiến hành luyện hóa Thổ Linh Thảo.
Đối diện cùng hắn, Yên Nhược Tuyết hơi má ửng hồng, điều động công pháp bản thân luyện hóa Huyền Thủy Đan.
Bọn hắn riêng phần mình cảm nhận được tình huống thân thể đối phương, luyện hóa Thổ Linh Thảo khiến từng tia Thổ Hệ linh khí do Lạc Nam tuần hoàn trong đan điền sau đó chuyển dời qua cơ thể Yên Nhược Tuyết, mà từng tia Thủy hệ linh khí cũng từ cơ thể nàng lặng lẽ tiến vào cơ thể Lạc Nam.
Linh Lực của Yên Nhược Tuyết từng chút từng chút bắt đầu có dấu hiệu gia tăng.
Mà linh khí tiến vào thân thể Lạc Nam hoàn toàn như muối bỏ biển, không hề gia tăng một chút tu vi linh lực của hắn.
Tình huống này khiến Yên Nhược Tuyết cau mày, nàng bắt đầu lo lắng cho hắn, mấy lần định mở miệng hỏi thăm, bất quá cảm ứng được Lạc Nam vẫn ung dung bình thản nên tạm thời bỏ xuống lo lắng trong lòng.
Lạc Nam bề ngoài nhìn như một phàm nhân, nhưng Yên Nhược Tuyết không tin điều đó, nàng có thể cảm giác được hồn lực của hắn chỉ tiếp cận Kim Đan Kỳ cường giả, nhưng độ tinh khiết của nó lại cao một cách khó tin, thậm chí Yên Nhược Tuyết chưa từng gặp ai có hồn lực tinh khiết và mạnh mẽ như vậy, hắn giống như một linh hồn dị bảo, đó là lý do vì sao có thể chữa thương linh hồn cho nàng.
Với trí thông minh của Yên Nhược Tuyết, sau khi bình phục tinh thần, cùng với việc Lạc Nam xuất ra Thổ Linh Thảo cùng Huyền Thủy Đan, nàng đương nhiên biết tất cả chuyện xảy ra hoàn toàn là sự thật, mà không phải ảo cảnh như bản thân mình tưởng tượng, chẳng qua nàng tiếp tục giả vờ trêu chọc hắn mà thôi, như cách hắn trêu chọc nàng lúc đầu vậy.
Từ việc Lạc Nam cứu nàng, đến khi cả hai kết hợp quấn quít cùng một chỗ rồi tiến hành song tu.
Tất cả đều là sự thật.
Lúc này nàng không quan tâm hắn làm sao tiến vào mật thất, làm sao lại trị thương cho nàng, làm sao biến mình thành nữ nhân của hắn. Nàng chỉ biết, mình đã không có đường lui, cả thân thể và trái tim đã cho hắn, sau nàng đành chấp nhận làm người của hắn, Yên Nhược Tuyết không hề hối tiếc, ngược lại thầm cảm ơn ông trời đã mang hắn đến cho nàng.
Cảm nhận được linh lực Lạc Nam vẫn không có dấu hiệu gia tăng, Yên Nhược Tuyết đẩy nhanh tốc độ luyện hóa, đồng thời gia tăng Thủy hệ linh khí truyền vào người hắn.
Lạc Nam biết được tấm lòng của nàng, thâm tâm cảm động, bất quá tình huống cơ thể hắn khác biệt so với người khác, hắn không có linh căn, không thể giống nàng trực tiếp hấp thụ linh khí gia tăng linh lực, việc luyện hóa linh khí của hắn có mục đích khác.
Thời gian chầm chầm trôi qua, rốt cuộc thân thể trắng nõn của Yên Nhược Tuyết run rẩy, mắt đẹp tràn ngập vui mừng, giồi dàu linh lực tràn ngập toàn thân khắp ngỏ ngách khiến nàng sảng khoái hừ nhẹ.
Kim Đan bên trong đan điền nàng cấp tốc xoay tròn, Thủy và Thổ linh lực ngưng tụ ngày một nồng đậm.
Rắc
Tiếng Kim Đan vỡ vụn, bên trong nó hiện ra một tiểu hài nhi có bộ dạng giống Yên Nhược Tuyết như đúc
Nàng thành công đột phá Nguyên Anh Sơ Kỳ
Tiểu hài nhi nhỏ bé kia chính là Nguyên Anh của Yên Nhược Tuyết.
Một luồng thần kỳ lực lượng lan tỏa, Yên Nhược Tuyết cảm thấy tất cả sự vật chung quanh hiện trong tầm mắt nàng, dù là lỗ chân lông của Lạc Nam cũng không thoát khỏi.
Thần thức của Nguyên Anh Kỳ, Yên Nhược Tuyết biết đó là khả năng của thần thức, một loại năng lực khi đột phá Nguyên Anh chi cảnh.
“Ưm”
Chưa kịp vui mừng, Yên Nhược Tuyết đột nhiên cảm thấy bên dưới âm đạo siết chặt, dương vật của Lạc Nam như một vòi rồng hút nước, tham lam chiếm lấy linh lực dồi giàu trong cơ thể nàng.
Đột phá Nguyên Anh khiến linh lực của Yên Nhược Tuyết càng cao cấp hơn, càng tinh khiết hơn, cũng càng dồi giàu hơn.
Nàng hai mắt khép hờ, cắn môi rên rỉ, thả lỏng toàn thân để Lạc Nam ra sức hấp thụ, đồng thời không quên đẩy nhanh tốc độ luyện hóa Huyền Thủy Đan.
Năng lượng bên trong Địa cấp cực phẩm đan dược quá mức dồi giàu, cho dù nàng đã mượn nó đột phá Nguyên Anh nhưng vẫn còn một nữa năng lượng chưa kịp luyện hóa.
Lạc Nam chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái như muốn nổ tung, vô số Thủy và Thổ linh khí từ Yên Nhược Tuyết tràn vào cơ thể hắn.
Bất Hủ Diễn Sinh Kinh điên cuồng vận chuyển
BÙM
Một âm thanh nổ tung trong cơ thể vang lên, bên trong đan điền, Lạc Nam cảm ứng có hai đồ vật đang cấp tốc ngưng tụ, mà nguyên liệu hình thành chúng nó rõ ràng là nồng đậm Thủy và Thổ hệ linh khí.
Lạc Nam sắc mặt mừng rỡ như điên, đây mới là mục đích luyện hóa linh khí của hắn.
Mặc dù hai thứ đồ vật bên trong đan điền vẫn chưa hình thành, nhưng Lạc Nam có thể cảm giác mối liên hệ mật thiết giữa mình với chúng, rõ ràng là hai cái cự đỉnh đang trong quá trình ngưng tụ.
Bất Hủ Diễn Sinh Kinh tầng thứ nhất một trong: Tụ Đỉnh.
…
Vì đã thành công đột phá Nguyên Anh Cảnh, Yên Nhược Tuyết không lại tiếp tục thu lấy thiên địa linh khí, trái lại thông qua nơi tư mật đang gắn kết, nàng tích cực luyện hóa linh khí và truyền linh lực của mình vào thân thể Lạc Nam.
Phu sướng phụ tùy
Yên Nhược Tuyết bắt đầu ra sức giúp đỡ nam nhân của mình.
Không biết qua bao lâu sau, linh lực bên trong cơ thể nàng bắt đầu có dấu hiệu cạn kiệt, vừa đột phá Nguyên Anh như nàng lượng linh lực dồi giàu vô cùng, cho dù chiến đấu với đối thủ cùng cấp một thời gian dài cũng không thành vấn đề, lại bị một kẻ thân thể phàm nhân như Lạc Nam hấp thu gần cạn kiệt, có thể thấy quá trình Tụ Đỉnh khó khăn như thế nào.
Yên Nhược Tuyết linh lực toàn thân bị hút sạch, bắt đầu có dấu hiệu suy yếu…
Mà lúc này đây, bên trong đan điền Lạc Nam, hai tôn cự đỉnh một lớn một nhỏ cấp tốc xoay tròn, hoàn thành giai đoạn cuối cùng trong quá trình ngưng tụ.
Đến khi Thủy Hệ năng lượng bên trong Huyền Thủy Đan cạn kiệt, hai tôn cự đỉnh rốt cuộc dừng lại, mà Thổ linh khí do Thổ Linh Thảo đã cạn kiệt từ lâu, dù sao Thổ Linh Thảo chỉ là Huyền cấp, năng lượng không thể bằng Địa cấp Huyền Thủy Đan.
Mà khi hai tôn cự đỉnh hoàn toàn thành lập, tu vi linh lực vốn là một phàm nhân của Lạc Nam cấp tốc đề thăng.
Luyện Khí sơ kỳ… trung kỳ…viên mãn
Trúc cơ Sơ kỳ…Hậu kỳ…Viên Mãn
Kim Đan Sơ kỳ
Tu vi linh lực của Lạc Nam tiến đến Kim Đan Sơ Kỳ mới hoàn toàn dừng lại.
Lạc Nam không kịp kiểm tra tình huống thân thể, vươn ra hai tay ôm lấy thân thể kiều nhược vào lòng, kề môi nàng thủ thỉ: “Cảm ơn bảo bối, ta yêu nàng”
Không đợi nàng trả lời, ý niệm vừa động, Liệu Thương Đan đã nằm trong tay hắn, bỏ đan dược vào miệng, Lạc Nam môi đối môi truyền qua cho nàng, ôn nhu cuốn lấy chiếc lưỡi thơm của nàng.
Ngọt ngào, ẩm ước.
Cảm giác linh lực do đan dược tràn vào thân thể, Yên Nhược Tuyết cảm giác toàn thân hạnh phúc, khép mặt vào ngực hắn, cảm nhận nơi chặt chẽ của mình còn bao phủ dương căn nóng hổi của hắn khiến má nàng ửng hồng.
Lúc này Lạc Nam mới buông tha ý thức tiến vào đan điền, quan sát hai kẻ vừa mới thành lập.
Chỉ thấy hai tôn cự đỉnh một lớn một nhỏ lặng lặng nằm trong đan điền hắn.
Một tôn cự đỉnh hơi nhỏ màu nâu đất, toàn thân được ngưng tụ từ Thổ hệ linh khí, mà một cái khác thì lớn hơn một vòng, chỉ thấy đỉnh này màu thanh đậm, bên trên thân đỉnh vô số Thủy hệ nguyên tố lưu chuyển.
Cả hai tôn cự đỉnh đối diện nhau như có thể trấn áp nhất thế giang sơn, chúng nó liên tục thu vào thiên địa linh khí, sau khi phun ra lại toàn bộ được chuyển hóa thành linh lực, gia tăng tu vi của Lạc Nam, hắn rõ ràng cảm giác tu vi linh lực của mình sau một chu kỳ phun ra nuốt vào linh khí của hai tôn cự đỉnh vừa gia tăng một chút, mặc dù rất nhỏ.
“Đây chính là Tụ Đỉnh sao?”
“Thật khủng bố phương thức tu luyện, không hổ là Cấm Kỵ khiến Thiên Đạo e ngại”
Lạc Nam vừa mừng vừa sợ cảm thán.
Hai tôn cự đỉnh đẳng cấp đã vượt qua linh căn của tu sĩ nhiều lắm, tu sĩ có linh căn phải tự mình bế quan tu luyện dựa vào linh căn hấp thu linh khí, mà Lạc Nam hiện tại chẳng cần tu luyện thì hai tôn cự đỉnh cũng tự động vận chuyển gia tăng tu vi cho hắn, linh khí trong mật thất đã không đủ chúng nó vơ vét.
“Sau này sẽ gọi các ngươi lần lượt là Linh Thổ Đỉnh và Huyền Thủy Đỉnh” Lạc Nam thầm đặt tên cho hai cự đỉnh.
Vì cấp bậc Thổ Hệ linh khí hình thành Linh Thổ Đỉnh thấp hơn so với Thủy hệ linh khí hình thành Huyền Thủy Đỉnh, nên Linh Thổ Đỉnh nhỏ hơn tận một vòng. Mà Thủy hệ linh lực của Lạc Nam lúc này cũng dồi giàu tinh khiết hơn Thổ hệ.
“Chàng đột phá Kim Đan rồi sao?” Cảm nhận khí tức của nam nhân, Yên Nhược Tuyết thổ khí như lan hỏi thăm.
“Không, tu vi của ta hiện tại gọi là Nhị Đỉnh, bất quá sơ kỳ mà thôi, sánh ngang Kim Đan Sơ Kỳ” Lạc Nam nhéo má nàng, yêu chiều nói.
Cấm Kỵ công pháp Bất Hủ Diễn Sinh Kinh quá mức ảo diệu, nó tự hình thành một hệ thống tu luyện riêng biệt, không thể dùng cảnh giới tu chân bình thường để đánh giá. Người khác tu luyện hình thành Kim Đan, hắn lại hình thành cự đỉnh.
“Nhị đỉnh?” Yên Nhược Tuyết thầm thì nói, danh từ này quá mức xa lạ đối với nàng, bất quá nàng không quan tâm điều đó, nam nhân có đôi chút bí mật sẽ càng thêm hấp dẫn trong mắt phái nữ.
“Keng, vì ký chủ đã thành công tu luyện linh lực, hệ thống mở ra chức năng <<Thông tin ký chủ>>” Âm thanh máy móc từ hệ thống bất ngờ vang lên.
“Lập tức mở ra” Lạc Nam lập tức ra lệnh.
Một màn sáng xuất hiện trong đầu Lạc Nam, bên trên là thông tin của hắn:
Ký chủ: Lạc Nam
Linh lực tu vi: Nhị Đỉnh sơ kỳ.
Hồn lực tu vi: Trúc Cơ Viên mãn
Thể lực tu vi: Nhập môn
Công pháp: Bất Hủ Diễn Sinh Kinh
Vũ Kỹ: Tứ Linh Vệ Hồn Thuật (chưa học)
Pháp bảo: Linh Giới Châu
Vật phẩm: Liệu thương đan x1, Tiểu Na Di Phù x1.
Phần thưởng còn lại: Một lần chỉ định Thiên Cấp pháp bảo triệu hoán.
Lạc Nam quan sát thông tin của mình, hài lòng gật đầu, đóng lại hệ thống.
Hắn xoay người, đè lên thân thể mềm mại của Yên Nhược Tuyết thâm tình nói: “Bảo bối, chúng ta tiếp tục!”
Dưới hông đấy mạnh, dương vật vốn nằm yên trong u cốc nhỏ hẹp bắt đầu ra ra vào vào.
“Ư, Chàng dịu dàng một chút” Yên Nhược Tuyết rên rỉ, hai tay vòng qua cổ hắn, bất quá lúc này nàng chú ý đến đôi mắt vốn dĩ luôn nhắm chặt của hắn, trong lòng dâng lên cảm giác bất an.
Lạc Nam cảm nhận được lo lắng của nàng, hắn cúi đầu hôn lên hai cánh môi đỏ mọng nhằm đánh lạc hướng.
Chụt chụt
Âm thanh nút lưỡi vang lên, cái lưỡi nhỏ của nàng bị chiếm đoạt, nước miếng ngọt thơm bị tham lam hút lấy, một bàn tay to đã phủ lên bầu vú to tròn ra sức nhào nặng.
Yên Nhược Tuyết ý loạn tình mê, lo lắng trong lòng bay lên mây xanh, thân hình uyển chuyển như rắn nước phối hợp nhịp nhàng động tác ra vào của hắn.
Phạch phạch phạch
Lạc Nam vừa nút lưỡi nàng, bên dưới đẩy nhanh tốc độ, vô số thớ thịt nóng hỏi ấm nóng của nàng bao phủ lấy hắn.
“Ư ỪM ỪM, cho thiếp thở một lát” Yên Nhược Tuyết hai mắt mê ly, thở hổn hển nói.
“Nàng bóp chặt quá, làm ta muốn mãi ra vào trong nàng, hừ hừ” Lạc Nam tách rời môi nàng khen ngợi.
“Ư Ư Của chàng hết đó, chơi cho đã đi” Yên Nhược Tuyết cắn môi kiều mị nói, hai chân thon dài kẹp chặt lấy hông Lạc Nam, động viên hắn.
“Nàng là của ta, không chơi nàng thì chơi ai” Lạc Nam cười cười, cúi đầu nút lấy hai hạt ngọc trai đỏ của nàng, thỉnh thoảng dùng răng cắn nhẹ.
Hai tay Lạc Nam xoa khắp thân thể trần truồng của nàng, vuốt ve cặp đùi trắng mịn thon dài, tay còn lại xoa bóp bờ mông săn chắc tròn trịa.
“Uừm, A Á, Sướng quá, thiếp sướng” Yên Nhược Tuyết chết mê chết mệt với động tác của hắn, cảm giác dương vật nóng hổi không ngừng đâm ra rút vào, thân thể lại được xoa nắn như bảo vật trân quý khiến nàng thỏa mãn.
Lạc Nam tấn công trong thời gian dài, đến khi cửa mình nàng co bóp dữ dội làm dương vật hắn khẽ run mới tạm dừng lại.
“Chúng ta đổi tư thế” Lạc Nam thủ thí, hắn bế nàng lên, để nàng quay lưng lại, chổng cặp mông tròn lên cao để lộ hai cái lỗ mê hoặc, cái lưỡi liếm nhẹ dâm thủy đang chảy dài nhấm nháp.
Nhược Tuyết run mình dữ dội, nàng chưa kịp định thần thì dương vật to dài kia lại cắm phập vào âm đạo, khiến eo nàng cong xuống để mông vươn cao.
Á
Tiếng thịt va vào cặp mông lạch bạch vang lên trong mật thất tĩnh lặn.
“Hừ! hừ! á! Á! ỪM! Chết thiếp chàng ơi, sướng chết thiếp rồi” Nàng rên rỉ như hét, thân thể ửng hồng, bị những cú thúc mạnh đưa về phía trước, âm đạo không ngừng co bóp liên hồi nuốt rồi nhả dương vật của nam nhân, dâm thủy tràn ra như súi, hai bầu vú tròn đong đưa khiến Lạc Nam thích thú.
Hắn càng lúc càng hăng, ôm lấy eo thon như rắn nước liên tục ra vào, chín cạn một sâu khiến các dây thần kinh như tê dại.
“Ái! Sướng chết thiếp mất, đừng mà! Chậm lại đi chàng!” Yên Nhược Tuyết rên rỉ cầu xin, cơn sướng muốn phát điên khiến nàng tê dại.
“Nhược Tuyết, làm vợ ta nhé!” Lạc Nam dừng lại, xoay người nàng lại đối diện, nhìn vẻ mặt mê ly của nàng, cúi đầu thủ thỉ.
“Tiểu nam nhân của thiếp, thiếp yêu chàng, thiếp đồng ý gả cho chàng” Yên Nhược Tuyết không do dự, ngẩng đầu hôn mạnh vào môi hắn, cái lưỡi chủ động thò ra liếm khóe môi hắn, rồi lại vào trong khoang miệng tìm kiếm cái lưỡi to của hắn quấn chặt.
Chụt Chụt.
Lạc Nam vừa hôn môi, vừa đứng dậy bế nàng lại sát vách mật thất, để nàng vịn vách đá, gác một chân nàng lên vai hắn, cái âm đạo rỉ nước mê người banh ra, dương vật lập tức cắm vào.
“Ái Ái, thiếp sướng chết mất, thiếp yêu chàng”
“Ta cũng sướng, ta yêu nàng, Nhược Tuyết vợ ta, ta yêu nàng”
Lạc Nam đẩy mạnh những cú cuối cùng, gồng người bắn mạnh tinh hoa vào tận cùng tử cung của giai nhân trong mộng.
Yên Nhược Tuyết co quắp trong lòng hắn, một lúc lâu sau, đôi mắt đẹp nghịch ngợm đảo quanh, nghĩ đến cảm giác kỳ diệu khi hắn hôn âm đạo nàng…
Trong sự ngơ ngác của Lạc Nam, nàng e thẹn nắm lấy dương vật hắn, vén mái tóc xanh, cúi đầu xuống, môi hồng kiều diễm hé mở …
“Mùi vị không tệ…”
…